Chương 970: Pháo Hoa (1)

"Xem ra tin đồn là thật. Đại chiến hết sức căng thẳng, thằng cháu rể bảo bối của Hasting nguyên soái cũng không có đứng ở tiền tuyến.".

Từ thang cuốn xuyên toa cơ bước xuống nơi cập bến hình tròn trong mẫu hạm, Fujii nhìn xuyên toa cơ của Phỉ Quân cách đó không xa và một đám tướng lĩnh Phỉ Quân, khóe miệng câu dẫn ra một nụ cười nhạt, nói với Marcia trung tướng bên cạnh.

Marcia tướng mạo anh tuấn viền mắt sâu, tóc dài mất trật tự mà không mất ưu nhã nghe tiếng quay đầu, dừng ở đám tướng lĩnh Phỉ Quân mặc chế phục màu xanh đậm bước nhanh mà đi, ánh mắt rơi vào trên người một người đi đằng trước: "Dẫn đầu là Russell thượng tướng.".

"Nếu như nói tinh vực đông nam còn có một người đáng khiến cho tôi tôn kính nói, có thể cũng là vị danh tướng đông nam này," Fujii nhàn nhạt nói: "Ngăn chặn Banning đánh một trận, ông ta đánh rất không tồi.".

Hai người vừa nói nói, vừa chậm rãi đi đến hướng thông đạo.

Các xuyên toa cơ khác trong cảng xếp hàng ngang với nhau, từng chiếc xuyên toa cơ với ký hiệu khác biệt đang lần lượt đáp xuống. Đi trên thông đạo thong với bộ chỉ huy đại bản doanh của kỳ hạm, các tướng lĩnh quân đồng minh mặc chế phục quốc gia khác biệt, đang vừa hướng về phương hướng tương đồng, vừa gật đầu thăm hỏi cách cửa kính thông đạo.

Bất quá, lúc mọi người nhìn một đám tướng lĩnh Phỉ Quân, biểu tình trên mặt đều có vẻ có chút mất tự nhiên. Không ít người thậm chí thẳng thắn thả chậm bước chân, quay đầu, làm bộ không nhìn thấy.

"Xem ra, mọi người oán khí cũng không nhỏ," Marcia có chút bất đắc dĩ lắc đầu: "Thật ra chúng ta từ góc độ khác mà nhìn, Phỉ Quân tại giai đoạn trước của chiến dịch đã vì quân đồng minh tranh thủ không ít ưu thế.".

Hắn quay đầu nhìn Fujii: "Nếu như không phải là bọn họ chủ động xuất kích, chúng ta không có khả năng cùng Tây Ước đồng thời đến ở đây. Huống hồ, xoá sạch hạm đội quân tiên phong của Banning, lại phá hư căn cứ vũ trụ của Tây Ước thiết lập tại vài lớn tinh hệ trong đế quốc Deseyker, gây ra suy yếu rất lớn đối với sức chiến đấu của Tây Ước. Trước mặt chiến tích như vậy, cho dù bọn họ là vì bảo tồn binh lực lui lại, cũng không có gì có thể chỉ trích?".

"Cậu thật rộng lượng," Fujii cười nhạt: "Nơi này là địa bàn của bọn họ, tại phía sau bọn họ, là lãnh thổ một nước của bọn họ và dân chúng của bọn họ. Vô luận bọn họ làm cái gì, đều là đương nhiên! Mà chúng ta, lại dựa vào cái gì dứt bỏ nguy cơ SpringHill, đến cái quốc gia cách Ryan mấy trăm vạn năm ánh sang để hi sinh?".

"Nói không thể nói như vậy," Marcia biết rõ tính cách của bạn tốt, cũng không muốn tranh chấp, ngữ khí ôn hòa nói: "Cái gọi là môi hở răng lạnh. Chiến cuộc đông nam phát triển đến trình độ bây giờ, đã không chỉ có là trách nhiệm của liên bang Leray. Nếu như chúng ta có thể thắng trận chiến này...".

"Là có thể bức bách Sous và Jaban rời khỏi chiến tranh, thay đổi trạng thái chiến tranh, đem đông nam gắn bó một mảnh, tiến tới uy hiếp Deseyker, liên bang Naga và đế quốc Binart, đúng không?" Fujii cắt đứt lời Marcia nói, một hơi thay hắn nói xong, cười lạnh một tiếng nói, "Thế nhưng, trận chiến này, chúng ta có thể thắng sao?".

