Chương 241: Chiếm Lĩnh Căn Cứ.

m!"

Một chiếc máy bay chiến đấu vừa lao lên khỏi mặt đất liền hóa thành một quả cầu lửa trên không trung. Quả cầu đang bùng cháy dữ dội, rơi xuống mặt đất, một giây sau thì nổ tung sáng chói như mưa sao băng.

Ánh sáng từ vụ nổ của chiếc máy bay chiến đấu chiếu xuống, có thể thấy được mỗi chỗ mỗi nơi trong căn cứ Titanic đều đang phát sinh giao chiến.

Trung đoàn 1 thuộc sư đoàn 91 sau khi đột phá được đại môn và hai pháo đài thì cấp tốc thọc sâu vào. Bọn họ đầu tiên chiếm lĩnh sân bay, tuy rằng có chậm một chút, thế nhưng, tất cả các máy bay chiến đấu nỗ lực bay lên không trước đó đều đã bị một quả đạn đạo chuẩn xác mà quỷ dị từ trong bóng tối bắn rơi.

Sau khi khống chế được các máy bay chiến đấu còn lại, trung đoàn 1 phân ra một tiểu đoàn hướng bên trái cùng với tiểu đoàn 1 của trung đoàn 3 đang tiến công vào cửa hông bên trái tạo thành thế tiến công gọng kìm, lao thẳng vào trọng binh thủ vệ của phân xưởng lắp ráp robot và kho chứa năng lượng. Mà chủ lực bao gồm cả tiểu đoàn 2 của trung đoàn 1 thì tiếp tục thọc sâu càn quét vào căn cứ. Mục tiêu của bọn họ là toà nhà trung ương của căn cứ, nơi đó là trung tâm của hệ thống khống chế trung ương, cũng là nơi có hệ thống điện tử của căn cứ.

Mà lúc này, thủ vệ của căn cứ sau một lúc hoảng loạn ban đầu, rốt cục đã tổ chức được lực lượng phòng ngự tương đối. Mấy nghìn binh sĩ, bất kể lúc trước đang làm gì, lúc này đều đã cầm lấy vũ khí. Gần hai nghìn chiếc robot phòng thủ vốn đã phi thường quen thuộc với địa hình căn cứ nêm chiếm lĩnh trước được hầu hết các vị trí thuận lợi, lần lượt thành lập trận địa ngăn chặn ngay tại chỗ để chống cự. Bọn họ đem mỗi một phòng ốc, pháo đài, kho hàng trong căn cứ đều biến thành chiến trường.

Giống như là một thanh đao chém vào mảnh gỗ, càng vào sâu lại càng khó khăn, chiến đấu lúc này dường như trở nên giằng co. Bất luận là tiểu đoàn 1 thuộc trung đoàn 3 ở bên trái, trung đoàn 1 ở giữa hay là trung đoàn 2 bên phải đều không đạt được tiến triển mang tính đột phá nào cả.

Chiến đấu đang tiếp tục duy trì, song phương giằng co lẫn nhau, liên tiếp tranh đoạt từng vị trí một. Khi trung đoàn 1 ở tiền phương đột nhiên gửi lại báo cáo nói là ở tiền phương xuất hiện một đại đội robot [Kim Cương], tất cả quan quân của sư đoàn 91 sắc mặt đều trở nên tái nhợt.

Trong ba thế lực lớn, hệ thống tình báo yếu kém nhất là thế lực Gordon. Không có Thiên Võng, cũng không có đủ lực lượng, Gordon chỉ có thể đóng tại phía bắc Tanvir chơi trò cân bằng thế lực. Khi sư đoàn 91 quyết định tiến công căn cứ Titanic thì cũng không có được nhiều tình báo về căn cứ này.

Lúc ban đầu, khi ra quyết định cuối cùng là sẽ từ vùng núi xuyên qua vùng giáp giới của thế lực Reinhardt và vài thế lực khác để đánh bất ngờ Titanic, Cruise đầu tiên cũng đã nghĩ đến Thần Thoại Quân Đoàn có thể ở chỗ này đóng quân một bộ phận. Thế nhưng, khi đại đội này cuối cùng xuất hiện trước mắt hắn, hắn vẫn cảm thấy choáng váng.

