Chương 880: Trở Về! (1)

“Tổng thống tiên sinh, chúng ta nên rời khỏi” Ở tại cảng hàng không số 6, vị cố vấn văn phòng tổng thống xuyên qua cửa cảng nơi cập bến rộng rãi, đi đến bên cạnh tổng thống Flavio, nhẹ giọng nói.

Flavio phất phất tay.

Cố vấn mở mở miệng, rốt cuộc không có lại khuyên nữa, chỉ than thở một tiếng, đi hướng đám người chờ đợi ở một bên.

Ánh sao như sương, rãi ở trong cảng hàng không yên tĩnh, trắng xoá một mảng. Trừ bỏ một nhóm người nhỏ ở trên bến tàu cũng im lặng đứng ở bên Flavio tại nơi cập bến biên ra, cảng hàng không to như vậy, đã không còn một người.

Phồn hoa ngày xưa, đã biến mất vô ảnh vô tung.

Niên đại hòa bình phi thuyền lui tới, các cánh tay cơ giới bận rộn chuyển hàng, xe khách tới lui đưa du khách lữ nhân. Nhân viên công tác mặt mỉm cười của công ty hàng không, cha mẹ dắt tay con nhỏ sôi nổi.

Hình ảnh niên đại hòa bình ẩn đi. Chiến tranh bộc phát, chỗ này lại biến thành một căn cứ quân sự bận rộn.

Từng chiếc chiến hạm liên bang hùng tráng uy vũ, theo đường dẫn thuyền chậm rãi cập bến, quan binh hải quân vũ trụ tư thế oai hùng thẳng như tiêu thương yên tĩnh đứng ở đầu thuyền, kính lễ nhập cảng.

Dẫn đạo viên trên mặt đất lấy cờ xí nhanh đánh kì ngữ, nhân viên mặt đất hối hả đến đi. Từng trận chiến cơ giống như những con hùng ưng kiêu ngạo, đi qua bến tàu, lục tục đi lên kho chứa của mẫu hạm. Binh sĩ lục quân điều khiển cơ giáp, từng đội tình thần tràn trề băng ngang qua, đi lên boong tàu hạm vận tải.

Một năm lại một năm, một tháng lại một tháng, một ngày lại một ngày.

Cảnh tượng phồn hoa nọ, tựa như còn ở trước mắt, tiếng quân ca khi xuất chinh nọ, tiếng khóc khi từ biệt cùng tiếng chúc tụng thâm tình, tựa như còn ở bên tai, chỗ này lại chỉ còn lại có một mảng lạnh lùng.

Đại sảnh chờ đợi của cảng hàng không đã lộ ra hoang lương mà tàn phá, hàng ngàn nơi cập bến cửa cảng, đã trống không, chỉ còn một hai chiếc hạm tuần tra loại nhỏ tả tơi. Cánh tay cơ giới tự động không có công tác, ở bên bến tàu vô thanh gục xuống, xe vận chuyển không có công tác, cũng đứng ở bên cạnh, trên xe phủ đầy bụi đất.

Flavio im lặng đứng ở trên bến tàu rộng rãi, nhìn lên tinh không.

Lão nhân thân thể gầy yếu, ở dưới tinh quang cô độc mà còng queo.

Phi thuyền có thể lên không đều đã lên không. Phi thuyền vận chuyển hành khách, thuyền hàng, thuyền chở quặng, thuyền thăm dò, thuyền giáo luyện các chủng các dạng phi thuyền chứa đầy dân chúng Millok, bay hướng vũ trụ mờ mịt, bay hướng tinh hệ Galileo.

Đây là một lần di dân cực lớn, một đoạn lữ trình gánh trên lưng gian khổ rời khỏi quê hương. Dân chúng rời đi, sẽ ở ba ngày sau đến một khu hành chính cuối cùng của liên bang Leray, tinh hệ Galileo.

Bọn họ hoặc là sẽ hướng địa phương xa hơn mà đi tiếp, hoặc là sẽ ở lại Galileo.

Không ai biết tinh hệ Galileo có thể chống cự thời gian dài bao nhiêu. Mọi người chỉ biết, đó là một mảng tịnh thổ cuối cùng của liên bang Leray. Không lâu sau, nó sẽ lại vì tự do mà bốc lên, thẳng đến hóa thành tro bụi.

Một loại bi thống thật lớn, ở một khắc này bỗng nhiên tập kích Flavio.

Lão binh ở trước mặt dân chúng vĩnh viễn lưng thẳng thắn kiên cường như sắt thép này, ngồi xổm thân mình xuống, lấy tay ôm lấy má, mặc cho nước mắt như hồng thủy trào ra hốc mắt, khóc rống thất thanh.

