Cơm trắng bốc khói, canh nóng xì sụp, đùi lợn nấu mềm, cá chiên giòn tan, rau xanh tươi rói. Nếu là trước tận thế, đây chỉ có thể coi là một bữa ăn cơ bản, thế nhưng trải qua nguy nan khủng bố cả ngày hôm nay, một đoàn 10 người đều đem đồ ăn trân trọng từng chút, im lặng nhai nuốt cùng thưởng thức. Bọn họ hoàn toàn không biết tương lai sẽ có thể được ăn những bữa thế này hay không, ngay cả Hàn Phong cũng không tự tin khẳng định có thể no bụng mỗi ngày.
- Tài nấu ăn của hai vị tiểu muội thật đỉnh.
Liễu Huyên không nhịn được mà tấm tắc khen ngợi, nàng thường ngày ở nhà cũng không thể nấu được bữa ăn chất lượng thế này.
Nhạc Liên, Triệu Hà Vân được khen thì đều đỏ mặt cúi đầu, ngượng ngùng nhìn về phía Ngô Soái, sau đó tranh nhau gắp cho hắn hai cái cục thịt mỡ. Tiểu tử kia cũng dương dương tự đắc mà hưởng thụ một phen.
Cũng may trong nhà Phương Tường còn chút thực phẩm dự trữ, bằng không hiện tại bọn họ chỉ có thể ăn mỳ gói.
Sau khi mọi người xong bữa, mấy đứa trẻ con đều nhu thuận xắn tay áo thu dọn chén đĩa, ngay cả Liễu Huyên cũng không ngoại lệ, cố gắng bày ra tác dụng của bản thân. Nàng mặc dù đã liên tiếp hồi tức mấy lượt cho đám người Hàn Phong, bất quá vẫn cảm giác bản thân quá mức an nhàn.
Cuối cùng cũng có được một khoảng thời gian nghỉ ngơi đúng nghĩa, Hàn Phong ngồi trên ghế salon êm ái, lấy điện thoại di động ra, bắt đầu thử dò sóng radio. Bất quá hắn thử mấy tần số liền cũng không dò được gì cả.
Ngô Soái tới bên cạnh hắn hỏi nhỏ:
- Đại ca, chúng ta có đi chém giết thây ma xung quanh không?
Hắn vô cùng bức thiết lên cấp. Hiện tại hắn mới cấp 5, mới có 14/150 exp, không biết bao giờ mới lên được cấp 6.
Hàn Phong trầm ngâm một hồi nói:
- Buổi tối cơ bản là rất nguy hiểm, tuy nhiên, cũng cần phải thanh tẩy bọn chúng một phen. Nơi này của chúng ta có quá nhiều người, càng lâu càng truyền ra mùi vị hấp dẫn thây ma tới. Nhưng chúng ta cũng chỉ cần thanh tẩy thây ma trong bán kính 50 mét mà thôi.
- Được. Vậy đệ đi chuẩn bị một chút.
Hàn Phong nghỉ ngơi lấy lại sức, một lúc sau, Ngô Soái đã trở lại, trong tay có hai cây đèn pin lớn, hắn đưa một cây cho Hàn Phong nói:
- Ta từ chỗ Phương lão lấy tới.
Hàn Phong cầm lấy, nhét vào túi quần sau đó đứng lên.
- Chúng ta đi!
Hai người Hàn Phong và Ngô Soái muốn đi săn giết thây ma, đám người Phương Tường tuy biết nhưng cũng không dám đi cùng. Đối với bọn họ, buổi tối thực sự quá nguy hiểm.
Bọn họ chỉ có thể cầu mong hai người săn giết an toàn, mau chóng trở về mà thôi.
Sau khi nhìn cánh cửa sắt đen kịt đóng lại, Hàn Phong chỉ phía bên trái nói:
- Ta dọn bên này, đệ dọn bên còn lại, nếu gặp thứ không thể giải quyết, tuyệt đối không được cậy mạnh. Trước hết giải quyết thây ma bên ngoài, có cơ hội thì gõ cửa từng nhà, tìm kiếm người sống sót.
Ngô Soái một tay cầm đèn một tay cầm đao cười nói:
- Nếu ta không địch lại không phải còn có lão Hàn huynh sao.