Tiểu đoàn điện tử còn có thể áp chế được bao lâu nữa? Tập kích bất ngờ đạt được quyền khống chế điện tử cũng không phải có tính quyết định, chỉ cần có thời gian thì hệ thống điện tử với công suất cường đại của căn cứ tuyệt đối có thể đột phá áp chế điện tử. Đến lúc đó, đừng nói chiếm lĩnh căn cứ tước đoạt tài nguyên, ngay cả việc có thể toàn thân trở ra hay không vẫn còn khó nói.

Một khi hệ thống thông tin và chỉ huy bị khống chế, sư đoàn 91 lập tức sẽ biến thành một nắm cát rời rạc. Viện quân đang ùn ùn kéo đến, nhất là Thần Thoại Quân Đoàn kinh khủng kia sẽ không cho sư đoàn 91 đang tan tác bao nhiêu cơ hội! Mà khi sư đoàn 91, đội quân tinh nhuệ nhất dưới trướng Gordon bị tiêu diệt, vậy thì sẽ trực tiếp dẫn đến đội quân độc lập do Gordon chỉ huy bị tiêu diệt.

Đây cũng không phải sự buồn rầu vô cớ, khi mà Thần Thoại robot tinh nhuệ nhất Gatralan liên tục xuất hiện trận địa ngăn chặn, tất cả đều có khả năng xảy ra.

Trước đó, Reinhardt cùng Stephen đã vài lần phái đi đặc sứ, mong muốn có thể lôi kéo Gordon và Helinger. Stephen thì khỏi cần phải nghĩ, mâu thuẫn của hắn với Gordon căn bản là không có biện pháp hóa giải. Không ai sẽ tin tưởng lời nói của Stephen, cho dù Stephen bỏ xuống tất cả thành kiến, thế nhưng quý tộc Gatralan đứng sau hắn thì sao? Đám người kia hận không thể ăn thịt Gordon, uống máu lột da, đạp ông ta xuống đất.

Mà Reinhardt thì đưa ra thỉnh cầu làm người ta líu lưỡi, hắn muốn cưới con gái Christina của Gordon làm vợ! Đề nghị này nhìn như hoàn toàn biểu lộ thành ý của Reinhardt, thế nhưng, chỉ có người chân chính hiểu rõ được vị đoàn trưởng Thần Thoại Quân Đoàn này thì mới biết được tâm tư của hắn thâm sâu thế nào.

Đến cả James mà hắn đều có thể phản bội, huống chi là Gordon.

Chính biến ở Gatralan, đại hoàng tử George mất tích khó tránh khỏi liên quan đến những hành động ngầm do hắn điều khiển sau lưng. Trong hai mươi năm qua, Reinhardt chính là tách biệt như vậy, nhìn không ra một chút dấu hiệu phản bội nào, nhưng thực tế thì xúc tu của Thần Thoại Quân Đoàn đã lan toả đến mọi ngóc ngách của quân đội Gatralan, lại còn âm thầm cấu kết với đế quốc Deskeyer. Đây là loại tâm kế sâu đến mức nào chứ!

Thế nhưng Cruise biết, nếu như tập kích thất bại, thứ mà Gordon cuối cùng phải đối mặt sợ rằng chỉ có đáp ứng điều kiện của Rheinhardt, lấy con gái của mình làm vốn liếng để đổi lấy cơ hội sinh tồn.

"Trung đoàn 3, lập tức trợ giúp trung đoàn 1, nhất định phải trước khi địch nhân đột phá phong tỏa điện tử, chiếm lấy toà nhà trung ương!" Cruise cấp tốc hạ lệnh, hắn không thể tha thứ cho việc một cô gái như là em gái mình lại phải đi gánh chịu cho sai lầm của mình.

