Chương 458: Trực Giác

T

hứ không thích hợp, chính là trận hình và vị trí của hạm đội Sous.

Có lẽ trên phương diện kỹ thuật chỉ huy, mập mạp vẫn chỉ là một gã tay mơ chưa từng được tiếp thu huấn luyện chính quy, không có bất cứ nền tảng cơ sở lý luận nào. Thế nhưng, với một kẻ đã từng trải qua vô số mưa bom bão đạn, luôn luôn chiến đấu ở tiền tuyến và vùng địch hậu như hắn, lại có một sự nhận thức trực quan và rõ ràng nhất đối với chiến tranh. Sự nhận thức này, thậm chí còn vượt xa so với trực giác nhạy cảm của sĩ quan chỉ huy quân sự thông thường!

Người hiểu rõ về sức quan sát nhìn thấu của mập mạp nhất, chính là Russell.

Sau khi chiến dịch ở Millok kết thúc, Russell đã đến Leray. Và bất kể thế nào thì ông ta cũng không thể tin được rằng, người đã nhìn thấu được kế hoạch của mình, vậy mà lại là một gã trung úy tham mưu tác chiến nho nhỏ mới hơn hai mươi tuổi!

Dưới con mắt của ông ta, bất kể là việc Thần Thoại Quân Đoàn có ý đồ chiếm đoạt hẻm núi Cathos, chặt đứt liên hệ trước sau của bộ đội phản công Leray, hay là tín hiệu Pierce và biểu hiện giả dối khi quân Gatralan đại bại rút lui mà ông bày ra sau đó, người có thể nhìn thấu được, ít nhất cũng phải là một vị tướng lĩnh cao cấp có kinh nghiệm tác chiến phong phú và cơ sở lý luận quân sự vững chắc, đồng thời cũng phải trải qua nhiều trận chiến, từ đó bồi dưỡng ra được một trình độ tương đối về tầm nhìn đại cục và trực giác chiến lược.

Thế nhưng, ông ta không ngờ được, người thực sự nhìn thấu được hết thảy những thứ này, lại chỉ là một viên tham mưu tác chiến trẻ tuổi.

Sau đó Russell được biết, để có thể nhìn thấu được bố cục trong chiến dịch Millok của ông ta, thứ mà mập mạp dựa vào chính là cái thứ trực giác gần như là bản năng, năm phần được trời sinh, năm phần được bồi dưỡng ra từ trong chiến đấu và những cuộc chạy trốn đầy hiểm nguy này.

Tính cách nhát gan trời sinh của hắn, cộng với khi hắn ở trong hoàn cảnh nơi nguy cơ tứ phía đã buộc loại trực giác này của hắn càng ngày càng trở nên nhạy cảm. Giống như một con nai đang ở giữa rừng thẳm, bất kể một chút nguy hiểm nào thì đều có thể khiến cho nó sinh ra cảnh giác.

Thứ trực giác này tuy rằng vẫn rất nguyên thủy, không thể đánh đồng với trực giác của một vị chỉ huy được tích lũy thông qua vô số kinh nghiệm. Thế nhưng, đây rõ ràng chính là một thiên phú mà một vị sĩ chỉ huy chỉ có thể gặp mà không thể cầu.

Chính từ giây phút ấy, Russell đã hạ quyết tâm phải thu được mập mạp làm đồ đệ.

Hiện tại, khi nhìn thấy trạng thái chiến đấu của hạm đội Sous, mập mạp đã cảm thấy có gì đó không phù hợp.

Khi đang chiến đấu kịch liệt, sự chấp hành chiến thuật và quỹ tích vận động của các chiến hạm hai bên đáng lẽ phải thể hiện ra được trạng thái tự nhiên xuôi theo sự biến hóa của chiến cuộc. Giống như trận chiến mà Phương Hương đang chỉ huy này, bất kể là việc Phỉ Quân đánh lén hay là sự giãy dụa của hạm đội vận tải Sous, từ các chiến thuật và biến hóa trận hình của hai bên cho đến sự né tránh, dây dưa, ngắm bắn của các chiến hạm, tất cả đều lộ ra hết sức tự nhiên.

Đây là một phản ứng bản năng, không cần phải suy xét!

