Chương 289: Đột Phá Tuyến Phong Tỏa! (Hạ)

M

àn hình lập thể hiện ra y như thật từng chi tiết mà vệ tinh có khả năng quay chụp được. Thổ nhưỡng, rừng rậm, khe suối, cùng với cái gã mập mạp đang chạy vội kia.

Trên màn hình, con trỏ khóa mục tiêu của rada đang di động rất nhanh theo bước chạy của mập mạp, không ngừng biến ảo. Khoảng cách vài km rất nhanh bị vượt qua. Từng tiểu đội tuần tra phân bố xung quanh bị mập mạp bỏ lại phía sau. Trước khi đến phòng tuyến, hắn như vào chỗ không người mà đã xuyên qua được hơn hai mươi mốt khu vực tuần tra cảnh giới.

Khi mập mạp nắm vững được tổng thể vị trí của các đội tuần tra, tất cả mọi người đã không cần phải lo lắng rằng hắn sẽ va chạm phải một đội tuần tra nào đó và phát sinh chiến đấu như vừa rồi nữa. Mà sau khi vượt qua được khu vực cảnh giới, làm sao để xuyên qua được phòng tuyến liền trở thành vấn đề thực tế mà mọi người quan tâm thay mập mạp lúc này.

Phòng tuyến đường số 6 là tổ hợp của vô số chiến hào đan chéo vào nhau một cách phức tạp, mỗi chiến hào được cấu tạo từ công sự thiết giáp cùng tường chống đạn dạng nhẹ vây quanh kết hợp với nhau. (khó nhằn, văn với chẳng vẻ - nd). Những điểm phòng ngự này được chọn ở vị trí đất cao, kéo dài về phía đông. Mỗi một công sự, mỗi một dãy chiến hào đều có điểm phòng ngự hoặc trước hoặc sau, hoặc trái hoặc phải ăn khớp lẫn nhau.

Bộ đội đóng tại các điểm phòng ngự là các đơn vị tác chiến cố định. Binh sĩ vô cùng quen thuộc với nhau. Dưới tình huống không có công kích đại quy mô khiến cho cơ cấu tổ chức hỗn loạn mà nói, mập mạp cho dù là mặc quân phục của bọn họ thì cũng rất khó để trà trộn vào.

Có thể cung cấp cho mập mạp đường thông qua, tựa hồ chỉ có các dài đất trống giữa công sự và công sự, chiến hào và chiến hào mà thôi. Thế nhưng, các dải đất này đều đã bị robot công trình làm việc qua. Rừng bị san thành đất bằng, một số lưới chặn phòng bộ binh xung phong quy mô lớn đang giăng ngổn ngang trước bờ đầu trận. Ở nhiều chỗ cao thấp khác nhau còn có rất nhiều địa lôi.

Hơn nữa, từ trên trận nhìn xuống liếc một cái liền trọn vẹn, căn bản là không có chỗ nào có thể ẩn thân.

Mập mạp biết tiềm hành, thế nhưng đây chỉ là kỹ năng hạng nhất khi lợi dụng hoàn cảnh mà thôi, hắn chung quy cũng không phải là một con báo chỉ cần phóng cái răm rung lá cây là vụt một tiếng biến mất. Huống hồ, trên cái trận đại này, thông thường đều bố trí ẩn dấu mấy cái máy cảnh báo cảm ứng kết nối với Thiên Võng. Bất kể cái gì không thuộc về trận địa tiếp cận đến đều có thể trong lúc bất tri bất giác gọi ra một đội tuần tra hoặc là một trận hỏa lực bao trùm.

Lúc này trên đường cái số 6, đoàn xe tải quân dụng hạng nặng giống như một con rồng thấy đầu không thấy đuôi, một chiếc tiếp một chiếc dưới sự hộ vệ của robot cùng xe thiết giáp chiến đấu hai bên mà chậm rãi tiến lên trước. Ở hai cánh gần xa của trận địa, liếc mắt nhìn qua là đầy các binh sĩ với vũ trang hạng nặng đã tiến nhập vào vị trí chiến đấu. Trước khi đoàn xe hộ tống đi qua đây xong, cảnh giới phòng ngự xung quanh con đường này đã nghiêm mật tới độ sợ bóng sợ gió().(nguyên văn 风声鹤唳, HV: phong thanh hạc lệ, thần hồn nát thần tính; sợ bóng sợ gió. Do tích: thời Tiên Tần, quân Phù Kiên ở phương Bắc bị quân Tấn đánh bại, trên đường tháo chạy nghe tiếng hạc kêu, lại ngỡ là quân Tấn truy đuổi liền chạy trối chết)

Trên hình ảnh Thiên Võng, mập mạp vừa ngừng lại trên một sườn dốc nhỏ cách đường số 6 chưa đến 1 km.

