K
hông ai biết được trong khu vực chướng ngại Yên Hồ tới cùng là có bao nhiêu tiểu hành tinh. Một tỉ, mười tỉ, trăm tỉ, nghìn tỉ,... Trong phiến tinh vực này, những cái gọi là tiểu hành tinh này, có một số có đường kính hơn một nghìn km. Có một số, thì lại là một viên đá chỉ lớn hơn cái móng tay một chút. Bọn chúng đang rậm rạp trôi nổi ở trong hư không, đang xoay tròn, đang lăn lộn, thỉnh thoảng lại va chạm vào nhau.
Bụi bặm và khí thể vũ trụ càng nhỏ hơn bọn chúng thì lại đang tràn ngập xung quanh chúng, bao bọc lấy chúng, che lấp cả không gian, giống như màn sương mù dày đặc mãi không biến mất trong rừng núi.
Yên tĩnh đã bị đánh vỡ.
Trong vành đai tiểu hành tinh, từng chiếc chiến hạm bọc thép đang giống như đàn sói đang truy đuổi ở trong rừng cây, chạy nhanh như chớp qua khe hở giữa các tinh thể. Đầu hạm cứng rắn đang húc bay hoặc húc tan tành vô số mảnh thiên thạch không thể tránh né.
Các chiến hạm màu đen đang lẩn trốn. Các chiến hạm màu xám đậm đang truy đuổi. Dày đặc các chùm sáng từ pháo năng lượng đang giống như mưa lửa thiên thạch trong ngày tận thế, phi tốc gầm thét qua khe hở giữa các hành tinh. Vô số tiểu hành tinh đã bị những chùm ánh sáng như dòng lũ này cắn nuốt. Một số hành tinh lớn hơn một chút thì lại bị đục xuyên rồi vỡ tan. Khoảng cách giữa hai hạm đội một đuổi một chạy này đã chỉ còn không quá tám nghìn km nữa rồi.
Đây cũng không phải là do hạm đội b15 Phỉ DƯơng có tốc độ chậm. Sở dĩ cự ly càng lúc càng gần, nguyên nhất rất đơn giản --- Bên Sous chính là một hạm đội cấp A!
Ngoại trừ số lượng chiến hạm vượt gấp đôi hạm đội Phỉ Dương có thể cho hạm đội Sous bọc đánh vu hồi với quy mô lớn ra, bọn họ còn có được đơn vị tác chiến mạnh mẽ nhất trong cái không vực phức tạp này --- Tàu sân bay vũ trụ!
"Ầm!"
Tàu chiến đấu Black Tulip đang rung động một cách kịch liệt. Một loạt các máy bay chiến đấu Hoàng Quyền Chi Kiếm đang bay vọt qua cửa sổ mạn trái của cầu hạm, lộn mình trên không trung một cái, mượn một cái tiểu hành tinh có đường kính một trăm mét làm che chắn, tránh ra khỏi làn đạn năng lượng giống như sợi xích ánh sáng từ tháp pháo xoay tròn của chiến hạm, sau khi chui qua bụng của một chiếc tàu tuần dương lớp {Cuồng Sa} khác thì liền biến mất không thấy.
Trong phòng chỉ huy khổng lồ hiện giờ đã loạn thành một đoàn. Trên máy tính trung tâm, tiếng cảnh báo sắc nhọn vẫn luôn kêu vang không ngừng. Trên sơ đồ mặt cắt của chiến hạm, bộ phận bị thương tổn đang liên tục nhấp nháy ánh đỏ. Hàng trăm tham mưu và sĩ quan đang nghiêng ngả mà qua lại vội vã, bắt lấy máy liên lạc mà gào lớn, rồi gõ như điên vào bàn phím điều khiển công tắc.
Salmon đã không thể tiếp tục ngồi im ở trên ghế chỉ huy nữa rồi.
Hắn bây giờ đã phải bỏ mũ xuống, nới lỏng áo, đôi môi nhấp chặt đang khiến cho cái cằm của hắn càng trở nên nhọn hơn.
