Chương 18: Thái độ đại biến Uyển Linh

Cửa trước của khách sạn Dạ Quang .

Một chiếc xe quân đội chậm rãi từ xa lái đến trước cửa khách sạn , cánh cửa được mở ra .

Uyển Linh mang trên mình bộ quân phục trông vô cùng hiên ngang bước ra khỏi xe , mặc cho những ánh mắt nhìn mình trong ngưỡng mộ xung quanh .

Đưa tay xem đồng hồ , khuôn mặt cô có phần tức giận ,thầm lẩm bẩm :

"Cứ tưởng mình đã đến đủ trễ , ai ngờ tên này hắn còn trễ hơn cả mình."

Cô vừa định lấy điện thoại ra gọi Thiên Minh thì thấy đằng xa có hai bóng người dần đi tới .

Nhìn hai người họ , Uyển Linh với khuôn mặt tức giận đi đến gần Thiên Minh , nói :

"Ta còn tưởng hai người trốn không đi cơ đấy ."

Thiên Minh nhìn khuôn mặt của tức giận của cô , cười nói :

"Nếu em nhớ không nhầm thì chị cũng vừa mới đến cơ mà."

Uyển Linh " hừ " một tiếng , sau đó nói với hai người :

"Được rồi , lên xe thôi ."

Nói xong , Uyển Linh tức giận quay người lên xe .

Thiên Minh có phần khó hiểu nhìn cô ta , sau đó quay qua nhìn số 16 đang nhìn mình bằng ánh mắt hỏi thăm , hắn có phần lúng túng nói :

"Đi thôi , mặc kệ cô ta , phụ nữ đúng là khó hiểu ."

Tầm mắt Thiên Minh khẽ lướt qua cái bóng đen nhúc nhích dưới cây xanh gần đó , khóe miệng khẽ nhúc nhích , âm điệu hóa thành một đoạn ngôn ngữ .

Sau đó , Thiên Minh mở cửa xe ra ngồi gần Uyển Linh , trong khi số 16 mở cửa xe ngồi gần tài xế là một người đàn ông trung niên mặc quân phục .

Người đàn ông trung niên nhìn Thiên Minh vừa lên xe , cười nói :

"Xin chào , ta nghe tên cậu nhiều từ Uyển Linh nhưng giờ mới được gặp , ta là người bảo hộ của tiểu thư , haha cậu có thể gọi ta là Hải ca cũng được ."

Uyển Linh nhìn người trung niên , lẩm bẩm :

"Hừ , phải gọi là Hải thúc mới đúng , thúc đừng làm trễ giờ nữa , chúng ta sắp trễ rồi kìa."

Hải thúc nhìn Uyển Linh , nhìn khuôn mặt tức giận của cô , bất đắc dĩ nói :

"Được rồi , tiểu thư , tôi chỉ muốn chào hỏi huynh đệ này tí thôi mà , đi ngay đây."

Nói xong , Hải thúc bật chân ga , nhanh chóng chạy xe về phía trước .

Thiên Minh cười nói với Hải thúc , tiện tay chỉ số 16 :

"Ngài chắc cũng biết tên tôi rồi , tôi là Trần Thiên Minh , còn hắn tên là Sài La , hi vọng sau này được ngài chiếu cố nhiều hơn ."

Hải thúc dù chuyên tâm lái xe nhưng vẫn không quên cười nói :

"Haha , nếu như không ngại sau này có khó khăn cứ gặp ta , ta sẽ giúp hết mình .

Thiên minh cười nói :

"vậy cảm ơn ngài , nếu có việc ta sẽ không khách sao đâu."

Thiên Minh nhìn Uyển linh vẫn còn đang tức giận , hắn nở nụ cười an ủi:

"Xin lỗi chị , vừa nãy là ta lỡ lời , đừng giận nữa mà."

Khuôn mặt Uyển linh có phần hòa hoãn , thế nhưng giọng nói vẫn còn mang theo tức giận :

"Tha cho cậu cũng được , vậy cậu phải trả lời ta một câu hỏi ta mới tha lỗi cho cậu được ."

Khuôn mặt Thiên Minh hiện lên sự hứng thú , hắn cười nói :

"Vậy chị hỏi đi , nếu không phải tư mật ta sẽ trả lời liền ."

Uyển linh "hừ " một tiếng , thầm nghĩ :

"Cái gì mà tư mật chứ."