Cái sườn núi này đã là phần rìa của rừng rậm. Tiếp tục đi về phía trước chính là đường cái số 6 cùng trận địa phòng ngư phân bố ở hai bên cánh rồi. Ngay ở trước mặt mập mạp, có một vị trí cao hơn so với nơi hắn đang đứng. Nơi đó đang sừng sững mấy công sự thiết giáp kiểu tổ hợp theo hình hoa mai, đang cùng với mấy chiến hào phía dưới, ở vị trí bên trái trước mặt nó xa xa trông coi nhau.

Nhìn mập mạp nhúc nhích từng chút về phía trước như sâu rau, lòng bàn tay mọi người đều thẫm đẫm mồ hôi. Bọn họ không biết được dưới tình huống như vậy mập mạp có biện pháp nào để đi qua.

Xuất thân là bộ đội đặc chủng, Rashid cùng Stewart suy nghĩ đến nửa ngày. Bọn họ cuối cùng xác định mập mạp nếu như muốn thông qua đây, biện pháp duy nhất chính là đợi đoàn xe vận tải đi qua hoàn toàn, rồi tiếp tục chờ cho binh sĩ chấp hành nhiệm vụ hộ vệ trên phòng tuyến rút lui khỏi trận địa. Nếu là như vậy thì cũng ý nghĩa rằng, mập mạp phải dừng lại ở đây mấy thậm chí là mười mấy tiếng đồng hồ.

Mập mạp hiển nhiên không nghĩ như vậy, hắn ẩn mình trong rừng rậm, dùng ống nhòm trên mũ chiến đấu quan sát cả buổi, sau đó lại nhích dần lui trở lại đường cũ.

"Đi đường vòng?" Đây là ý nghĩ đầu tiên hiện ra trong đầu mọi người. Bonnie thậm chí còn nhanh chóng phân tính trên bản đồ điện tử, cố gắng tìm ra một con đường khác. Thế nhưng nàng đã từ bỏ sự cố gắng này rất nhanh. Trong khu vực phụ cận gần mười km vuông này, đều có phòng tuyến nghiêm mật giống y như nhau.

Mập mạp lui trở về sâu trong rừng, rẽ sang hướng đông vài trăm mét rồi ngừng lại trên một vách đá dựng đứng cao hơn bốn mét. Chỉ thấy hắn đưa máy phụ trợ chiến đấu trên cánh tay nối vào máy tính mini, loay hoay một hồi rồi giữ nguyên trạng thu lại. Tiếp đó là hắn lại xé rách y phục trên người như phát rồ, rồi từ trong balô lấy ra một viên con nhộng gì đó nhai ở trong miệng, cuối cùng lấy ra một bình phun phun mạnh vào miệng mình.

Trước màn hình Thiên Võng một bầu không khí tĩnh mịch đến quái dị. Mắt thấy chỉ trong chốc lát, cái gã mập mạp này liền biến thành một gã thương binh với hơi thở suy yếu! Nhìn hắn hết đông tới tây thu thập xong mọi thứ, chọn một vị trí thoải mãi rồi bày ra tư thế thê thảm nằm ở trên mặt đất, một đám khán giả miệng liền mở to đến mức có thể nuốt được quả trứng vịt.

"Quá hèn mọn rồi..." Một viên tham mưu quân sự than thở, che mặt xấu hổ. Người có ngu ngốc đến mức nào thì đều biết được mập mạp muốn làm cái gì rồi! Điều bọn họ không rõ chính là, ở trong ba lô của gã mập mạp này, thế nào lại có cả đạo cụ biểu diễn như vậy! Nhìn gã tiện nhân này hoá trang rồi tạo ra hình dạng một cách thành thạo, chỉ sợ rằng chuyện như vậy đã trải qua không ít.

