Cao Trác túng quẫn gãi đầu, sau đó thở dài thườn thượt:
- Aizzz…
Hắn không than vãn thêm nữa.
Hắn trước tận thế là công tử ca hàng thật giá thật, xung quanh người có bao nhiêu là nữ nhân vây quanh cơ chứ. Nếu không có nữ nhân hầu hạ một ngày, hắn sẽ cảm giác bản thân không đủ quý tộc trong một ngày.
Rốt cuộc cũng là công việc hiện tại không đủ chi tiêu a…
Thật ra công tác 20 cống hiến mỗi ngày đã là công tác rất tuyệt rồi. Hai người Cao Trác làm việc ngày có 8, 9 tiếng, chủ yếu là ngồi viết, soạn số liệu, chỉnh sửa hồ sơ, chẳng có gì vất vả. So với đào đất hay tìm kiếm vật tư vẫn còn nhàn chán, đừng so chiến sĩ trực chiến thanh lý thây ma chịu đủ nguy hiểm. Phương Tường dù có muốn nâng đỡ thêm, lão cũng không có lý do để nâng thêm.
Một lúc sau, sau khi nhận được cháo, Cao Trác vẫn là thở dài than thở:
- Cũng coi như ngon. Bất quá, sao lại ít như vậy a…
Xung quanh hắn chẳng ai chê ít cả, ngay cả Lý Hạ Vân cũng là rất nghiêm chỉnh dùng thìa xúc hết vụn cá còn sót lại trong bát.
Hắn sớm quen với lời than vãn của đồng bạn rồi.
Sau bữa ăn, phòng họp trung tâm lại tề tựu đông đủ.
Hàn Phong vẫn như cũ ngồi trên ghế chủ vị nhẹ nhàng nâng tay nói:
- Bắt đầu đi.
Phương Tường là người đầu tiên đứng lên trình bày:
- Chiều nay chúng ta đã thu thập được gần 2 tấn xăng dầu… 1217kg lương thực gồm chủ yếu là gạo, mỳ gói, trứng, rau củ khô, thịt hộp, trái cây đóng hộp, sữa đặc, bánh ngọt, lạp xưởng, gia vị… Tìm kiếm được 16 người sống sót, trong đó có 3 người phi phàm, còn có thêm 15 cây gậy bóng chày, 1 thanh trảm mã đao rơi rớt… Tài nguyên hệ thống thu về 6 kỹ năng thư, 4 thẻ vật phẩm, cùng 221 exp tinh thạch…
- Tiểu đội chiến đấu của Chu tiểu đội trưởng dẫn đầu bảng chiến công, kế đó là Kha tiểu đội trưởng…
- Tìm kiếm tài nguyên, tiểu đội của…
- Hi sinh 2 người, bị thương 7 người là…
Từng dòng thông báo được Phương Tường đọc lên, để cho những ngưởi đây đều dâng lên cảm xúc không nhỏ.
Lại có hai người hi sinh. Kia chính là gặp phải một đầu thể sức mạnh level 13 ẩn trong nhà dân, bọn họ dò tìm còn chưa kịp kêu cứu đã bị nó gõ chết. Phải tới khi Hàn Phong cùng Ngô Soái chạy tới, quái vật kia mới bị tiêu diệt…
Chu Vấn vẫn như cũ dẫn đầu bảng chiến công, nhưng người thứ hai không còn là Mã Mộng Đình hay Châu Lam nữa mà chính là Kha Thành.
Kha Thành một người đơn độc kiếm về 237 chiến công. Nghe nói hắn đã lên cấp 7, kỹ năng Long Trảo thủ vừa cường hoá lượt thứ 2, thực lực đại nhảy vọt.
Ngay cả Chu Vấn vừa tấn thăng cấp 7 cũng không tự tin thắng được Kha Thành, có thể nói vị tiểu đội trưởng mới gia nhập này là người mạnh thứ ba tại trấn Hi Vọng.
Kha Thành được nhiều người chú ý như vậy thì có chút luống cuống. Hắn há miệng định nói gì đó, cuối cùng lại nhịn xuống không nói.
Thật ra hắn vẫn đang tự hỏi bản thân liệu có thể đỡ được một đấm của Ngô Soái hay không…
Sau màn báo cáo là màn tranh đoạt tài nguyên. Từng hạng mục lại được đem ra mổ xẻ, bất quá chỉ có Kha Thành là còn đủ điểm mua một cái kỹ năng tăng cường nhanh nhẹn cho em trai, cùng với thuê 1 thanh trảm mã đao, những thứ còn lại toàn bộ sung vào công quỹ.
Gậy bóng chày được các đội trưởng tranh nhau thuê. Hiện tại thành viên mỗi đội đã lên tới 10 người, rất cần gậy bóng chày đi luân phiên đánh quái thăng cấp.