“Leray”.

Hắn khóc không thành tiếng cổ họng nghẹn ra cái tên này.

Thông qua ánh mắt nước mắt mông lung, hắn giống như xem thấy Hamilton thong dong mỉm cười.

Hắn giống như xem thấy trong tinh không lấp lánh, bóng dáng hạm đội dưới trướng Brown, Schneider cùng hạm đội Markey lãnh đạo giờ phút này, trùng hợp ở cùng nhau. Bọn hắn ở trong ánh pháo vô tận mà chiến đấu, chiến sĩ Leray trẻ tuổi này, điều khiển chiến hạm Leray cũ kỹ, hô to Leray vạn tuế, nghênh hướng lửa đạn kẻ địch.

Hắn giống như xem thấy, trong bốn năm chiến tranh vệ quốc, từng cái bóng lưng xông ra chiến hào xung phong, xem thấy binh sĩ lục quân ở trên mặt bùn đất mà xây dựng công sự, vừa viết di thư, vừa bụng đói thu thập vũ khí đạn dược, chờ đợi chiến đấu tiến đến.

Bên tai, là tiếng pháo vô tận, là tiếng chiến cơ gầm rú phá vỡ bầu trời, là tiếng khóc của dân chúng, là tiếng rống giận của các chiến sĩ khi chiến đấu cùng tiếng quân hiệu to rõ!

Bốn năm trước, Hamilton cùng Bernadotte, đánh bại Gatralan, từ Millok bắt đầu đầu nhập chiến lược phản công.

Bốn năm sau, tinh cầu này, lại ở trong tay mình luân hãm!

Flavio ngồi xổm ở chỗ cập bến trống rỗng mà gào khóc. Nước mắt cùng nước mũi hỗn tạp cùng một chỗ, dọc trên gò má già nua của lão, không ngừng chảy xuống, từng giọt từng giọt từ chóp mũi rơi xuống đất.

“Ta là tổng thống vô năng nhất trong lịch sử liên bang!”

Lão nhân thống khổ quỳ ở trên đất.

“Sỉ nhục!”

Tiếng khóc, thẳng ở trong cửa cảng cô tịch này tê tâm liệt phế.

Cố vấn xoay đầu đi, một nữ thư ký cơ yếu lau nước mắt, đám người im lặng nhìn lão nhân này, mọi người ở trong bất tri bất giác, đã là lệ rơi đầy mặt.

Bọn hắn biết, những ngày gần đây, Flavio mỗi ngày giấc ngủ không vượt quá bốn giờ, vì quốc gia này mà làm việc.

Bọn hắn cũng biết, lão binh hiếu chiến này, thật ra cho tới bây giờ đều không có nhận thua. Hắn luôn luôn đang chiến đấu. Hắn là khúc xương cứng rắn nhất của liên bang Leray này!

Lão nhân không phải vì chính mình mà khóc.

Hắn là trong lòng đau đớn quan binh hạm đội Leray đã nhất định không cách nào trở về, là đang đau lòng thượng tướng Markey kiên trì muốn tự mình chỉ huy một trận chiến đấu cuối cùng này.

Chiến đấu điểm bước nhảy Newton, từ bắt đầu chính là chiến đấu một đi không trở về.

Chiến hạm tốc độ thong thả cũ kỹ này, là không có biện pháp xoay người lui lại. Chỉ có đem hạm đội kẻ địch đuổi ra điểm bước nhảy, hạm đội mới có sinh lộ.

Mà một lần này, bọn hắn đều không hề trở về.

Ở trên cái nơi cập bến trống rỗng này, đã rốt cuộc xem không thấy bóng dáng bọn họ!

Tinh không lấp lánh.

Tim như đao cắt.

“Cái này là quang vinh!”

Markey ánh mắt rời khỏi thông tấn kí lục trên văn kiện điện tử, nhìn kỹ hình ảnh Thiên Võng, tự lẩm bẩm.

Không vực điểm bước nhảy Newton hẹp hòi, đã bị hào quang hạm pháo hoàn toàn che lấp. Trong tinh không, từng chiếc chiến hạm chạy lui tới, kịch liệt giao hỏa. Từng chiếc chiến cơ vũ trụ, đang tung hoành ở trong ánh sáng pháo năng lượng chồng chéo nhau mà bay xuyên qua.

Thân ở trung ương chiến trường, có thể xem thấy, cũng chỉ là quầng sáng chói mắt, cũng chỉ là nổ mạnh liên tiếp cùng những mảnh vỡ mù mịt sau từng đoàn nổ mạnh lưu lại!