Vài phút sau, tín hiệu cầu cứu do mập mạp gửi đi từ máy phụ trợ chiến đấu đã phát huy tác dụng. Mấy binh sĩ thông qua tọa độ Thiên Võng đã khẩn cấp chạy tới, một bên đỡ lấy hắn một bên hỏi: "Chuyện gì xảy ra? Ngươi có làm sao không?"

Tín hiệu cầu cứu trên cánh tay của mập mạp vẫn còn đang lấp lóe. Hắn mở mắt một cách yếu ớt, tay chỉ chỉ vào cái vách đá dựng đứng kia, mở miệng, thế nhưng lại phun ra vô số bọt máu.

"Đừng nói nữa!" Binh sĩ y tế vội vàng ngăn mập mạp lại, quay đầu đối với viên thượng sĩ nói: "Hẳn là từ phía trên không cẩn thân ngã xuống, bị thương đến nội tạng. Mau đưa trở về, ở đây không có biện pháp chưa trị."

"Báo cáo..." Mấy binh sĩ tìm kiếm xung quanh một phen, trở về báo cáo: "Không phát hiện ra địch nhân, cũng không có vết tích chiến đấu."

Thượng sĩ gật đầu nói: "Đầu tiên hãy đưa hắn trở lại rồi nói."

Trên hình ảnh Thiên Võng, mấy người binh sĩ nhanh chóng triển khai một cái cáng cứu thương đơn giản, đem mập mạp khiêng lên.

Nhìn hình ảnh phóng to đặc tả, gã mập mạp kia đang biểu tình đau đớn không gì sánh được, tuy nằm trên cáng cứu thương nhưng tay hắn vẫn chỉ vào vách đá, sau đó từ từ rơi vào trong hôn mê. Thấy vậy, Nia chỉ cảm thấy phát điên một trận. Cái tên thực sự diễn giống y như thật! Siêu sao màn ảnh trong quốc nội mà mình nhận thức, cùng cái gã mập mạp này so ra, quả thực giống như một đám diễn viên nghiệp dư!

Nia hiển nhiên không biết rằng cái gã lừa đảo này đã tốn rất nhiều công sức ở trên cái tiền vốn đóng giả như thật này. Diễn viên cho dù kĩ thuật diễn có tốt thì cũng chỉ là diễn trước ống kính, còn cái gã lừa đảo này, lại chính là biểu diễn trong cuộc sống. Mập mạp học mấy thứ này, càng là vì để biểu diễn lúc sinh tử tồn vong! Bản chất ở đây là khác nhau.

Giống như khi đi thẳng tắp, trên đường bình thường thì tất cả mọi người đều làm được. Còn nếu là đi trên rìa nóc nhà cao mấy mét, vậy thì chỉ đi được tám chín phần mười. Đổi tiếp thành dây cáp móc giữa hai vách núi, trong vạn người không có một. Chính là vì liên quan tới tính mệnh, không thể không cẩn thận. Mập mạp đứng trước gương biến ảo sắc mặt mấy vạn lần, lúc này tự nhiên là thật đến mười phần.

Khiêng một gã mập mạp với thể trọng không nhẹ, mấy gã binh sĩ không may phải lom khom nghiêng ngả mới về tới được trong trận địa mà bọn họ đóng quân. Khi mấy binh sĩ còn lưu lại trong trận đi ra hỗ trợ thì binh sĩ phụ trách khiêng cứu thương hầu như đã sắp tê liệt mà sụp xuống rồi. Cái gã mập mạp này, thực sự không nhẹ.

Trên hình ảnh Thiên Võng, đang nhìn xuống cái trận địa ở phía dưới này chính là công sự thiết giáp tổ hợp phân bố theo hình hoa mai ở trên khu đất cao kia, cũng là khu đất cao gần nơi mà hắn bị thương nhất. Rất hiển nhiên, khi mập mạp lấy máy phụ trợ chiến đấu gửi đi tín hiệu đã tính đánh chủ ý vào cái trận địa này.