Hai người từ đó chia ra, bắt đầu săn giết thây ma rải rác. Hàn Phong không có bật đèn pin mà hai mắt tập trung tinh thần quan sát xung quanh, trong lòng thầm cảm thán kính dạ quang thật sự dùng quá tốt. Hắn hiện tại nhìn ra bóng đêm bên ngoài hoàn toàn không có chút cảm giác trở ngại.
Điểm exp của hắn hiện tại là 69/300, thể lực cùng trí lực đã hồi phục vô cùng sung túc. Mục tiêu của hắn là lên tới khoảng 150 exp, ngày mai sẽ đột phá cấp 7.
Thây ma trong khu phố này thật sự khá đông đúc, đàn đàn lớp lớp quanh quẩn bồi hồi. Bất quá bởi vì kính dạ quang cung cấp khả năng nhìn đêm, Hàn Phong không có chút trở ngại nào, thoải mái chém bọn chúng như chém chuối.
Thây ma trong bóng đêm dường như cũng m không bị trở ngại, bọn chúng chỉ cần nghe âm thanh chiến đấu là đều lững thững bước qua, sau đó từng con từng con ngã xuống.
“Thể lây nhiễm level 4, có thể đem sinh vật sống lây nhiễm thành đồng loại.”
“Thể lây nhiễm level 1, có thể đem sinh vật sống lây nhiễm thành đồng loại.”
Hàn Phong phát hiện hai cái thây ma đang bồi hồi cào cấu một chiếc ô tô vẫn còn sáng đèn, hắn không chút do dự nhảy tới một bước, vung đao chém tới, đem hai thây ma kia một lượt chém bay đầu.
Thây ma vừa chết, bên cạnh liền xuất hiện một cái thẻ vật phẩm. Hàn Phong cúi người nhặt nó lên, sau đó mở ra.
“Đinh! Nhẫn nhanh nhẹn lv2. Thuộc tính: +3 nhanh nhẹn. Vật phẩm giới hạn, không thể chồng lặp hiểu quả gia tăng với vật phẩm cùng loại”
- Mẹ nó, may mắn là nhẫn nhanh nhẹn chứ không phải giày nhanh nhẹn nữa.
Hàn Phong đem nhẫn nhanh nhẹn đeo lên ngón trỏ, ngay sát bên cạnh nhẫn sức mạnh, nhanh nhẹn của hắn lập tức được kéo lên tới 19 điểm, gần gấp đôi người thường.
Hắn đoán chừng hiện tại bản thân phải chạy nhanh như Usal Bolt, có điều chạy càng nhanh càng lâu, thể lực tiêu hao càng lớn.
Sau đó hắn mới nhìn vào ô tô, trong ô tô có một thanh niên chừng 23, 24 tuổi, người bên trong cũng nhìn ra bên ngoài đối mắt với hắn, con mắt vừa hoảng sợ, vừa kinh ngạc, vừa tràn ngập hi vọng.
Hắn ta lập tức mở cửa xuống xe nói:
- Đa tạ anh đã giải vây cho tôi. Tôi là Hứa Dương, xin hỏi anh là…
Hàn Phong đảo mắt, chầm chậm nói:
- Tôi gọi Hàn Phong, hiện tại đang thanh lý thây ma khu vực xung quanh, tiện thể tìm kiếm người sống sót. Phía kia bọn tôi có một cứ điểm nhỏ, đội ngũ khoảng 10 người tập trung một chỗ hỗ trợ nhau.
Hứa Dương hai mắt sáng lên, vội vã thành khẩn nói:
- Hàn Phong, có thể cho tôi gia nhập hay không. Ân cứu mạng của anh, sau này chắc chắn tôi sẽ nỗ lực hồi báo.
Hàn Phong thoải mái nói:
- Không thành vấn đề, có điều, đội ngũ của tôi có quy tắc nhất định…
Hứa Dương sau khi nghe xong, trong lòng càng thêm tràn ngập hi vọng, lập tức không do dự mà đồng ý.
Đội ngũ có quy định càng rõ ràng chặt chẽ, chứng tỏ càng thiên về chính quy, nghiêm túc và vững chắc hơn.
Hàn Phong cũng không có trở về ngay mà dắt theo hắn chém giết một đường, để cho Hứa Dương hai mắt mở to, vô cùng kinh sợ trước thực lực của người đã cứu mình.