Thế nhưng, hạm đội Sous lúc này, trong lúc chiến đấu nhìn thì có vẻ kịch liệt, thế nhưng rõ ràng lại có một cảm giác không bình thường.

Nếu như coi hạm đội Trenock là một người chiến sĩ đang ở trên một chiến trường thực sự, lấy sinh mạng làm tiền vốn, trong đầu không có bất cứ tạp niệm nào và chỉ đang chiến đấu theo bản năng. Như vậy, với hạm đội Sous, thì lại giống như một gã diễn viên đang biểu diễn một bộ phim chiến tranh ở trước ống kính.

Diễn viên.... Diễn viên.... Mập mạp lặp đi lặp lại cái từ này. Hắn cảm thấy có chỗ nào đấy không đúng, thế nhưng, hắn lại không thể nào chỉ ra được một cách chính xác. Chỉ đến khi trong đầu hiện lên hai cái chữ diễn viên này, hắn mới dường như nắm bắt được cái gì đó...

Mập mạp vừa nghĩ, cánh tay lại vừa theo bản năng làm giả lập đồng bộ về diễn biến trận chiến ở trên máy tính chiến thuật.

Từ giả lập mà xem, hạm đội Trenock đang dần dần chiếm được thượng phong.

Dưới sự tấn công quyết tử của họ, tổn thất của hạm đội Sous đã vượt quá 40% chiến hạm. Ở đây, một mặt là do tố chất quân sự mạnh mẽ của bản thân người Trenock, mà một mặt khác, là do độ hiện đại của các chiến hạm Trenock cũng chiếm ưu thế tương đối rõ ràng.

Dù sao cũng là quốc gia lớn thứ ba được cả xã hội loài người công nhận, bất kể là kinh tế, khoa học kỹ thuật hay là trình độ chế tạo công nghiệp của Trenock thì đều vượt hẳn so với đế quốc Sous vốn chỉ có kích thước bằng 3/5 mình. Nhiều năm qua, chiến hạm của Trenock chính là đối tượng được nền công nghiệp quốc phòng của nhiều nước bắt chước. Nhất là tàu sân bay vũ trụ lớp [Tung Hoành] và các máy bay chiến đấu [Lightning Falcon] đi cùng với tàu sân bay của bọn họ, lại càng là sản phẩm đại biểu cho nền tảng tác chiến thế hệ mới của Trenock.

Mà giờ phút này, những người Trenock quyết tử chiến đến cùng này đã hoàn toàn điên rồi.

Đám đông các tàu chiến đấu của bọn họ hầu như là cứ sau một hai phút thì sẽ bắn đồng loạt một lần, cùng trút xuống thứ hỏa lực kinh khủng của bọn họ. Đây đã là cực hạn của việc nạp năng lượng cho chủ pháo tiên tiến hiện đại nhất. Từng chùm ánh sáng pháo năng lượng đang không ngừng tạo ra các dòng lũ năng lượng điên cuồng dâng trào trong vũ trụ mà bắn về phía trận hình của hạm đội Sous, căn bản không quan tâm đến việc họng pháo có chịu được hay không.

Mà các tàu tuần dương của bọn họ, thì lại đã hai lần xuyên qua trận hình bên cánh phải của quân Sous. Toàn bộ cánh phải của hạm đội Sous đã bị bọn họ đục cho thành tổ ong. Đương nhiên, cái giá mà bọn họ phải trả cho điều này chính là sáu chiếc tàu tuần dương đang trôi nổi giữa đám xác tàn của các chiến hạm Sous.

Còn có cả các tàu khu trục và máy bay chiến đấu của bọn họ nữa, những chiếc chiến hạm có hình thể nhỏ và tốc độ cao này đang liều chết xung phong qua lại giữa trận hình chính của hạm đội Sous. Các máy bay chiến đấu thì tất cả đều đang thực hiện những động tác bay liều mạng, không chỉ cùng với các máy bay chiến đấu của Sous truy sát lẫn nhau mà còn lướt vào giữa lưới hỏa lực dày đặc như lưới đánh cá của các chiến hạm Sous, dán sát vào vỏ ngoài chiến hạm của đối phương mà nổ súng.