Quầng lửa bỗng nhiên ngoài cửa sổ mạn tàu bên trái sáng lên, bỗng nhiên lại ngoài cửa sổ mạn tàu bên phải sáng lên. Chiến hạm đang nổ tung, chiến cơ đang nổ tung.

Một chiếc chiến hạm thật lớn nổ tung loang loáng, giống như một quang cầu phi tốc bành trướng đột nhiên nổ tung, chiến cơ liên tiếp bị bắn trúng lại ở trong không trung liên tiếp hóa thành những luồng lửa đỏ bắn ra.

Chiến đấu, đã đến giai đoạn thảm liệt nhất.

Theo một tiếng ra lệnh của Shelton, hạm đội Binart toàn bộ áp lên!

Những chiếc chiến cơ vũ trụ Vampire từ mẫu hạm vũ trụ Binart bay lên, từng chiếc khu trục hạm cùng tuần dương hạm Binart xông ra bản trận, điên cuồng xen kẽ về phía trước.

Trên trăm chiếc Chiến liệt hạm Binart tạo thành chủ trận, cách mỗi hai phút bốn mươi tám giây, liền sẽ phát động một lần đồng loạt bắn. Bạch quang khủng bố, phun ra từ đầu hạm nọ phá vỡ vũ trụ, quét ngang cả không vực.

Không có một chiếc chiến hạm nào dám chịu ở dưới bạch quang này, bất luận là chiến hạm, mảnh vỡ trôi nổi, chiến cơ bay cao hay vẫn thạch lăn lộn ở trong vũ trụ. Chỉ cần bị hào quang màu trắng này chụp trúng, cắn nuốt, liền sẽ ở trong khoảnh khắc dung vào trong hư không. Bạch quang qua đi, bụi bay khói diệt vân tiêu vụ tán, không có dấu tích gì tồn tại.

Thời gian một phút một giây trôi qua.

Cách đối thoại giữa Shelton cùng Markey, đã qua một giờ.

Hạm đội Binart áp về phía trước, cả trận hình trước sau, đều gần như áp súc đến cùng nhau, một chiếc lại một chiếc chiến hạm Leray, ở dưới lửa đạn của bọn họ nổ tung. Nhưng càng nhiều chiến hạm Leray, lại đang tranh trước sợ sau đón lửa đạn hướng bọn họ cao tốc đột tiến!

Bọn hắn vẫn như cũ bị hạm đội Leray chặt chẽ ngăn ở vị trí không vực cửa vào điểm bước nhảy, chiếm tận thượng phong nhưng trước sau không cách nào hoàn thành đột phá cuối cùng!

Tướng sĩ Leray đang anh dũng chiến đấu, từ đầu tới cuối!

Kì hạm kịch liệt lay động.

Một chiếc Chiến liệt hạm Leray bên cạnh, vì yểm hộ kì hạm, ở đối phương đồng loạt bắn trúng hóa thành lưu tinh bay đi bốn phía.

“Phi thuyền di dân đã toàn bộ lên không, tiến nhập đường hàng không. Nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành” Nhìn bạch quang sáng ngời ngoài cửa sổ mạn tàu, Markey mắt hàm lệ, yên lặng nghiêm, kính lễ, chậm rãi đối với sĩ quan thông tin nói: “Cùng hạm đội hữu quân liên lạc, thỉnh cầu bọn hắn thoát li chiến đấu rút khỏi chiến trường. Chúng ta vì bọn họ đoạn hậu!”

Sĩ quan thông tin lĩnh mệnh mà đi.

Đồng thời, ở tín hiệu viên đỉnh hạm kiều kì hạm hướng chiến hạm Leray xung quanh đánh ra tín hiệu đèn.

Hiệu ngữ quang vinh cuối cùng!

Hạm đội Leray, bắt đầu hướng trung ương co rút lại.

“Bọn họ để chúng ta lui lại”.

Quan chỉ huy hạm đội Trenock trung tướng Bàng Long Kì ánh mắt thất thần nhìn thông tấn kí lục trong tay. Ở trên màn hình thông tấn trước mặt hắn, quan chỉ huy hạm đội Tatania cùng Pudituoke, cũng đang nhìn nhau trầm mặc.

Ba chi hạm đội Fisichella thoát li khỏi hạm đội quân đồng minh, ở trong trận chiến dịch này, vẫn bị an bài ở cánh.

Bọn hắn còn chưa kịp hung hăng đánh một trận, đã bị yêu cầu lui lại.