Thây ma trong tay Hàn Phong quả thực giống như bùn đất.
20 phút sau, Hàn Phong sau khi đã chém chết hơn 50 thây ma các loại, thu thập thêm 88 exp cùng một bản kỹ năng hoả đao nhất giai, hắn mới chịu dắt theo Hứa Dương trở về.
Mà Ngô Soái bên kia cũng sớm trở về một bước, hắn không tìm được người sống sót, nhưng dường như thu hoạch không tệ.
Hàn Phong sau khi giới thiệu qua Hứa Dương cho mọi người một chút, bản thân lập tức chạy đi tắm. Nước nóng sớm đã được Mã Mộng Đình chuẩn bị giúp hắn, để cho hắn không khỏi cảm khái. Phụ nữ luôn luôn chu toàn như vậy.
Nằm trên chiếc giường êm ai, hắn chỉ cần dùng 3 phút để đi vào giấc ngủ.
…
Sáng hôm sau.
Hàn Phong rời giường từ sớm, thể lực, tinh thần lực đều sung mãn đầy ắp, nhưng có người còn dậy sớm hơn, chính là Liễu Huyên. Nàng ta biết hôm nay sẽ có mấy người ra ngoài sưu tầm vật tư, bởi vậy muốn chuẩn bị đồ ăn sáng.
Sau khi cả đám người đều thức dậy, vừa ăn uống vừa trao đổi, kế hoạch một lần nữa được bàn bạc kỹ lưỡng.
Hứa Dương dù sao cũng là đàn ông, trải qua quá trình làm quen nhóm người, nhanh chóng xung phong tham gia vào đội ngũ.
Hắn vô cùng khao khát đạt được lực lượng.
Bởi thế, lần hành động này có Hàn Phong, Phương Tường, Hứa Dương ngồi một xe, bên kia có Mã Mộng Đình, Ngô Soái, Nhạc Liên, Triệu Hà Vân ngồi một xe, một đoàn 7 người băng băng đâm ngã mấy con thây ma mục ruỗng, chạy về phía tây.
Hàn Phong nhìn số lượng thây ma càng lúc càng lớn, trong lòng không khỏi trầm xuống, khu đô thị này có lẽ còn đông đúc dân cư hơn so với tưởng tượng của hắn, mà đa phần đã hoá thành thây ma hết rồi. Cũng may, bọn họ cuối cùng đã chạy đến cửa hàng tiện lợi.
Cửa hàng này bên ngoài mở toang, cửa kính cùng cửa sổ thoáng cũng bị đập vỡ, ngay tại cửa ra vào cùng trong sân có vô số vệt máu cùng thi thể thây ma nằm rải rác.
Phương Tường vừa lùi xe tới gần, Hàn Phong đã mở cửa nhảy xuống, nhìn quanh khung cảnh một hồi thì nhướng mày.
Chẳng lẽ có người đã thanh lý thây ma, quét dọn vật tư của cửa hàng này một lần?
Hắn chạy tới phía trước, tiện tay bổ ra một đao, chém cho con thây ma bị đứt lìa thân dưới, thân trên vẫn còn đang giãy dụa dưới đất bay đầu, sau đó cẩn thận quan sát.
Vừa nhìn liền không nhịn được kinh hãi.
Thây ma này không phải bị chém ngang lưng, càng giống như bị thứ gì đó xé rách đứt người.
Hắn lại cẩn thận quan sát đám thi thể thây ma rải rác một chút, đồng tử trong mắt đột nhiên co rút.
Không phải bị chém, càng giống bị xé rách cùng ăn thịt, bên trên mấy khúc chân tay thối rữa rõ ràng còn có dấu vết gặm cắn.
Hắn trong lòng không khỏi đề cao cảnh giác, lập tức kêu lên:
- Có sự kỳ lạ, tất cả không vội xuống xe.
Vừa hét lên ngăn không cho đám người Ngô Soái nhảy xuống, Hàn Phong bàn tay nắm chặt trảm mã đao, cẩn thận bước từng bước vào trong cửa hàng, đảo mắt quan sát.
Bên trong không có thây ma.
Cửa hàng này diện tích khoảng 40 mét, có 3 kệ hàng cùng 2 cái tủ lạnh, có dấu hiệu bị đụng đổ tứ tán, đồ vật vương vãi khắp nơi, nhưng vật phẩm cũng có vẻ không bị hao hụt.