Trước đài điều khiển trung ương, ánh đèn đỏ rực nhấp nháy từ hệ thống khống chế hư hỏng đang chiếu lên trên khuôn mặt của hắn, lúc sáng lúc tối.
Salmon không ngờ rằng cục diện lại biến thành như vậy. Hạm đội b15 giờ đây đang giống như một con chuột chỉ có thể chạy vào trong ống nước. , chỉ có thể liều mạng mà chui về phía trước. Cái gì mà bố trí mai phục, cái gì mà vu hồi, cái gì mà đổi hướng, hết thảy đều đã biến thành một ảo tưởng hão huyền dưới sự truy đuổi của hạm đội Sous ở phía sau.
Hệ thống phối hợp Thiên Võng của hạm đội gần như đã bị tê liệt. Các chiến hạm khác ở phía sau chỉ là đang dựa vào kinh nghiệm huấn luyện thường ngày để mà giữ vững không bị tụt lại đằng sau. Mỗi một chiến hạm đều đang mang theo vết thương. Phạm vi thăm dò của hệ thống rada đã rút lại về một khu vực cực nhỏ. Thương tổn của chiến hạm biểu hiện ra đã vượt quá 20%!
Dưới sự tấn công của đám máy bay chiến đấu như ruồi bâu kia, các chiến hạm vụng về căn bản là không có sức đánh trả ở trong không vực bốn bề nguy hiểm. Phạm vi quét hình và khống chế của rada điều khiển hỏa lực bây giờ căn bản là không đủ để điều khiển tháp pháo xoay tròn bắn trúng chiếc tàu sân bay Sous đang di chuyển chui rúc lung tung ở trong vành đai tiểu hành tinh. Mà các thao tác bằng tay, thì lại càng giống như kẻ mù đi đuổi ruồi!
"Còn bao lâu nữa mới đến được không vực ốc đảo?" Salmon khàn giọng hỏi. Ngay cùng lúc với câu hỏi của hắn, Thiên Võng liền thông báo, lại có một chiếc tàu khu trục bị hạm đội Sous phá huỷ.
"Ba phút nữa!" Nhân viên hoa tiêu đầu đầy mồ hôi trả lời.
"Ầm!"
Lại một tiếng ầm vang, lồng năng lượng ngoài cửa sổ mạn tàu chiến đấu đã biến thành màu đỏ sẫm. Trong sự rung chuyển kịch liệt, Salmon phải nắm chặt lấy lưng ghế dựa của viên hoa tiêu ở trước mặt mới tránh khỏi bị ngã sấp xuống đất một cách xấu hổ.
Rada theo dõi cho thấy, lần này lại là kiệt tác của đám máy bay chiến đấu Sous kia. Bọn hắn đang giống như lũ chim hải âu bay lượn qua lại trong bầy chiến hạm, không biết từ lúc nào mà đã bay trở lại, mang theo một quả tên lửa phóng tới mạn trái của tàu Black Tulip. Trên màn hình phụ của Thiên Võng, trong từng khung hình ống kính phân tách của tháp pháo xoay tròn chỉ có thể nhìn thấy vô số đạn pháo năng lượng đang xẹt qua phía sau bọn hắn, giống như đang tiễn biệt mà đuổi theo bọn hắn trở về phương xa. Trong tấm lưới ánh sáng đan xen trắng đỏ bằng pháo năng lượng, bọn hắn rất nhanh đã biến thành một điểm nhỏ, giống như từng con dơi xám đang lẩn vào trong bầy máy bay chiến đấu đang bay lượn nghiêng ngả, biến mất không thấy.
"Tướng quân!" Một gã tham mưu quay đầu lại từ trước máy tính hệ thống phối hợp Thiên Võng: "Máy đẩy của tàu chiến đấu Palse đã bị phá huỷ!"
" Chết tiệt!!" Salmon chỉ cảm thấy đầu choáng váng một cái, sao vàng lấp lánh.
