C
hiếc [ Chiến Chuy ] mang ký hiệu ngọn lửa vàng lao tới như như điện xẹt, hai chân đạp thẳng vào lưng[ Logic ].
Tay phải của Điền Hành Kiện đã đau đến mức cơ hồ không động đậy nổi, hắn khó nhọc điều khiển [ Logic ] nghiêng người sang một bên, nhưng kết quả vẫn không thể né được liên hoàn cước của [ Chiến Chuy ].
Chỉ nghe “Rầm rầm rầm!” mấy tiếng vang lên, thân thể [ Logic ] chấn động, cánh tay trái bị đá trúng đã gãy mất một thanh truyền động.
[ Chiến Chuy ] của Estaracy một kích đắc thủ, hai chân vừa chạm đất liền xoay người, cây rìu chiến trong tay vung ra thành một đường vòng cung chém vàần ph eo [ Logic ]. Mập mạp nghiến răng một cái, tay trái xiết chặt cần điều khiển, tay phải hóa chỉ thành chưởng đập xuống bàn phím, động cơ phụt lửa gầm lên, [ Logic ] rùn người xuống húc đấu vào giữa ngực [ Chiến Chuy ].
Cú húc đầu này đem lại hiệu quả ngoài sức tưởng tượng, nhát chém đầy uy hiếp của [ Chiến Chuy ] bị một bước tiến của [ Logic ] làm hụt mất mục tiêu, phần cổ tay cầm rìu đập mạnh vào eo [ Logic ] liền bị văng ra, bộ ngực bị húc trúng như dính phải một phát chùy đập làm [ Chiến Chuy ] bị mất thăng bằng, phải thối lui liên tiếp vài bước về phía sau.
Chiêu này tên là Đầu Hoài Tống Bão, vốn là chiêu thức thông dụng trong võ học cổ điển, thường được sử dụng khi áp sát. Lúc này tốc độ tay của mập mạp đang giảm xuống rất nhanh, bộ phận truyền động tay trái của [ Logic ] thì lại đã bị đá gãy làm cho năm ngón tay robot mất đi sự linh hoạt cần thiết, hắn bất đắc dĩ mới đánh ra chiêu này, không ngờ lại vô cùng hiệu quả, một chiêu đã đánh lui đối phương.
Hai mắt mập mạp sáng rực lên, suy nghĩ đảo nhanh như chảo chớp, không đợi cho chiếc [ Chiến Chuy ] đang lảo đảo kịp dừng lại, chân trái [ Logic ] lướt tới, hạ người thúc cùi chỏ vào eo bên phải [ Chiến Chuy ].
[ Chiến Chuy ] của Estaracy vừa mới vung tay phải lên thì lại bị [ Logic ] ép tới, không thể nào phát lực được nữa, chỉ có thể tiếp tục lui lại. Nhưng không để cho nó kịp tạo khoảng cách, [ Logic ] đã đột nhiên tăng tốc, thân hình cơ hồ như dính sát vào nhau, ngửa cổ ra sau rồi đập mạnh tới như muốn đọ với [ Chiến Chuy ] xem đầu ai cứng hơn.
Estaracy tức tối nghiến chặt răng, xét về độ cứng của phần đầu thì [ Chiến Chuy ] rõ ràng là thua xa chiếc [ Ma Thú III ] rách nát kia, nếu chẳng may để bị húc trúng thì tất cả các thiết bị quan trọng như radar và hệ thống quan sát quang học sẽ bị đập nát ngay, lúc đó thì [ Chiến Chuy ] có khác gì một gã mù.
Lại thấy cái đầu to tướng của [ Ma Thú III ] lao thẳng tới mặt, Estaracy bất đắc dĩ chỉ có thể điều khiển [ Chiến Chuy ] nhảy tránh về phía sau.
Nhưng vô luận hắn có lui thế nào thì [ Logic ] cũng vẫn bám theo như hình với bóng, không cùi chỏ thì cũng lên gối, không lên gối thì lại cụng đầu, bám dính lấy eo bên phải của [ Chiến Chuy ], dùng việc áp sát người để kiềm chế và quấy nhiễu, khiến cho cây rìu chiến trong tay phải [ Chiến Chuy ] không thể nào phát huy uy lực của mình .
Estaracy càng đánh càng khiếp sợ, hắn không ngờ dưới đợt tiến công siêu tốc bằng tốc độ tay lên đến một giây bốn mươi sáu nhịp mà chiếc [ Ma Thú III ] kia không hề gục ngã mà lại còn có thể làm cho hắn phải luống cuống chân tay, bị đeo bám mà không dứt ra được! Vô luận là nhìn từ góc độ nào thì những động tác của [ Ma Thú III ] cũng đều rất kỳ quái, cơ hồ phá vỡ nguyên lý cận chiến của robot. Với những chiêu thức quái dị của [ Ma Thú III ], tốc độ, sức mạnh của bản thân robot và tốc độ tay của người điều khiển đã hoàn toàn mất đi tác dụng quyết định.
