Bành Lực đối với người ngoài khắc nghiệt nhưng đối với đại ca hắn là kính sợ một phép. Hắn vội vã đứng lên thò chân đá ngã ba cái nữ tử, sau đó vừa mặc quần vừa hỏi:
- Đại ca, có chuyện gì vậy.
Ba cái nữ tử nhìn thấy Đổng Thành thì cũng vội vã nén đau mà quỳ mọp xuống run rẩy nói:
- Kính… Kính chào đại đương gia…
Đổng Thành phất tay nói:
- Đi tới phòng họp lại nói.
Một lát sau, phòng họp trung tâm thôn Xuân Lê đã tập trung đông đủ.
Đổng Thành nhìn một lượt rồi nói:
- Tiểu đội tìm kiếm vật tư của La Sơn đã mất liên lạc.
Khác với trấn Hi Vọng, tại thôn Xuân Lê có mấy cái bộ đàm di động, bọn họ ra ngoài tìm kiếm vật tư thường thường sẽ mang theo để liên lạc hòng nhận trợ giúp.
Bành Lực nghe vậy nhướng mày hỏi:
- Đại ca, buổi sáng bọn chúng mới ra ngoài đi tìm, giờ mới hơn 2 tiếng trôi qua, có thể gặp chuyện gì mà mất liên lạc chứ?
Đổng Thành lắc đầu nói:
- Bên kia không đáp lại tín hiệu, cũng không biết là có chuyện gì. Thế này đi, tổ chức một đội ngũ đi tìm kiếm bọn hắn.
Bên cạnh hắn là một đại hán cao 2 mét tên Uông Hùng, đây là một thủ lĩnh căn cứ người sống sót nhỏ được Đổng Thành chiêu hàng, hiện tại làm tam đương gia của thôn Xuân Lê.
Uông Hùng trầm giọng nói:
- Đại ca, để ta đi.
Đổng Thành trầm ngâm rồi gật đầu:
- Hôm qua mới đổi được súng đạn, ngươi trang bị cho anh em dưới trướng, tiện thể điều thêm 3 xe jeep hoán cải và 3 khẩu súng trung liên RPD đi áp trận.
Thế lực hội Bạch Đường rất lớn, ngay từ trước tận thế, bọn họ đã tích luỹ súng đạn, nhân lực, vật lực đầy đủ, hoạt động ở khu công xưởng này vô cùng sôi nổi, chuyên bán mai thuý cho công nhân sử dụng. Sau tận thế, bọn họ đánh hạ đồn cảnh sát khu đông huyện Liễu Lâm, chiếm đoạt thêm một số lượng súng đạn nữa.
Uông Hùng sáng mắt lên nói:
- Được, đại ca.
Đổng Thành suy tư một lát lại nói:
- Gọi thêm Quách Lạc, Khúc Thừa đi cùng.
- Dạ.
Quách Lạc, Khúc Thừa là hai trong số năm đại tướng dưới trướng.
Bành Lực đảo mắt rồi nói:
- Đại ca, để ta gọi vài anh em đi cùng cho đảm bảo.
Đổng Thành cũng không từ chối. Bành Lực là tâm phúc của hắn, có gã áp trận sẽ bớt đi nhiều lo lắng.
Nhìn một đám người rời đi phòng hội nghị, Đổng Thành hai mắt nheo lại khẽ lẩm bẩm:
- Chết tiệt, tại sao nhiệm vụ sơ cấp lại khó làm như vậy, không có một chút đầu mối nào…
Sau khi nhiệm vụ tân thủ kết thúc, hắn chuyển chức thành pháp sư lửa, hiện tại đã là người phi phàm cấp độ 11 tiếp cận cấp 12, thế nhưng nhiệm vụ sơ cấp vẫn không có đầu mối.
Kia yêu cầu hắn tìm ra một thiên tài địa bảo sơ cấp, đồng thời trợ giúp 10 thân tín thành công sử dụng. Thiên tài địa bảo là cái gì hắn còn không biết, làm sao mà hoàn thành cơ chứ…
- Thôi, tiếp tục cho quân dưới trướng đi tìm kiếm xung quanh là được rồi. Có lẽ thiên tài địa bảo nằm ở những nơi nguy hiểm. Đám La Sơn mất liên lạc, có phải hay không do gặp thiên tài địa bảo…
Nhiệm vụ tân thủ của hắn là giải cứu người sống sót, nhưng nhiệm vụ sơ cấp tiếp theo chẳng liên quan gì người sống sót nữa, bởi vậy mạng người với hắn còn thua cỏ rác. Để cho bọn chúng ra ngoài rồi tìm kiếm thay là tốt nhất, hắn chỉ cần bồi dưỡng vài người cực kỳ trung thành là đủ.
——————
Trấn Hi Vọng.
Sau khi Lý Võ Lạc lên tiếng, tất cả tiểu đội trưởng đều đưa ánh mắt nhìn qua, Hàn Phong trầm giọng cất lời:
- Lý đội trưởng cứ nói.
