Đ
ã trở về...
Mập mạp ngẩn ngơ nhìn đôi môi gợi cảm màu hồng nhạt của Margaret đang không ngừng khép mở ở ngay trước mặt mình.
Thế nhưng bản thân mình vậy mà một câu nói cũng không nghe được.
Có thể dùng tài khoản của mình để đăng nhập vào trò chơi, ngoại trừ cái tên tiểu hỗn đản Thối Thối kia, còn có thể là ai được nữa?!
"Ngươi phải giúp ta báo thù!" Margaret viền mắt đỏ hồng, những kẻ có lòng lim dạ đá nhìn cũng thấy đau lòng: "Cái tên kia quả thực không phải là người. Trước đây đã từng bắt nạt ta không nói, sau đó, lại vẫn còn liên tiếp cướp của ta một trăm sáu mươi tám lần. Ta đi tới đâu, hắn liền cướp tới đó..."
" Một trăm sáu mươi tám lần?" Mập mạp không khỏi rùng mình một cái. Đây hiển nhiên là cái tên Thối kia làm, cái tên tiểu hỗn đản kia chưa bao giờ biết cái gì gọi là một vừa hai phải cả.
Đang nói chuyện, Margaret đã đăng nhập vào Mãn Thiên Chiến Hỏa.
Đoạn phim mở đầu với mấy chục nghìn chiếc robot đang ác chiến trong hoang mạc dưới ánh lửa rừng rực, không khí hào hùng. Sau khi tiến vào khung nhân vật, một nữ cơ sĩ có dáng vẻ tương tự với Margaret đến sáu phần đã xuất hiện trên màn hình.
Tên cơ sĩ là Margaret, thông tin đăng kí là thiếu tá Cộng hòa Phỉ Dương. Hiển nhiên, đây đã là thông tin từ mấy năm trước rồi. Ngay đầu tiên khi nhìn thấy nhân vật và thông tin, trong đầu mập mạp phảng phất như có một ánh chớp lóe qua. Khi nhìn thấy chiếc robot Hawke đang đứng ở ngay đằng trước mấy chiếc robot cao cấp, hắn đã hoàn toàn ngây dại.
Nghiêng đầu nhìn qua Margaret đang hết sức tập trung vào màn hình ở bên cạnh một chút, một cảm giác số phận kỳ diệu đã khiến cho cả người mập mạp tê dại.
Hắn đột nhiên nhớ tới chiếc Hawke này.
Mấy năm trước, trong một cuộc tỷ thí ở trong trò chơi, mình đã dùng cánh tay máy móc ẩn dấu dưới "khố" của chiếc [Ma Thú] mà dỡ xuống bản mạch của chiếc Hawke này. Margaret khóc lóc từ trong khoang lái đi ra, đòi mình đi xuống... Cuối cùng làm thế nào để thoát khỏi cái con bé khóc sướt mướt này... Hình như, là giúp nàng lắp bản mạch lại.
Mà lúc này, Margaret thực sự đang ở ngay bên cạnh mình. Nàng đang tập trung tinh thần đăng nhập vào trò chơi. Dưới vệt lông mi thật dài, đôi mắt xinh đẹp đang phát sáng lập lòe, nàng chắc đang nghĩ đến việc tìm SM01314 báo thù.
Nàng trong hiện thực, hoàn toàn không giống với nàng trong trò chơi lúc trước, khó trách mình ngay từ đầu đã không nhận ra được. Tướng mạo còn có sáu phần giống nhau, thế nhưng tính cách thì lại khác biệt một trời một vực. Cái cô bé khóc sướt mướt kia, bất kể thế nào thì cũng không hề có liên hệ gì với cái cô gái tự xưng bằng bà bây giờ này.
Con người luôn luôn có rất nhiều mặt được ngụy trang trong hiện thực, đến khi lên mạng thì mới lột bỏ. Hoặc là trong hiện thực thật thà phúc hậu, lên mạng rồi thì lại dối trá xảo quyệt. Nhân tính phức tạp, đến bây giờ cũng không có giới hạn. Khi ngươi thấy được một mặt của nàng, ngươi thường sẽ quên mất, ở phía sau nhân tính lập thể, còn có một mặt khác. Rốt cục cái nào là thực sự, không ai nói rõ cho được.
Có lẽ, cả hai đều đúng! Chỉ có điều, hoàn cảnh khác biệt thì bày ra khác nhau mà thôi.
Thoáng cái ba năm đã trôi qua rồi, khi mình và nàng quyết đấu trong trò chơi, ai nghĩ rằng sẽ có ngày hôm nay?