Âm thanh của hắn dần dần lớn lên, mang theo một loại áp lực tới phẫn uất cực điểm: "Tây Ước là một nước tập trung thực lực của tất cả thành viên, binh lực vật tư và sĩ khí, đều là gấp mười gấp trăm lần chúng ta. Bọn họ chiếm tất cả điểm bước nhảy then chốt trong` thông đạo tinh tế, có thể từ bất luận một chiến khu nào trong bản đồ tinh tế nhân loại điều binh lực đến, thống nhất bộ thự. Hệ chỉ huy thống bọn họ từ lúc hai năm trước cũng đã hoàn thành chỉnh hợp, tất cả mọi người dưới chỉ huy của Soberl. Từ tây bắc đến đông nam, từ Meima đến SpringHill, mỗi một chiến khu mỗi một trận chiến dịch, đều trong kế hoạch của bọn họ. Có thể lúc này tại phía sau Soberl, còn có nhiều hạm đội Tây Ước đang chen chúc mà đến...".

"Còn chúng ta đâu?" Fujii nhìn con mắt của Marcia, trong con ngươi nhảy lên lửa giận thống khổ: "Chúng ta là một chi quân đội với binh lực chỉ bằng một nửa đối phương. Sĩ khí hạ xuống, tổ kiến vội vàng, không đoàn kết cũng không ăn ý. Chúng ta đến đây trợ giúp mà những người này vì bảo toàn binh lực của bọn họ, dĩ nhiên không bắn một súng một pháo lui bước về phía sau.

Liên minh chúng ta bị phân cách tại góc bản đồ tinh tế nhân loại đều tự mình chiến đấu, muốn điều quân đội, thời gian tốn hao và cái giá là gấp trăm lần Tây Ước. Chúng ta không có viện quân thậm chí không có tiếp viện hậu cần tin cậy, Lý Phật thượng tướng và Hasting nguyên soái đã hình thành hai hạch tâm chỉ huy đối lập, mọi người thậm chí không biết hẳn là nghe ai...".

Âm thanh phẫn nộ của Fujii, quanh quẩn trong hành lang đường ống thủy tinh. Bởi vì có lớp thủy tinh cách âm, bởi vậy, các tướng lĩnh quân đồng minh đi ở thông đạo bên cạnh, không nghe thấy âm thanh hắn, thế nhưng, mọi người lại có thể thấy động tác phẫn nộ mà kích động tứ chi của Fujii.

Một lúc lâu, Fujii buông tay chỉ vào phương hướng bộ chỉ huy, buồn bã nhìn Marcia: "Cho tới bây giờ, cậu còn ảo tưởng chúng ta có thể thắng trận chiến này sao?".

Marcia im lặng, bỗng nhiên nhoẻn miệng cười: "Nếu tới, tín niệm duy nhất của tôi lúc này, cũng là thắng được trận chiến tranh này." Hắn vỗ nhẹ vai Fujii: "Đi thôi, tướng quân của tôi. Hội nghị sắp bắt đầu rồi.".

Có thể là phát tiết qua đi, lòng dạ bình tĩnh rất nhiều. Fujii vẻ mặt khổ sở cười lạnh một tiếng, lắc đầu, sóng vai cậu Marcia đi đến hướng bộ chỉ huy.

Đi qua thông đạo, đi thang máy huyền phù, lại qua liên tiếp bốn cửa nghiệm chứng thân phận, hai người tới trung tâm chỉ huy.

Trong trung tâm chỉ huy của kỳ hạm Heidfeld, đã kín hết chỗ.

Hàng trăm tham mưu đang tự làm việc của mình. Mỗi một gian phòng làm việc, phòng họp, phòng tác chiến, đều chen đầy người. Bọn họ hoặc tay cầm văn kiện bước nhanh mà đi, hoặc vây quanh ở trước bàn điện tử, tiếng bước chân, tiếng thông báo của hệ thống thiên võng và tiếng cửa tự động mở ra đóng lại, tiếng điện thoại hỗn tạp liên tiếp, đầy tiếng động ầm ĩ lớn.

Đại sảnh trung ương của trung tâm chỉ huy, là một phòng lục giác khổng lồ, lớn bằng nửa sân bóng. Bên trong đầy thiết bị thiên võng. Máy vi tính xử lý trung tâm khổng lồ ở trung ương giống như là một người cao tới mười mét, đứng giữa đại sảnh, trong tia sáng lưu động lóe ra, nhanh chóng vận chuyển.

