Chương 15: Robot Đả Đấu

Đ

iền Hành Kiện lập tức có phản ứng, xem ra là nữ thiếu úy ngạo mạn này dẫn người tới tính sổ đây.

"Ây da, ta cứ tưởng là ai, hoá ra là đệ tam mỹ nữ của Sư đoàn tiểu thư Elise. Có chuyện gì vậy? Bộ tác chiến nhàn rỗi quá sao? Lại còn dẫn một đám lính đặc chủng đầu đường xó chợ đó tới đây làm gì? " Gã Rashid này thoạt nhìn cứ tưởng chỉ có tứ chi phát triển, không ngờ trình độ mắng người cũng không kém. Mập mạp nghe qua những lời này lập tức hiểu ra ý tứ. Rashid nhán mạnh hai chữ “đệ tam”, hiển nhiên là đang nhắc nhở Elise, nói về xinh đẹp ngươi chỉ có thể xếp thứ ba, còn có hai người xinh đẹp hơn ngươi đấy. Câu tiếp theo thì lại biến doanh bộ đội đặc chủng thành một đám đầu đường xó chợ bị đàn bà dắt mũi.

"Liên đội trưởng, túc xá của ta ở chỗ nào vậy? Cả ngày hôm nay bị ám khói robot rồi, ta phải đi tắm rửa sạch sẽ đã. " Elise nghe hắn nhắc tới chuyện ám khói thì tức giận đến run cả người, chỉ tay vào mập mạp kêu lên: "Tên mập đáng chết, không dám tỷ thí với người ta lại bỏ chạy, ngươi không phải nam nhân! "

Mập mạp vẻ mặt ngạc nhiên, trầm giọng nói: "Sao ngươi biết ta không phải nam nhân? Ngươi nhìn lén ta tắm rửa sao? Lớn như vậy mà ngươi nhìn không thấy, ngươi nên đi kiểm tra lại thị lực đi? " Tất cả mọi người xung quanh đều đờ ra như hoá đá, thật chưa từng thấy có kẻ nào hèn mọn vô sỉ tới mức này!

Thấy Elise tức giận đến nói không ra lời, gã trung tá mỉm cười, nói: "Doanh trinh sát đặc chủng cũng chỉ có bản lãnh bắt nạt con gái này thôi, đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã có khác. "

Mập mạp khinh khỉnh nhìn hắn, nói: "Ta bắt nạt cô ta thì liên quan gì đến ngươi? Cô ta là mẹ ngươi à? "

"Ngươi. . . . . ." Giờ thì đến trung tá cũng nói không ra lời.

Mập mạp cũng không để ý đến hắn nữa, quay đầu lại nói với Rashid: "Liên đội trưởng, ngươi dẫn ta tới chỗ ở đi, nơi này ồn ào quá, thật đau đầu. " Nói xong, hắn còn lẩm bẩm bằng âm lượng đủ cho mọi người nghe thấy: "Vừa ra của đã nhìn giấy vệ sinh dùng rồi, tưởng đã đen hết cỡ, không ngờ tới đây lại còn thấy mấy mẩu nữa, phi! "

Oanh một tiếng, mọi người ở đây đều như nổ tung ra, lính trinh sát đặc chủng thì cười ha ha, còn bộ đội đặc chủng thì tức giận la mắng. Nguyên lai, trong bộ quân phục của bộ đội đặc chủng thì trên mũ có một dải băng màu trắng rất bắt mắt.

Viên trung tá tức giận bước tới nắm áo mập mạp, cả giận nói: "Ngươi nói ai là giấy vệ sinh. "

Mập mạp trời sinh bỉ ổi vốn đấu võ mồm như cơm bữa, hắn nhìn chằm chằm vào cánh tay của trung tá, thuận miệng đáp: "Người nào kéo áo ta là giấy vệ sinh. " Vừa dứt lời thì gã trung tá cũng vừa nắm được áo mập mạp.

"Ha ha ha ha. " Toàn bộ lính trinh sát ôm bụng lăn ra cười, không đứng dậy nổi.

Đối với Điền Hành Kiện thì chuyện có thể lấy lòng người khác là chuyện hắn hăng hái nhất, dù sao sự bất hoà của hai doanh đã công khai hóa rồi, lúc này phải đứng ở chỗ nào mập mạp rất rõ ràng.

