Xưa kia, nơi sa mạc có một vương quốc phồn thịnh, đó là vương quốc Ba tư.
"Có chút không ổn... Phong cách của ta tuy đẹp trai nhưng người nơi đây không biết thưởng thức"
Đình Thành thở dài dưới cây kính râm nhìn người qua đường hiếu kỳ nhìn "dị loại" chính mình.
"Cũng may trước khi đến, ta có chuẩn bị hết."
Đình Thành đi đến chỗ hẻm vắng vẻ, thay một bộ quần áo nam Ba Tư lấy từ túi thần kỳ. Bộ quần áo này vô cùng sang trọng và lịch lãm. (Theo chuyên gia thủ công và chuyên viên nghiên cứu lịch sử mà Đình Thành thuê ở thế giới trước nhận xét)
Đi trên đường phố đến khu ổ chuột, Đình Thành bỗng dừng bước.
"Đứng lại, nô lệ! Đừng hòng chạy thoát! ...XXX#@*"
Trước mắt Đình Thành là bảy tên côn đồ đang đuổi theo một người phụ nữ mặc áo choàng trùm đầu. Từng tên hung thần ác sát, trên lưng, trên thắt lưng mỗi tên đều thắt 1 cây đao. Nhìn là biết bọn chúng không dễ chọc. Nhìn tình huống này, người bên ngoài hẳn đều cho là cảnh 1 tên nô lệ đang chạy trốn chủ tử.
Đình Thành phản ứng không giống vậy, khoé môi giật giật vì phát hiện truyện bất khả tư nghị.
Cmn, đây không phải là thao thác thấp kém của đại đa số tác giả viết truyện sao? Anh hùng cứu mỹ nhân, vẫn là ...1 công chúa???... Ta cmn! ...Bất quá, ta thích!
Các đọc giả không cần loạn đoán, Đình Thành thề bằng tinh thần lực gấp 100 lần người thường của mình thì Thành nhớ rõ khuôn mặt của người phụ nữ chạy trốn chính là đại danh đỉnh đỉnh công chúa Jasmine!
Tuy Đình Thành có rất nhiều nghi vấn rằng theo nguyên tác chẳng phải Aladdin bị rượt đuổi trên đường phố, sau đó ngẫu nhiên gặp mặt công chúa sao? Tại sao công chúa bị rượt đuổi lại ngẫu nhiên gặp chính mình??? Nhưng bây giờ, tình huống không cho Thành suy xét nhiều.
"Ha ha, con chuột nhỏ, chạy đi đâu!?" Tên côn đồ đầu trọc răng vàng quát to. Mắt thấy sắp đuổi kịp con mồi, bỗng hoa mắt 1 cái liền ngã xõng xoài trên mặt đất. Gã kêu đau oai oái, dữ tợn nhìn kỹ kẻ ngáng chân.
Bộ quần áo màu trắng ba tư mới tinh, tóc tai gọn gàng, xem xét chính là phú nhị đại.
"Có thể người khác không để ý các ngươi khi dễ một cô gái, nhưng có ta ở đây, ta không nhìn được!"
Đình Thành lẫm nhiên đi đến dẫm lên người tên này quát!
Thâý đàn anh bị ngược đãi như vậy, 6 tên côn đồ còn lại lăm le rút ra 6 thanh đao hét: "Thằng nhãi, mi không quản được nhiều như vậy! Cút ngay!"
Lúc này công chúa Jasmine mới dừng lại hổn hển quan sát người đứng ra giúp mình. Nàng đã sắp kiệt sức. Vốn chỉ vì bất mãn quốc vương thúc dục nàng nhanh chóng quyết định hôn nhân nên tự ý ra ngoài dạo chơi không mang hộ vệ. Không nghĩ tới lại trên đường có 7 tên côn đồ sáng mắt vì vẻ đẹp của nàng mà ỷ thế hiếp người.
Đình Thành lúc này bá đạo dẫm lên người gã đầu trọc, mặt không đổi sắc nhìn mấy tên cầm đao bất thiện. Dưới ánh nắng mặt trời, đôi mắt Thành sắc bén, nghiêm nghị nhìn mấy tên côn đồ. Bất giác, trái tim của Jasmine đập mạnh.
Thấy Đình Thành không biết tốt xấu, hơn nữa lại dẫm mạnh lên thân đàn anh như vậy. Mấy gã cầm đao không nhịn được xông lên xử lý, chúng quá nóng vội mà không để tâm nhiều vấn đề như liệu Đình Thành có phải con em nhân vật quyền thế nào hay không.
"Hừ... Ta không sợ chó, chẳng lẽ lại sợ mấy tên cặn bã các ngươi!"
Đình Thành nhanh nhẹn cầm một cái nắp gỗ thùng hàng gần đó làm khiên lên nghênh đón.
Đình Thành xảo diệu phi tấm nắp gỗ "viu...bụp...bụp"
Chiếc khiên xảo diệu đập vào đầu làm bất tỉnh 2 tên cầm đao rồi quay lại tay Đình Thành. Đúng lúc đó, 1 tên cầm đao tiến tới chém thẳng xuống Đình Thành. Đình Thành nghiêng người, lắt léo cầm khiên dẫn đạo đao đẩy sang hướng khác, lật khiên một cái "bộp" ...tên cầm đao này phun máu mũi bay ra ngoài. Lúc này, 3 tên còn lại cũng biết Đình Thành không dễ trêu. Hơi chần chờ một chút nhưng vẫn xông lên. Dù sao Khá Bảnh đại ca (tên đầu trọc) còn nằm ở đó cùng với mấy đồng bọn người thì ngất xỉu, kẻ thì không đứng dậy được.
"Bùm...binh...chát" chỉ bằng cái nắp gỗ, Đình Thành nhẹ nhõm hạ gục hết bọn chúng chỉ trong vài giây. Cách đấu của Captain America không phải dạng vừa, dù sao là đỉnh cấp nhân loại sức mạnh. Đối đầu cầm súng hạng nặng mặt không đổi sắc nhân vật, cách đấu mạnh như vậy đối mặt mấy tên cầm đao thô sơ càng không cần phải nói.
Quát đuổi bọn côn đồ cút đi, Thành phủi tay, khoanh tay nhìn nàng công chúa đang vẫn giữ vẻ mặt kinh ngạc .