Đại sảnh vốn dĩ đã chật chội, các tướng lĩnh quân đồng minh từ các hạm đội chen vào có vẻ càng thêm chật chội. Các quân quan Ryan dưới trướng Marcia và Fujii dưới dẫn dắt của một gã tham mưu đại bản doanh đi qua đoàn người, đi vào phòng họp đã ngồi đầy quan quân quân đồng minh.

Hội nghị còn chưa có bắt đầu, ngọn đèn thông minh trong phòng, nhóm quan chỉ huy hạm đội quân đồng minh hoặc đứng hoặc ngồi, chụm đầu ghé tai thấp giọng trò chuyện.

Bầu không khí khẩn trương mà ngưng trọng.

Tất cả mọi người biết. Giờ này phút này, Soberl đại địch của Phỉ Minh ngay bên ngoài hai trăm vạn km. Hạm đội Tây Ước binh lực là gấp hai lần phe mình đang ở đối diện nhìn chằm chằm mình, chiến đấu hết sức căng thẳng. Cái hội nghị tác chiến này, có thể cũng là hội nghị quan hệ đến chiến tranh thắng bại, quan hệ đến số phận tương lai!

Hasting nguyên soái làm sao chỉ huy trận chiến này? Hành lang Song Tinh Giác có phải là nơi quyết chiến cuối cùng? Hạm đội quân đồng minh sẽ dùng cái dạng chiến thuật gì, làm sao phối hợp với nhau? Ai đảm nhiệm quân tiên phong, ai đảm nhiệm chủ công, tiếp viện vật tư làm sao bây giờ, chiến cuộc bất bại ai yểm hộ lui lại, rút về đâu...

Mấy vấn đề này, đều phải có được đáp án trong hội nghị này.

Quan chỉ huy vừa trao đổi cái nhìn, thấp giọng suy đoán phân tích, vừa dùng con mắt quan sát xung quanh.

Loading...

Phần lớn người đều đem ánh mắt hướng về trên người tướng lĩnh Phỉ Quân vừa vào phòng họp làm tiêu điểm ánh mắt.

Russell, Blatter, Feowain, Robert, Mitch, Margaret, còn có đệ nhất thượng tướng Leray Mikhailovich vừa rồi từ liên bang Leray chạy tới tiền tuyến, Markey thượng tướng trong cuộc chiến bảo vệ điểm bước nhảy Newton lấy máu dũng thắng được mọi người tôn kính.

Ngoại trừ Bernardote thượng tướng lúc này đang nằm trong bệnh viện Payon, những tướng lĩnh này của quân đội Leray hầu như là dốc toàn bộ lực lượng.

Trừ cái này ra, còn có Trương Bằng Trình thượng tướng của Trenock, Marshall thượng tướng, Bàng Long Kỳ trung tướng, Douglas trung tướng tập đoàn hạm đội mười chín Payon... Mấy vị tướng lĩnh Payon, thậm chí còn có Lecht và Tony quan quân của hạm đội Mị ảnh.

Thế nhưng, mọi người duy nhất không thấy nhân vật linh hồn của Phỉ Quân, mập mạp để cho bọn họ tràn ngập các loại hiếu kỳ, vị hôn phu của Margaret, cháu rể Hasting, người nối nghiệp liên quân Phỉ Minh trong truyền thuyết, tử địch của Lý Phật, duy tu binh hai mươi mốt lần chạy trốn bốn năm trước -- Điền Hành Kiện.

Quan chỉ huy quân đồng minh trao đổi suy nghĩ với nhau.

Trước khi tới nơi này tham gia hội nghị bọn họ đã nghe nói Điền Hành Kiện cũng không ở trong chi hạm đội Phỉ Quân. Ngay từ đầu mọi người còn chưa tin, dù sao tại thời khắc mấu chốt như vậy, thân là thành viên trung tâm của Phỉ Quân và chỉ huy tập đoàn quân đồng minh mà hắn lại không ở đây, thật sự có chút không thể nào nói nổi.

Sợ rằng... Bây giờ hắn còn chưa tới là do núp ở phía sau trộm dùng mánh lới, chỉ huy người khác liều mạng?