Lý Võ Lạc chỉ vào tấm bản đồ lớn trên bàn rồi nói:
- Có hai cách tôi nghĩ có tính khả thi nhất. Thứ nhất, tập trung toàn bộ hoả lực vào trên một đại lộ, dùng sức mạnh tổng hợp để đánh bại thi đàn.
Những tiểu đội trưởng còn lại hai mắt đều sáng lên, vài người còn vỗ đùi khen hay. Cách này được, rất tốt, nếu tập trung lại, bọn họ sẽ không sợ gì cả, thậm chí có khả năng rất cao đánh tan một đường.
Lý Võ Lạc không ngừng lại mà tiếp tục nói:
- Cách này có khả năng cao chiến thắng, nhưng bỏ 2 đường, chỉ tiến đánh 1 đường thì thây ma trên hai đường kia sẽ chạy thoát. Chỉ cần chúng nó tụ hợp với đại quân…
Những tiểu đội trưởng đều nhanh chóng an tĩnh lại.
Không cần nói cũng biết, chỉ cần hai đường kia chạy thoát, tụ họp với đại quân thây ma, vậy thì ngày mai, hay thậm chí là ngay buổi chiều nay thôi, số lượng thây ma cấp cao bọn họ phải đối mặt là vô cùng khủng khiếp.
Chưa nói tới đại quân thây ma tại trung tâm huyện sẽ có bao nhiêu thây ma cao cấp, chỉ nội việc thây ma cấp thấp, bọn hắn đã khó chống lại nổi.
Trình độ bắn súng của đội viên dưới trướng quá kém.
Hàn Phong nhanh chóng hỏi:
- Cách thứ hai là gì?
Lý Võ Lạc chỉ vô số đường nhánh, ngõ hẻm trên bản đồ rồi nói:
- Chúng ta đánh du kích, không đánh chính diện như vừa rồi nữa! Thây ma có vẻ không biết trèo tường, vậy thì chúng ta chia quân ra leo lên tầng cao rồi đánh du kích xuống, tìm cơ hội tiêu diệt toàn bộ lũ thây ma cấp cao. Kể cả ba đạo quân thây ma có tụ họp được với đại quân trung tâm, chúng ta cũng có thể giảm bớt tối đa nguy hiểm tiềm tàng.
Cách thứ hai của Lý Võ Lạc đưa ra lại càng nhận được tán đồng, các tiểu đội trưởng nhanh chóng xì xào bàn tán, sau đó nhìn về phía Hàn Phong tại ghế chủ vị.
Hàn Phong trong lòng thầm cân nhắc. Trấn Hi Vọng có tổng cộng 3 xe bọc thép, nhưng có tới 5 khẩu đại liên 12ly7, cùng với kha khá súng trung liên RPD, cùng 4 khẩu RPG-7 chống tăng… Nếu trang bị đầy đủ cho từng tiểu tổ, hẳn là sẽ đảm bảo được an toàn.
Lý Võ Lạc lại bổ sung:
- Cách này độ an toàn có thể tăng thêm bằng việc vận dụng drone trinh sát trước.
Hàn Phong bừng tỉnh. Đúng a, bọn họ có 2 chiếc drone quân sự, tầm hoạt động tối đa tới 5km trong liên tục 1 tiếng. Có nó, bọn họ sẽ có thể đánh chuẩn, đánh đúng, lựa chọn miếng xương phù hợp.
Hắn trầm giọng nói:
- Chúng ta sẽ chọn đánh du kích. Chia làm 8 tiểu tổ như sau.
- Tiểu tổ thứ nhất chỉ cần mình tôi.
- Tiểu tổ thứ hai gồm Ngô Soái và Kiều Ti Vân.
- Tiểu tổ thứ ba gồm Chu Vấn và Hứa Dương.
- Tiểu tổ thứ tư gồm Mã Mộng Đình, Châu Lam, Lục Đại Nguyên.
- Tiểu tổ thứ năm gồm Kha Thành, Đào Đại Tư.
- Năm tiểu tổ này tự chiêu mộ thành viên tốt nhất dưới trướng, có trách nhiệm trực tiếp tập kích thây ma.
- Tiểu tổ thứ sáu là Lý Võ Lạc, tiểu tổ thứ bảy là Quan Bình, tiểu tổ thứ tám là Nhạc Sơn, ba tiểu tổ này điều khiển xe bọc thép và đoàn xe mui trần, tại phía xa xa xạ kích, đồng thời luôn sẵn sàng tiếp ứng khi cần.
- Lý Võ Lạc, Quan Bình, hai anh chịu trách nhiệm thám thính, sau đó chuyển tin cho người phi phàm hệ tốc độ kịp thời báo tình hình cho các tiểu tổ!
Đây là cách làm của Hàn Phong dựa trên ý kiến của Lý Võ Lạc.
