B
ộ đội của Liên Minh Thương Nghiệp Phương Bắc, hiện tại đã di động đến đâu rồi?"
Chuck bước tới trước sa bàn điện tử, cúi đầu nhìn địa hình mô phỏng với tất cả các núi sông gò suối hiện thời được thu nhỏ cùng với con trỏ đang lóe ra ở trên sa bàn. Hắn đã cảm thấy không thể kiên nhẫn được với cái trận chiến nhàm chán này rồi.
" Bốn tiểu đoàn của trung đoàn robot Huyết Ảnh Bắc Minh đã ra khỏi tây thành Trung Tâm, đang ở tập kết ở vị trí 25 km về phía đông của thị trấn Prue, chuẩn bị vượt qua đoạn đường cái bao quanh thành phố, xen cắt về phía tây nam." Tham mưu đứng ở cạnh sa bàn rất nhanh hồi đáp, hắn nhìn qua đồng hồ trên cổ tay mình một chút: "Bất quá, Phỉ Quân đã phá hủy phần lớn các con đường giữa Tây thành Trung Tâm và thị trấn Prue, tốc độ tiến lên của bọn hắn rất chậm, dự tính đến địa điểm chỉ định cần 2 giờ đồng hồ nữa."
"Hai giờ đồng hồ! Đây chính là trung đoàn thiết giáp tinh nhuệ nhất của bọn hắn sao?" Chuck hừ lạnh một tiếng, ánh mắt bắt đầu nhìn qua nhìn lại trên sa bàn: "Ở tuyến Bắc, ta nhớ là bọn hắn còn có hai trung đoàn thiết giáp xuất phát từ khu công nghiệp bắc bộ thành Trung Tâm, hiện tại đã tới nơi nào rồi?"
" Đó là hai trung đoàn biên chế hỗn hợp của Bắc Minh." Tham mưu quân sự nói: "Tốc độ tiến lên của bọn hắn lại càng chậm hơn, từ sau khi Phỉ Quân tập kích đường dài vào Thung lũng Silicon, đường cái giữa các khu bên kia quả thực đã trở thành một cái đầm lầy. Hiện tại, bọn hắn vừa mới men theo con đường nhỏ ở ngoại vi khu nông nghiệp để vượt qua Thung lũng Silicon, cự ly cách thị trấn Prue còn hai trăm km."
"Cái đám ngu xuẩn này, đây chính là cái thứ hợp tác tiến công của bọn hắn sao?" Chuck vỗ một cái lên sa bàn điện tử, nổi giận đùng đùng nói.
" Thượng tá, cái đám kia là muốn ăn sẵn." Một vị tham mưu quân sự tóc nâu, làn da có chút tái nhợt như bị bệnh nói: "Khi tiến công vào cảng Lille, đám minh hữu dân binh kia của chúng ta đa được nếm ngon ngọt rồi, một nghìn chiếc [Thắng Lợi Viễn Đông] và hơn mười chiếc [Sly Fox] (cáo xảo quyệt) đã khiến cho tổ chức phái lớn nhất của cái thế giới này sụp đổ. Lần này, có chúng ta ở phía trước đảm nhiệm chủ lực tiến công, bọn hắn tựa hồ chỉ muốn một đường nghênh ngang vào chiếm giữ thị trấn Prue."
"Đám con buôn ngu xuẩn..." Chuck hừ lạnh nói: "Luôn luôn thích phô ra sư khôn vặt của bọn chúng, thật không biết, quân bộ vì sao lại chọn một đám phế vật như vậy... Liên hệ Selwall, kêu hắn mệnh lệnh cho bộ đội của hắn gia tăng tốc độ tiến lên, mau chóng tham gia tấn công. Sinh mệnh quý giá của chiến sĩ đế quốc Sous, thế nhưng không phải là để hi sinh cho cái tinh cầu dơ bẩn này."
"Rõ!" Một gã tham mưu quân sự lĩnh mệnh rời đi.
Chuck đem ánh mắt nhìn về phía màn hình ảo. Trong hình ảnh giám sát của ống nhòm robot điện tử, đợt tiến công lần thứ 7 của trung đoàn 402 lại một lần nữa kết thúc thất bại. Xác của mấy chục chiếc robot [Quyền Vương] chồng chất ở trên cái cao điểm 205 cũng không tính là dốc đứng kia đang bốc cháy hừng hực. Robot Sous lui về, trong hỏa lực mãnh liệt của địch nhân giống như đám kiến vỡ tổ, hoảng hốt lui về trận địa xuất kích một cách mất trật tự.
