Chương 513: Hội Chùa [ 9 ]

T

hư phòng im ắng.

Chiếc giá sách bằng gỗ màu cà phê đậm cao tới năm mét đang chiếm hết phân nửa bức tưởng của thư phòng. Phía trên giá đang sắp đầy đủ các loại sách một cách ngay ngắn trật tự.

Bất kể là thời đại có tiến bộ như thế nào, con người tựa hồ vẫn thích duy trì một số truyền thống thoạt nhìn thì hoàn toàn có thể vứt bỏ, ví dụ như đồng hồ đeo tay, hay ví dụ như những cuốn sách bằng giấy nặng nề mà mỏng manh này.

Sách điện tử, tủ sách điện tử, một mạng lưới internet không nơi nào là không có, rồi thì máy tính siêu cấp dành cho hộ gia đình,... Những thứ này đều có thể thay thế cho các cuốn sách bằng giấy. Thế nhưng cuối cùng, chúng vẫn cứ là bản thân chúng, chẳng cái nào thay thế được cho cái nào.

Ở một số phương diện, con người chính là vô cùng cố chấp. Thích ngồi trên ghế gấp, phơi mình dưới ánh nắng, ôm theo một cuốn sách dày, ngửi mùi thơm từ sách, đắm mình trong cảnh cưỡi ngựa xem hoa một cách thích chí hay là tự do bay lượn theo dòng tư tưởng, có vẻ cũng không ít người thích làm như vậy.

Rắm Thối có chút không thể lý giải được điều này.

Là một trí năng siêu cấp có thể rong chơi trong biển thông tin văn tự thậm chí con lớn hơn cả vũ trụ của loài người, nó thực sự không hiểu mình vì sao mình lại phải ôm lấy một cuốn kiệt tác không hề nhỏ hơn thân mình bao nhiêu mà nằm ở trên ghế diễn vẻ nguy hiểm.

Lẽ nào, đây là hành vi phi lý tính của nhân tính?

Thở dài, Rắm Thối có chút u buồn mà lấy tay dấm một ít "nước bọt" ở trong miệng, giở cuốn sách trên tay sang tờ khác, vẫn duy trì tư thế xem sách tiêu chuẩn, ngẩng đầu nhìn về phía Russell đang đứng trên thang cuốn di động của giá sách: "Lão huynh... Bao giờ thì xuất phát, huynh đã quyết ý chưa đấy?"

Russell đang lật xem một quyển sách tham khảo về kỹ thuật bay trong vũ trụ, một lát sau mới quay đầu lại nhìn Rắm Thối, thuận tay cất sách về chỗ cũ: "Thế nào, muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này hả?"

"Ngược lại không phải..." Ngón tay Rắm Thối gãi gãi lên đôi chân trắng nõn của mình: "Ta chỉ sợ cái gã mập mạp kia trụ không được mà về thành dưỡng sức."

Thấy cái tên ngu ngốc vạn năm cũng không có bệnh da liễu hay nấm chân này rút ngón tay về đặt ở dưới mũi mà nhíu mày ngửi ngửi, Russell không khỏi cười khổ một tiếng, đi xuống khỏi thang cuốn. Tục ngữ nói gần mực thì đen, thế nhưng ông ta thực sự không phân biệt được rõ được tới cùng là Rắm Thối và mập mạp ai đen hơn ai.... Hai cái tên này đều là kẻ địch chung của sự tao nhã của toàn nhân loại.

Chậm rãi đi tới bàn làm việc, trên mặt bàn bằng kim loại siêu nhẹ màu trắng bạc, màn hình ảo của máy tính trung ương đang lơ lửng một cách yên ắng. Các tia sáng đan xen đang hợp thành một tấm bản đồ của tinh hệ Long Bow, một tấm bản đồ đường bay của thông đạo Bermuda, cùng với một bản kế hoạch tác chiến bao hàm quá trình giả lập, được đặt đặt song song cùng một chỗ với nhau.

Russell ngưng mắt nhìn vào màn hình ảo, không khỏi âm thầm thở dài. Mấy thứ trên màn hình này, ông ta đã nhìn rất nhiều lần rồi, thế nhưng chung quy vẫn không thể hạ quyết tâm.

Đây là một quyết định gian nan.

Phần văn tự của kế hoạch là do Điền Hành Kiện truyền tới thông qua mạng dân dụng.