Hắn sẽ chia làm 5 tiểu tổ đánh du kích, mỗi tiểu tổ gồm 2 tiểu đội trưởng mạnh mẽ và hai ba đội viên người phi phàm có công kích tầm xa. Mỗi tiểu tổ cũng có thêm hai người phi phàm hệ tốc độ, dùng cách chạy qua chạy lại giữa trung tâm drone và tiền tuyến để báo tin tình báo về thi đàn.
Những người còn lại sẽ ngồi trên xe chở quân, từ phía xa xa xạ kích thi đàn. Thây ma thể tốc độ có điểm nhanh nhẹn cao lắm là 36, 37 điểm, tính ra chỉ khoảng hơn 35km/h, cận thân chiến đấu thì nguy hiểm, thế nhưng nếu nói về truy đuổi đơn thuần, bọn chúng đừng hòng mà đuổi được đoàn xe.
Xe ô tô chung quy vẫn là có thể chạy rất nhanh.
Nghe được phân chia của Hàn Phong, tất cả mọi người đều không có ý kiến gì.
Đây là kế hoạch hoàn chỉnh và phù hợp nhất rồi.
Hàn Phong lại quay qua Từ Thôi, Tạ Hàm Hương nói:
- Các người đi sau đoàn xe, phụ trách thu lại hết thảy vật tư, cũng nhặt xác thây ma cao to về.
- Rõ!
Vừa rồi bọn họ đánh với thây ma chỉ lùi chứ không tiến, không có thời gian thu thập chiến quả rơi ra. Lúc này thi đàn rút đi, bọn họ cần phải nhặt lại.
Sau khi sắp xếp xong công việc, Hàn Phong phất tay lên hô lớn:
- Binh quý thần tốc, chúng ta triển khai đi.
- Rõ!
Theo sau các tiểu đội trưởng rời đi, thành viên dưới trướng cũng dần dần được chọn lựa.
Những người tinh anh nhất sẽ tham gia nhóm đột kích, những người nhanh nhất làm nhiệm vụ truyền tin, những người còn lại thì dự bị chờ thay thế, đồng thời dùng súng đạn từ xa xa xạ kích.
Không ai là không có nhiệm vụ.
5 phút sau, Hàn Phong cùng với 4 đội viên người phi phàm khác leo lên mái nhà rồi tiến về đường Thanh Lâm.
Bọn họ từ xa xa đã thấy thi đàn đông nghịt đang chậm chạp thối lui, còn đám thây ma cấp cao đã đi đoạn hậu nhằm ngăn chặn việc bị tấn công.
Bốn người đi cùng Hàn Phong có một người có kỹ năng hoả đao đã cường hoá 4 lượt, một người thuần tốc độ, một người ôm súng 12ly7, một quân nhân ôm theo RPG-7 và 4 viên đạn chống tăng.
Một mình tiểu tổ của hắn sẽ xử lý đường Thanh Lâm, bởi vậy trang bị có thể nói là sung túc.
Những tiểu tổ khác cũng có trang bị không ít thì nhiều tương đương.
Một lát sau, một chiếc drone bay vượt qua đầu bọn họ về phía xa xa thi đàn.
Lại qua 1 phút, một đội viên tốc độ cao từ hậu tuyến chạy tới báo cáo:
- Đại… Đại đội trưởng, phía trước chia làm 3 vòng ngăn chặn, cái con… con gọi là thây ma P1 kia có 2 con sát bên đường nhánh, 3 con chính diện… Về phần cái con gọi là F1, có 3 con lẩn trong thi đàn… Không tìm thấy con nào có mai rùa trên người… Trước hết là vậy…
Đội viên này chạy rất nhanh báo tin, bởi vậy hơi thở có chút gấp gáp, thế nhưng chung quy truyền đạt đầy đủ.
Hắn ta còn mang theo một bản đồ thô sơ giản lược, bên trên có mấy chấm đỏ, chấm xanh, chấm vàng, thể hiện các loại thây ma bố trí.
Hàn Phong gật đầu nói:
- Cậu ở lại đây nghỉ ngơi lấy sức đi.
Sau đó hắn chỉ đội viên tốc độ cao còn lại:
- Cậu trở về, có tình báo thì lại tới liên lạc.
- Dạ!
Mỗi tiểu tổ đều vận hành như vậy, có hai người truyền tin chạy qua chạy lại, đảm bảo tin tình báo sẽ được nhanh chóng kịp thời.
Hàn Phong đấm hai tay vào nhau, trầm giọng nói:
- Tấn công đi!
Theo sau mệnh lệnh của hắn, 3 người phi phàm bắt đầu đem nước hoa, xăng dầu, nhớt xe các loại đổ lên người, sau đó dựa theo lệnh của hắn nhảy qua các nóc nhà, tiến về phía hậu tuyến thi đàn.
Bọn họ sẽ tiêu diệt mấy đầu thể sức mạnh P1 trước.