Đội ngũ dự bị của trung đoàn 3 đang đóng quân tại bên trái đường tài nguyên số 3 đã trở thành một nước cờ then chốt của Cruise. Hắn đã quyết định, nếu không được thì tự mình mang theo hai đại đội cảnh vệ xông lên, cho dù dùng hàm răng để gặm thì cũng phải đem toà nhà trung ương gặm xuống.

Trong bộ tác chiến tràn ngập bầu không khí khẩn trương, tất cả mọi người đều nín thở, thế cục dường như từng bước diễn biến theo phán đoán của mập mạp. Bất luận tiểu đoàn 1 trung đoàn 3 bên cánh trái hay là trung đoàn 2 bên cánh phải, đều gặp vấn đề lực công kích không đủ khi tranh đoạt vị trí then chốt, tổn thất đang ngày càng tăng lên. Mà ở trung lộ, vị trí ở trước toà nhà trung ương nơi robot Thần Thoại liên tục xuất hiện, chính là điểm mà mập mạp ban đầu đã chắc chắn là không thể chiếm được.

Tuy rằng cảm giác ngạt thở nhưng một số ít tham mưu trong lúc bận rộn vẫn không tự chủ được len lén nhìn vẻ mặt mập mạp. Trận chiến phá huỷ hai pháo đài kiên cố của đại đội robot Leray vừa rồi để lại cho bọn họ ấn tượng quá khắc sâu, thế cho nên một vài vị tham mưu không hiểu sao lại tin tưởng rằng gã mập mạp thoạt nhìn thực sự bình thường này nhất định sẽ có biện pháp giải quyết vấn đề. Nếu không, hắn dựa vào cái gì mà trấn định như vậy, dựa vào cái gì mà đòi chia đều, dựa vào cái gì mà cười hạ tiện như vậy?

Mập mạp cũng không biết điệu cười của mình bị định nghĩa là hạ tiện, hắn vẫn luôn tự cho đó là nụ cười cao thâm mạc trắc (bí hiểm khó dò), chẳng qua, giống như là tên ăn mày mặc long bào, nhìn như thế nào cũng không giống. Vị thiếu tướng Liên bang, thân truyền đệ tử của Russel, đại anh hùng liên bang này từ trong xương cốt mà nói thì chỉ là một tên binh sĩ duy tu (sửa chữa) nhát gan sợ chết mà thôi.

Hình tượng đứng trong phòng chỉ huy tác chiến bày mưu nghĩ kế cho chiến trận ngoài ngàn dặm so với mộng tưởng của mập mạp từ nhỏ đến nay thực sự là khác biệt rất nhiều.

Trong khi các tham mưu đang âm thầm suy đoán, trên bản đồ điện tử của đài tin tức trung ương trong phòng chỉ huy bỗng nhiên hiện lên vô số các ký hiệu màu lam.

Những tiêu chí đại biểu cho bộ hạ của mập mạp trong nháy mắt từ chỗ trống trung đoàn 3 lưu lại thâm nhập vào thông đạo đã mở ra ở cửa hông bên trái, cấp tốc lấy đơn vị tiểu đội phân tán ra, một bộ phận di chuyển hướng trung lộ, một bộ phận cao tốc thọc sâu xen kẽ về phía trước. Tốc độ của bọn họ rất nhanh, trên màn hình rađa giống như mấy chục con rết ẩn nấp dưới tảng đã bị người ta lật tung lên, chạy trối chết, chỉ trong chớp mắt đã đan xen nhau lao ra.

Thận trọng nhìn màn hình rađa, một vài tham mưu phản ứng nhanh liền buông được gánh nặng trong lòng. Bọn họ cũng không phải ngu ngốc, bọn họ hoàn toàn rõ ràng, trên màn hình rađa, các phương hướng vận động của đội quân robot này căn bản là vị trí then chốt nhất trong chiến cục hỗn loạn hiện nay. Thế nhưng, giống như là tỉnh ngộ sau sự việc, sau khi các ký hiệu màu lam hành động thì tất cả mọi người mới phát hiện phương hướng tiến công của bọn họ chính là điểm yếu của quân địch, mà công kích cùng với xen kẽ của bọn họ, chính là hướng mà quân địch đang phòng ngự không muốn nhìn thấy nhất.