Một trung đội đóng ở đây thuộc sư đoàn bộ binh cơ giới hoá 311 Gatralan của tập đoàn Stephen. Xung quanh gần trăm km vuông hai bên đường tài nguyên số 6 đều là do cái sư đoàn này phòng ngự.

Bời vì lần vận tải tiếp tế này ở trong thời điểm then chốt nhất của tiền tuyến Jacur, không thể xảy ra sơ suất thế nên hai người trước, sư đoàn 311 đã truyền xuống mệnh lệnh cho các trung đoàn chủ lực đóng tại các căn cứ toàn thể xuất động, một trung đoàn thiết giáp cùng hai trung đoàn bộ binh phối hợp với bộ đội vận tải, tiến hành cảnh giới ven đường.

**********

Cao điểm mà trung đội đang đóng ở vào phần giữa của khu vực cảnh giới, khả năng bị công kích vô cùng thấp, lại thêm trước sau cách đó không xa đều có trận phòng ngự. Thế nên, đại bộ phận binh sĩ trong trận đều đã được phái đi ra ngoài hỗ trợ tuần tra cảnh giới, chỉ còn lại một tiểu đội tiến hành phòng ngự như thường lệ. Nếu như không phải do chỉ lệnh cứu viện mà Thiên Võng truyền tới, mấy chiến sĩ lưu lại này vẫn còn đang ở trong ổ công sự mà chém gió thổi bão kia.

Một tiểu đội binh sĩ mà mập mạp bắn chết lúc trước, chính là từ cái trận phòng ngự này phái ra. Sau khi hắn giải mã được máy phụ trợ chiến đấu, đối với tình huống của cái trận này lập tức thông suốt. Nếu đã biết người biết ta, mập mạp liền không cần phải lao đầu vào tìm vận may trong một trận phòng ngự không rõ nữa mà trực tiếp chạy tới đây luôn.

Năm pháo đài thiết giáp kiểu tổ hợp hình bát giác, chiếm các góc trên cao điểm. Bên ngoài là một tuyến phòng hộ điện từ vây quanh bốn phía, do mười mấy cái máy phát điện cấu thành. Tại thời điểm chiến đấu, năng lượng mà chúng phóng ra có thể đem bất kì sinh vật nào nỗ lực tới gần đốt thành than. Ngay cả một số robot phổ thông cũng rất khó ung dung lướt qua được hàng rào dây điện từ này mà không bị thương tổn.

Cái cao điểm này hiển nhiên là đã được thiết kế được một thời gian dài. Trên khoảng không giữa năm pháo đài còn có một cái công sự hình cầu che phủ hết thảy phía dưới, bên trong đang lắp một máy tụ năng lượng. Máy tụ năng lượng có thể cung cấp năng lượng dự bị cho pháo đài cùng hàng rào điện từ

Chỉ cần nhìn cái khu công sự này có thể nhìn ra Stephen đã tốn rất nhiều tâm tư và hạ quyết tâm lên trên phòng ngự của Jacur.

Mập mạp bị đặt ở khu khoảng không trung ương, binh sĩ y tế đang bắt chuyện với mấy binh sĩ lưu lại, đem một cái rương y tế dùng cho chiến đấu dọn ra. Loại rương y tế này rất nhẹ, giống như một cái quan tài ướp xác cổ đại. Chỉ cần rót dịch thể chuyên dụng vào trong đó là thầy thuốc có thể tiến hành bất cứ việc phẫu thuật nào đối với bệnh nhân nằm trong đó.

Những dịch thể này không chỉ có công dụng tiêu độc mà còn có thể chữa trị cơ năng của bộ phận thân thể. Toàn bộ rương y tế có thể tiến hành kiểm tra đo lường cùng chụp hình thân thể, cũng có thể tức thời phản hồi các số liệu của người bệnh như nhịp tim, huyết áp, hô hấp,... Ngay cả trong phương án giải phẫu, máy tính của rương y tế cũng sẽ đưa ra đề nghị. Khi thầy thuốc tiến hành giải phẫu thì rương y tế còn có thể cung cấp gây tê, cầm máu cùng các loại phụ trợ.