Lấy tốc độ mỗi giây bốn mươi nhịp đối kháng với mỗi giây bốn mươi sáu nhịp đã đủ để làm cho Estaracy kinh ngạc rồi, nhưng đấy là hắn không biết rằng cuộc giao đấu nhìn như do hai cao thủ có tốc độ tay siêu cao đọ sức này thực sự lại được tiến hành bằng bàn tay phải đau nhức tận xương của mập mạp, hơn nữa, tốc độ tay của mập mạp đang càng lúc càng chậm đi.
Vẫn luôn chăm chú quan sát mập mạp điều khiển robot, lúc này Bonnie đã không thể nào hình dung được sự rung động của bản thân nữa.
Bonnie cơ hồ nhìn không chớp mắt vào mỗi thao tác của mập mạp, nhưng vô luận nhìn thế nào, không thể hiểu nổi tại sao những tổ hợp động tác đơn giản và quái dị này lại có thể phát huy được uy lực có thể nói là kỳ tích như vậy.
Nàng tự hỏi, nếu đổi lại làm mình trong tình hình này chỉ sợ đã sớm thúc thủ chịu trói rồi, tốc độ tay mỗi giây không tới hai mươi nhịp làm sao có thể đấu lại được tốc độ tay mỗi giây hơn bốn mươi nhịp? Huống hồ, đối phương còn là chiến sĩ robot cấp chín, vô luận là kinh nghiệm hay kỹ thuật cũng không phải chiến sĩ robot bình thường có thể chống lại .
Chiến sĩ robot cấp chín không chỉ là một danh xưng cấp bậc mà thôi, nó đại biểu cho một loại cảnh giới, một loại truyền thuyết, là mục tiêu mà mỗi chiến sĩ robot đều khao khát.
Trên toàn thế giới, chiến sĩ robot cấp tám có tới cả vạn người, còn cấp chín và trở lên thì có nhét chung vào một chỗ cũng không hơn nổi một trăm. Cái số lượng này mặc dù không bao gồm cả những cao thủ robot dân dụng tư nhân nhưng cũng đủ để nói rõ rằng một chiến sĩ robot cấp chín quý hiếm và đáng sợ tới mức nào.
Nhưng lúc này, cao thủ chỉ xếp sau Reinhardt có sáu bậc trên bảng xếp hạng chiến sĩ robot đang gồng mình sử dụng tốc độ tay mỗi giây bốn mươi sáu nhịp toàn lực công kích mà vẫn không làm gì được một gã mập mạp vô danh, hơn nữa một cánh tay của mập mạp gần như đã thành vô dụng mà Estaracy đang liên tục phải lui về phía sau, điều này thực làm cho Bonnie sợ hãi không thôi!
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Ánh mắt Điền Hành Kiện càng ngày càng sáng, lúc này hắn đã chìm vào cảnh giới vong ngã, toàn tâm toàn ý vùi đầu vào võ học cho robot. Khi tay phải như sắp gãy rời ra, hắn thực sự đã rất tuyệt vọng, nhưng tốc độ tay giảm xuống, những đòn tấn công như vũ bão của đối thủ, cùng với một chiêu Đầu Hoài Tống Bão vô ý thi triển ra trong tuyệt cảnh ngược lại đã làm cho hắn có một bước tiến dài trong lĩnh vực cận chiến robot.
Một bước tiến dài này đối với mập mạp, một kẻ lấy cánh tay mau lẹ làm tiến vốn, học thuộc lý thuyết cận chiến robot như cháo chảy gần như không thể xuất hiện, đó chính là: Vứt bỏ tốc độ và hiệu suất, tương robot tất cả đơn giản hữu hiệu đích truyền thống cách đấu hoàn toàn bình khí, sử dụng kĩ pháp võ thuật cổ đại.
Từ trước đến nay, kỹ thuật cận chiến robot vẫn luôn lấy việc nâng cao tốc độ tay, sử dụng đòn đánh đơn giản nhất, trực tiếp nhất làm chủ đạo. Mỗi một chiến sĩ robot đều tôn thờ tốc độ, tôn thờ sức mạnh và phương thức công kích mạnh mẽ nhất.