Bởi vì tất cả thông tin của mạng dân dụng trong tinh hệ Bermuda đều nằm dưới sự kiểm soát của Thiên Võng Tây Ước. Bởi vậy, cái kế hoạch tác chiến này được tối giản đến mức chỉ còn mấy cái số liệu và mấy địa danh.

Có điều, như vậy là đã đủ rồi.

Mấy ngày qua, thông qua mạng dân dụng, Russell đã biết rõ những gì xảy ra ở tinh hệ Long Bow. Ngay từ đầu, những tin tức này cũng không thể khiến cho ông ta đưa ra bất cứ quyết định nào. Đối với một vị chỉ huy mà nói, những tin tức tình báo như vậy thực sự quá là ít và cũng quá không xác thực rồi. Không có tin tình báo quân sự chuyên nghiệp, dùng tin tức như vậy để làm căn cứ đưa ra quyết sách, đó đơn giản chính là tự sát.

Có điều, khi những tin tức này kết hợp với kế hoạch của mập mạp, lập tức đã xảy ra phản ứng hoá học. Với tu dưỡng quân sự của Russell, suy luận ra cả kế hoạch của mập mạp cũng không khó khăn.

Rất hiển nhiên, mập mạp ban đầu là muốn lợi dụng tập đoàn hạm đội số 19 Phỉ Dương đánh lén vào tinh hệ Long Bow để tiến hành hội sư với hạm đội Tàng Phong. Thế nhưng, sự xuất hiện của hạm đội đế quốc Binalter đã quấy rối kế hoạch của hắn.

Hiện tại, tinh hệ Long Bow còn đang nằm trong tay hạm đội Phỉ Dương, chiến đấu giữa song phương vẫn phải cần một quá trình. Mà hạm đội Tàng Phong muốn đột phá Bermuda và tinh hệ Long Bow, tiến vào tuyến đường bay chính Đông Nam, nhất định phải lợi dụng thời gian mà hạm đội Jaban được triệu tập từ quốc nội đến Bermuda. Bằng không, đợi đến khi hạm đội Phỉ Dương tan tác hoặc rời khỏi tinh hệ Long Bow, đợi đến khi hạm đội Jaban len chặt cả thông đạo từ Bermuda đi tới tinh hệ Long Bow, hạm đội Tàng Phong sẽ mất đi cơ hội ngàn năm khó gặp này.

Thế nhưng, toàn bộ kế hoạch lại có một điểm then chốt nhất.

Đó chính là, hạm đội đế quốc Binalter tất phải bị cuốn chặt lấy, hoặc là bị đánh tan! Bằng không, một khi hạm đội Tàng Phong bại lộ hành tung, rất có thể sẽ phải đối mặt với sự bao vây truy đuổi của Tây Ước!

Không cần nghĩ cũng biết, khi Tây Ước phát hiện ra mấy trăm chiến hạm Leray đang đột phá điểm Bước nhảy Bermuda, di động về phía tinh hệ Long Bow, bọn hắn sẽ cảm thấy kinh hãi và tức giận đến mức nào.

Có thể khẳng định, hạm đội đế quốc Binalter sẽ không chút do dự mà xoay người lại chặn đường. Đến lúc đó, lập tức chính là cục diện của một cái sandwich. Cho dù có thể liên lạc hạm đội Phỉ Dương giáp công hạm đội đế quốc Binalter, thế nhưng ưu thế về binh lực và địa hình vẫn ở trên tay người ta, gặp nguy hiểm nhất vẫn là hạm đội Leray!

Russell không dám tùy tiện đưa ra quyết định, ông ta phải chịu trách nhiệm đối với mấy trăm chiến hạm và hơn một trăm nghìn quan binh Leray mà mình đang suất lĩnh này. Bất cứ tổn thất do một quyết định không lý trí nào, đối với cả dân tộc Leray mà nói, đều là không thể tiếp nhận được.

Những ngày này, trước mắt Russell lại hiện lên bóng dáng của những chính trị gia tinh anh của Leray, những người đã giao cái hạm đội này vào tay một người Gatralan như mình. Đó là tinh anh của cái quốc gia này, bọn họ cơ trí, vô tư, có tầm nhìn xa lại có dũng khí.

Bóng dáng của bọn họ, có rất nhiều đã bị tiêu tán. Thế nhưng, trong đầu Russell, bọn họ vẫn còn đang sống sờ sờ như thế. Đó là một tia sáng hi vọng đang lấp lánh trong cái thời loạn thế này. Chính nhờ sự lãnh đạo của những con người tinh anh này, Leray mới kiên trì tới tận bây giờ. Ông ta không thể phụ sự tín nhiệm như vậy. Đây đã là vũ lực cuối cùng của cái quốc gia này, nếu như chôn vùi ở chỗ này, như vậy ông ta vĩnh viễn cũng không thể tha thứ cho mình!