Tàu chiến đấu Palse chính là một chiếc tàu chiến đấu cấp A trong số các tàu chiến đấu lớp {Unicorn}. Từ kết cấu chiến hạm cho đến các hệ thống trang bị như hệ thống vũ khí, hệ thống máy đẩy, hệ thống điện tử,.. đều cao cấp hơn các tàu chiến đấu lớp {Unicorn} khác. Cùng với tàu chị em Black Tulip xếp hạng cao nhất trong hạm đội, đây chính là sức chiến đấu chủ yếu của hạm đội b15!
Thế nhưng không ngờ tới, chiếc tàu chiến đấu mới đi vào hoạt động được ba tháng này còn chưa chính thức đánh qua một trận đã phải nằm xuống tại đây! Đối với hạm đội b15 mà nói, đây không khác nào họa vô đơn chí.
Salmon xông tới trước đài điều khiển. Thông qua kính viễn vọng quang học của chiến hạm, thứ mà hắn có thể làm được chỉ là thực hiện cái nhìn cuối cùng đối với chiếc tàu Palse hiện đang quay vòng quanh trong vòng vây chặt chẽ của các máy bay chiến đấu và robot vũ trụ.
Sau khi chiến hạm bay vọt tới một viên tiểu hành tinh có đường kính hai km rồi mau chóng đáp xuống, tầm nhìn trên màn ảnh lập tức đã bị viên tiểu hành tinh kia ngăn lại.
Tàu Palse bị bắt làm tù binh đã khiến cho tổn thất của hạm đội b15 vọt lên tám phần trăm.
"Tướng quân, còn khoảng nửa phút nữa sẽ tới không vực ốc đảo." Sĩ quan phụ tá của Salmon lo lắng nói: "Chúng ta phải nghĩ cách thoát khỏi hạm đội Sous. Bọn hắn đang quấn lên quá chặt rồi, khi tiến vào không vưc ốc đảo, chúng ta tối đa chỉ có thể kéo giãn ra được không quá ba nghìn km. Căn bản là không có cách nào xoay người, càng không thể thực hiện được Bước Nhảy."
Salmon mau chóng giả lập biện pháp có thể áp dụng sau khi hạm đội đến được không vực ốc đảo ở trên máy tính...
Thế nhưng, bất kể có giả lập như thế nào thì vẫn không thể thoát khỏi được khốn cảnh hiện tại. Các phương án trong đầu từng cái bị phủ quyết. Kế hoạch tác chiến mà đám tham mưu trong bộ phận tác chiến thảo ra cách mỗi năm phút đồng hồ cũng đều vứt đi!
"Chạy trốn như thế nào đây?!" Chóp mũi Salmon đã thấm mồ hôi hột. Thế cục hiện tại đã vượt quá phạm vi mà năng lực của hắn có thể khống chế, khiến cho hắn cảm thấy sự vô lực.
"Không thể tiếp tục chạy trốn như thế này nữa." Một viên tham mưu như phát điên mà vụt đứng dậy: "Chúng ta đã bị mất gần 30% binh lực, thế nhưng chủ pháo ở đầu hạm vậy mà một viên vẫn chưa bắn ra! Tướng quân, ta nên xoay người ứng chiến đi. Trong khu vực chướng ngại, chúng ta liều mạng chịu chút tổn thất thì còn có thể chiếm được ưu thế địa hình, còn có thể ngăn cản được bọn hắn. Chỉ cần chờ đến khi hạm đội Trenock..."
Salmon lạng lùng nhìn vị tham mưu hầu như là đang chỉ thẳng mặt mà trách cứ mình. Hạm đội đã tới giây phút sụp đổ. Giữa hai bờ sống chết, rãnh trời có khó vượt đến mức nào đi chăng nữa thì đều phải vượt qua, càng khỏi nói tới cái việc mọn phân biệt trên dưới này nữa rồi. Những tổn thât mà hạm đội b15 phải chịu, tình cảnh lúc này cùng với tiền đồ xa vời đã khiến cho viên tham mưu này quên đi thân phận của hắn.
