K
hi báo cáo chiến thắng của Hạm đội 4 được gửi về bộ chỉ huy, thượng tướng lục quân Robert biết ngay rằng, không bao lâu nữa sẽ đến lượt lục quân của mình biểu diễn. Bây giờ công tác chuẩn bị ở tinh cầu Millok và Millok 2 đã gần kết thúc, ít nhất là giai đoạn đổ bộ thứ nhất đã được chuẩn bị hoàn hảo.
Theo kế hoạch, giai đoạn đổ bộ thứ nhất sẽ do sáu mươi sư đoàn bộ binh cơ giới và hơn hai mươi sư đoàn thiết giáp tham gia, trong đó bao gồm cả hai sư đoàn chủ lực của Liên bang là sư đoàn thiết giáp lục quân số 1 và sư đoàn hàng không lục chiến thiết giáp số 3. Về phần sư đoàn đổ bộ tiên phong sẽ do hai sư đoàn có thành tích xuất sắc nhất trong cuộc chiến ở Millok là sư đoàn thiết giáp số 16 hàng không lục chiến và sư đoàn thiết giáp số 9 đảm nhiệm.
Trong cuộc chiến Millok, chỉ với một nửa binh lực, sư đoàn thiết giáp số 9 đã kiên trì bảo vệ thành phố công nghiệp lớn nhất tinh cầu là Tân La Mã cho tới khi Liên bang phất cờ phản công, từng đánh qua vô số trận chiến khốc liệt, xuất hiện rất nhiều đại đội anh hùng, tiểu đoàn anh hùng. Còn chiến tích của sư đoàn thiết giáp số 16 chính là núi Gallo, khi sư đoàn này được điều động tham chiến, thượng tướng Bratt căn bản là đã trắng tay, nếu như sư đoàn 16 không giữ được núi Gallo, ánh sáng thắng lợi của Liên bang sẽ tiêu tan, một ngàn km phía sau dễ công khó thủ, đế quốc quân sẽ như mãnh thú xổng chuồng, dễ dàng xé nát sự phòng ngự của Liên bang thành từng mảnh nhỏ! Nhưng may mắn là, chẳng những sư đoàn 16 đã bảo vệ được trận địa mà còn là mũi nhọn tiên phong trong giai đoạn đại phản công, tiêu diệt và bắt sống vô số tù binh đế quốc.
Trong phòng truyền thống của sư đoàn hàng không lục chiến số 9 treo đầy các loại cờ danh dự và huân chương tập thể, nhưng trên bức tường đối diện cửa ra vào có một vị trí được trống. Từng có binh sĩ mới tới hỏi tại sao lại để một khoảng trống ngay giữa như vậy, một người lính cũ liền trả lời như sau:“Đó là vị trí được lưu lại cho một người lính bảo dưỡng quân khí từng nhận được quân công hạng nhất! Trong thời khắc mấu chốt nhất, nếu như không nhờ có người đó tiêu diệt bộ chỉ huy đối phương, khiến cho thế công của đế quốc quân phải trì hoãn hai ngày thì Tân La Mã và sư đoàn 9 đã không còn tồn tại nữa rồi. Sư đoàn trưởng từng nói : Loạn thế xuất anh hùng, lính bảo dưỡng quân khí cũng có thể sáng tạo kỳ tích, vì thế vị trí kia lưu lại cho hắn! Cũng là lưu lại cho anh hùng của tương lai!”
Một câu nói ấy của sư đoàn trưởng đã làm cho mỗi một gã tân binh của sư đoàn 9 dâng trào nhiệt huyết. Thì ra chính mình cũng có cơ hội sáng tạo kỳ tích! Khối trống ấy nhất thời trở thành mục tiêu trong lòng của mỗi một binh sĩ, sư đoàn 9 từ nay đã có hồn phách của chính nó, vô luận là sự đoàn kết hay sức chiến đấu đều tăng lên không ít!
Lúc này, sư đoàn thiết giáp số 16 đang gấp rút chuẩn bị lên đường, có điều ở trung đoàn trinh sát đặc chủng lại không hề thấy có tấm lý khẩn trương trước trận chiến. Mặc kệ việc chỉ mười mấy giờ nữa là sẽ phải bước lên những chiếc tàu vận tải cỡ lớn, trở thành nhóm đầu tiên đổ bộ lên chủ tinh Lucerne của tinh hệ Galileo, ai đọc sách vẫn đọc sách, ai đánh cầu vẫn đánh cầu, chém gió chửi bậy, tất cả đều bình tĩnh thản nhiên, cứ như thể đánh nhau là việc của người khác vậy.