Russell chưa bao giờ cảm thấy trách nhiệm của mình lại trọng đại đến như vậy. Từ sau khi biết tin Hamilton chết, trách nhiệm này đã trở nên nặng trình trịch. Tuy rằng Leray không phải là tổ quốc của mình, thế nhưng, cái quốc gia kiên cường này đã trở thành một bộ phận không thể chia cắt trong sinh mệnh của mình.

Ông ta phải xác định xem mập mạp có thể ngăn chặn được hạm đội đế quốc Binalter hay không!

Chính là vấn đề này đã khiến cho ông ta do dự. Mục tiêu chiến lược và lập trường của hạm đội Phỉ Dương đã định trước rằng không thể trông cậy vào bọn họ. Người có thể hoàn thành được nhiệm vụ này, chỉ có mập mạp. Thế nhưng hiện tại, cho dù đã hạ được cả Mars, mập mạp cũng không thể có được một hạm đội cấp A. Đối thủ của hắn là hạm đội hoàng gia cấp Tượng của đế quốc Binalter! Cái cảm giác này giống như đang hi vọng một quả trứng có thể chọi vỡ được một hòn đá tảng vậy!

Nhìn thế nào thì cái kế hoạch này cũng có chút cảm giác được ăn cả ngã về không. Nếu nói như vậy, còn không bằng...

"Ngươi có phải đang muốn thừa dịp tinh hệ Long Bow đang đánh tưng bừng để đánh lén vào tinh vực Trung Ương Leray, dẫn hạm đội đi tinh hệ Newton?" Thanh âm của Rắm Thối đột nhiên vang lên, thoáng cái đã bắn trúng trái tim của Russell. Ông ta đột nhiên quay đầu lại.

"Từ lý trí mà nói..." Rắm Thối kiên trì gãi chân không ngừng, miệng nói: "Ta đồng ý với ý kiến của ngươi, dù sao thì cái gã mập mạp kia từ trước đến nay vẫn luôn xằng bậy, ai mà biết được hắn lần này có nắm chắc hay không... Có điều, nghĩ lại, ban đầu mọi người đã dốc nhiều tâm huyết để thành lập cái hạm đội này, sợ rằng là không muốn cho ngươi mang về tinh hệ Newton, đi lên vết xe đổ trước đây đúng không?"

Russell lẳng lặng ngồi xuống trên ghế làm việc, không nói gì.

Hơn ai hết ông ta hiểu được nguyên nhân sinh ra và sứ mệnh của cái hạm đội này. Tuy rằng ban đầu Hamilton cũng không đề cập khi diễn thuyết với quốc hội, thế nhưng, trong báo cáo bí mật của Bộ Thống soái tối cao, điều này lại viết rất rõ ràng --- Đây là hạm đội thành lập để bảo lưu hi vọng cuối cùng cho Leray, cũng là để phối hợp cho kỹ thuật Bước Nhảy Không Gian của giáo sư Boswell.

Tiếp tục sinh tồn trong kẽ hở giữa Tây Ước và Phỉ Minh , đợi đến khi Phỉ Minh thắng lợi, hoặc là đợi đến khi kỹ thuật Bước Nhảy Không Gian của giáo sư Boswell được hoàn thiện, từ đó trở thành cơ sở để quật khởi lại một lần nữa cho Leray. Đây mới là sứ mệnh của cái hạm đội này!

Nói cách khác, tương lai của cái hạm đội này chính là lớn mạnh, mà không phải là tiêu hao vô vị trong cái cuộc chiến mà Leray đã không chơi nổi nữa này!

Nếu không thể lui lại phía sau, như vậy, cũng chỉ có thể tiến về phía trước. Hội sư với Điền Hành Kiện, đem hạm đội cùng với quyền chỉ huy độc lập trao cho hắn, đây chính là tâm nguyện của tất cả mọi người, bao gồm cả Hamilton.

Từ sau khi chính biên bị cắt đứt tiếp tế, thức ăn nước uống của hạm đội đã không còn dư lại mấy. Hạm đội Tàng Phong phải làm ra lựa chọn.

Chuyện cũ giống như một bộ phim lại lướt qua trong đầu Russell.