Nhìn cái trận địa cao điểm 205 rộng không quá 500 kia, khuôn mặt Chuck liền xám đen, lập tức hạ xuống mệnh lệnh hoàn toàn tương phản với sinh mệnh quý giá của Sous : "Lệnh cho tiểu đoàn 1 tiểu đoàn 2 trung đoan 402 lập tức chỉnh đốn lại đội ngũ một lần nữa, tiếp tục tấn công. Nói cho bọn hắn, ai dám lui về phía sau một bước, hành quyết tại chỗ! Lệnh cho tiểu đoàn 3 trung đoàn 402 theo ở phía sau, áp dụng công kích kiểu thêm dầu, cho dù lấy mạng lấp vào, thì cũng phải hạ được cái cao điểm này trước khi trời tối!"
Chuck không muốn sau trận chiến lại bị các đồng liêu Sous cười nhạo, hai trung đoàn thiết giáp đầy đủ, ngay cả một cái cao điểm cũng hạ không được. Trong suy nghĩ của hắn, vinh dự của người quân nhân Sous, còn quý giá hơn cả sinh mệnh của binh sĩ Sous.
Tiếng kim loại ma sát ken két cùng với tiếng ầm ĩ lại một lần nữa vang lên. Trên trận địa xuất kích của trung đoàn thiết giáp Sous, các sĩ quan đang lớn tiếng quát tháo la gào, tuyên đọc mệnh lệnh vừa mới nhận được. Các robot [[Quyền Vương]] cồng kềnh vừa mới tối tăm mặt mũi bại lui, giờ lại một lẫn nữa tập kết trận hình công kích, tiếng động cơ ầm vang cùng với tiếng khẩu lệnh đã khôi phục lại được vài phần nhuệ khí.
Mấy lần thất bại trước đó, đối với quân đội Sous mà nói, cũng không phải là chuyện không thể tiếp nhận gì cả. Cao điểm do địch nhân chiếm đóng tuy rằng không tính là dốc, thế nhưng địa hình phức tạp, khoảng dốc cũng không thể cho phép nhiều robot đồng thời tham gia vào tấn công. Mà hỏa lực mạnh mẽ của địch nhân, chính là lúc bắt đầu chiến đấu tất cả mọi người đã không dự đoán được. Khi tấn công lần đầu tiên, binh sĩ Sous thiếu chút nữa thì cho rằng mình đã va đầu vào một trung đoàn chủ lực của một quốc gia Phỉ Minh nào đó.
Sau vài lần công kích thăm dò, hai tiểu đoàn của trung đoàn 402 tuy rằng đã tổn thất mất gần hai trăm chiếc robot, thế nhưng , đối phương cũng tương tự không dễ chịu. Tổn thất của bọn hắn lại càng lớn hơn nữa, chống cự càng lúc càng yếu hơn. Có vài lần, vài chiếc robot của tiểu đoàn 1 đã chạy được vào chiến hào của đối phương. Nếu như không phải cái đám giảo hoạt kia đã đào rất nhiều hố bẫy robot đặt địa lôi trên từng khoảng đất của trận địa, nếu như không phải bọn hắn đã phát động phản kích theo kiểu đồng quy vu tận, vậy thì hiện tại, trung đoàn 402 đã căm trại đóng quân nướng thịt ở trên cao điểm 205 rồi.
Thượng tá Chuck hạ xuống tử lệnh, các quan quân liền khẩn trương làm ra kế hoạch bố trí trước chiến đấu. Trên sườn dốc trước trận địa xuất kích, hơn một trăm chiếc [[Quyền Vương]] và hơn mười chiếc [Fortress] (pháo đài) đang điên cuồng mà trút hỏa lực xuống cao điểm của địch nhân. Ở phía sau trận địa, hơn một nghìn chiêc robot đã xếp thành ba trận hình đột kích. Lần này, không cho phép lui về phía sau, tiểu đoàn 1 nếu như toàn bộ ngã xuống trên đường tiến công, như vậy, tiểu đoàn 2 sẽ lấp tiếp vào. Nếu như tiểu đoàn 2 cũng xong, vậy thì phát động xung phong, chính là tiểu đoàn 3, cho đến khi hoàn toàn chiếm được trận địa mới thôi!
Tập trung ưu thế binh lực, mạnh mẽ xuyên phá vào một điểm của trận tuyến địch nhân, việc cường công như vậy, chính là phương thức tác chiến phi thường quen thuộc của quân đội Sous. Trước đó, bọn hắn đã trải qua vô số lần rồi. Điểm khác biệt duy nhất chính là, trước đây bọn họ đối mặt chính là bộ đội thiết giáp của Trenock hoặc là các quốc gia khác, mà lần này, đối mặt lại là một đám bộ binh của thế giới Tự Do.