Mập mạp không cần nhìn bằng mắt thì cũng biết được đây là phong cách của Trương Bằng Trình. Trenock đang đánh hết sức khí thế, song lại trông rõ ràng giống như là kẻ có thù tất báo. Đã đuổi được chiến hạm Sous thì sẽ đuổi đến cùng trời cuối đất, không phá hủy được thì không buông! Cái phong cách chiến thuật này tạo cho người khác cảm giác giống hệt với khuôn mặt vuông vức với cặp mắt ưng sắc bén của Trương Bằng Trình. Lão già này hiển nhiên là muốn đánh cho hả giận!

Từ cục diện bị đánh lén khi vừa kết thúc Bước nhảy, có thể đánh tới mức khiến hạm đội Sous tổn thất gần như ngang ngửa, cái đám người Trenock này đúng là khiến mập mạp phải nhìn bằng cặp mắt khác.

Giả lập đồng bộ cho thấy hạm đội Sous đang dần rơi về phía vực sâu thất bại. Giống như hai người đang vật tay, cho dù có giằng co nửa giờ thì cuối cùng cũng sẽ luôn có một người không cầm cự nổi. Loại mất dần ưu thế này tuyệt đối chính là trí mạng, đợi đến khi điểm giới hạn vừa sụp đổ, vậy thì cho dù là thần tiên thì cũng không cứu được!

Một chiếc tàu tuần dương Trenock đang nghiêng 45 độ, lướt qua bên cạnh hai chiếc tàu khu trục Sous, hỏa lực trút xuống từ mấy chục tháp pháo xoay tròn bên mạn phải tàu tựa như một chiếc roi ánh sáng bay múa giữa không trung tối tăm. Hai chiếc tàu khu trục Sous vội vã nép xuống phía dưới, vừa đánh trả, vừa lượn nửa vòng trong không trung, áp sát vào trung lộ....

Diễn viên... Màn ảnh!

Một ý nghĩ tựa như một tia chớp chợt lóe lên trong đầu mập mạp.

Khi nhìn đến quỹ đạo bay của hai chiếc tàu khu trục này, hắn rốt cuộc đã hiểu rõ tại sao mình lại cảm thấy không bình thường ---- Giống như một diễn viên đang phối hợp với ống kính máy quay, những chiến hạm Sous này đang dồn hết tâm sức vào việc di chuyển!

Là nguyên nhân gì đã khiến cho các chiến hạm Sous từ đầu đến cuối vẫn luôn cắn chặt khoảng không vực này, qua lại xen kẽ chém giết với chiến hạm Trenock mà lại không sử dụng nhiều hơn các trận hình chiến đấu cơ động cỡ lớn có phạm vi lớn hơn, hiệu quả tốt hơn?

Là nguyên nhân gì đã khiến cho rất nhiều chiến hạm của bọn hắn thà chọi cứng với Trenock mà cũng không muốn tiến hành phối hợp đan xen nhiều tàu chiến với phạm bị lớn?

Khi nhìn vào bản đồ tinh hệ, mặc kệ chiến đấu ở không vực ốc đảo có kịch liệt cỡ nào thì vẫn luôn có một khu vực trống không, mập mạp lập tức liền hiểu rõ.

Nơi đây chính là điểm đầu hoặc điểm cuối của ba hành lang quá độ. Hạm đội A1 của Sous đã tập kích hạm đội Phỉ Dương ở đây và quấn lấy hạm đội Trenock. Còn những hạm đội khác của bọn hắn, chẳng lẽ sẽ khoang tay đứng nhìn, hoặc là không hề hay biết gì sao?

Chỉ cần hạm đội A1 có thể cuốn lấy người Trenock, hấp dẫn các chiến hạm Trenock đến vị trí của bọn họ, như vậy, đợi đến khi có một hạm đội kết thúc Bước nhảy và hiện lên từ cái khoảng không vực trống không đó, Trương Bằng Trình và hạm đội của ông ta coi như đã không thể cứu vãn.

Mập mạp cảm thấy có chút lạnh cả sống lưng.

Người đã bày ra thế cục này, hiển nhiên chính là tướng Gorshkov, kẻ am hiểu tác chiến vũ trụ nhất trong tập đoàn quân Salerga Sous.