Mặc dù kể từ khi giao đấu với chiếc [ Kim Cương ] ở rừng Đê Lĩnh, mập mạp đã có suy nghĩ về việc vận dụng võ thuật cổ điển vào cận chiến robot, khi tập luyện thường ngày cũng tăng cường các loại chiêu thức võ học, có điều hắn thủy chung vẫn không giải quyết được vấn đề mâu thuẫn giữa võ thuật truyền thống và hiệu suất!
Cái gì mà bạch hạc lượng sí, bão hổ quy sơn, thủ huy tỳ bà, dã mã phân tông, những thứ này dùng để đánh người kiểu gì đây?
Rất nhiều chiêu thức trong mắt mập mạp hoàn toàn là đánh rắm, là vô tác dụng. Cận chiến cần chính là tốc độ và sức mạnh, dùng những đòn đánh nhanh nhất, ngắn nhất đánh thẳng vào vị trí yếu hại của đối phương, đó mới thực sự là cận chiến. Đối mặt với kẻ địch mà tạo dáng kim kê độc lập, một chân co lên cao, hai tay dang ra như cánh gà thì có khác gì mấy thằng chập mạch đâu.
Nếu mập mạp mà gặp một người như vậy thì nhất định sẽ tương một cú đấm cho kẻ đó biết thế nào là răng môi lẫn lộn, sau đó bắt y úp mặt vào tường suốt sáu giờ mới cho thôi.
Cho nên, hắn vĩnh viễn không tưởng tượng nổi mình lại có một ngày làm chuyện ngu như vậy, dù sao, những chiêu thức võ học cổ thất truyền đã lâu trong mắt người hiện đại thật sự không phải là cận chiến tinh hoa, muốn tốc độ thì không có tốc độ, cần sức mạnh lại không có sức mạnh, rất nhiều chiêu thức thậm chí không có một chút lực công kích nào.
Ví dụ như chiêu “khúc tất loan yêu” (gập gối khom lưng), một chân dậm xuống đất, tay phải nắm lại thành quyền đánh mạnh vào lòng bàn tay trái nghe đến ‘bộp’ một tiếng, lúc mập mạp nhìn thấy chỉ cảm thấy gã nào nghĩ ra chiêu này quả là ngu đến mức độ vô địch. Đáng lẽ phải gọi chiêu này là ăn no oánh rắm mới đúng!
Thực sự thì ngày nay đã chẳng còn có ai thực sự hiểu rõ về võ thuật cổ, còn những thứ như nội lực chiêu thức trong tiểu thuyết võ hiệp thì lại càng khỏi phải nói. Cho nên, mập mạp mặc dù dốc lòng nghiên cứu ý nghĩa tham khảo của võ học truyền thống đối với robot cận chiến, mục đích là muốn đem một vài thứ tốt áp dụng cho robot, ví dụ như kỹ xảo sử dụng viên chuyển như ý và thốn kính trong Thái Cực, cùng với một số có thể chiêu thức phối hợp dùng cho hợp kim đặc thù của [ Logic ], nhưng nếu muốn hắn vứt bỏ tốc độ tay và kỹ thuật cận chuyến chủ yếu thì căn bản là không thể nào.
Mà những thứ được lưu trữ trong máy chủ của Boswell cũng không phải là thứ mà kẻ từ nhỏ đã được hưởng giáo dục thời đại vũ trụ như mập mạp có thể hiểu hết, ít nhất thì hắn cũng không hiểu rõ ý nghĩa đoạn kinh văn mở đầu Thái Cực Quyền.
Đoạn kinh văn ấy xuất phát từ Đạo Đức kinh:
Thiên hạ giai tri mĩ chi vi mĩ, tư ác dĩ. (Khi thiên hạ đều biết cái tốt là tốt thì đó đã là cái xấu rồi.)
Giai tri thiện chi vi thiện, tư bất thiện dĩ. (Khi thiên hạ đều biết cái thiện là thiện thì đó đã là cái bất thiện rồi.)
Cố hữu vô tương sinh, nan dị tương thành; trường đoản tương hình; cao hạ tương khuynh; âm thanh tương hoá; tiền hậu tương tùy. (Cho nên cái Hữu và cái Vô sinh ra nhau; cái khó và cái dễ nghiêng vào nhau; cái dài và cái ngắn giao tiếp nhau; âm và thanh chuyển hoá cho nhau; cái đi trước và cái đi sau đi theo nhau.)
Thị dĩ thánh nhân xử vô vi chi sự, hành bất ngôn chi giáo. (Chính vì vậy bậc thánh nhân thi hành cái việc Vô vi, thực hiện việc dạy không dùng lời.)