Giá sách kỹ năng bây giờ đã bị đẩy lên vô cùng cao, còn thẻ vật phẩm đều khó mà lọt khỏi tay hai người đứng đầu.
Hàn Phong và Ngô Soái chia nhau mỗi người một nửa lượng tinh thạch exp và 4 thẻ vật phẩm.
Sau giai đoạn báo cáo và phân chia tài nguyên thì đến giai đoạn họp bàn công tác chiến đấu.
Hàn Phong nghe tới đây có chút âm thầm cảm thán.
Nếu không phải có sự xuất hiện của thể sức mạnh, cùng sự uy hiếp to lớn từ kẻ sau màn tại huyện Liễu Lâm, hắn đã vô cùng vui lòng với tốc độ phát triển hiện nay.
Nhưng nguy cơ không đợi người đời, không muốn cũng sớm muộn phải đối mặt, bởi vậy hắn giơ tay lên nói:
- Mọi người đều biết, chúng ta có mục tiêu đánh hạ siêu thị Thanh Hà, giành lấy tài nguyên tại đây, đồng thời kiến tạo môi trường sống tốt hơn.
- Tuy nhiên sau nhiều lần điều tra, tôi phát hiện tại siêu thị này có tồn tại một thây ma cực kỳ mạnh mẽ khủng bố. Chỉ cần nó tồn tại, chúng ta sẽ không bao giờ có được an toàn.
- Bởi vậy, chúng ta buộc phải hợp sức tiêu diệt nó càng sớm càng tốt. Chúng ta không đánh nó, nó cũng tìm đến đánh chúng ta.
Hàn Phong sau khi nói xong, đội trưởng tiểu đội người nào cũng tràn đầy nặng nề.
Có thể nhận được đánh giá rất mạnh từ Hàn Phong, hẳn là sinh vật kia cũng vô cùng khó chơi.
Chu Vấn vừa tò mò vừa hưng phấn hỏi:
- Đại đội trưởng, nó mạnh cỡ nào?
Hàn Phong nhàm nhạt nói:
- Nếu đơn độc đối chiến thẳng mặt, tôi có thể chịu được khoảng 30 giây giày vò. Nếu tôi hợp sức cùng Ngô Soái, có thể vờn nhau với nó khoảng gần 1 phút. Nếu thêm tất cả mọi người tại trấn Hi Vọng này, vậy có thể trụ được 1 phút 30 giây.
- Ừm, nhưng kết quả chung đều là bị giết sạch không còn một mống.
Lời nói của Hàn Phong khiến không khí trong phòng hội nghị im bặt, ngay cả âm thanh hít thở cũng không thể nghe rõ.
Quá kinh khủng.
Mạnh như Hàn Phong, Ngô Soái mà cũng không chịu nổi, vậy làm sao đối chiến đây…
Bọn họ lại liên tưởng đến những thanh âm như bom nổ chiều nay, đều không nhịn được mà rùng mình.
Hàn Phong nhìn biểu hiện của họ, bắt đầu nghiêm túc nói:
- Đó là trong trường hợp đối chiến thẳng mặt phân ra sống chết. Tất nhiên, tôi sẽ không đưa mọi người vào chỗ chết.
- Đầu thây ma kia không đủ khôn ngoan, cụ thể là…
- Các kỹ năng của nó cụ thể là…
- Chúng tôi đã dò xét chi tiết, đặc điểm chiến đấu là…
- Điểm yếu là…
Hàn Phong lần lượt liệt kê thông tin thu thập được từ thể thôn phệ ra cho tất cả mọi người cùng biết. Sau đó hắn chốt hạ một câu:
- Mọi người nêu ý kiến thoải mái đi.
Trần Diệu Âm là người đầu tiên lên tiếng:
- Đại đội trưởng, vật kia có thể chống lại đạn 7,62mm, vậy có thể chống lại đạn 12,7mm không?
Hàn Phong chắc nịch đáp lại:
- Nó không thể ngăn cản, khi đó chắc chắn tôi sẽ huy động súng đại liên áp trận. Tuy vũ khí này khó có thể giết nó, nhưng vẫn có thể đảm bảo đánh nó trọng thương.
Mọi người nghe được tin tức tốt đầu tiên, tâm trạng cũng hơi buông lỏng một hai.
Mã Mộng Đình là người nêu ý kiến thứ hai:
- Vậy anh đào hố là muốn dụ nó xuống, lợi dụng địa thế từ trên cao đánh xuống nhằm chiếm lợi thế.
Hàn Phong thản nhiên gật đầu:
- Đúng.
Thiếu phụ xinh đẹp có hai đứa con này lập tức nói thêm:
- Vậy thì chúng ta thực hiện cách này... Một khi nó lọt xuống, đừng hòng có thể giãy thoát chạy đi.
Mấy tiểu đội trưởng xung quanh nghe vậy thì bừng tỉnh, đều đồng loạt vỗ đùi khen hay.