Mập mạp tự nhiên là không thể vào trong cái rương y tế này, mặc cho hắn có diễn rất thật đi chăng nữa thì chỉ cần nằm vào, các số liệu kiểm tra sẽ lập tức chọc thủng lớp ngụy trang của hắn. Tất cả mọi người đều biết điểm này, bao gồm cả Nia vốn đã từng tác chiến trên chiến trường. Hàng lông mày dài của cô gái này đang run rẩy, ngón tay ép trên bàn thông tin tới trắng bệch, trái tim tựa như muốn nhảy ra ngoài.

Ngoại trừ hai chiến sĩ đang thường trực ở trên trạm quan sát trong pháo đài ra, ở bên cạnh mập mạp đã tập trung cả sáu chiến sĩ còn lại cùng một binh sĩ y tế.

Trên màn hình lập thể, hai chiến sĩ đang thở hồng hộc ngồi cạnh cáng cứu thương, chụm đầu vào nhau dùng tay châm lửa hút thuốc. Viên thượng sĩ kia đang một bên chỉ vào mập mạp, một bên cùng với một binh sĩ khác nói cái gì đó. Gã binh sĩ đang không ngừng nhìn vào mập mạp mà gật đầu. Mà cái gã binh sĩ y tế kia thì đã chuẩn bị xong rương y tế, đang bắt chuyện với với hai binh sĩ khác đang đi tới đỡ mập mạp vào.

Nia có chút không dám nhìn tiếp rồi, nàng đứng lên, toàn thân hốt hoảng như bị lửa đốt. Nếu như có khả năng thì nàng rất muốn lôi gã mập mạp kia ra từ trong màn hình! Sự tình tựa hồ đang đi vào một cái ngõ cụt, nàng không tưởng tượng ra được là mập mạp lại có biện pháp nào để lừa dối tiếp.

Lòng vong trong phòng chỉ huy mất lần, Nia nhìn qua Bonnie đang ung dung trấn định một chút, di di chân rồi quay đầu nhìn lại màn hình. Tất cả tâm tư của nàng đều đặt ở trên mình gã nam nhân này. Mặc dù sợ nhưng nàng không thể nào bắt ánh mắt rời xa cái tên luôn khiến cho người khác lo lắng kia lâu dài được.

Ngay trong nháy mắt khi Nia vừa nhìn về phía màn hình, toàn bộ khoang robot chỉ huy liền bộc phát ra một trận kinh hô.

Trên màn hình ảo, mập mạp vẫn đang nằm ở trên cáng cứu thương im lặng không tiếng động, bỗng nhiên liền nhảy lên một cái! Không giống trong tưởng tượng của Nia, mập mạp ngay từ đầu đã không có chuẩn bị để lừa dối tiếp! Giải quyết vấn đề phức tạp, đôi khi đơn giản chỉ cần tới bạo lực!

Hai binh sĩ chuẩn bị nâng mập mạp lên liền bị hai tay to lớn của mập mạp bắt lấy cổ. Theo hai tiếng gãy giòn tan, cái đầu của binh sĩ mềm oặt mà gục xuống, thân thể ngã thẳng xuống. Đồng thời với bọn họ ngã xuống đất, trên yết hầu của binh sĩ y tế đang chuẩn bị dụng cụ giải phẫu cũng đã bị cắm vào con dao giải phẫu mà hắn vừa lấy ra trong rương!

Viên thượng sĩ vẫn luôn nhìn mập mạp cùng binh sĩ đang nói chuyện với hắn có phản ứng đầu tiên, bọn họ đồng thời rút súng ra. Thế nhưng, động tác của bọn họ trong mắt mập mạp lại giống như bị làm chậm đến mười lần. Hai vệt huyễn ảnh hiện lên, yết hầu của hai người đã phân biệt cắm vào hai con dao giải phẫu!

Chiếc rương của binh sĩ y tế đã trở thành đồng lõa giải quyết vấn đề với mập mạp! Khoảng khắc khi binh sĩ y tế mở rương ra kia, cũng đã định trước được kết cục. Thượng sĩ cùng gã binh sĩ bên cạnh hắn trong cổ họng phát ra tiếng ặc ặc, quỳ gối rồi gục xuống. Đến chết bọn họ vẫn không rõ được động tác của cái gã mập mạp này thế nào mà lại nhanh đến như vậy, con dao của hắn thế nào lại chuẩn như vậy!

