Đã 1 tháng kể từ khi mạt thế bắt đầu ngoài những căn cứ do quân đội lập ra, thì vẫn có những con người tự sinh tự diệt bên ngoài, họ sẽ đi 1 mình hoặc lập ra đội để sống sót, có những người muốn đi đến căn cứ tị nạn nhưng kẹt những con tang thi.
Trên con đường đầy sự chết chóc, những cái xe bị bỏ trên đó, có những cái xe bị đập cửa kính, những cái xác người bị ăn dỡ dính trên cái kính xe bị vỡ, ruột bị lôi ra, trên mặt đầy vết cấm, những con vồi xuất hiện, có những cái xe bị tai nạn nát báy.
Những con tang thi lơ đãng đi qua làm bọn chúng đang trong quá trình tiến hóa, khác với thể biến dị cần năng lượng bên ngoài thúc đẩy tiến hóa thì tang thi bình thường chỉ cần ăn và đúng thời cơ sẽ tự động tiến hóa.
Trong hàng ngũ những con tang thi đang đi qua lại một cách vô hồn, thì có một con tang thi quỷ dị, tay nó ôm theo một túi đồ thức ăn lấy từ siêu thị.
Nó chạy đến một cái nhà trọ, đi đến một phòng rồi dừng lại, bên trong một thiếu niên bước ra mở cửa, con tang thi vậy mà không tấn công thiếu niên kia nhưng mấy con tang thi bình thường.
"Càng lúc càng điều khiển thành hạo hơn" thiếu niên kia nói, hắn là Võ Hùng, 1 tháng trước không hiểu sao sau khi một trận mưa, thì cơ thể của Võ Hùng đau đớn rồi có được sức mạnh dị thường này.
Chính là khống chế những con tang thi này, Võ Hùng cảm nhận được sự liên kết của mình với những con tang thi khi khống chế nó, cảm nhận đầu óc trống rỗng của nó, nó chả khác gì con rối vô tri cả.
Bằng cách thông qua liên kết kia mà truyền đạt ý nghĩ của mình vào bên trong con tang thi, thì có thể điều khiển nó làm theo ý của mình, có thể khống chế nó lấy thức ăn cho mình hoặc tấn công bọn tang thi khác bảo vệ mình.
Nhưng những ngày đầu khống chế thì giữa đường sẽ đứt đoạn liên kết, con tang thi cũng trở lại bình thường mà không nghe điều khiển nữa, sau cả tuần thử càng lúc càng thành hạo hơn, hắn nghĩ sẽ có lúc có thể điều khiển khống chế hoàn mỹ tang thi.
Sau 1 tháng có thể dễ dàng không chế nó đi lấy đồ ăn cho mình, thu hút chú ý bọn tang thi khác chi mình chạy, tấn công bọn tang thi khác bảo vệ mình, khống chế hoàn mỹ không bị ngắt quãng như lúc mới bắt đầu nữa, dù không quá hoàn mỹ nhưng đủ giúp hắn sinh tồn trong thế giới này.
Còn có điểm yếu khác là khoảng cách điều khiển nhất định, nếu tang thi bị khống chế mà đi quá xa Võ Hùng trong khoảng cách điều khiển sẽ bị ngắt khống chế ngay lập tức.
Ngoài ra khi điều khiển tang thi sẽ có những lúc Võ Hùng cảm nhận được một loại cảm giác cuồng bạo khát máu ảnh hưởng lên bản thân, ảnh hưởng này thì không biết là tốt hay xấu nữa có lẽ là tác dụng phụ của việc khống chế tang thi.
Ngoài ra việc khống chế tang thi cũng làm Võ Hùng hiểu rõ thêm một số đặc điểm của bọn chúng, tang thi sẽ rất mẫn cảm với máu của con người, máu của con người sẽ thúc đẩy bản năng cuồng bạo của tang thi, sức mạnh cơ bản của tang thi vượt xa một người bình thường rất nhiều.
Nếu so sánh bọn tang thi này với Zombie trong game, thay phim ảnh mà Võ Hùng từng xem, từng chơi thì đáng sợ hơn khi gần như các giác quan của con người đều được lưu lại trên người bọn này, thận trí còn được tăng cường lên.