Chiến dịch Millok, phản công Lucerne, chiến dịch Small Pyreness Gatralan, lại đến cái thế giới Tự Do này... Hình như tất cả đều bị số phận điều khiển. Có thật hay không tất cả đều nằm dưới sự khống chế của nó?
Mỗi khi ngươi tưởng rằng đã thoát khỏi nó, thế nhưng nó lại đang nấp ở một nơi bí mật gần đó mà cười cợt ngươi. ngươi lựa chọn bước ra chân trái hay là chân phải, đều là số phận. Ngay cả khi người không chịu, muốn đổi một chân khác, đó cũng là số phận.
(tiết lộ cho anh em tí về cốt truyện, thực ra tất cả đều không do số phận khống chế, kẻ thực sự sau màn khống chế...
Chính là tên béo trắng viết văn loằng ngoằng Thất Thập Nhị Biên, chính là y đã gây ra tấn bi kịch trong Mạo Bài Đại Anh Hùng, bi kịch cho dịch giả dịch truyện của y, mập mạp nên chửi y mới đúng)
Con mẹ nó! (chửi hay lắm )
Mập mạp lắc mạnh cái đầu, cảm thấy xấu hổ vì sự thất thần của mình.
Bên cạnh, mùi hương như có như không từ trên người Margaret đang không ngừng kích thích khứu giác của hắn. Con mắt, không tự chủ được lại di động xuống phía dưới --- Nữ nhân này, đúng là một vưu vật trời sinh.
"Nhìn này..." Vừa đăng nhập vào trò chơi xong, Margaret đang kêu lên, một tay bắt lấy cánh tay của mập mạp không ngừng lay động: "Hắn đến rồi, hắn đến rồi!"
Thối Thối, đừng trách anh mày thiếu nghĩa khí nhé.
" Muốn báo thù?" Mập mạp cười như một con hồ ly béo.
Margaret cảnh giác nhìn mập mạp, rốt cục vẫn bị chinh phục bởi sự si mê đối với robot và chấp niệm báo thù, liền trịnh trọng gật đầu: "Đúng!"
"Đơn giản! Lát nữa, ta sẽ đánh cho hắn đến cha mẹ không nhận ra thì thôi!" Mập mạp hơi ngẩng đầu, trong ánh mắt tinh quang lóe lên, khí thế cao thủ ùn ùn phô bày ra. Có điều, lời kế tiếp, lại không hề có tí phong độ nào: "Vấn đề chính là... Thù lao..."
" Thù lao?!" Margaret hận không thể một tay bóp chết cái gã mập mạp này: "Mập mạp, bà đây vừa mới chỉ đạo ngươi nửa ngày đấy nhé. Thế nào, định qua cầu rút ván đúng không?"
"Ai qua cầu rút ván nào?!" Mập mạp sửng sốt: "Ta nói rồi, ngươi chỉ đạo ta, ta cũng chỉ đạo ngươi. thế nhưng không bao gồm mấy chuyện đánh đánh giết giết nhé. Nến biết là, làm một cao thủ, danh tiếng có thể còn quan trọng hơn tính mạng. Thắng thì không sao, nhỡ đâu bị thua, danh tiếng mà ta đã gầy dựng nên trên giang hồ mấy chục năm nay liền hủy sạch!"
Margaret hung hăng trừng mắt với cái gã mập mạp không biết xấu hổ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của này một cái, vừa bất đắc dĩ vừa buồn bực.
Là cô cháu gái được cưng chiều nhất của Hastings, Margaret từ trước đến nay chính là muốn cái gì thì có cái đó. Bình thường, nếu như gặp uất ức gì, tự nhiên sẽ có đoàn người xếp hàng đến bênh vực nàng. Mặc dù người gặp uất ức là kẻ khác, thế nhưng những kẻ bênh vực chính nghĩa kia cũng sẽ xông lên đấm cho mấy cái. Mà trí tuệ trời sinh của bản thân nàng, cũng khiến cho người ta choáng ngợp, bất kể là ở phương diện nào cũng đều nổi tiếng.
Một thiên chi kiêu nữ như vậy, vốn không phải chịu bất cứ thua thiệt nào, bất cứ uất ức nào. Thế nhưng, hết lần này tới lần khác, ở phương diện robot mà nàng say mê nhất, nàng lại không có biện pháp gì.