Hai binh sĩ đang cúi đầu châm điếu thuốc lá liền ngẩng đầu lên. Khuôn mặt của bọn họ vẫn mang theo vẻ mờ mịt. Một bóng đen cực lớn đã che mất toàn bộ tầm nhìn của bọn họ. Không có bất cứ phản ứng gì, một binh sĩ bị một đấm của mập mạp đập thẳng lên mặt. Lực đấm kinh khủng khiến cho người chiến sĩ này đầu vật mạnh về sau, toàn bộ khuôn mặt giống như một quả bóng nhựa bị đá bẹp, kể cả điếu thuốc lá trong miệng cũng bị một đấm của mập mạp đánh vào sau đầu.

Cổ họng binh sĩ không kịp kêu lên tiếng nào, ngã thẳng xuống đất. Miệng và mũi của hắn đã bị lõm vào, toàn bộ khuôn mặt giống như bị tàu hỏa đụng tới, vô cùng thê thảm!

Binh sĩ kia thì may mắn hơn một chút, bị mập mạp một cước đá vào bụng, bay ra mười mét. Sau khi gục xuống thì cũng không hề có động tĩnh, chỉ có thể nhìn thấy một dòng bọt máu từ trong miệng hắn trào ra. nhuộm trên mặt đất dần thành một mảnh vừa đỏ vừa đen.

Tất cả mọi thứ chỉ phát sinh trong giây lát, khi tiếng kinh hô của mọi người còn chưa có ngừng lại hoàn toàn thì mập mạp đã tàn sát xong xuôi! Trước màn hình Thiên Võng, còn lại chỉ là tiếng hít thở,

Còn lại hai binh sĩ chưa biết được sự việc gì xảy ra bên ngoài, cuối cùng cũng đã bị mập mạp giải quyết một cách rất nhẹ nhàng. Bước chân của cái tên này mềm mại giống như linh miêu không một tiếng động. Mội binh sĩ bị hắn cắt cổ từ phía sau, còn người kia nỗ lực phản kháng, lại bị hắn đánh cho hôn mê rồi sử dung một cành cây gẫy đâm xuyên vào phổi.

Sau đó, mập mạp vác gã binh sĩ cuối cùng này lên, theo sườn dốc ở phía bắc của cao điểm đi xuống phía dưới. Tuy rằng không rõ hắn muốn làm cái gì, thế nhưng mọi người sau khi nhìn một màn này biểu tình đều có chút tê dại. Khiếp sợ mà gã mập mạp này mang đến đã nhiều lắm rồi, hiện tại bất kể là hắn làm cái gì và làm như thế nào thì đều có lý do của hắn, không cần phải kinh ngạc quá mức.

Trên đường số 6, xe vận tải hạng nặng vẫn liên miên không dứt như trước. Mỗi một trăm mét lại có một chiếc xe vận binh bọc thép hoặc là robot hộ vệ ở ven đường. Khi một chiếc robot tiến đến một vị trí cách đó không xa, mập mạp liền đứt ruột gan mà kêu khóc xông ra ngoài.

Robot ngừng lại trước mặt mập mạp, một vị thượng úy nhảy ra khỏi robot cau mày nói: "Xảy ra chuyện gì?"

Hình ảnh Thiên Võng đặc tả, mập mạp cả người đang run rẩy ôm chặt lấy gã binh sĩ mà hắn vừa hãm hại, ngẩng đầu, nước mắt từ lâu đã rơi đầy mặt: "Thượng cấp à, cứu... cứu Jack đi...." Hắn đưa tay lau nước mắt, thế nhưng nước mắt lại càng ngày càng chảy nhiều: "Đáng chết... Hắn chỉ là sái chân, vậy mà không cẩn thận lại rơi xuống dưới sườn dốc. Nếu như không không thể chạy tới được bệnh viện quân y, hắn sẽ chết mất!"

Thượng úy nhìn qua cái cành cây phía sau 'Jack' một chút, nói ngay: "Ôm hắn lên mau, ta đưa các ngươi đi!"