Bất kể là Millok, Gatralan, hay là ở Cảng Tự Do Mars, cái gã mập mạp nhát gan sợ chết, vẻ ngoài thật thà hành vi hèn mọn với tư duy thiên mã hành không kia vẫn chưa bao giờ khiến cho mình phải thất vọng.

Bàn tay Russell duỗi về phía nút liên lạc tức thời của hệ thống chỉ huy, mặc dù ông ta vẫn chưa nghĩ ra được ở cái vành đai tiểu hành tinh mơ hồ trong ánh sáng hằng tinh kia, một hạm đội Phỉ Quân yếu ớt có thể sử dụng phương thức gì để đánh bại hạm đội đế quốc Binalter. Có điều, ông ta vẫn quyết định, tín nhiệm gã học sinh của mình... Gã học sinh duy nhất!

"Là một Trí năng nhân tạo logic chặt chẽ, ngươi lại tin tưởng mập mạp đến như vậy sao?" Trước khi ấn xuống nút liên lạc, Russell nhìn Rắm Thối, chầm chậm hỏi.

Rắm Thối khép lại cuốn sách, khuôn mặt trẻ con béo mập ngẩng lên, dưới mái tóc quăn, đôi mắt to tròn đen lay láy đang tràn đầy vẻ bất đắc dĩ: "Lão huynh, đó thế nhưng chính là gã mập mạp chết tiệt sợ chết nhất, không biết xấu hổ nhất, lại có vận khí tốt nhất trên thế giới này. Nếu hắn đã dám đưa ra kế hoạch, điều đó chứng minh rằng hắn có nắm chắc."

"Nói rất đúng!" Russell không khỏi mỉm cười: "Đối với toàn bộ Phỉ Minh mà nói, đây là một chiến dịch then chốt. Tuy rằng ta không nghĩ ra hắn sẽ làm gì để giành chiến thắng, thế nhưng ta nghĩ, cái tên kia có thể lại sáng tạo ra kỳ tích một lần nữa. Huống chi... còn có chúng ta!"

Ngoài cửa đã vang lên tiếng bước chân của viên tham mưu trực ban.

Russell nhìn bản đồ tinh hệ, vẻ tươi cười trên mặt cũng đã dần lạnh đi: "... Muốn đánh bại ta, cũng không phải có vị trí cao hơn ta ở trên bảng dang tướng là được đâu!"

*SPECIAL KIND OF HERO*

Rạng sáng ngày 9 tháng 9 năm 2063, quân đoàn 1 thuộc tập đoàn hạm đội Phi Linh đế quốc Binalter đã tiến vào điểm Bước nhảy tinh hệ Long Bow, chiếm lĩnh không vực điểm Bước nhảy, phân tán bố phòng,

Rạng sáng 1 giờ, tàu điều tra trước tiên xuất ra cảnh giới tới tận đoạn giữa của hành lang quá độ cùng với khu vực chướng ngại.

Rạng sáng 3 giờ, quân đoàn 2, 3 của hạm đội Phi Linh lần lượt hoàn thành Bước nhảy. Sau khi lưu lại một đại đội (*) chiến hạm bảo vệ điểm Bước nhảy, tập đoàn hạm đội lập tức sục sạo tiến lên hướng về phía Lam Thạch tinh theo mệnh lệnh của Humphrey.

(大队, HV: đại đội = cấp tổ chức quân đội tương đương với tiểu đoàn hoặc trung đoàn, khác với nghĩa "đại đội" (HV: liên) của Việt Nam)

6 giờ 20 phút, quân đoàn 3 hạm đội Phi Vũ hoàn thành Bước nhảy, hợp binh với đại đội 3 thuộc quân đoàn 1 Phi Linh, chậm rãi ép sát về phía Lam Thạch tinh.

10 giờ sáng, tàu điều tra hạm đội đế quốc Binalter dẫn đầu tiến vào không vực Lam Thạch tinh, sau khi xác định hạm đội Phỉ Dương đóng quân ở Lam Thạch tinh đã rời đi, liền rà soát men theo đường rút lui của Phỉ Dương, đồng thời truyền tin tức về cho hạm đội.

Sau khi nhận được tình báo, Humphrey không chút do dự liền lệnh cho hạm đội Phi Linh tiên phong chuyển hướng về tinh cầu Thorcress.

11 giờ 25 phút sáng, tàu tuần dương Karlsruhe thuộc đại đội 1 quân đoàn 2 hạm đội Phi Linh, tại mặt sau của một hành tinh ở tọa độ 11502. 74001. 38325. 6, phát hiện ra một hạm đội Phỉ Dương đang áp sát với tốc độ cao, hạm trưởng kéo còi cảnh báo.