Lúc này, phương hướng hành động rõ ràng của Phỉ Quân trong chiến cuộc hỗn loạn tạo cho ban chỉ huy tác chiến sự kinh sợ còn lớn hơn so với lần chiến đầu trước đó. Các tham mưu hai mặt nhìn nhau, trong nỗi khiếp sợ mà đều cảm thấy ảo não, vì sao chính mình lại không có biện pháp trong chiến cuộc hỗn loạn này nắm giữ chuẩn xác điểm then chốt đó chứ! Loại ảo não này, trước đây bọn họ cũng đã có thể nghiệm quá khắc sâu. Đó là lúc ở trường quân đội phân tích những trận chiến danh tiếng (chiến tranh danh cục) , khi giáo sư công bố đáp án cuối cùng của trận chiến thì bọn họ cảm thụ được sự ảo não vì khoảng cách chênh lệch một trời một vực với danh tướng.

Mà lúc này đây, loại cảm giác vô lực này lại xuất hiện một lần nữa trước mặt bọn họ. Một bàn cờ do chính mình hạ, dây dưa phức tạp khó bề phân biệt, chỉ trong chớp mắt đã bị người khác đánh thành danh cục! Đối với một tham mưu quân sự mà nói, còn có đả kích nào lớn hơn so với điều này?

Với sự gia nhập vào của Phỉ Quân, thế cục xoay chuyển rất nhanh, thế tiến công bắt đầu trở nên sắc bén, trận địa sau nhiều lần tranh đoạt cũng đã bị nắm vững trong tay, bộ đội bắt đầu thẳng tiến và đột phá. Chiến cục giằng co ban đầu đã trở nên rõ ràng trong khoảnh khắc, tất cả dường như đều có thể giải quyết dễ dàng, vấn đề duy nhất hiện tại hình như chỉ có tuyến phòng ngự che ở phía trước toà nhà trung ương!

Sau hai mươi phút thì tuyến phòng ngự kia tựa hồ cũng không thành vấn đề nữa, bởi vì trọng binh Phỉ Quân đột nhập từ bên trái đã dùng một tốc độ cực kỳ mau lẹ tiêu diệt quân thủ vệ che chắn ở phân xưởng lắp ráp robot, đột nhiên bỏ qua khu vực kho chứa năng lượng, sau khi tạo thành một tuyến phòng ngự lâm thời thì bất ngờ hướng nghiêng thọc vào, đi qua kho hàng linh kiện, hướng toà nhà trung ương đánh vu hồi!

Lộ tuyến hành động như vậy làm cho các tham mưu của sư đoàn 91 đều bất ngờ! Bởi vì kho hàng nằm trên hướng đi nam bắc, bất luận là đi qua kho hàng hay là thuận đường đi thì đều thông qua khu vực kho chứa năng lượng, mà ý định tác chiến cố định của bọn họ là chiếm lấy kho chứa năng lượng xong rồi làm kế hoạch chiến đấu độc lập. Bởi vậy, ở vị trí này chỉ có binh lực một tiểu đoàn. Thế nhưng, trên màn hình rađa thì các ký hiệu màu lam rất đơn giản đã giải quyết vấn đề này, bọn họ trực tiếp bắn sập hơn ba mươi kho hàng cùng tường cách ly che ở trước mặt!

Sau khi cánh trái thực hiện đánh vu hồi, vấn đề còn lại duy nhất là ai sẽ đến giải quyết đại đội [Kim Cương] kia!