Xu thế cận chiến của robot xuất hiện quá muộn. Mặc dù là đại quốc về quân sự như Cộng hòa Phỉ Dương, phát triển ở phương diện cận chiến robot cũng chỉ là chuyện cách đây mới hai năm. Mà thiên thú của nàng ở phương diện cận chiến robot, thì lại vô cùng bình thường. Sử dụng vô số thủ đoạn, đến bây giờ đẳng cấp của nàng cũng mới là một chiến sĩ robot cấp bảy, muốn hô ứng gõ nhịp với SM01314 oai phong một cõi trong Mãn Thiên Chiến Hỏa, đúng là vẫn còn kém rất nhiều.
Hơn ba trăm trận chiến của SM01314, tất cả đều toàn thắng. Trong Mãn Thiên Chiến Hỏa, đây vốn là một thần thoại.
Trên mạng ngọa hổ tàng long, ở phương diện điều khiển kỹ thuật, người có thể liều mạng phân cao thấp với cái tên này không phải không có. Thế nhưng, người có thể thắng được cái tên bại hoại có đấu pháp hẹn mọn xảo quyệt kia, đã lâu rồi vẫn chưa hề xuất hiện!
Lần trước, khi ở Trenock, có một gã tự xưng là quán trưởng phân quán Thái Lưu, xếp hạng trong top 10 của trò chơi, đứng lên xung phong khiêu chiến với SM01314, cố gắng dùng việc này để tiếp cận nàng, thiếu chút nữa khiến cho nàng buồn nôn chết. Kết quả, không tới phiên nàng bại lộ thân phận động thủ, cái tên ngu ngốc có ID Đàm Tiếu Gian kia đã bị SM01314 sỉ nhục một cách vô cùng thê thảm, từ đó cũng biến mất luôn không hề xuất hiện nữa.
Về sau, Margaret cũng không tự trông cậy vào mình để báo thù, cùng không trông cậy vào đám người bên cạnh mình đi hỗ trợ báo thù. Thân phận của SM01314 che lấp kín không kẽ hở, điều khiển robot lại lợi hại không gì sánh được. Muốn báo thù, cũng chỉ có thể đi tới thế giới Tự Do nơi thánh địa của võ thuật robot, tìm đám cao thủ tuyệt thế được thổi là vô cùng thần kỳ kia để học tập kỹ thuật, hoặc là dứt khoát mời bọn họ lên mạng, đánh ngã SM01314!
Trước mắt, cái gã mập mạp này không thể nghi ngờ chính là nhân tuyển tốt nhất!
Trước khi Margaret tới nơi này, cũng đã được nghe rất nhiều lời đồn về cái gã mập mạp này. Thứ khiến cho nàng cảm thấy hứng thú, chính là sự tích hắn đánh hạ chín võ quán robot đỉnh cấp và sau đó dẫn năm mươi chiếc robot tung hoành thành Trung Tâm.
Có thể làm ra được sự tình oanh liệt như thế, kỹ thuật robot đã tới trình độ gì có thể nghĩ được.
Thế nhưng, ai mà biết được, cái gã mập này đơn giản còn ghê tởm hơn cả SM01314, cư nhiên trở mặt, giơ tay đòi thù lao. Cái vẻ mặt kia đang rõ ràng nói cho mình, nếu không trả tiền, hắn sẽ không làm việc.
" Mập mạp chết tiệt..." Margaret cắn cắn môi, nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay mập mạp. Mặt mày vừa xinh đẹp vừa quyến rũ, giọng nói vừa mềm mại vừa êm ái, hơi thở như lan: "Chỉ cần ngươi giúp ta thắng... Ngươi muốn cái gì, ta cũng cho ngươi."
" Ngươi nếu không nói hẳn hoi, ở chỗ này còn giả bộ hồ ly tinh, lão tử tát chết ngươi!" Mập mạp vẻ mặt nanh ác.
" Ta nói thật..." Margaret trong lòng chửi ầm lên, trên mặt vậy mà lại đỏ ứng, nhẹ nhàng áp khuôn mặt vào cánh tay mập mạp.
"Tốt lắm.." Mập mạp cười híp mắt trở tay ôm lấy Margaret. Có tiện nghi không chiếm, trời tru đất diệt, lúc này liền khoan thai nói: "Việc buôn bán, trước tiên trao tiền rồi mới đưa hàng. Hay là, ngươi cứ đưa cho ta... Ta bảo đảm sẽ cho cái thằng kia nếm thử cái tư vị gọi là muốn sống không được, muốn chết không xong. Ngươi có thể lãnh hội trước, xem ta có chém gió hay không."
" Lưu manh! Ngươi muốn cái gì?!" Margaret đập tay hất bàn tay của mập mạp xuống khỏi vai, oán hận nói.