Vạn vật tác yên nhi bất từ; sinh nhi bất hữu; vi nhi bất thị; công thành nhi phất cư. Phù duy phất cư, thị dĩ bất khứ.(Muôn vật xuất hiện mà mình không nói; chúng sinh ra mà mình không chiếm lấy; mình làm mà không cậy công; công thành mà không kể công. Chính vì vậy không kể công nên (công) không mất đi.)
Mấy câu cuối trong đoạn kinh văn này thì Điền Hành Kiện từng nghe sư trưởng Sư đoàn thiết giáp số 16 – đại tá Chu Trí Sâm nói qua, chỉ có điều lúc ấy hắn cũng không hiểu ý nghĩa của những lời này.
Mãi cho đến khi lao người vào ngực[ Chiến Chuy ], vô tình dùng tốc độ tay mỗi giây mười nhịp điều khiển đầu làm chùy mà đập, lại lấy được hiệu quả bất ngờ, mập mạp cuối cùng cũng mơ hồ nắm giữ được một chút căn bản võ học cổ đại!
Võ học cổ đại chân chính là phải lấy thần ngự hình. Những chiêu thức người bình thường nhìn thì chẳng có gì, nhưng nếu do một người có công lực nội gia thâm hậu sử dụng thì lập tức sẽ biến thành một bộ sát chiêu! Thái Cực, cũng không phải là cái kiểu quyền pháp mềm nhũn, chậm chạp, liên miên không ngớt, không cương không nhu, chợt cương chợt nhu, không nhanh không chậm, chợt nhanh chợt chậm mới là chỗ lợi hại của Thái Cực.
Chiêu kim kê độc lập, bạch hạc lượng sí, nếu như đánh ra sau khi nhảy cao đá bay thì chẳng những không ngốc, ngược lại còn giúp giữ thân hình thăng bằng, lược bớt đi một động tác chuẩn bị cho chiêu sau. Hữu vô tương sinh, tiền hậu tương tùy, những lời này thực sự giải quyết được mâu thuẫn giữa tốc độ và sức mạnh với võ học cổ.
Liệu địch tiên cơ, công kỳ tất cứu, phát sau tới trước, liên miên không dứt, mười sáu cá chữ này mập mạp đã lĩnh ngộ được, có điều nếu muốn đạt được hiệu quả như thế mà không có nội lực như trong tiểu thuyết thì không thể thực hiện được. Nhưng đối với robot mà nói, đây lại không phải là vấn đề.
Nếu nói cao thủ võ công một quyền có thể khai bi liệt thạch, không chết cũng bị thương, vậy thì một quyền của robot quả thực là toái bi phấn thạch, không chết cũng.. vào quan tài. Nếu nói cao thủ võ công da chắc thịt dầy, ăn đòn không biết đau, vậy thì robot lại là mình đồng da sắt, không đánh nát khoang lái thì không chịu kêu đau. Nếu như nói cao thủ võ công thân thủ nhanh nhẹn, vậy thì robot lại là nhanh như thiểm điện. Dù sao, mặc kệ có nói như thế nào đi nữa, cao thủ trong truyền thuyết có những tố chất thì robot cũng có y như thế!
Nhất là [ Logic ], chiếc robot được làm từ sinh vật kim loại hai trạng thái này quả thực chính là robot chiến đấu sinh ra vì Thái Cực.
Bây giờ, mập mạp sở dĩ có thể sử dụng tốc độ tay không hơn hai mươi nhịp để điều khiển [ Logic ] lấy nhanh đánh nhanh chống đỡ nhãng đòn tấn công như cuồng phong bạo vũ của [ Chiến Chuy ] hoàn toàn là bởi vì mỗi chiêu mỗi thức bây giờ của [ Logic ] đều đã hoàn toàn mang theo sự tinh diệu của võ thuật cổ, vừa kéo vừa đẩy, vừa ấn vừa xoa, liên miên không dứt.
Tốc độ tay của mập mạp đã giảm từ mỗi giây hai mươi nhịp xuống còn mỗi giây mười sáu nhịp!
Nhưng chiêu thức của [ Logic ] lại càng ngày càng liền mạch, càng lúc càng nhanh, không rời những chỗ yếu hại trên thân [ Chiến Chuy ].
Estaracy rốt cục cũng không chịu được nữa, [ Chiến Chuy ] nhảy bật lên tung ra liên hoàn cước, đạp vào hai cánh tay đang để ngang ngực thành thế ‘như phong tự bế’ của [ Logic ], mượn thế bay lên cao, thoát khỏi đợt tấn công liên miên không dứt của mập mạp.
Lại thấy cái mông [ Logic ] phun lửa, loáng cái robot đã nhảy ra xa mấy chục mét, đánh tới lổ hổng mà tấm lưới bao vây chưa kịp khép kín.
[/RIGHT]