Các bản ghi chép chiến trường liên tiếp được đưa đến làm cho các tham mưu của ban chỉ huy tác chiến sư đoàn 91 mắt không kịp nhìn, xem đến nỗi tim đập chân run (tâm trì thần diêu - tim đập nhanh tinh thần rung động - ND). Trong chiến đấu cục bộ phát sinh, robot Leray quỷ dị sử dụng vô số các chiến thuật quen thuộc trên chiến trường, thế nhưng những chiến thuật nhìn như phổ thông này lại mang đến một loại chấn động không gì sách được. Bất kể là đánh lén, vu hồi hay là vây điểm cục bộ đánh viện binh, xé rách phòng tuyến, thế công của bọn họ luôn sắc bén, các loại chiến thuật vận dụng có thể nói là kinh điển như sách giáo khoa.

Mà bản ghi chép chiến trường về việc tiêu diệt đại đội [Kim cương] đưa đến sau cùng lại càng làm cho tất cả bao gồm cả Cruise đều trừng mắt há mồm chết lặng.

Đó là một trận chính diện cường công! Robot Leray vừa vu hồi toà nhà trung ương dường nhu không có ý tứ trợ giúp, bọn họ cố ý để cho hơn hai trăm robot Leray mà các tham mưu chưa từng thấy qua tiến hành chính diện đột kích. Thế nhưng, đó là một trận chiến đấu robot sao? Không, đó căn bản là một trận tàn sát!

Hai trăm chiếc [Liệp Sát Giả] từ ngoài một km phát động đột kích, bọn họ từ trận tuyến lâm thời của sư đoàn 91 đan xen mà ra, đánh về phía đại đội robot [Kim Cương].

Màn hình của thiết bị ghi chép chiến trường đang rung lên, hình ảnh lay động, giống như tâm tình kích động của tất cả các tham mưu đang xem ghi chép chiến trường.

Trong đêm đen, trong tiếng nổ liên miên, trong ánh sáng của pháo năng lượng loé ra từ trận địa địch nhân, lần lượt từng chiếc robot xông ra trận địa, giống như từng đạo thiểm điện bổ về phía địch nhân, loại tốc độ kinh khủng này căn bản làm cho người ta không thể tin hai mắt của mình. Những robot này làm cho trong lòng tất cả mọi người chỉ cảm thấy được một chữ: Hãn! (dũng mãnh)

Chính xác là, giống như từng con hùng sư lao về phía đàn dê, đột tiến trong khói lửa bom đạn đầy trời, cho dù từ khoảng cách rất xa, ống kính phóng đến cực gần thì vẫn như cũ hoàn toàn bày ra vẻ oai phong hùng dũng của những robot này. Những robot đặc chủng kiểu thích khách này cũng không có ý tứ ẩn dấu thân hình, bọn họ giống như sát thủ từ trong bóng tối đột nhiên biến thân thành kỵ sĩ thúc ngựa xung phong ( sách mã trùng phong), chỉ trong nháy mắt đã tấn công vào chiến hào lâm thời của đại đội [Kim Cương].

Tiếp đó, chính là đồ sát! Không có một chiếc [Kim Cương] nào có thể chống lại công kích của bọn họ.

Trong tiếng nổ liên miên dày đặc, chỉ trong ngắn ngủi năm phút đồng hồ, chiến sĩ Leray đã hoàn thành đợt tiêu diệt. Chiến tích là 147 so với 0!

Cả một đại đội [Kim cương] không có ai may mắn sống sót, hai trăm robot Leray không có một thương vong!

Chiến đấu kết thúc, trong căn cứ chỉ còn truyền đến tiếng giao tranh lẻ tẻ của cuộc càn quét tàn binh. Trong ban chỉ huy tác chiến một mảnh tĩnh mịch, mỗi người đều trong trạng thái khiếp sợ, tâm tình phức tạp nói không nên lời.

Chỉ có Cruise nở nụ cười, hắn vỗ vỗ vai mập mạp, chìa tay ra hướng mập mạp nói: "Ta biết, kỳ thực đây là con mồi của các cậu, cho nên, những thứ kia các cậu lấy trước đi!"

Mập mạp rất thoả mãn, thật không uổng phí một phen tâm huyết, Cruise nói rất thức thời. Hắn vẻ mặt khiêm tốn thành thật mà không khách khí đáp: "Chúng tôi thật làm khó rồi!"