Võ Hùng lấy một con dao bổ xuống con tang thi đang điều khiển, khoảng khắc con dao chạm vào con tang thi thì ngay lập tức Võ Hùng ngắt kết nối khống chế với con tang thi kia, từ đầu của con tang thi lấy được 1 viên tinh thạch.
Võ Hùng ban đầu không hiểu sao tinh thạch từ trong đầu của bọn tang thi rất hấp dẫn, trong 1 lần không kìm được liền ăn, tưởng mình sẽ hóa tang thi nhưng không, sức mạnh bên trong cơ thể nâng lên, khoảng cách điều khiển tang thi cũng tăng lên 1 chút, từ đó hắn nhận ra ngọc thạch trong đầu tang thi có hiệu quả tăng sức mạnh dị thường lên.
Nhưng khi ăn đến viên thứ 43 thì không có mấy tác dụng tăng nữa, có lẽ là cần ngọc thạch cao cấp hơn để nâng cao sức mạnh tiếp, những viên tinh thạch này đã hoàn toàn vô dụng với Võ Hùng rồi, lấy ra viên tinh thạch này là để lọc nước.
Trong một lần vô tình Võ Hùng nhận ra, các viên tinh thạch vậy mà có thêm chức năng lọc nước, khi lấy nước từ vòi thì Võ Hùng thấy nó đen xì, thì thử bỏ viên tinh thạch kia vào thì nước hóa màu trong suốt rất sạch nhưng viên tinh thạch hóa màu đen và không dùng được nữa.
Nhưng hắn cũng biết cách làm nước sạch rồi, dễ dàng có nước sinh hoạt tắm rửa, cũng may tìm được cái phòng trọ này còn ga với nước cùng số đồ dùng nên hắn dừng lại ở đây để nghỉ ngơi sinh hoạt.
Ăn xong trời cũng sắp tối Võ Hùng quyết định đi ngủ lấy sức hắn để ngày mai tiếp tục đi tìm một người quan trọng đối với hắn, trong 1 tháng này nếu không phải do bọn tang thi liên tục quấy rối thì đã tìm được nàng rồi, Võ Hùng ôm theo hình bóng kia mà ngủ thiếp đi.
Căn cứ tị nạn...
Bên trong một căn phòng Thanh Liễu chưa chấp nhận sự thật, cái sự thật mà cô nên chấp nhận mình đã mãi mãi mất đi người em trai yêu quý rồi.
"Haizzz, con cũng nên ăn đi, chúng ta nên bước về tương lai hay vì lui về quá khứ" mẹ của Thanh Liễu nói, bà đút cho con gái ăn.
Cái chết của Thanh Minh là đả kích với bà nhưng bà chắc chắn không bằng sự đả kích với con gái mình nhận được, từ nhỏ bà cùng chồng rất bận không có thời gian bên con, cũng may đứa nhỏ Thanh Minh hiểu chuyện, khi chị cùng bạn thân bị bất nạt thì nó đã yêu cầu bác nó dạy cách mạnh lên để bảo vệ hai người.
Cả ba bên nhau như hình với bóng luôn bên nhau, mà Thanh Minh là chỗ dựa lớn nhất của Thanh Liễu hơn cả bà và chồng mình cha, mẹ của nàng, cảm giác mất đi thứ quan trọng nhất đã bào mòn lấy tâm trí nàng.
Khoảng khắc nhìn thấy Thanh Minh cùng bầy Zombie kia càng lúc càng xa khỏi tầm mắt ám ảnh lấy tâm trí của nàng, nàng không tin, không tin mình đã mất đi chỗ dựa vững chắc đó.
"Mẹ, Thanh Minh..." nàng nhìn mẹ nói, nước mắt không kìm được mà tiếp tục rơi xuống, mẹ nàng bỏ chén thức ăn xuống ôm lấy nàng xoa dịu nàng.