Quả nhiên, ánh mắt của lính trinh sát đặc chủng nhìn Điền Hành Kiện đã thay đổi hắn, lần này bọn họ đã phục thật rồi, có thể khiến cho doanh trưởng Grant của bộ đội đặc chủng vốn luôn chú ý phong độ tức giận như vậy, toàn sư đoàn cũng chỉ có gã liên đội phó mập mạp này mà thôi.

"Thằng béo! Có bản lãnh thì đấu robot với ta, đừng có dùng miệng lưỡi mà giở trò nữa! " Trung tá Grant nắm áo mập mạp nghiến răng nghiến lợi nói.

Điền Hành Kiện vẫn như không biết sống chết, liếc nhìn trung tá một cái, khinh miệt đích nói: "Ngươi cũng xứng sao? "

Grant chưa từng bị coi thường như vậy nên cực kỳ điên tiết, đang chuẩn bị cho mập mạp mấy cú đấm thì bên cạnh có một tiếng nói truyền đến: "Grant, nơi này không phải là chỗ để ngươi giương oai. "

Đây là giọng nói của doanh trưởng doanh trinh sát đặc chủng Nadal. Các binh sĩ trinh sát đặc chủng tự động tách ra thành lối, Nadal chắp tay sau lưng đi tới, vẻ mặt khinh thường nói: "Vì đàn bà mà đòi đánh nhau với một liên đội phó, thật đúng là chẳng biết xấu hổ. Mau lăn về chỗ của ngươi đi. "

Hắc, cao thủ mồm mép ở doanh trinh sát đặc chủng này xem ra không chỉ có một, từ trên xuống dưới đều là dân chơi. Mập mạp lập tức yêu thích nơi này.

Mặt Grant lúc đỏ lúc trắng, cắn răng nói: "Đã tới đây, ta đương nhiên muốn lĩnh giáo bản lãnh của lính trinh sát đặc chủng các ngươi! Nếu sợ thua thì ngươi bảo tên béo này xin lỗi Elise, bọn ta sẽ đi ngay! "

“Oa, doanh trưởng của bộ đội đặc chủng đòi đấu robot với một người vừa mới tới, ngươi thấy thú vị lắm sao? Nếu không hai ta thử xem? " Nadal không biết rõ chi tiết về mập mạp nhưng hắn biết rõ trình độ đấu robot của Grant thuộc hangh nhất nhì của toàn Sư đoàn thiết giáp số 16.

Grant buông mập mạp ra, hung hăng nhổ một bãi nước bọt, nói: "Cũng được, đỡ cho ta bị nói là bắt nạt lính mới, cái thứ như hắn ta chỉ cần một chiêu là đủ rồi. "

Điền Hành Kiện sửa sang lại quần áo, vẻ mặt lại trở nên cực kỳ xu nịnh, nói với Nadal: "Doanh trưởng, giết gà đâu cần tới dao mổ trâu, để ta đi lấy robot chuyên giết gà tới xử lý hắn. "

Nói xong, Điền Hành Kiện nhanh như chớp chạy ra ngoài.

Grant giận dữ cười, nói với Nadal: "Được lắm, đây là hắn tự đòi, lát nữa cũng đừng trách ta hạ thủ không lưu tình đấy. " Nói xong, hắn nhảy lên robot đã chuẩn bị từ trước, chờ mập mạp đến.

Nada và Rashid cười khổ, mập mạp dù sao trước kia cũng chỉ là lính bảo dưỡng quân khí, dù thua cũng chẳng bất ngờ. Nhưng vừa nghĩ tới chiếc robot xập xệ kia thì cả hai đều không khỏi đau đầu.

Vài phút sau, từ của bước vào một chiếc robot [ Ma Thú III ]. Vừa mới vào cửa, robot đã ngã sấp xuống một cái, từ sau đuôi phun ra một đám khói đen. Robot cố gắng đứng lên, toàn thân phát ra những tiếng kọt kẹt tựa như bị rỉ sét, đi chưa được mấy bước lại ngã tiếp một cái, bụi đất bốc lên mù mịt.

Đây là robot chuyên giết gà của mập mạp sao?