Những binh sĩ mới được bổ sung đến trung đoàn này đều là những người thân binh bách chiến, cực kỳ ưu tú. Bất quá bọn họ dù sao cũng có lòng hiếu kỳ, vô cùng có hứng thú đối với vị kia đại đội phó thần bí từng tung hoành giữa vùng địch hậu kia. Nhất là ở đại đội của Torik, mấy gã tân binh cứ bám sát theo mông Torik, thậm chí còn theo luôn vào phòng nghỉ của sĩ quan đại đội, không ngừng hỏi:“ Đại đội trường, ngài nói cho chúng ta biết một chút đi mà, nếu không khi người khác hỏi tới chiến tích huy hoàng của đại đội mình, chúng ta lại phải nói không có sao?” Torik liền trừng mắt:“Đây là bí mật quân sự. Nói cho các ngươi nghe để phun hết ra ngoài à?”
Vừa nghe nói tới đại đội phó, mấy gã lão binh trong phòng nghỉ lập tức tỉnh táo hẳn lên, mấy người bọn họ đều từng theo mập mạp cứu người khỏi vùng địch hậu, bây giờ không phải trung đội trưởng thì cũng là tiểu đội trưởng, huân chương mỗi người một cái, có thể nói là hoành tráng nhất cái sư đoàn 16 này.
Stiler chợt nói:“Này, Duncan, cậu thử nói xem đại đội phó bây giờ đang làm gì?”
Duncan cũng chẳng buồn ngẩng đầu lên khỏi quyển sách, miệng ậm ừ:“Chắc là đang bắt nạt ai đó.”
Duncan là người đến từ tinh cầu Labrador ở đại tinh vực Bách Mạc, là hoả lực thủ trong tiểu đội Torik ngày trước, pháo năng lượng trên chiếc [ Dũng Sĩ Tiên Khu Giả ] của hắn cũng lớn hơn của người khác, hỏa lực áp chế chuẩn xác hung hãn, là một kẻ phụ trách chi viện hoả lực rất đáng tin cậy. Tính cách của hắn cũng là như vậy, bình thường im lặng ít nói, nhưng đã nói chuyện là nói thẳng không tránh.
Mọi người không ngờ câu trả lời của hắn lại là thế này, đầu tiên là sửng sốt, tiếp đó là ôm bụng cười vang, gật đầu không ngớt. Vị đại đội phó này là một gã không chịu thua thiệt ai bao giờ, lúc vừa tới tiểu đoàn trinh sát đặc chủng đã lập tức gây chuyện không ít, đến bây giờ ánh mắt nhìn trung đoàn trinh sát của cô nàng Elise vẫn rất là lạ đấy thôi. Ấn tượng về cái lần quá tam quan ngày ấy đên giờ vẫn làm cho mọi người kinh ngạc! Cái gã này, thực lực không thiếu, bỉ ổi cũng lại có thừa. Nếu ai lỡ chọc phải cái vị Anh hùng Liên bang thì quả thực là bị sao quả tạ chiếu mạng, khóc không được, cười không xong. Ví dụ gần nhất, tiểu đoàn trưởng bộ đội đặc chủng tiền nhiệm Grant lúc sắp lên đường điều tới đại quân khu Bách Mạc vânc còn bị mập mạp lén tháo mất mấy con vít trên chân robot, khiến hắn ta điên tiết không thôi.
Torik nhịn cười, thở dài nói:“Nếu là đại đội phó có thể quay lại, ta tình nguyện vẫn làm chức tiểu đội trưởng!” Mọi người đều gật đầu tán đồng, đều hiểu cảm giác được đi theo gã béo ngày ấy, đánh đánh giết giết, quả thật rất vãi *.
Mấy gã tân binh ngẩn người nhìn nhau, từ khi bọn họ đến trung đoàn này đã được hai mươi ngày, ngày nào tập luyện sĩ quan cũng so sánh họ với một gã biến thái, nào là người ta đánh đối kháng mạnh hơn ngươi, kỹ thuật cao hơn ngươi, phân công chính xác, phối hợp ăn ý hơn ngươi, quan trọng hơn chính là giết địch không từ mọi thủ đoạn. Càng nói càng có vẻ người kia mới là lính đặc chủng, còn đám tân binh bọn họ chỉ là đám nhóc tỳ học mẫu giáo thôi vậy. Vì thế, đối với cái nhân vật truyền thuyết chưa từng gặp mặt ấy, tất cả tân binh không khỏi suy nghĩ:“*, cái gã biến thái đó rốt cuộc bệnh hoạn tới mức nào?”
******
Lúc này, gã biến thái bệnh hoạn Điền Hành Kiện đang phải bò ra mà xem chiến lệ. Do Russell ước đoán tiềm lực của mập mạp còn chưa được khai phá hết, vì thế cần phải gia tăng độ khó nên đã để lại cho hắn số chiến lệ đủ cho một người bình thường học trong một năm, sau đó bắt hắn phải phân tích và ghi nhớ bằng hết trong vòng một tháng!