Không giống nhân loại sưu tầm vật tư, càng giống như có một con trâu mộng lao vào quấy phá hơn.
Trên bàn thu ngân, nửa cái xác thây ma bị cắn cụt đầu nằm vật ra đó, vết đứt nơi cổ càng có mấy dấu răng vụng về, tuyệt đối không giống nhân loại làm ra.
Hàn Phong đảo mắt một vòng, cuối cùng không có nhìn thấy dấu chân sinh vật lạ, chỉ có mấy vết móp méo như thể bị búa tạ đập trúng. Càng là như thế, hắn càng gia tăng cảnh giác.
Điều chưa biết rõ vĩnh viễn là điều đáng sợ nhất.
Nhưng đã tới đây rồi thì không thể không công quay về. Hắn quay ngược ra hai chiếc xe, trầm giọng nói:
- Sự tình có chút quỷ dị, mọi người mau chóng tiến vào bên trong thu thập vật tư, tôi và Ngô Soái đảm nhiệm canh chừng. Phải tốc độ lên, tôi có dự cảm không lành chút nào.
Năm người Phương Tường, Mã Mộng Đình, Nhạc Liên, Triệu Hà Vân, Hứa Dương đều đồng loạt nhảy xuống, chạy vào cửa hàng tiện lợi, đem vật tư cùng đồ đạc chuyển dời lên hai chiếc xe.
Ngô Soái lại gần Hàn Phong nghiêm túc hỏi:
- Có thứ gì đó ăn những thây mà này thì phải?
Hàn Phong rút ra khẩu súng k54 đưa cho hắn, sau đó trầm giọng:
- Ngươi ở lại, canh chừng, tuyệt đối đừng di chuyển lung tung. Nếu có biến thì dùng nó tự vệ, là quái vật đến, bắn không cần do dự, là người đến, ngăn bọn họ tiếp cận. Xảy ra chuyện gì, hãy la lên ra hiệu, ta sẽ đi một vòng quan sát.
Ngô Soái tiếp nhận khẩu súng, gật mạnh đầu.
- Biểu ca ngươi cẩn thận một chút.
Hàn Phong rút trảm mã đao ra, bước về bên cạnh quan sát phía sau toà nhà.
Tạm thời không thấy bất kỳ thây ma cấp cao nào. Chỉ có hai con thây ma cấp 2 đang cúi người gặm cắn một xác chết. Hàn Phong tiến lên, tiện tay chém ra hai đao, đem bọn chúng chém bay đầu.
Sau khi đi khoảng 10 mét nữa, chém thêm hơn chục thây ma, Hàn Phong đi ngược trở lại cửa hàng tiện lợi, nhìn hai thùng xe đang dần được lấp đầy vật tư thì hơi vui mừng. Cửa hàng tiện lợi này có đầy đủ mỳ gói, bánh quy, gạo, bột mỳ cho tới dầu ăn, nước đóng chai, thậm chí có mấy thùng lương khô nhập ngoại cực kỳ quý giá.
Hắn lại chờ đợi thêm 7 phút, để cho họ đem vật tư lấp gần đầy thùng xe mới lên tiếng:
- Được rồi, chúng ta về thôi.
Mặc dù không tìm thấy cái gì bất ngờ, nhưng những dấu hiệu kỳ lạ vẫn khiến Hàn Phong hơi bất an.
Mấy người Phương Tường không có ý kiến khác, sau khi đem nốt số vật tư quan trọng thu thập, bọn họ mới leo lên xe, đề ga, nổ máy.
Tiếng động cơ ô tô vang vọng trên đường, hai chiếc xe một trước một sau rời khỏi cửa hàng tiện lợi.
Đúng lúc này, một tiếng rít kinh khủng như hoả tiễn vang lên sau lưng bọn họ:
- Rékkkk
Ngay cả khi ngồi trên xe, bảy người Hàn Phong cũng nhận ra được sự chấn động trong không khí cùng tiếng rầm rầm rượt đuổi phía sau. Hàn Phong vừa quay đầu nhìn, trong lòng điên cuồng báo động nguy hiểm, hắn lập tức gào lên:
- Chạy nhanh lên!