Nàng biết, mê hồn hương của mình không có bất cứ tác dụng gì với mập mạp. Cái tên này, thoạt nhìn là một gã bại hoại háo sắc, kỳ thực lại tỉnh táo giảo hoạt hơn ai hết. Mặc cho mình có diễn xuất như thế nào, cái gã mập này cũng vẫn bất động như núi, mưa mặc mưa, gió mặc gió.
Cuối cùng không được, thực sự phải lấy thân báo đáp nha.
"Ta muốn ngươi..."
Ngón tay mập mạp nâng cằm Margaret, Margaret liền há mồm định cắn.
Mập mạp lập tức rút tay: "... Nghĩ cách giúp ta thả Klaus ra. Ngươi là sĩ quan phụ tá của tướng quân Carolina. Có một số việc, ngươi cũng hỗ trợ nói một chút. Mọi người hiểu trong lòng không nói ra, làm quá đáng thì không dễ nhìn nhau đâu. Các ngươi muốn hái đào, ta đã nhượng ra Cảng Tự Do Mars rồi, còn muốn thế nào nữa đây?! Muốn đuổi tận giết tuyệt cả với minh hữu?!"
"Là cái này sao?" Margaret hỏi.
"Là cái này nha, lẽ nào ngươi..." Mập mạp cau mày, thần sắc bỗng nhiên cảnh giác hẳn lên: "Ta cũng không nói sẽ muốn ở ngươi điều gì... Ngươi đừng có dựa vào người ta nha."
" Phi!" Margaret nhổ ra một ngụm. Loại chuyện này, đối với nàng mà nói, không thể đơn giản hơn được nữa rồi, tức thời mừng rỡ mà đẩy mập mạp một cái: "Chuyện này đơn giản. Lại nói, ta sẽ kêu người thả người của ngươi ra, bảo đảm sau đó cũng không có ai gây phiền phức cho ngươi. Bây giờ, ngươi nên giúp ta báo thù đi chứ?"
"Nói giống như ngươi là tướng quân vậy, có được không đấy?!" Mập mạp vẻ mặt hồ nghi.
"Nếu không được, bà đây sinh con liền không có trym!" Margaret hung tợn nói.
Nữ nhân bưu hãn, mập mạp giơ ngón tay cái lên, cười ngây ngô mà ngồi yên vị trên ghế trong khoang trò chơi, di chuyển bàn phím ảo và cần điều khiển vạn năng tới vị trí thích hợp, mau chóng đăng ký một tài khoản.
Trong trò chơi, [Ma Thú] vừa mới kết thúc một trận đấu, đi ra điểm truyền tống đối chiến. Vô số yêu cầu khiêu chiến lập tức ngập đầy màn hình khiêu chiến.
"Cặn bã, đến đây nào!"
"SM01314, là đàn ông thì tiếp thu khiêu chiến của lão tử."
"Ngu ngốc, lão tử bóp chết ngươi."
" Chiến sĩ robot cấp 9, thành tâm cầu một trận chiến."
" Đại biểu ánh trăng trừng phạt ngươi!" (Câu này rất là nổi tiếng nha, nghịch chơi phát, đố anh em biết câu này nguyên tác ở đâu và của ai, vào phần bình luận để trả lời nhé, trả lời được thì đợt sau sẽ lên thêm một chương Gia hạn 3 ngày kể từ lúc lên chương nhé
Nhìn các yêu cầu khiêu chiến đủ mọi loại hình, Margaret liền thở dài, muốn bị SM01314 rút trúng, việc đó chẳng khác nào trúng xổ số ăn giải thưởng lớn. Đang suy xét xem nếu như mập mạp không bị rút trúng, có nên kêu hắn trước tiên tới chỉ đạo mình một chút về kỹ thuật mới là chính đạo hay không, bỗng nhiên, một tiếng nhắc nhở điện tử lanh lảnh truyền đến.
Mập mạp, cư nhiên đã bị rút trúng rồi?
Margaret kinh ngạc quay đầu lại, đã thấy mập mạp cũng đang tỏ vẻ sửng sốt.
Trên màn hình, chiếc robot tân thủ mà hắn đặt tên là "Béo Gia" đã phát ra tin khiêu chiến, cũng không hề lạ thường, tổng cộng cũng chỉ hơn mười chữ lớn: "Rắm Thối, có dám đánh với Béo Gia của ngươi không?"
Tác giả: Đến nào, cầu phiếu, cuối cùng một ngày rồi, các huynh đệ đang chuẩn bị ốp cuối, đập đi nào..