Năm phút đồng hồ sau, đợt tấn công thứ nhất đã bắn trúng đầu hạm của tàu tuần dương Karlsruhe, chiến hạm bị thương nặng.

Không có bất cứ một bước đệm nào, tràng chiến dịch tập trung ánh mắt của cả thế giới loài người, nhất định đi vào sử sách ở tinh hệ Long Bow Đông Nam cứ như thế đã giật xuống tấm màn che.

...

Đây là tuyến đường bay vũ trụ hẹp dài mà chật chội.

Hai khu vực chướng ngại gần như chồng lên nhau, thông đạo ở trung gian có thể thông hành hết tốc lực chỉ ngắn không quá hai triệu km.

Bụi bặm và khí thể vũ trụ đang tràn ngập cả tuyến đường bay. Phóng mắt nhìn lại, bốn phía đều là các chùm màu sắc rực rỡ. Đá ngầm trọng lực thay đổi bất thường, bão hạt và phóng xạ siêu lượng, dao động tốc độ cao của tiểu hành tinh, tất cả đã khiến cho đoạn đường bay này trở nên vô cùng nguy hiểm.

Nhiều năm nay, từ Lam Thạch tinh đến Thorcress, đã có không biết bao nhiêu phi thuyền trở thành vật hi sinh của đoạn đường bay này. Mỗi khi thấy những khối hài cốt đang bay loạn trong vành đai tiểu hành tinh, các lái tàu đều tự cảnh cáo bản thân rằng, không nên dẫm vào vết xe đổ của các phi thuyền kia. Thế nhưng, mỗi năm, vẫn như cũ có rất nhiều phi thuyền gặp rủi ro ở nơi này.

Mà hiện tại, nơi đây đã trở thành chiến trường.

Trong phòng chỉ huy tàu sân bay Thần Dụ, chúng quan binh Phỉ Quân đang im lặng nhìn một hành tinh màu nâu đang choán hết cả màn hình ảo. Phân hạm đội Phỉ Dương và đại đội tiên phong đế quốc Binalter đang ở giao phong kịch liệt dưới cảnh nền của hành tinh này.

Chiến hạm đang xoay quanh với tốc độ cao. Chiến hạm song phương đều hợp thành trận hình tấn công tam giác, một bên duy trì cự ly và di động với tốc độ cao, một bên nổ súng nhanh như chớp.

Các vệt sáng ion màu xanh lam giống như hai đàn đom đóm đang bay lượn trên hành tinh màu nâu. Mà các chùm pháo sáng năng lượng đang giăng khắp nơi kia thì lại càng chói mắt hơn cả vệt ánh từ máy đẩy ion. Khi họng pháo năng lượng tập trung các tia sáng rồi phun mạnh ra, toàn bộ vũ trụ đều bị thứ ánh sáng hủy diệt này chiếu sáng rực.

Margaret ngơ ngác nhìn màn hình ảo.

Đối với nàng mà nói, loại chiến đấu quy mô nhỏ không tính là cái gì. Có hoa mỹ đến mấy thì nàng cũng đã từng gặp qua.

Thế nhưng, nàng nghĩ không ra được.

Chiếc tàu điều tra đang truyền phát khung hình trực tiếp kia đến tột cùng là đã dùng biện pháp gì để ẩn núp ở trung tâm chiến trường... Đúng vậy, đó không phải là hình ảnh được quay từ xa mấy trăm nghìn km nhờ ống kính quang học bội số lớn, đó gần như là đang quay ở ngay bên cạnh hai bên giao chiến.

Khi hình ảnh phóng to ra, mặt người ở trên cửa sổ chiến hạm của hạm đội đế quốc Binalter cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.

Nàng nhìn qua cửa sổ mạn tàu được đóng kín hoàn toàn của tàu Thần Dụ, lại quay đầu lại nhìn về phía mập mạp.

Mập mạp đang lẳng lặng làm việc ở trên đài chỉ huy. Trên máy tính điều khiển ở trước mặt hắn, dãy tiến trình chiến đấu chia làm năm giai đoạn đã bị nhuộm đỏ đoạn thứ nhất. Margaret biết, khi hạm đội Phỉ Dương tổ chức ngăn chặn rồi dần dần lui về phía sau, khi Douglas không thể hình thành được ưu thế chiến lược đến giai đoạn thứ năm của tiến trình chiến đấu, như vậy, sau đợt đánh chặn cuối cùng, Phỉ Quân sẽ phát động tập kích.