Salmon nhìn quanh bốn phía. Các tham mưu đều né tránh ánh mắt của hắn. Hắn thấy được rõ ràng, trong ánh mắt của bọn họ đang mang theo một tia khuất nhục và bất nhẫn. Không ai còn có thể tiếp nhận được sự thực phải chạy trốn và bị kẻ địch từ từ tiêu diệt. Bọn họ chính là quân nhân của Phỉ Dương, những người quân nhân luôn luôn kiêu hãnh đã thành thói quen. Bao nhiêu năm đến nay, cái đội quân mà bọn họ phục vụ này vẫn luôn dùng lá cờ Griffin hai đầu mà ngang dọc khắp vũ trụ, khiến cho mọi kẻ thù phải run rẩy thần phục.
Salmon đột nhiên nở nụ cười. Hắn rất muốn cho gã tham mưu trước mắt này một cái tát, rồi nói cho hắn biết... Đây là chiến tranh! Một cuộc chiến tranh vũ trụ!
Trong cái cuộc chiến này, Phỉ Dương cũng không phải là bất khả chiến bại!
Hastings vì sao lại phải dùng đủ loại thủ đoạn để bức bách các quốc gia khác liều mạng với Tây Ước? Phỉ Dương vì sao lại chỉ phái ra hai tập đoàn hạm đội hỗn hợp để tham dự vào chiến tranh ở tinh vực Đông Nam, rồi cuối cùng lại mở trừng mắt để nhìn tinh vực Đông Nam bị ném đi? Vì sao Carolina đi thành lập cánh quân Mars lại chỉ có thể nhận được một sư đoàn thiết giáp và một hạm đội cấp b làm vốn cơ bản?
Nguyên nhân chỉ có một ---- Phỉ Dương, tuyệt đối không hùng mạnh như mọi người vẫn tưởng tượng.
Có điều, Salmon biết, mình không thể động thủ.
Ngoại trừ những lý do đường hoàng kia ra, thủ phạm lớn nhất tạo thành cục diện hiện nay, vậy mà lại chính là mình.
Nếu như ngay từ đầu mình không suy tính hơn thiệt mà nói, hạm đội b15 nguyên bản có thể hung hăng va chạm với hạm đội Sous một chút! Việc một hạm đội cấp B chiến thắng một hạm đội cấp A cũng không phải là không thể xảy ra.
Thế nhưng, mình đã bởi vì một ý nghĩ tranh công nho nhỏ ý niệm trong đầu mà trở nên do dự thiếu tự tin. Từ sau khi biết được sự tồn tại của hạm đội Sous, mình đã không còn đứng ở lập trường của một quân nhân nữa mà lại suy nghĩ về việc sẽ chạy trốn như thế nào. Trong nháy mắt khi nhìn thấy hạm đội Sous xuất hiện kia, mình hầu như đã ngầm hạ xuống mệnh lệnh rời đi một cách vô ý thức. Đám tham mưu không thế tiếp nhận được sự thất bại nhục nhã này, đây là một chuyện rất bình thường.
Tất cả đều đã tiếp nhận lễ rửa tội của chiến tranh, bao gồm cả sự ích kỷ, tham lam, nhu nhược, đố kỵ, ác độc, ngu xuẩn, tự ti. Salmon vừa cười vừa nghĩ, nếu như tất cả các nhân tố tiêu cực này không thể biến thành sự cao thượng sau lễ rửa tội của chiến tranh, như vậy, chúng sẽ trở nên càng ti tiện!
Mình đã không thể quay đầu lại được nữa rồi, chỉ có thể tiếp tục đi tiếp. Trên danh nghĩa của mình, trên danh nghĩa của Cộng hòa Phỉ Dương.
Salmon ngưng mắt vào vị trí tọa độ theo như lời của Trương Bằng Trình ở trên bản đồ tinh hệ, sau đó quay đầu nhìn đám người ở xung quanh.