Mặc dù cường độ hỏa lực và cường độ chống cự của Phỉ Quân có chút ngoài dự đoán của mọi người, thế nhưng, Chuck thượng tá cũng không tránh khỏi có chút chuyện bé xé ra to rồi.
Trên máy tính điều khiển khoang lái đơn giản lãnh lẽo của robot [Quyền Vương], theo ánh sáng đỏ lóe lên từ một chiếc đen báo hiệu bên cạnh, xuất ra một đoạn lớn thông tin và tọa độ, lập tức, các chiến sĩ robot Sous đang tập kết liền nghe thấy tiếng pháo trên phòng tuyến vừa hòa hoãn trong giây lát lại dồn dập hẳn lên.
Các đoàn ánh sáng của pháo năng lượng như mưa sao băng phóng qua bầu trời sâm sẩm tối lúc hoàng hôn, ngập trời ngập đất mà nện xuống trên cao điểm 205. Sóng xung kích từ các vụ nổ vẩy tung cát đá phân tán về bốn phương tám hướng. Cuồng phong hỗn loạn cuốn theo bụi bặm thổi bay ra chung quanh. Đá vụn cành cây khô đang văng ra, đan xen với nhau trên không trung, rơi như mưa xuống trên sườn dốc, trên lá cây, trên tảng đá, lộp bộp lách cách không ngừng.
Bao trùm hỏa lực giằng co suốt nửa giờ, các robot lựa chọn hình thế giá đỡ bốn góc để tiến hành pháo kích trên trận địa hầu như đã bắn hết cả thùng năng lượng. Rung động kịch liệt khi pháo kích, khiến cho cả phòng tuyến đều run rẩy.
Một đoạn robot phòng ngự ở trung tâm trận tuyến đã kéo mở về hai cánh, lộ ra một con đường thẳng tắp nhắm tới cao điểm 205.
"Tiểu đoàn 1, toàn thể đột kích!"
Theo một tiếng ra lệnh, ba trăm robot còn dư lại của tiểu đoàn 1 trung đoàn 402 Sous liền lũ lượt xông ra khỏi rừng cây, nhảy qua tường chống bom bọc thép cao hai mét của chiến hào.
Trận hình dày đặc, theo cú chạy nước rút mau lẹ của robot, lao lên tản ra, giống như một nắm đậu xanh bị ném ra ngoài. Ở phía sau bọn hắn, hai tiểu đoàn con lại vẫn duy trì trận hình chặt chẽ, di động từng chút một, bổ khuyết khe hở mà robot xuất kích lưu lại.
Trong tiếng bước chân robot rung trời chuyển núi, ai mà tin được những thân thể máu thịt ở trên cao điểm 205 kia có thể chống đỡ được sự tiến công như vậy.
"Tới rồi!"
Trái tim Cosmo đang đập lên kịch liệt. Bùn đất nâu vàng, xác tàn bốc cháy, cột khói ngút trời, những vật còn lưu lại màu đen sau các vụ nổ cùng với vết máu nhìn không ra màu đỏ ở trên mặt đất, tất cả, đều đang vặn vẹo trong đợt xung phong cuồng bạo của đàn robot Sous, trở nên không chân thực.
Đây là trận chiến đầu tiêns của tiểu đoàn 1 trung đoàn 3 Sm Phỉ Quân do Cosmo suất lĩnh. Mặc dù có Markevitch và đại đội mũi nhọn (Tiêm Đao) áp trận, thế nhưng Cosmo vẫn không kìm được nhịp tim đập nhanh.
Là cơ sĩ trưởng thành ở thế giới Tự Do, Cosmo giống như các đồng bạn Huyễn Ảnh Lưu khác ở tiểu đoàn 1, đối với đủ loại tranh đấu đã coi như thường, đó chính là một phần của cuộc sống bọn họ. Thế nhưng, tất cả những chuyện đã từng trải qua, đều không giống như trận chiến trước mắt!
Nói thật, khi vừa mới tiến vào trận địa, Cosmo thực sự đã có chút hoảng loạn.
Trận địa được đào ra chiến hào dành cho robot sâu tới năm mét, vừa vặn để cho robot nằm xuống dùng bánh xích tiến vào --- Vừa tiến vào tới chiến hào một cái, toàn bộ thế giới đều đã biến dạng.