Mập mạp ôm lấy 'Jack', một đường chạy theo phia sau thượng úy. Mặt của hắn áp vào trên mặt của 'Jack', nức nở nói: "Người anh em à, ngươi nhất định phải kiên trì nhé, vị hôn thê của người vẫn còn đợi ngươi ở nhà đó! Ngươi đã cùng ta giao hẹn là nhất định phải cùng nhau sống sót trở về, ta không thể để người chết được!"

Mập mạp nói đang sướng, lại không nghĩ rằng 'Jack' bỗng nhiên mở to con mắt. Mập mạp liền hoảng sợ, một bên liếc sang gã thượng úy đang đi ở phía trước, một bên lại động tay đông chân vuốt con mắt của binh sĩ đang ở trong lòng mình.

Thượng úy quay đầu lai hỗ trợ, 'Jack' đã há miệng, lại bị máu tươi phun ra từ trong họng cùng đau đớn nơi phổi khiến cho không nói được lời nào. Sau khi một vài âm tiết không rõ qua đi, gã binh sĩ bi thảm này lại tiếp tục hôn mê tiếp.

"Không biết có kịp hay không nữa." Vị thượng úy có chút lo lắng.

Robot đã khởi động, đang đi qua đường số 6, tiền về căn cứ của trung đoàn 2 sư đoàn 311 ở phía đông bắc. Thế nhưng, sau vài phút qua đi, robot bỗng nhiên ngừng lại.

Trước Thiên Võng, mỗi một người đều đang im lặng chờ đợi. Vị trí của robot lúc này đã thoát khỏi phòng tuyến hai bên đường cái, nếu như lúc này mập mạp muốn cướp đoạt robot rồi thay đổi lộ tuyến về hướng bắc, không ai sẽ cảm thấy ngoài ý muốn nữa rồi.

Khoang lái robot đã mở ra. Mập mạp ôm 'Jack' đi xuống, ánh mắt của hắn có chút dại ra, nước mắt từng hạt to rơi xuống trên người 'Jack'. Cánh tay của 'Jack' hiện giờ đã buông thõng xuống, trên khuôn mặt tái nhợt, con mắt màu lam vô thân vẫn còn mang theo một tia không cam lòng.

Mập mạp chậm rãi đi tiếp. Ở phía sau, vị thượng uy nhìn kỹ vào thân ảnh kiên định mà thê lương của mập mạp, một lúc lâu sau liền đánh một quyền nặng nề trên thân robot, thần tình uể oải mà bi thương.

"Tên bịp bợm!" Tất cả mọi người nhìn trước Thiên Võng hầu như trăm miệng một lời.

Mặc dù có chút điên cuồng, thế nhưng khi chiếc robot kia một lần nữa lại trở về trong đội ngũ hộ vệ trên đường cái số 6 thì tất cả mọi người đều đã rõ ràng. Mập mạp, dưới tình huống hầu như hoàn toàn không có khả năng lại không lãng phí một chút thời gian nào, cứ như vậy mà dùng một phương thức gần như phát điên để vượt qua được phòng tuyến nghiêm mật tới cực điểm!

Hành động xuyên qua như vậy, mập mạp không biết rằng đã bị mọi người nhìn thấy rõ ràng toàn bộ, chấn động gây ra đã vượt quá giới hạn tượng tượng của mọi người.

Cho tới bây giờ không ai tin tưởng rằng một cá nhân có thể đơn thương độc mã chạy trốn như vậy, tiềm hành như vậy, giết chóc như vậy, lừa dối như vậy trong vùng địch hậu! Tung hoành ngang dọc hãm hại lừa gạt, đem từng đội địch nhân ưu thế đùa bỡn trong lòng bàn tay, đem từng phòng tuyến nghiêm mật ném ở sau lưng, cứ như vào chỗ không người! Mà ở trong đó, bất kể là tiềm hành, ngắm bắn, kế hoạch hay là hành quân, chiến đấu, mỗi một chi tiết mà mập mạp thi triển ra đều đủ để biên soạn trở thành sách giáo khoa cho bộ đội đặc chủng!

Mập mạp, thực sự có thể hoàn thành cái nhiệm vụ ám sát Stephen nhìn như không thể hoàn thành này sao? Một số vị tham mưu tác chiến trong đáy lòng liền tin tưởng vô cùng.