"Đây là một cuộc chiến tranh dài dằng dặc. Đối với Cộng hòa Phỉ Dương mà nói, cái tuyến đường bay này quá là quan trọng rồi. Các ngươi còn có sứ mệnh quan trọng hơn phải đi hoàn thành, chứ không phải là đơn giản đem mạng ném ở nơi này. Hạm đội của chúng ta chính là một lá cờ mà Phỉ Dương cắm ở chỗ này. Trước khi các hạm đội khác của chúng ta kéo đến nơi đây, chúng ta không thể ngã xuống!"
Khuôn mặt Salmon lộ ra một nét mỉm cười thánh khiết mà cao thượng: "Cho dù có phải xuống Địa ngục, có phải mang tiếng xấu muôn đời, ta cũng phải đi hoàn thành sứ mệnh của ta! Người Trenock đã làm ra phán đoán sai lầm, như vậy thì ta phải mang các ngươi bò ra khỏi cái bẫy này!"
*SPECIAL KIND OF HERO*
Hai mươi chín chiếc chiến hạm Phỉ Quân đang lặng lẽ lơ lửng trong vũ trụ mênh mang.
Đem thân mình ẩn dấu ở trong khoảng vũ trụ thâm thúy và vô tận này, phảng phất như cùng nó hòa hợp lại thành một, đối với các binh sĩ Phỉ Quân ở trên chiến hạm mà nói, chính là một loại trải nghiệm tuyệt diệu.
Cửa sổ mạn chiến hạm đã được đóng kín. Để không có một nguồn sáng nào làm nhiễu loạn máy tạo độ lệch quang học, lồng năng lượng bảo vệ và máy đẩy ion cũng đã được đóng lại. Chiến hạm chỉ dựa vào máy đẩy phản lực chuyển hướng kiểu cũ để điều chỉnh tư thế của chiến hạm.
Từ các hình ảnh mà máy ghi hình điện tử lắp đặt khắp chiến hạm mà xem, bốn bên đều là một khoảng vắng vẻ. Mặc dù biết rõ các chiến hạm khác của Phỉ Quân vẫn đang ở ngay xung quanh mình, thế nhưng, khoảng tinh không mênh mông bát ngát kia vẫn luôn khiến cho người ta phải ngưng mắt mà thất thần... Cái đám người kia vẫn còn đang ở đó đúng không, hay là đã thực sự biến mất rồi?
Phía đằng sau, đó chính là tinh vân Yên Hồ đang phiêu tán.
Tinh vân đang phản xạ ánh sáng của hằng tinh ở phương xa. Vô số các tiểu hành tinh to nhỏ đang lơ lửng, lộn mình, di động trong cái lớp bụi thể khí này. Bọn chúng đang che lấp hết tầm nhìn, không ai biết được ở trong không vực rộng lớn bên trong phiến tinh vân kia, trận chiến đến tột cùng là đang diễn biến như thế nào. Dưới vẻ bề ngoài yên bình của mặt hồ, không biết đang ẩn dấu những cơn sóng to gió lớn đến mức nào.
"Tàu điều tra số 3 vẫn chưa tới được không vực ốc đảo sao?" Mập mạp nôn nóng bất an mà nghịch trò Tìm Mỹ Nữ(*) trong máy tính. Nửa trên của màn hình chính là một cái bản đồ đường đi. Con trỏ màu xanh lá cây đại diện cho hạm đội vận tải Sous đang men theo tuyến đường dự tính, di chuyển từng chút tới cửa ra của khu vực chướng ngại dẫn tới tinh hệ 1851.
(*美女连连看, mỹ nữ liên liên khán, tương tự cái trò mà tìm và nối hai thứ giống nhau ấy, nhưng ở đây là tìm mỹ nữ. Lúc đầu dịch không hiểu lắm, sau xem tiếp ở dưới và search mới biết)
"Hẳn là sắp tới rồi." Phương Hương ngồi ở bên cạnh mập mạp, nhìn cái tên này chẳng hề nghĩ ngợi mà mau chóng nối liền các bức ảnh lập thể của các mỹ nữ, lập tức bị thủ pháp siêu nhanh của hắn khiến cho hoa cả mắt, cảm thấy mê man không thôi.