Vô số đạn pháo năng lượng từ trên trời giáng xuống, tiếng nổ mạnh kịch liệt từng đợt liên tiếp, ào ào, không hề có giãn cách. Đá vụn đất cát bắn lên cao giống như sóng biển xô vào con đê lớn, va vào rơi xuống một cách mất trật tự, nên ở trên thiết giáp ngoài của robot phát ra tiếng lộp lộp lạch cạch.
Bầu trời đã bị khói đặc từ các robot bốc cháy và cát bụi mù mịt che khuất. Vô số đoạn chân tay cụt, máu thịt to nhỏ bay múa ở trước mặt Cosmo. Máu tươi, trong tiếng bom nổ đã biến thành một chùm mưa máu, nhuộm đỏ nắp khoang lái trong suốt.
Cosmo thậm chí còn nhìn thấy một bàn tay cụt chỉ còn có ba ngón tay đang dính ở trên cửa sổ trước mặt hắn, khi trượt xuống, đem màn máu đang che kín tất cả vẽ ra một cái khe hở. Ánh mắt nhìn xuyên thấu qua cái khe màu máu này, thấy được, chính là địa ngục.
Không chỉ ở mỗi nơi đây, toàn bộ thế giới Tự Do thậm chí toàn bộ vũ trụ, đều một cảnh tượng như thế này!
Cosmo biết, đây là cuộc chiến tranh cuốn theo toàn bộ thế giới loài người, người giống như hắn như vậy, chính là bất kể thế nào cũng trốn không được. Hắn không thể quỳ gối cầu xin tha thứ, cũng không thể trốn vào trong rừng sâu núi thẳm. Tuy rằng là cơ sĩ dân gian, thế nhưng giáo dục mà bọn họ tiếp nhận từ nhỏ vẫn như cũ là vinh dự và đấu tranh.
Thế nhưng, cũng không phải muốn đấu tranh là có thể đấu tranh được. Thế giới Tự Do đã bị phong tỏa thời gian dài lắm rồi. Bị ngăn cách, không chỉ có mỗi kinh tế và khoa học kỹ thuật của thời đại này, vẫn còn cả chiến tranh nữa. Bọn họ cho tới nay vẫn không nghĩ ra được, chiến tranh thực sự, lại là có dáng vẻ như thế này!
Không có thủ đoạn công kích năng lượng và hệ thống phòng ngự năng lượng trọn vẹn, trên chiến trường ở cái thời đại này, hầu như chẳng khác nào tay trắng chân không lại thêm người ngợm trần truồng. Kỹ thuật cận thân cách đấu có cao tới đâu, trong chiến đấu tập thể, cũng không có chút sức đánh trả nào. Mà vũ khí bắn đạn siêu cũ của thế giới Tự Do khi so với vũ khí năng lượng, lại càng giống như món đồ chơi của trẻ con. Các robot quân dụng của các quốc gia hiện đại thậm chí không cần lồng năng lượng, dựa vào thiết giáp của chúng, cũng đủ để chống đỡ 99% công kích bằng vũ khí bắn đạn kim loại.
Có thể gia nhập vào Phỉ Quân, đã là rất may mắn. Không chỉ riêng Cosmo nghĩ như vậy, hầu như mỗi một cơ sĩ khi gia nhập vào Phỉ Quân đều nghĩ như vậy. Mà cái cảm giác may mắn này, từ khi tiếp nhận máy điều khiển robot cải tiến mới trong tay mập mạp, đã trở nên đặc biệt mãnh liệt!
Tuyệt Sát Lưu và Phá Sơn Lưu, hai cái lưu phái đã từng đứng ở đỉnh Kim Tự Tháp này đã thất bại thảm hại! Các robot lưu phái và trung đoàn bộ binh trang bị vũ khí kiểu cũ của bọn hắn, ở trước mặt các robot quân dụng của Liên Minh Thương Nghiệp Phương Bắc, liền bị đánh cho tan tành không thể hợp lại. Mà lúc này, trung đoàn Sm số 3 Phỉ Quân đã có được robot chiến đấu quân dụng thuộc về bản thân mình --- [Battle Sword] (*)
(仗剑, trượng kiếm, "trượng" chứ không phải "trường" nhé, "trượng" nghĩa là chiến tranh, chiến trận, ở đây có thể hiểu là "kiếm để đánh trận", lại nói đặt mấy cái tên thật là rắc rối, nhìn lại cả bộ truyện, tên Tây tên Tàu tên Ta lung tung hết cả, cóc thống nhất được nên nhìn rất là nửa mùa )
Nói thật, ngay lúc đó các cơ sĩ đã rất thất vọng. Loại robot cải tiến từ robot tư nhân này nhìn rất thô sơ. Cho dù so với những chiếc robot hoàn toàn không có trang trí của đế quốc Sous kia, [Battle Sword] cũng giống như một gã bình dân đang đứng ở trước mặt quý tộc.