Cố gắng không để ý tới chuyện khác, bây giờ trong đầu mập mạp đã đầy ắp chiến lệ, đủ các loại các dạng sổ liệu, phân tích, phương án tác chiến, chiến cuộc thôi diễn, điều phối binh lực, sắp xếp thời gian, hành quân bí mật, giương đông kích tây. Hắn như một cái đập nước mới xây, ra sức tích nước, trong quá trình ghi nhớ và phân tích này, hắn không tự chủ được bắt đầu tự đưa ra những phương án cho một trận chiến, nếu như là mình, trong tình huống này sẽ làm như thế nào? Cứ thế, Điền Hành Kiện bắt đầu bước những bước đầu tiên trên con đường hình thành tư duy chiến thuật cho riêng mình.
*****
Đế quốc Gatralan, đệ nhất thượng tướng Gordon đang đứng trước cửa sổ, nâng điều thuốc lên rít một hơi, ông ta thở dài một cái, cái cửa sổ này và cảnh sắc bên ngoài của nó không thể đem lại cho ông ta trí tuệ như của người tiền nhiệm. Giống như viên thư ký của ông ta không hiểu tại sao sếp của mình lại thích đứng ở chỗ này, ông ta cũng không hiểu tại sao Russell lại cũng có hứng thú với cái cửa sổ này như vậy.
Bỗng một giọng nói từ phía sau vang lên, cắt đứt sự trầm tư của Gordon.
“Tướng quân Gordon tôn kính, ta xin được làm phiền ngài một lát.”
Dòng suy nghĩ bị cắt đứt khiến Gordon tức giận xoay người lại, nhưng khi ông ta nhìn thấy người vừa lên tiếng thì lại cứng họng, nói không ra lời.
Đứng ở bên cạnh thư ký của thượng tướng Gordon có hai người, một già một trẻ. Trong đó, người vừa lên tiếng chính là người trẻ tuổi, một người mà Gordon biết rất rõ, đó chính là người thừa kế hợp pháp thứ ba của hoàng thất Gatralan, Tam hoàng tử Stephen Morton.
Còn ông lão đứng bên cạnh vị hoàng tử rất có thiên phú quân sự này, mặc dù Gordon chưa từng gặp mặt nhưng cũng không hề xa lạ, ông ta chính là viện trưởng Lieb Scott của Viện nghiên cứu Chỉ huy quân sự thuộc Liên bang Naga, một người còn được xếp trên cả Russell. Liên bang Naga là quốc gia theo chế độ dân chủ lớn nhất tham gia Tây Ước, nguyên nhân là bởi vì biên giới của Naga và Cộng hoà Ryan thường xuyên xảy ra chiến tránh, dần dần dồn ép khiến cho Liên bang Naga phải gia nhập vào Tây Ước, một tổ chức do các quốc gia đế chế làm chủ đạo. Chính trị, chỉ có lợi ích, không có chính nghĩa, người thắng mới có thể tuyên bố chính nghĩa và che dấu tội ác của mình.
Ba năm trước đây, Stephen đã cạnh tranh công bằng, vượt qua hàng trăm đối thủ, trở thành học trò của Lieb Scott, đệ nhị danh tướng của Liên bang Naga, chuyện này cũng làm cho những tiếng nói yêu cầu đưa Stephen lên vị trí người thừa kế thứ nhất từ những thế lực quý tộc và dân chúng tăng lên khá cao.
Có điều, quân đội lại vẫn ủng hộ người thừa kế hợp pháp thứ nhất, Đại hoàng tử George Morton.
Mối quan hệ giữa quân đội và hoàng thất thực sự rất vi diệu , bọn họ vừa tuyệt đối tuân thủ mệnh lệnh của hoàng thất, lại vừa thỉnh thoảng thực hiện những động tác gây ảnh hưởng tới hoàng thất. Ham muốn quyền lực của Stephen thực sự quá mãnh liệt, đây hoàn toàn không phải là chuyện gì tốt cho cac tướng lĩnh quân đội. Về phương diện này, đại hoàng tử George tốt hơn nhiều, dù hắn thích tầm hoa vấn liễu, tính tình có chút liều lĩnh táo bạo, nhưng dù sao cũng sẽ không gây uy hiếp gì cho sự tồn vong của Đế quốc. Tại cái quốc gia được thống trị bới hoàng quyền và quân quyền này, đối với quân bộ mà nói, một người thống trị bình hoà điềm tĩnh, thực sự là dễ dàng đón nhận hơn rất nhiều.
Gordon vừa nhìn thấy hai người kia liền biết ngay phiền toái tới rồi. Stephen đang nhân lúc quân đội gặp khó khăn để ra tay, mà cái lão già đứng bên cạnh hắn kia, cái vị cứu tinh của Đế quốc kia lại cũng chính là sao quả tạ của quân đội.
Russell đi rồi, bây giờ trong quân đội đã không còn có ai có thể đối kháng được với một nhà quân sự nổi tiếng như thế.
Ngay cả bản thân Gordon cũng không làm được!