Trong chiến hạm, các tham mưu một số thì đang tán gẫu, một số thì lại đang thi đấu giả lập, một số thì lại đang ngủ gà ngủ gật. Tất cả mọi người đều đang buồn chán mà lảng tránh tràng chiến đấu đang xảy ra ở trong tinh vân Yên Hồ một cách ăn ý.
" Ngươi làm như thế nào vậy?" Nhìn mập mạp qua loa mà nối nốt hai tấm ảnh lập thể cuối cùng, Phương Hương thực sự có chút không nhịn được rồi. Nàng xem ra, với những tấm ảnh mỹ nữ có khung cảnh, y phục, tướng mạo, màu da và kiểu tóc đều cực kỳ giống nhau này, muốn nhận ra được thì rất khó khăn. Thế nhưng mập mạp lại không có một chút chần chừ nào mà liền tìm ra được hai bức ảnh giống nhau, đây thực sự quá là thần kỳ rồi.
" Gì?" Mập mạp có chút thất thần: "Cái này sao?"
"Đúng thế!" Phương Hương gật đầu: "Những tấm ảnh này, ta chỉ cần nhìn thì cũng cảm thấy hoa cả mắt rồi. Ngươi vậy mà lại có thể qua cửa với tốc độ nhanh như vậy, có bí quyết gì không đấy?"
"Bí mật!" Mập mạp tiếp tục thứ logic thèm chết vẫn luôn nhất quán của hắn: "Không thể nói cho tỷ được!"
" Ngươi..." Phương Hương trừng mắt với mập mạp, vừa bực mình vừa buồn cười. Cái tên này đơn giản chính là gã khốn trời sinh thích chọc tức người khác.
" Bí mật quái gì chứ..." Karl ở bên cạnh liền cười nhạt, nói với Phương Hương: "Hắn nhìn vào số đo ba vòng!" (khạc khạc, cứ tưởng tượng ra dáng vẻ "cao nhân khinh bỉ" của ông Karl là lại đau hết cả bụng
Phương Hương sửng sốt, khuôn mặt bỗng nhiên trở nên đỏ bừng, có chút nói lắp: "Số đo ba vòng... Cái đấy cũng có cái giống nhau mà..."
"Hắn dùng ánh mắt để quét vào bên trong đấy! Cụ thể tỉ mỉ, chính xác tới từng mili..." Karl tức giận bất bình: "Ta học không được!"
Phương Hương quay đầu, đã thấy ánh mắt mập mạp đang mò mẫm ở trên người mình.
"Đồ cuồng sắc... Chết đi!"
Phương Hương liền cả người nổi da gà, giày cao gót lập tức nhắm ngay vào bàn chân mập mạp.
"Ui da oan quá..."
" Tướng quân, hạm đội vận tải Sous đang vượt qua được đoạn cuối ở quãng số 3 của khu vực chướng ngại, cự ly cách chúng ta mười nghìn km. Dự tính thời gian đến khu vực phục kích còn ba phút nữa."
Trong tiếng kêu rên của mập mạp, viên sĩ quan liên lạc tình báo trước đài điểu khiển trung tâm liền báo cáo.
" Tướng quân, tàu điều tra số 3 đã gửi tín hiệu về..." Thanh âm của một viên tham mưu khác đã theo tới: "Ngài mau nhìn..."
Mập mạp và Phương Hương mau chóng nhìn về phía màn hình đồng bộ với tàu điều tra vừa lóe lên trên đài chỉ huy.
Vừa nhìn vào màn hình, mập mạp chỉ cảm thấy một cơn tức giận chợt dâng lên từ đáy lòng, lẫn theo dòng máu nóng xộc lên dầu --- Trên màn ảnh, hạm đội Phỉ Dương đang chuẩn bị Bước Nhảy. Ở phía sau bọn hắn, hạm đội Sous đang ùn ùn kéo tới. Mà ở giữa bọn hắn và hạm đội Sous... Lại chính là hạm đội 1201 Trenock vừa mới kết thúc Bước Nhảy!
Salmon... Cái tên khốn kiếp nhà ngươi!