Nhưng khi nhìn thấy các tướng lĩnh Phỉ Quân, mọi người mới kinh ngạc phát hiện, tin tức này lại có thể là thật! Tên mập mạp kia thật không ở đây. Nếu như ở đây, hội nghị quan trọng như vậy không có khả năng không có hắn tham dự.

Vắng mặt trong hội nghị quân sự quan trọng vào thời khắc mấu chốt quan hệ đến toàn bộ đông nam, cái này cũng rất quá đáng?

Lẽ nào, " anh hùng Leray " tuổi tác bất quá mới hơn hai mươi, cũng đã học xong triết học giữ mạng của con cáo già sợ chết, núp ở phía sau quan sát tình hình, cơ hội được thì xông lên giành công lao, chiến sự bất lợi thì nhanh chóng chạy trốn xa xa, không chịu mạo hiểm lại càng không gánh chịu trách nhiệm?

"Tôi cho rằng, Điền tướng quân không thể tới họp, nhất định là có nhiệm vụ quan trọng hơn.".

Nghe được cái âm thanh này, Marcia và Fujii theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy trong nhóm quan quân, tựa hồ là nghe được mỗi vị tướng lĩnh quân đồng minh chỉ trích khinh thường, quan chỉ huy Locke Sanny thiếu tướng của hạm đội Payon vẻ mặt xúc động phẫn nộ. Cô ấy lạnh lùng nhìn các tướng lĩnh quân đồng minh bên cạnh vẻ mặt chế nhạo: "Mọi người có thời gian rãnh quan tâm đến tướng quân, chẳng nhiều dụng tâm một chút về trận chiến dịch trước mắt này. Hiện tại, còn chưa tới lúc nổi tin đồn gây nội chiến!".

"Tin đồn? Chúng tôi không nói kỷ lục hơn hai mươi lần chạy trốn trên lý lịch của vị Điền tướng quân này, chỉ nói lần này Phỉ Quân một pháo không bắn lui bước về sau, hắn có thể làm ra giải thích?" Vị trung tướng đến từ tinh vực Tây Nam bởi vì bị Locke Sanny ở trước mặt mọi người chỉ trích mà có vẻ có chút thẹn quá thành giận, " Người như vậy, không biết làm sao leo đến vị trí bây giờ!".

"Cũng phải, chúng tôi là viện quân, không phải bia đỡ đạn! Dựa vào cái gì bọn họ có thể lui lại, chúng tôi sẽ đánh trận ở chỗ này, hi sinh sinh mạng tướng sĩ của chúng tôi bảo vệ quốc gia bọn họ." Một vị tướng lĩnh khác không chút khách khí trào phúng nói: "Bọn họ làm được, chúng tôi không thể nói sao? Huống hồ, thời gian quan trọng như vậy hắn cũng không đến, đợi khi trận đánh bắt đầu, chúng tôi còn có thể trông cậy vào người nối nghiệp tiên sinh này?".

"Không phục sao?" Locke Sanny cười lạnh nói: "Điền tướng quân có khả năng, là chiến tích chứng minh của hắn. Các người nếu như ghen ghét, lấy ra chiến tích đi, nguyên soái các hạ nói không chừng sẽ chọn các người làm người nối nghiệp.".

"Chúng tôi không phải cái loại cạp váy đàn bà, lần này nam hạ, rốt cục là bởi vì chiến cuộc đông nam quan trọng hay là bởi vì nguyên nhân khác, đều nói không rõ!" Gã trung tướng tinh vực Tây Nam liếc mắt nhìn Margaret đứng ở một chỗ khác trong phòng họp, chậm rãi nói: "Huống hồ những chiến tích này rốt cục làm sao mà ra, chúng tôi cũng không có tận mắt thấy. Ai biết có phải là vinh dự tập thể thành thiếp vàng trên mặt một người?".

"Đúng vậy, nếu có bản lĩnh, cũng đừng ẩn núp ở phía sau," Mấy người bên cạnh đều phụ họa nói: "Chỉ huy Phỉ Quân đánh một trận đẹp đi, khiến cho tất cả mọi người tận mắt thấy, rốt cục có phải là lợi hại như lời kể hay không, chúng ta nam hạ, là đi tìm cái chết, hay là tới thắng được trận chiến tranh này!".

Locke Sanny căm tức những người này, thấy bên trong thậm chí bao gồm vài tên tướng lĩnh Payon đứng bên ngoài tò mò nhìn, tức giận đến mặt đều đỏ. ------