Trên bức ảnh ba chiều trong các bản tình báo về cá nhân, vị thượng tướng Sous này là một người có vóc dáng thấp bé, ánh mắt thâm sâu, bị hói nửa đầu. Ông ta không thể nào biết trước được hạm đội Phỉ Minh sẽ tập kích hạm đội vận tải của Sous tại tinh hệ này. Như vậy, cái bẫy xuất hiện ở đây, chỉ có thể chứng minh là Gorshkov đã suy xét kỹ càng về khả năng cuộc chiến sẽ xảy ra ở bất cứ tinh hệ nào! (viết văn thối nát - nb)

Vị tổng chỉ huy của quân Sous này chính là một con cáo già, mà vị sĩ quan chỉ huy Sous vẫn đang chỉ đạo hạm đội chiến đấu với Trương Bằng Trình ở không vực ốc đảo kia cũng chẳng phải là đèn đã cạn dầu.

Có thể kiên trì dưới lối đánh liều mạng cùng với các chiến hạm tiên tiến hơn của Trenock được đến bây giờ, đồng thời vẫn luôn thực hiện chiến thuật bố cục tổng thể, thu hút được sự chú ý của hạm đội Trenock một cách không tiếng động, điều này cũng đã đủ để chứng minh công lực chỉ huy của hắn ta!

Làm sao bây giờ? Mập mạp sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng, chóp mũi cũng đã thấm ra mồ hôi hột.

Nói ra suy luận của mình với Trương Bằng Trình là điều chắc chắc, thế nhưng vấn đề chính là, hạm đội 1201 Trenock làm sao mới có thể chạy trốn khỏi từ dưới bàn tay người Sous!

Bây giờ hạm đội A1 Sous tuy rằng đang ở trong hoàn cảnh xấu, thế nhưng bọn hắn vẫn còn đầy đủ sức mạnh để câu kéo hạm đội Trenock. Quân Trenock phải liều mạng mới có thể đánh tới mức này, tạo thành tổn thất rất lớn cho bọn hắn. Thế nhưng, chỉ cần quân Trenock dám xoay người chạy trốn, như vậy tình thế sẽ lập tức nghịch chuyển!

Rút lui một khi biến thành tháo chạy, vậy thì bên Sous có quân cứu viện hay không thì cũng không còn quan trọng gì nữa.

Giống như uống rượu độc để giải khát, biết rõ rằng nếu tiếp tục đánh thì sẽ rơi vào bẫy rập của kẻ địch, thế nhưng cũng chỉ có thể đánh tiếp! Cục diện này không tính là bí hiểm, bày ra mặt bàn thì chính là một dương mưu không sợ ngươi không đâm đầu vào!

"Thưa... Đã chặn được tín hiệu cầu cứu của hạm đội vận tải Sous!" Trước đài điều khiển trung ương Thiên Võng, một viên tham mưu đã quay đầu lại lớn tiếng báo cáo.

"Quấy nhiễu điện tử đã khống chế được chưa?" Đang ở bên cạnh mập mạp, Phương Hương liền có hơi híp mắt lại, tựa như hai chiếc lá liễu cực kỳ dài mảnh. Con ngươi tối đen như vực sâu đang lập lòe các tia sáng, sắc bén mà yêu dị.

"Không hề bị truyền ra ngoài!" Viên tham mưu đang nói chuyện vốn thuộc về hạm đội Long Bow Salerga, đối với những biến hóa khi Phương Hương bước vào trạng thái chiến đấu sớm đã không còn lạ lẫm gì, liền lớn tiếng trả lời: "Tín hiệu đã được chúng ta sắp xếp phục hồi lại như cũ, còn tín hiệu gốc thì đã bị quấy nhiễu phá hủy hoàn toàn!"

"Được rồi." Phương Hương cúi đầu, tiếp tục thao tác với máy tính chiến thuật.

Công kích nhằm vào hạm đội vận tải Sous đã bước sang giai đoạn cuối. Cái mà nàng cần chính là thu lưới lại một cách hết sức cẩn thận tỉ mỉ. Bắt được nhiều thêm một chiếc chiến hạm thì sức mạnh của Phỉ Quân sẽ có thể mạnh hơn một phần!

Mập mạp gãi gãi da đầu, sau khi nhìn Phương Hương thì liền nhìn sang viên tham mưu vừa mới quay đầu đi, rồi lại nhìn lại về chương trình giả lập trong máy tính chiến thuật ở trước mặt mình, ngơ ngơ mà đờ cả người ra.