[Battle Sword] thân cao bảy mét, toàn thân bày ra màu đen, thể trọng năm mươi tám tấn, thuộc về robot một người lái cỡ trung. Đầu của robot, chính là mang dáng dấp chiếc mũ sắt của kỵ sĩ giáp nặng thời Trung Cổ. Bộ phận đầu kiểu mũ giáp như vậy, bất kể là robot quân dụng hay là robot dân dụng, đều là kiểu bình thường hay sử dụng, bất quá chỉ là hình thức bất đồng mà thôi, đơn giản mà dễ dàng chế tạo.
Bất quá, cái mũ giáp của [Battle Sword] này hiển nhiên là không được ai có lòng đi hỗ trợ làm đẹp thêm một chút. Chỉnh thể thoạt nhìn liền giống như cái mặt nạ bằng sắt kém chất lượng đội cho phạm nhân ở thời kỳ dã man. Giáp ngoài gồ ghề lồi lõm bao bọc hệ thống thị giác điện tử, ở vị trí lỗ tai được mở ra hai cái lỗ tròn, để cho hệ thống Rada cuối cùng cũng lộ ra ngoài một chút. Còn cái miệng xấu xí đang trang bị hệ thống đo lường kia, quả thực giống như quả bí đỏ mà lũ trẻ trong lễ Halloween vẫn thường hay khắc, một chút mỹ cảm kỹ nghệ cũng không có.
Dưới đầu robot, chính là thân máy. Cổ thì tất nhiên chẳng có rồi, cái thứ đồ này ngoại trừ làm tăng thêm một bộ công kích cho địch nhân ra, còn lại chẳng có tác dụng gì. Robot hình người, cũng không ý nghĩa phải giống hệt như cấu tạo thân thể người. Bất quá, cái đám đầu củ cải từ Thung lũng Silicon tới kia cũng thực sự quá khốn nạn rồi, mép dưới mũ giáp của [Battle Sword] hầu như là đang co vào trong bờ vai dày chắc, đây là thẩm mỹ quan của cái đám quái vật khoa học kỹ thuật kia sao?
Bộ phận ngực là cả một khối thiết giáp lắp ghép vừa dày lại xấu xí, bộ phận vai dày rộng và cánh tay cường tráng, thoạt nhìn... thà đừng nói là máy móc, chi bằng nói là một đống sắt đặc vo lại với nhau còn hơn. Hơn nữa ở dưới bụng dưới, cái phần chân với khớp ngược giống như chân ếch cùng với bàn chân ba ngón như chân khủng long kia, các cơ sĩ bất luận thế nào cũng không thể liên hệ được cái tên cơ bắp cục mịch này với cái tên [Battle Sword] phiêu dật như vậy.
Thiết kế xấu xí như vậy, đặt trong các robot tư nhân với hình giọt nước đầy mỹ cảm ở khắp nơi, ai cũng không muốn nhìn tới lần thứ hai. Thế nhưng, khi thực sự ngồi vào trong khoang lái robot, điều khiển cái khối sắt to xấu xí này, thì các cơ sĩ mới biết được, thứ mà bọn họ đã nhận được --- Đây tuyệt đối là một kiệt tác. Bọn họ thậm chí còn hận không thể được ngủ ở trong khoang lái của chiếc robot xấu xí này mỗi ngày!
Đối với đám nhà khoa học, các cơ sĩ vẫn phỉ báng như trước, còn đối với mập mạp, thì mọi người lại tán dương.
Trong suy nghĩ của các cơ sĩ, bề ngoài xấu xí, nhất định là lỗi của đám nhà khoa học không hiểu về robot kia. Mà biểu hiện của robot trong điều khiển thực tế gần như phù hợp với từng tia khát vọng trong lòng bọn họ, thì nhất định là kiệt tác của thượng cấp mập mạp!
Không có kỹ thuật điều khiển robot cao siêu, không có lý giải sâu sắc về chiến đấu robot, chính là tuyệt đối không thể nào lợi dụng được tài liệu và kỹ thuật có hạn của thế giới Tự Do để chế tạo ra loại robot khắc sâu vào nhân tâm như vậy.