Trung ương chiến trường nơi xa, hạm đội Leray, đang co rút lại. Từng chiếc chiến hạm Leray kiểu cũ, ở trong lửa đạn đầy trời, giống như một đóa Tulip màu đen, cuồn cuộn nổi lên cánh hoa chính mình.

Tất cả mọi người biết, đó là một tuyên ngôn trầm mặc vô thanh. người Leray kiêu ngạo này đang chuẩn bị, ở trong vũ trụ này hoàn thành một lần xuất kích cuối cùng của bọn họ.

“Tôi sẽ nhớ tới bọn họ” Bàng Long Kì tuổi hơn bốn mươi, nâng cằm lên, gắt gao cắn chặt răng: “Bọn họ những kẻ điên, dũng cảm nhất cũng kiêu ngạo nhất mà thôi từng thấy qua”.

Trong mắt quan chỉ huy Tatania trẻ tuổi, lóe ra nước mắt, xoay đầu rời đi. Quan chỉ huy Pudituoke tuổi đã cao, sắc mặt như sắt, nghiêm túc nhìn hạm đội liên bang Leray nơi xa, thật lâu không nói câu nào.

Hạm đội quân đồng minh hai cánh, bắt đầu vừa chiến vừa lui. Khi chiến hạm quân đồng minh phía sau trước hết thoát li chiến đấu, dọc hai cánh không vực thối lui đến chỗ vị trí hạm đội Leray. Các quan binh đều một người tiếp một người rời khỏi vị trí của mình, tụ ở bên cửa sổ mạn tàu, trầm mặc nhìn từng chiếc chiến hạm Leray ở trong lửa đạn như ẩn như hiện.

Một ít người trong mắt chớp động lệ quang, một ít người trong mắt tràn đầy sự sùng kính, các quan quân nghiêm túc kính lễ. Các nữ binh ôm miệng, xoay đầu đi không đành lòng nhìn lại.

Bọn hắn biết, chính mình chắc sẽ rời khỏi, mà các chiến hữu Leray cùng với mình sóng vai chiến đấu ba tháng này, thì nhất định cùng chiến hạm mà bọn hắn thương yêu một đạo, vĩnh viễn ở lại chỗ này! Trên chiến hạm cũ kỹ này, là những sinh mệnh trẻ tuổi mà bay bổng.

Bọn hắn ở căn cứ huấn luyện đổ mồ hôi như mưa, bọn hắn ở quán bar lớn tiếng ca hát, bọn hắn làm bộ làm tịch tìm lấy cớ cùng nữ binh hạm đội quân đồng minh dây dưa, bọn hắn ở mỗi một sáng sớm ánh dương quang xán lạn cùng với mình kính lễ lẫn nhau, cùng mỉm cười. Bọn hắn ở trong hạm đội giao lưu, cùng nhau đi trên mặt boong tàu, cùng nhau tránh ở trong phòng uống rượu, cùng nhau bị trưởng quan bắt phạt.

Không, không chỉ là ba tháng này. Bọn hắn cùng một chỗ đã mấy năm rồi!

Quân nhân Leray bên cạnh, một người tiếp một người xuất hiện lại một người tiếp một người rời khỏi.

“Đây là một quốc gia anh hùng, chúng ta tuyệt không bị chinh phục!”

Bọn hắn dùng sinh mệnh, thực hiện lời hứa của bọn họ.

Nơi xa, gần vạn chiến cơ vũ trụ Vampire, đã từ mẫu hạm vũ trụ bản trận hạm đội Shelton bay lên, tạo thành một mảng đen đặc, xuyên qua những mảnh vỡ trôi nổi trong không vực, hướng hạm đội Leray xông đi.

Đó là vương bài hạm đội Binart luôn luôn không chú trọng mẫu hạm vũ trụ vẫn nắm ở trong tay.

Khi hạm đội bọn hắn đã gần như áp bức đến trước đầu hạm hạm đội Leray. Shelton, rốt cuộc xuất ra đòn sát thủ cuối cùng của hắn.

Tác dụng của chiến cơ, là ở chỗ giảo sát cự ly li!

Vài phút sau, các chiến cơ này đã xông vào hạm đội Leray không có mẫu hạm vũ trụ, không chút cố kỵ bắt đầu huyết tinh đồ sát bọn họ.

Một gã thông tấn viên Trenock, đem tần số âm thanh khu vực hạm đội Leray, đưa lên khu vực công cộng của hạm đội quân đồng minh. Các quan binh quân đồng minh rốt cuộc nghe được thanh âm của chi hạm đội trầm mặc vẫn yên tĩnh không lánh đi chỗ khác.

Thượng tướng Leray Markey, đang hướng tới binh sĩ của hắn nói chuyện. ------