"Con như vậy, Thanh Minh mà biết nó sẽ không vui đây" bà nói, Thanh Liễu nghe vậy liền tưởng tượng ra Thanh Minh sẽ nói gì, 'này bà chị, mau ăn đi không thôi chết giờ, định nhịn bao lâu hả, ăn đi' chỉ nghĩ vậy thôi mà tinh thần của nàng cao hơn không ít, nàng cầm lấy chén thức ăn bỏ vào miệng, bàng muốn sống thật tốt sống thay luôn phần của Thanh Minh
Dũng Khôi lúc này đang điên cuồng tập luyện, hắn không muốn làm gánh nặng nữa, hắn muốn bảo vệ mọi người thân của mình không để người thân của mình phải chết nữa, cha của hắn cũng hài lòng, sau cái chết của Thanh Minh Dũng Khôi cũng trưởng thành lên không ít.
Cha của Dũng Khôi cũng có chút đau buồn khi mất đi người học trò đáng quý, nhưng ông còn phải tiếp quản cả cái trại tị nạn này nữa thời gian đâu mà đau buồn, ông phải bước về tương lai thay vì lùi về quá khứ.
Bên khác...
"Chị hai, đừng bỏ vũ vũ mà" một tiểu nha đầu rất dễ thương nói, nàng là Huỳnh Vũ Vũ 8 tuổi, nó kéo áo của một cô nàng rất xinh đẹp, gương mặt hài hòa, mắt to, mũi cùng miệng rất hợp nhau, sắp xếp khuôn mặt hoàn hảo, nàng là Huỳnh Vũ Dao 18 tuổi.
Vũ Dao đang ra ngoài tìm thức ăn cho em gái mình, nàng sau khi biến dị sở hữu sức mạnh hệ nguyên tố không gian, cho phép nàng dịch chuyển không gian ở 1 khoảng cách nhỏ, nhưng em gái nàng lại không sở hữu sức mạnh gì, Vũ Dao muốn lại căn cứ tị nạn nhưng quá xa đành di chuyển từ từ để đảm bảo an toàn, trên đường đi thường dừng lại nghỉ ngơi ở đâu đó.
"Yên tâm chị sẽ về mà Vũ Vũ ngoan ở trong nhà nghe chưa, chị về sẽ mở cửa" Vũ Dao xoa đầu em gái xong nói, nàng khóa chặt cửa lại.
Dịch chuyển đi đến siêu thị gần nhất, bên ngoài nhìn vào thì có thể thấy bên trong siêu thị kia cũng còn rất nhiều vật tư, như nước uống, thức ăn.
Nàng mở cửa bước vào, tuy hơi có mùi có lẽ là mùi tang thi thôi Vũ Dao nghĩ, nàng bước sâu vào bên trong lấy balo ra chuẩn bị lấy thức ăn và nước uống, đang lấy thì chân nàng chạm trúng thứ gì đó, nhìn xuống cảnh tượng bên dưới làm Vũ Dao mắc ói, thứ nàng chạm phải là một cái xác bị ăn dở, phần thịt của phần trên bị cắn ra ăn sạch, phần nội tạng lồi ra, gương mặt bị phá hủy nặng nề, đầu bị xuyên thủng như có kẻ muốn lấy gì đó ra từ nó vậy.
Thì ra đây là nguồn chỗ mùi đó, nhưng nàng không quan tâm nó nữa, lấy thật nhiều đồ ăn hộp bỏ vào bên trong, Vũ Dao muốn thoát khỏi đây càng nhanh càng tốt, nàng đi lấy thêm nước nữa thì đủ đồ rồi.
Đi đến chỗ để những chai nước thì càng làm Vũ Dao kinh hoàng khi đầy những xác chết bị ăn dở, đặc biệt là phần đầu bị xuyển thủng như muốn lấy ra một thứ gì đó trong đầu của các nạn nhân, Vũ Dao cũng chắc chắn là do một con quái vật duy nhất làm vì các nạn nhân đều có điểm chung là phần thịt trên bị ăn, đầu bị xuyên thủng, quan trọng hơn có vẻ đều đến đây để lấy vật tư vì balo hay túi của họ có ít thức ăn trong đó, có nghĩa con quái vật kia vẫn còn trong đây và săn bắt những người vào trong siêu thị.