Lực lượng hung hoành, đây chính là nhận biết đầu tiên của các cơ sĩ đối với [Battle Sword].
Chiếc robot xấu xí này, bất kể là động lực động cơ, sức bật tức thời lúc khởi động hay là lực công kích của nắm đấm, đều mạnh mẽ không gì sánh được. Điểm này, mọi người ngược lại lại không kinh ngạc. Dù sao thì chỉ cần nhìn qua đầu vai và hai cánh tay hung ác dữ tợn kia của robot, bọn họ cũng đã chuẩn bị tâm lý.
Bất quá, khi các cơ sĩ nhìn thấy mập mạp điều khiển cái tên xấu xí này cứng rắn nện cho một chiếc robot tư nhân trở thành sắt vụn khi diễn giải về robot thì vẫn bị dọa cho rớt cả hàm răng. Cú chạy nước rút khoảng cách năm mươi mét như thiểm điện kia, cái bả vai như dùi công thành (*) kia, tiếng ầm vang đinh tai nhức óc kia...
(*Cái dùi để phá cổng thành thời xưa ấy)
Nhìn robot tư nhân vặn vẹo biến dạng, tròng mắt của các cơ sĩ như rớt cả ra. Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới được, hóa ra chiến đấu robot có thể ngang tàn dã man tới mức này.
Kế tiếp, bọn họ đã thấy được tốc độ mà đôi bàn chân máy khớp ngược cung cấp cho [Battle Sword], kiến thức được sự mẫn tiệp thực sự của cái tên nhìn qua như vụng về này.
Động cơ cài đặt kép (*) với bốn mạch dẫn và khoang động lực sắp hàng hình tròn, chính là thứ mà các cơ sĩ chưa bao giờ thấy qua. (ờ!) Sức bật siêu cường mà loại động cơ này cung cấp, khiến cho tốc độ tức thời của [Battle Sword] vượt xa tất cả các robot tư nhân mà các co sĩ đã tưng tiếp xúc.
(Twin-engine, thích tìm hiểu thì khuyến khích anh em tự tra, vì mềnh chỉ biết có thế)
Mà hệ thống truyền lực đa thể mười sáu trục và hệ thống điều khiển với khớp ngược, lại càng đem động lực được cung cấp bởi động cơ phát huy tới cực hạn. Thân thể nặng nề năm mươi tám tấm không ảnh hưởng tới tốc của robot một chút nào. Di động chạy nhảy, các mục số liệu của robot đều đã đạt tới tiêu chuẩn của robot đời thứ chín.
Có một chiếc robot chiến đấu quân dụng tiêu chuẩn đời thứ chín, chuyện này trước đây, đối với các cơ sĩ ở thế giới Tự Do mà nói, căn bản là một ảo tưởng.
Không ai nghĩ tới, cái ảo tưởng này, vậy mà đã trở thành sự thực.
Hợp kim siêu cứng của phòng làm việc Tứ Diệp Thảo, hệ thống truyền lực đa thể của phòng làm việc Địa Hình Long, kỹ thuật rada mảng siêu cảm ứng của phòng làm việc Titan, kỹ thuật điều khiển mô phỏng sinh vật của phòng làm việc Müller, hệ thống khớp hợp sáu điểm của phòng làm việc Constantin, thiết bị thăng bằng điện tử sắp xếp ba điểm của phòng làm việc Hắc Ma Quỷ, kỹ thuật trung hoà thay đổi tần số lồng năng lượng của phòng làm việc Jacques, áo ngụy trang tàng hình của phòng làm việc Kim Tự Tháp... Những kỹ thuật mũi nhọn của các đơn vị nghiên cứu khoa học đứng đầu thế giới Tự Do này, đều trở thành một bộ phận ở trên người robot, lại tăng thêm kỹ thuật động cơ và máy đẩy phụ trợ Chim Ruổi do mập mạp cung cấp, có thể nói, [Battle Sword] thực sự chính là đại biểu cho robot đỉnh cao của thế giới Tự Do.
Ở phương diện hỏa lực tầm xa, mập mạp lại càng tận hết sức lực. Các khẩu pháo thoạt nhìn bề ngoài cực kỳ không thuận kia ở trên người robot, phân biệt chính là một khẩu chủ pháo năng lượng với đường kính 260 mm và hai khẩu súng máy với đường kính 50 mm. Họng pháo tuy rằng xấu xí, thế nhưng kim loại sử dụng cũng dựa theo phương pháp tinh luyện kim loại của vũ khí quân dụng Leray, đủ để chịu đựng mấy chục nghìn lần bắn năng lượng.