Nghĩ thì nghĩ như thế , nhưng cô vẫn nhìn Thiên Minh nói :

"Vậy cậu có thể cho ta biết , cậu có năng lực đặc biệt lúc nào , cùng cảm giác lúc đó như thế nào vậy ."

Nghe Uyển Linh hỏi như vậy , Thiên Minh sửng sốt , suy tư sau đó nói :

"Có lẽ là ba ngày trước nhỉ , ta khá mơ hồ về lúc đó nên không rõ lắm . Còn cảm giác sao , có lẽ là thống khổ sau đó nhận ra mình biết một số thứ kì lạ , như cách điều khiển vật chăng."

Uyển Linh ngạc nhiên nói :

"Vậy là chỉ vừa thức tỉnh , cậu đã có thể sử dụng năng lực để đánh bại một con quái vật sao , thật lợi hại . Vậy làm sao cậu có thể vận dụng nó nhanh như vậy."

Nghe câu hỏi của Uyển Linh , Thiên Minh có phần ngoài ý muốn nhìn người sau , giống như cảm giác được điều gì ,một vệt khiếp sợ xẹt qua mắt hắn.

Nãy giờ không để ý lắm , nhưng giờ hắn mới nhận ra khí tức của ma pháp sư của cô hầu như bị thu liễm hoàn toàn , tức là ,....

Vị trước mặt này hiện giờ đã được tính xem như một siêu phàm cấp 1 rồi , nếu như có thể phóng thích được nhất cấp ma pháp [ Băng trùy ] thì có thể chính thức trở thành một ma pháp sư , còn là hiếm có băng hệ pháp sư nữa chứ .

Thiên Minh thầm lẩm bẩm :"Thiên tuyển giả quả nhiên đáng sợ , khác hẳn với cách trục lợi của hắn , nắm giữ siêu phàm đặc tính không ngờ lại nhanh như thế."

Thiên Minh nghĩ thì nghĩ như vậy , nhưng ngoài miệng vẫn trả lời :

"Haha , em vẫn tốn rất nhiều thời gian để luyện tập mới không chế được nó , đã vậy lại còn không ổn định nữa chứ."

Uyển Linh cười nói :

"Vậy vẫn là quá tốt rồi , thật sự rất hâm mộ cậu ."

Nghe lời khen của Uyển Linh , Thiên Minh chỉ gượng cười thầm nghĩ :

"Hâm mộ , phải là hắn hâm mộ mới đúng."

Thế nhưng , hắn cứ có cảm giác bầu không khí hôm nay có vấn đề gì đó .

Từ thái độ nhiệt tình quá mức của vị giám hộ này , cho đến thái độ hờn dỗi như tiểu nữ sinh lúc nãy của Uyển Linh .

"Làm ơn đi .....cô cũng đâu phải bạn gái tôi ." THiên Minh thầm bĩu môi .

Nhưng nhìn khuôn mặt xinh xắn của Uyển Linh , một ý nghĩ trong đầu Thiên Minh dần xuất hiện .

Có lẽ , hắn có thể thử theo đuổi vị điện hạ này .

"Ừm ,hừm , ý tưởng không tồi ." Thiên Minh âm thầm gật đầu .

Cặp mắt hắn vô thức nhìn Uyển Linh từ trên xuống dưới với ánh mắt thưởng thức .

Nhận ra ánh mắt hắn , Uyển Linh khẽ cau mày , nói thầm "hừ , nhìn cái gì vậy ." , sau đó tức giận quay đầu đi .

Thiên Minh có phần lúng túng thu hồi ánh mắt của mình.

Bầu không khí trên xe dần trở nên im lặng .

Hải ca qua kính chiếu hậu nhìn hai người , nở nụ cười thâm ý với Thiên Minh , khiến Uyển Linh trợn trắng mắt .

Thiên Minh chuyển chú ý của mình ra ngoài cửa xe , những tòa nhà lầu hiện lên san sát trong mắt hắn.

Những kiến trúc đặc trưng liên tục xẹt qua , những kiến trúc này bị chôn vùi do sự thay đổi của thời đại.

Hắn có phần hứng thú nhìn những cảnh đẹp của thủ đô , nhất là hướng của hồ tây , cặp mắt Thiên Minh nhìn hướng nơi đó lóe lên một tia suy tư .

Quang cảnh xung quanh liên tục trồi qua , những tòa nhà dần ít lại , một kiến trúc khổng lồ mơ hồ hiện lên trong mắt Thiên Minh .