Càng nghĩ càng làm Vũ Dao hoảng sợ tức là con quái vật kia vẫn còn đâu đó bên trong siêu thị này, nàng chính là con mồi tiếp theo của nó, Vũ Dao không chậm trễ nữa đi lấy nước thật nhanh rồi về với em gái mới được.
Đến chỗ lấy nước, Vũ Dao cũng lấy vài chai bỏ vào bên trong balo, Vũ Dao mừng rỡ vì không gặp con quái vật kia, nàng chạy ra chỗ cửa thì thấy một người nhưng không giống người.
Làn da tuy không thay đổi như tang thi, nó vẫn là màu da người chứ không ngã màu xám, nhưng cặp mắt đỏ thì không nhầm đi đâu được, nó là con quái vật đã tấn công người đi vào bên trong siêu thị, quần áo thì là của học sinh đại học, nó rách nát và dính đầy máu.
"Gàooooooo" con quái vật kia nhưng đã thấy được con gái nhỏ, từ tay nó xuất hiện một cây thương, phóng cây thương kia lại chỗ của Vũ Dao cũng may là Vũ Dao dịch chuyển không gian tránh được, cây thương bay về tay của con quái vật kia.
Đùng đùng đùng.
Con quái vật lao đến chỗ của Vũ Dao, nàng liên tục dịch chuyển để tránh né đòn tấn công của con quái vật kia, nàng biết cứ như này không phải là cách, nàng đang cố dịch chuyển đến cửa để thoát ra.
Nhưng sức mạnh của Vũ Dao hoàn toàn có giới hạn sử dụng, sử dụng liên tục đã bào mòn lấy thể lực của nàng, dịch chuyển càng lúc càng chậm hơn, con quái vật kia cũng nhận biết được càng lúc nàng càng dịch chuyển chậm hơn, nó đang bào mòn thể lực của nàng.
Vũ Dao dịch chuyển đến gần cửa, chỉ một chút nữa thôi thì nàng có thể dịch chuyển ra bên ngoài thoát khỏi con quái vật này, nhưng giữa ngực của nàng đau rất đau, nhìn xuống thì cây thương đã xuyên thủng ngực của mình.
Nàng ngã xuống, con quái vật kia chậm rãi kéo nàng vào bên trong cửa hàng, nàng vẫn còn sống cảm nhận đau rất đau, con quái vật bắt đầu ăn lấy từng thớt thịt, cảm giác đau càng lúc càng đau, thiếu nữ kia đã chết, con quái vật như thường lệ xuyên thủng đầu của nạn nhân, lấy ra 1 viên tinh thạch bỏ vào miệng.
[Hấp thu nhân thạch cực phẩm cấp 1, hấp thu được mảnh vỡ ký ức, thành công thôn phệ dị năng: dịch chuyển tức thời, 10% năng lượng cần cho thăng cấp].
[Đã đủ năng lượng thăng cấp, nhờ đặc ân của huyết mạch, toàn bộ tang thi trong khu vực sẽ nhận được đặc ân, bắt đầu tiến hóa].
...
"Báo cáo tiến sĩ không xong rồi, lực lượng của con tang thi kia đang tăng cao không rõ nguyên nhân" một người áo trắng nói khi quan sát màn hình của con tang thi bị trói trong phòng, người được gọi là tiến sĩ kia cũng kinh ngạc không thôi, các chỉ số năng lượng trên màn hình của con tang thi này tăng lên nhanh chóng.
"Giết nó lấy tinh thạch ra cho ta" bà ra lệnh, một người lính đi vào, một dao đâm xuống móc ra một viên tinh thạch màu vàng sau đó đi ra ngoài đưa cho tiến sĩ kia, bà nhanh chóng đem nó đi xét nghiệm.
"Quả nhiên" nhìn thấy chỉ số trên viên tinh thạch, đúng như bà nghĩ, con tang thi kia đang tiến hóa, chỉ số năng lượng trong viên tinh thạch nhiều hơn gấp đôi so với viên tinh thạch màu trắng.
Bà cầm theo tờ xét nghiệm mà chạy đi thông báo cho đại tướng...