Loại pháo năng lượng này được mập mạp dùng kỹ thuật lắp ráp phun năng lượng và kỹ thuật phóng năng lượng mà chế tạo ra, trải qua nghiên cứu hợp lực của mấy chục nhà khoa học đỉnh cấp của Bộ Nghiên cứu Hậu cần, không chỉ có thể sử dụng các tài nguyên và thiết bị hiện có của thế giới Tự Do để tiến hành sản xuất, mà ở trên một số chỉ tiêu quan trọng, thậm chí còn vượt xa rất nhiều loại pháo năng lượng nổi tiếng trên thế giới. Lại thêm có tên lửa phá giáp rời vỏ tự động nhồi đạn, toàn bộ robot, dùng pháo đài hỏa lực để hình dung cũng không quá đáng.
Hiện tại, chiếc [Battle Sword] dung hợp khoa học kỹ thuật của thế giới Tự Do, lần đầu tiên được công diễn!
Bao trùm hỏa lực hung mãnh của trung đoàn thiết giáp Sous, sau khi mấy chục chiếc [Quyền Vương] đi ở trước nhất trận hình công kích tam giác đột nhập vào được khoảng cách một trăm mét trước trận địa cao điểm 205, đã đột nhiên dừng lại.
Chùm khói do các vụ nổ thổi lên, còn chưa bị phiêu tán trong gió. Đất cát đá vụn rơi như mưa xuống đất, vẫn còn lốp ba lốp bốp không ngừng. Trong sự run rẩy kịch liệt của mặt đất, một khẩu pháp năng lượng cầm tay với họng pháo méo mó bị bỏ lại ở đầu trận địa, bị một cái chân máy từ trên trời giáng xuống triệt để dẫm thành sắt vụn. Trong màn khói súng tràn ngập, thân ảnh của chiếc [Quyền Vương] hùng tráng đã xuất hiện ở trên trận địa của Phỉ Quân.
Hỏa lực lác đác, không thể ngăn cản được bước tiến của robot Sous. Sau chiếc [Quyền Vương] đầu tiên, chính là chiếc thứ hai, thứ ba....
Khi toàn bộ đoạn đầu của trận hình công kích tam giác đã đâm sâu vào trong màn bụi mù vô tận của trận địa cao điểm 205, tất cả các binh sĩ Sous ở hậu phương đều cảm thấy nhẹ nhõm một hồi. Ngay cả tiểu đoàn 2 và tiểu đoàn 3 của trung đoàn 402 vẫn luôn chuẩn bị để đi bổ sung cũng đều không tự chủ được mà chậm lại bước chân tập kết trên trận địa xuất kích.
Thân thể máu thịt, dù sao vẫn không thể ngăn cản được sự tiến công của dòng lũ sắt thép. Vài cuộc tiến công trước đó, hầu như đã lột bỏ một tầng của cao điểm 205, bất cư sinh vật nào cũng đều không thể sống sót được ở đó. Đừng nói là nhiều đạn pháo như vậy, chỉ tính sô tảng đá rơi vào trên trận địa thôi, cũng đã đủ để đập cho tất cả những người ở trên đó thành thịt nát rồi.
"Lên!" Năm trăm chiếc robot [Quyền Vương] và mấy chục chiếc robot hạng nặng [Fortress] của tiểu đoàn 2 vừa mới bước vào trận địa xuất kích, trong tiếng mệnh lệnh của sĩ quan Sous, chen nhau nhảy qua chiến hào. Đều là lính kinh nghiệm già dặn trận mạc, lúc này, có tỏ ra dũng mãnh đến mức nào thì không bị thương, tự nhiên là mỗi người anh dũng đi đầu.
Đi ở phía sau, tiểu đoàn trưởng của tiểu đoàn 3 vô ý thức nhìn qua thời gian ở trên kính mắt điện tử của mũ giáp một chút, cười cười mà quay đầu, muồn nói cái gì đó với vị trung đoàn trưởng cũng đang tỏ ra buông lỏng y như vậy... Thế nhưng, lời của hắn còn chưa ra khỏi miệng thì vẻ tươi cười đã đọng lại ở trên mặt hắn.
Trên cao điểm 205, mơ hồ truyền đến một tiếng hiệu lệnh.
Tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 3 quay mạnh đầu lại, dư quang trong ánh mắt của hắn quét qua đồng bạn ở bên cạnh. Thấy được từ biểu tình trên khuôn mặt của mọi người, hắn liền biết được mình không có nghe sai. không phải hiệu lệnh điện tử, mà chính là hiệu lệnh! Hiệu lệnh dùng miệng để thổi lên. Tiếng lệnh to rõ mà ngắn ngủi đã cắt qua màn khói dày đặc, vang vọng về phía chân trời.
Lập tức, tiếng bom nổ kinh thiên động địa đầu tiên đã vang lên trên cao điểm 205.
Ánh sáng lóe lên từ vụ nổ kịch liệt, đem màn khói trước trận địa chiếu sáng bừng!
"Giết!"
Một thanh âm theo sát sau tiếng hiệu lệnh và tiếng bom nổ, giống như một dấu chấm than thật lớn sau đoạn diễn thuyết.
Trong chớp mắt, trên cao điểm 205, vô số thân ảnh to lớn hung ác đã nhảy ra khỏi chiến hào. Đó là một loại robot xấu xí mà quân Sous chưa bao giờ gặp qua, bọn hắn đột nhiên xuất hiện ở trước mặt robot [Quyền Vương] đang bất ngờ không kịp phòng bị. Họng pháo năng lượng với đường kính 260 mm phun ra vô số đoàn ánh sáng tử vong, đan thành một tấm lưới hỏa lực kinh tâm động phách.
Mười mấy chiếc robot [Quyền Vương] xông ở trước nhất trong nháy mắt đã bị những đoàn ánh sáng này nuốt lấy. Lồng năng lượng của bọn hắn không tới một giây đồng hồ đã đạt tới bão hòa năng lượng và cuối cùng thiêu hủy năng lượng rò rỉ. Ngay sau đó, thiết giáp của robot bị xé thành mảnh nhỏ, toàn bộ robot trong tiếng nổ kịch liệt liền tứ phân ngũ liệt.
Robot xấu xí nhảy ra khỏi chiến hào càng ngày càng nhiều, hỏa lực của bọn họ bắt đầu mở rộng, từng sợi xích ánh sáng theo sự rung động của cái họng pháo tồi tệ kia của bọn họ mà liên miên không dứt.
"Chúa ơi!"
Trên trận địa xuất kích, tất cả quân Sous đều như muốn nứt mắt ra.
Bọn họ không rõ từ lúc nào thì đám bộ binh trên trận địa kia đã biến thành một tiểu đoàn thiết giáp. Bọn họ không rõ vì sao rada robot và robot điện tử của mình lại không thể phát hiện ra được biến hóa của địch trên ở trên trận địa. Bọn họ càng không rõ, cái đội quân có tên là Phỉ Quân kia đã kiếm ra được từ nơi nào nhiều kẻ điên dám đón lấy hỏa lực trong vòng năm mươi mét của robot [Quyền Vương] mà nã pháo.
Trận hình đột kích tam giác của tiểu đoàn 1 đã bắt đầu tán loạn hẳn lên.
Sự tấn công bất ngờ đã khiến cho các chiến sĩ robot Sous lâm vào sự hoảng loạn không thể tránh né. Bọn họ đã quên mất vị trí của mình, quên mất phối hợp và yểm hộ, ở trong khoảng cách hầu như có thể đụng người vào nhau này, bọn họ chỉ có thể liều mạng né tránh đồng thời nã pháo một cách mù quáng.
Pháo năng lượng đường kính 180 mm của bọn họ, ở trước loại pháo năng lượng của đối thủ liền trở nên vụng về. Quân Sous muốn điên rồi, bọn họ không nghĩ ra được, khẩu pháo năng lượng có đường kính lớn như vậy, vì sao lại gặp ở trên người robot của thế giới Tự Do mà không phải là ở bên cánh của một chiếc tàu bảo vệ nào đó.
Đây vẫn còn là robot sao?
Không có thời gian để làm rõ cho nghi vẫn của bọn họ, hỏa lực gần như cuồng bạo của robot Phỉ Quân kia, giống như hồng thủy đã xô hủy từng chiếc robot [Quyền Vương] Sous.
Trận hình tam giác của quân Sous trên sườn dốc chật hẹp của cao điểm 205, chen chúc thành một đống. Nếu như thứ mà bọn họ đối mặt vẫn còn là đám bộ binh kia, đây căn bản không phải là vấn đề gì, cho dù đối mặt với những chiếc robot tư nhân của thế giới Tự Do mà bọn họ biết đến kia cũng không phải là vấn đề gì. Thế nhưng, khi bọn họ phải đối mặt với hàng trăm chiếc robot hung hãn mà xấu xí này, thì đây, chính là một hồi tai họa!