Nếu áp dụng đúng cách thức, cái kia tuyệt đối có thể gây ra uy hiếp chí mạng cho quái vật đó.
Hàn Phong âm thầm gật đầu.
Suy nghĩ của Mã Mộng Đình trùng khớp với suy nghĩ của hắn, cái thiếu phụ này vẫn luôn đưa ra những nhận định quý giá.
Thực ra, hắn đã lệnh cho Phương Tường huy động nhân lực thực hiện chuẩn bị ngay từ trưa nay rồi.
Nhưng hắn vẫn rất nghĩa khí mà vung tay lên nói:
- Ý kiến rất tốt, nếu phi vụ này thành, Mã tiểu đội trưởng sẽ được quyền ưu tiên chọn chiến lợi phẩm sau ba người đóng góp nhiều nhất. Đồng thời còn nhận được nhiều tài nguyên tại siêu thị Thanh Hà… Mọi người nên biết, siêu thị kia có khoảng 20 tấn hàng hoá các loại.
Thông tin này gần như đã kích động tất cả tiểu đội trưởng có mặt tại đây.
Bọn họ bị uy hiếp của thể sức mạnh doạ sợ mà quên mất chiến quả có thể nhận được.
Vừa nghĩ tới chiến quả, ai cũng đều bốc lên tham lam vô cùng.
20 tấn lương thực. Dựa theo đóng góp, sau khi sung công quỹ đa số, phần còn lại mỗi người ít cũng phải được chia vài trăm cân chứ hả?
Chưa kể trang bị có thể rơi ra từ trên người thể sức mạnh… Kia là quái vật mạnh mẽ, hẳn là có vô số đồ tốt!
Có được Mã Mộng Đình khởi đầu, Châu Lam cũng lập tức đưa ra ý kiến:
- Chúng ta đổ xăng xuống hố, đốt nó tới chết có được không?
Nàng có kinh nghiệm đối chiến thể thôn phệ, cảm thấy cách kia áp dụng rất được.
Hàn Phong gật đầu, trầm giọng nói:
- Chúng ta sẽ thiêu sống nó, nhưng theo cách thức khác. Việc này tôi đã có chuẩn bị, cụ thể là…
Lửa bình thường e rằng khó ảnh hưởng phòng ngự P2, Hàn Phong đã có chuẩn bị thô bạo hơn, quyết liệt hơn.
Tiếp sau đó, liên tiếp có các ý kiến được đưa ra. Có cái được đồng thuận, có cái được bác bỏ, có cái được bổ sung.
Bọn họ tranh luận tới mặt đỏ tía tai, nhiều lần Hàn Phong phải ra tay hoà giải, nhưng cũng không tính là mất hoà khí.
Dưới sự dẫn dắt của hắn, một cái kế hoạch đầy đủ nhận được sự đồng thuận của đa số người dần dần thành hình.
Kha Thành nuốt một ngụm nước bọt. Hắn đã là người tương đối mạnh mẽ, thế nhưng ở cái kế hoạch này, hắn rốt cuộc cũng chỉ đóng một vai trò tương đối mà thôi.
Tổng quan nhiệm vụ đều xoay quanh hai người Hàn Phong và Ngô Soái, những người khác chủ yếu làm nhiệm vụ kiềm hãm, hỗ trợ, quấy rối, bù thêm sát thương.
Sau khi kế hoạch được định ra, Hàn Phong nghiêm túc nói:
- Mọi người. Nhiệm vụ này chỉ được phép thành công, không được phép thất bại. Nếu thất bại, tương lai trấn Hi Vọng chỉ còn lại toàn là tuyệt vọng. Hãy quyết tâm ở mức lớn nhất!
- Rõ!
Hàn Phong thấy tinh thần của mọi người đã được kích động dâng cao thì phất tay nói:
- Mọi người trở về phổ biến cho đội viên đi.
Sau khi tất cả mọi người đều rời đi, hai người đứng đầu trấn Hi Vọng mới nhìn nhau cười khổ.
Kế hoạch này chẳng những chỉ được phép thành công, lại còn chỉ được thực hiện một lần liền phải thành công.
Ngô Soái mím môi hỏi:
- Đại ca, nếu thất bại thì sao?
Hàn Phong trầm ngâm một lát, trong mắt chợt bốc lên hung quang:
- Nếu đánh giết thất bại, ta sẽ dẫn toàn bộ trấn Hi Vọng chạy tới cứ điểm cũ của Kha Thành, sau đó đem 3 tấn xăng tới đốt trụi cái siêu thị kia. Đến lúc đó, bảo bối của nó cũng không giữ được.
Nghe thấy hành động cá chết lưới rách đập nồi dìm thuyền của Hàn Phong, Ngô Soái cũng không khỏi nhếch miệng nói:
- Đến lúc đó đệ cũng muốn xem vẻ mặt của vật kia.