Tiếng két vang lên , chiếc xe chạy chậm rãi lại , Hải ca quay về sau nói với hai người :

"Sắp đến nơi rồi , hiện giờ đang đi vào."

Thiên Minh gật đầu , nhìn qua cửa xe , hắn có phần hiếu kì đánh giá xung quanh ,

Một bức tường vô cùng lớn làm bằng xi măng với đầy những dây thiết nhọn hoắt ở đỉnh , những kiến trúc đèn khổng lồ được xây dọc theo tường khuôn viên .

Những thiết bị giám sát và bẫy có khắp mọi nơi , ít nhất tinh thần lực của hắn cảm nhận được nguy hiểm ở vài vị trí .

Một cánh cửa được làm bằng hợp kim đang khép ,với những vị quân nhân mang theo vũ khí đứng đợi trước cửa , một người chạy lại gần xe sau đó nhìn Hải ca nói :

"Làm phiền ngài cung cấp giấy thông hành ."

Hải ca đưa một tờ giấy in bìa vàng cho vị quân nhân , người sau dùng một thiết điện tử cầm tay lướt qua trang giấy , nở nụ cười sau đó nói;

"Hóa ra là xe của Uyển Linh thư kí , đại tá đã ra lệnh nếu ngài đến có thể đến thẳng trụ sở 3 , có người sẽ đón ngài ."

Sau đó hắn đối với tai nghe nói :"Mở cửa ."

Cánh cửa nặng trịch của kiến trúc dần mở ra , chiếc xe nhanh chóng chạy qua cánh cửa đi vào bên trong .

Thiên Minh nhìn lướt qua cánh cửa , hơi chậc lưỡi , cánh cửa này ít nhất cũng phải dày gần 15 cm , không biết con thú triệu hồi của hắn có thể phá được không nhỉ .

Ánh mắt hắn nhìn lướt sang phía bên phải , một cái bảng đánh dấu về căn cứ hiện vào tầm mắt hắn .

"Quân khu 9."

Hình ảnh và ý nghĩ chỉ lướt qua trong đầu Thiên Minh sau đó nhanh chóng biến mất sau khi chiếc xe nhanh chóng vào bên trong .

Ánh mắt hắn chuyển qua quang cảnh bên trong căn cứ , từng hàng xe tải quân dụng mang theo vũ khí đang được kiểm tra bởi những binh lính bận rộn .

Đủ loại vũ khí . đạn dược , trang bị , lương thực , liên tục được vận chuyển từ những chiếc xe bọc vải xanh , sau đó được xe vận chuyển mang vào những nhà xưởng.

Ánh mắt Thiên Minh nhìn xa xa những vũ khí , với tầm mắt đã được cường hóa , hắn thậm chí chứng kiến những món vũ khí nguy hiểm như pháo UR-179 , súng ngắm MA-117 , loại vũ khí nóng mà các [Vũ khí đại sư ] cực kì ưa dùng trong thời kì mạt thế .

Họ là những người thức tỉnh năng lực của mình liên quan đến khả năng cường hóa các vũ khí nóng , và thậm chí vũ khí lạnh như cung , kiếm ,... , khiến cho chúng mang theo những thuộc tính sức mạnh nguyên tố phụ thêm , làm tăng khả năng phá hoại cùng sát thương lên một cách kinh khủng.

Thậm chí , có một vị [Vũ khí đại sư ] nắm giữ một món vũ khí - một khẩu súng ngắm Barret được cải tiến tên - Death Gun , nó có sức phá hoại lớn đến mức có thể bắn xuyên lớp bảo bọc nguyên tố của một vị pháp thánh ( truyền kì ma pháp sư ) ở khoảng cách hơn 1 km , và khiến vị điện hạ này trọng thương nặng .

Một trong những thành tựu vũ khí vô cùng kinh khủng của loại chức nghiệp này .

Ném những suy nghĩ qua một bên , Thiên Minh phục hồi tinh thần lại khi nghe Uyển Linh ở một bên nói :

"Đến rồi ."

Chiếc xe nhanh chóng lái trước một tòa nhà đánh đấu 3 , có hai vị quân nhân đang đứng chờ bọn họ - hai người quen cũ của Thiên Minh .

Thiên Minh nhìn Uyển Linh cười nói :

"Chị có cần em mở hộ cho cửa xe không , em rất sẵn lòng làm một quý ông đấy ."