Các binh sĩ trong doanh trinh sát đặc chủng cảm thấy trận đấu này xong rồi. Robot của Grant là loại [ Lãnh Đạo Giả ], robot đời thứ bảy, là phiên bản cao nhất của dòng [ Dũng Sĩ ]. Dùng robot đời thứ hai đấu với robot đời thứ bảy mà có hy vọng thắng sao?

Đám bộ đội đặc chủng đi cùng Grant thì được dịp cười ha ha, cảm thấy cái gã mập này tự nhiên bị thiểu năng sao. Còn Grant đang ngồi trong buồng lái thì nộ khí xung thiên, hắn thầm thề phải đập cho cái tên khốn này nát thành từng mảnh.

Mập mạp lắc la lắc lư đi tới, mỗi bước đi, robot lại phát ra những thanh âm kỳ quái, một số chỗ trên thân còn xịt ra khói đen. Mọi người còn nghi ngờ không biết chiếc robot này có đi nổi tới trước mặt Grant hay không nữa..

Grant đã không nhịn nổi nữa, hắn cảm thấy mập mạp căn bản là chỉ mang một chiếc robot phế thải tới chọc ghẹo mình mà thôi.

"Nhất định phải cho tên khốn này trả giá đắt. " Grant hung hãn điều khiển robot nhào tới.

Robot của Grant nhanh chóng lại gần chiếc robot xập xệ của mập mạp. Đúng lúc mọi người không đành lòng nhìn nữa thì mập mạp tựa như không thể điều khiển được nữa, robot ngã ngay xuống dưới chân Grant khiến hắn sửng sốt. Bất ngờ, [ Logic ] lại chụp lấy ngay chỗ hai mắt cá chân của [Lãnh Đạo Giả ].

[ Logic ] lại một lần nữa đứng lên, còn [ Lãnh Đạo Giả ] lại bị nó nắm ngược trong tay, phản ứng của Grant cũng rất nhanh, robot vặn người một cái, hai cánh tay cơ giới chộp tới khoang lái của đối phương, nhưng hắn chưa kịp chộp được thì bỗng nghe thấy những tiếng đing đing đang đang liên tiếp vang lên, từng mảnh linh kiện bị tháo ra rơi xuống mặt đất như mưa, hai chân cơ giới của [ Lãnh đạo Giả ] đã bị tháo rời, tiếp đó [ Logic ] vung tay ném đối phương ra xa.

Oành một tiếng, [ Lãnh Đạo Giả ] ngã thẳng xuống khiến mặt đất xuất hiện một cái hố to, robot bị tháo đi hai chân nhìn thấp hẳn đi, giãy dụa trên mặt đất một lúc mà vẫn không đứng lên được.

Cửa buồng lái [ Logic ] mở ra, mập mạp cười hì hì nhảy xuống, vỗ tay nói: "Quả nhiên chỉ cần dùng một chiêu, đánh nhau ta không giỏi nhưng tháo robot là nghề của chàng đấy. "

Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, chỉ trong nháy mắt đã tháo rời chân của một robot đời thứ bảy thành linh kiện, tên mập mạp này còn nói hắn không giỏi đánh nhau, vậy thế nào mới là giỏi đây? Hơn nữa mập mạp thật sự cũng quá hèn hạ, xem bộ dạng sinh long hoạt hổ của [ Logic ] thì mấy cú ngã trước đó tuyệt đối là giả vờ, mà robot cũng chắc chắn không phải hàng lởm như bề ngoài được.

Mập mạp nhìn [ Lãnh Đạo Giả ] đang nằm trên mặt đất cười đểu, là một người lính bảo dưỡng quân khí cực kỳ hiểu biết về robot, đương nhiên hắn biết nhược điểm của [ Lãnh Đạo Giả ], hơn nữa hắn lợi dụng sinh vật kim loại hai trạng thái biến hai tay robot thành một cây đao bén và một cánh tay duy tu cơ khí chuyên tháo lắp robot. Quả thực, tháo rời hai chân robot đối với hắn còn dễ hơn đồ tể giết heo.

"Hắc hắc, ai bảo thằng ngu nhà ngươi đòi đấu robot với ông, đao của ông giấu trong lòng bàn tay, ngươi bị ăn một dao là đáng đời rồi! " Mập mạp thầm cười trộm.