Uyển Linh tức giận nói :" Ai mà cần cơ chứ ."

Nói xong , cô đẩy cánh cửa xe ra .

Thiên Minh nhún vai bất đắc dĩ , liếc nhìn số 16 , khẽ gật đầu sau đó hai người bước ra khỏi xe .

Đi sóng vai với Uyển Linh , đến gần hai người quân nhân đang đứng đợi , Thiên Minh cười nói :

"Haha , lại gặp được hai người , chúng ta có duyên đấy chứ."

Hai người lúng túng nhìn nhau , Trọng Khải lên tiếng nói :

"Chúng tôi được đại tá Hùng sắp xếp để dẫn các vị vào trong , mời đi theo tôi ."

Thiên Minh cười nói :

"Vậy làm phiền dẫn đường ."

Uyển Linh đang đi sát bên hắn , có phần tò mò hỏi :

"Cậu biết hai người đó à."

Thiên Minh nhìn hai người đang dẫn đường phía trước , quay đầu sang phía Uyển Linh cười nói :

"Lần trước mang trang bị chính là hai người họ , một người tên Trọng Khải , còng người tên Minh Kiệt ."

Uyển Linh nghe hắn nói như vậy , khẽ gật đầu .

Nhóm người nhanh chóng thông qua thang máy đi đến trước cửa phòng họp số 2 , hai người Trọng Khải và Minh Kiệt nhìn sang hướng bốn người Uyển Linh nói :

"Bên trong là buổi tập hợp , các vị chỉ cần vào trong là được."

Thiên Minh gật đầu , sau đó đưa tay đẩy cánh cửa phòng họp .

Hắn có phần hiếu kì đánh giá xung quanh , cặp mắt hơi híp lại khi nhìn thấy bạn tốt -Trần Uẩn , sau đó cười nói với những người trong căn phòng :

"Xin lỗi , chúng tôi có phần đến trễ ."

Đại tá Hùng , với một bộ trang phục quân đội vô cùng nghiêm túc nhìn Thiên Minh và Uyển Linh , có phần nhiệt tình nói :

"Không có gì , cuộc họp cũng chưa bắt đầu , các người ngồi xuống đi."

Thiên Minh bỏ qua cái ánh mắt âm trầm của Trần Uẩn , kẻ đáng thương mà thôi , thêm nữa đôi co với người sắp chết làm gì.

Hắn càng hứng thú chính là người đàn ông mang vest lịch sự ngồi tay phải của đại tá Hùng , hắn có phần hiếu kì, cảm giác nguy hiểm đối với chính bản thân hắn luôn sao.

Thú vị , lại là Thiên Tuyển Giả , chỉ là không biết là thức tỉnh chức nghiệp gì .

Thiên Minh có phần hiếu kì , hắn áp sát tai của Uyển Linh sau đó hỏi nhỏ :

"Chị có biết người đàn ông ngồi bên tay phải của đại tá Hùng là ai không vậy ."

Cảm nhận hơi thở của hắn , Uyển Linh có phần tức giận nhìn hắn một cái sau đó quay sang hướng Thiên Minh chỉ.

Cô nhìn người đàn ông , khóe miệng khẽ cong thành một nụ cười , sau đó nói :

"Hắn là cháu của đại tá Hùng , người của Võ gia , hơn nữa nghe nói hắn còn là trực hệ của trung tướng Võ Văn Ngân ."

Khuôn mặt Thiên Minh xuất hiện vệt đã hiểu , thì ra là người Võ gia .

Vậy xem ra trò chơi lần này càng thú vị , hắn chính là không ưa nhất Võ gia a.

Dù gì kiếp trước chết chính là dưới tay người Võ gia , dù chưa tính trực hệ Võ gia thế nhưng nếu hắn chơi chết Võ Minh Ngạn thì Võ gia chắc chắn không ngồi yên.

Những thứ đại tộc này xem trọng nhất chính là danh dự , thù này hắn lại chắc chắn phải báo nên xem ra sớm muộn gì hắn cũng đối lập với gia tộc này.

Nhận ra ánh mắt của hắn , Võ Văn Phương ngẩng đầu nhìn hắn , khẽ nhíu mày sau đó liếc qua Uyển Linh ngồi sát bên hắn .

Một vệt âm trầm thoáng qua nhưng biến mất vô cùng nhanh , vị trực hệ của Võ gia này quay đầu đi .