Chương 112: Phòng Chỉ Huy Ba Người

V

ừa nghe những lời này, không riêng gì người của trung tâm duy tu mà thậm chí cả những khách hàng cũ đang xem xung quanh cũng hết sức bất bình, đều lên tiếng chỉ trích. Tên nhãi tóc đỏ vẻ mặt nghênh ngang, lạnh lùng liếc mắt nhìn những người xung quanh, mấy tên đồng bọn của hắn cũng đều làm ra một bộ dáng hung hãn. Dù gì cũng là chuyện không liên quan đến mình, các vị khách cũ đều xoay người không dám nhìn ánh mắt của bọn chúng, tiếng nói cũng nhỏ dần, sợ mình trở thành mục tiêu của bọn côn đồ.

Tóc đỏ thấy mọi người câm như hến, đắc ý quay đầu về phía Heskett quát : “Không nghe thấy ta nói à, nhanh đi lấy trang điện đường bản xịn ra đây, loại đồ dỏm này ta không cần!”

Heskett giận quá hóa cười nói: “Bọn ta từ trước tới giờ duy tu robot đều làm như vậy, PCB Nelson do bất cứ một người thợ giỏi nào làm cũng tốt hơn so với đồ của công ty Alfa, nếu ngươi không thích thì tự sửa lấy, nếu cần chúng ta có thể giúp ngươi tháo tấm PCB này ra , còn lại mời ngươi cứ tự nhiên, muốn làm gì tùy ý.”

Gã tóc đỏ cười lạnh nói: “Đã thế ta đây cũng không khách khí nữa. Lão già, đừng trách ta phá bảng hiệu của ngươi đấy.”

Mễ Lan không nhịn được cả giận nói: “Mấy người các ngươi biết nói lý hay không, các ngươi tới đây sửa robot hay là gây chuyện hả?”

Một gã lưng hùm vai gấu đi ra từ giữa đám người trừng mắt nói: “Sửa không tốt thì đập bảng hiệu! Chuyện của các ông liên quan gì đến con nhóc nhà ngươi mà nhiều chuyện!”

Lời còn chưa hết, mập mạp đã ra tay như điện, giáng một cái tát thật mạnh lên gương mặt tên đang nói, tên đại hán thân cao hai thước không ngờ mình lại bị đánh, cả thân thể giống như con quay xoay tại chỗ mấy vòng, cuối cùng không đứng thẳng nổi liền té lăn ra đất. Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy hắn ta “oẹ” một tiếng, phun ra một nhúm máu cũng vài chiếc răng, nằm bẹp trên mặt đất không ngừng rên rỉ, nửa mặt bên trái cũng đã sưng to lên.

Gã tóc đỏ cùng mấy tên đồng bọn ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy tên mập mạp vừa đánh bây giờ cả người đang run lẩy bẩy, vẻ mặt không thể nói rõ là phẫn nộ hay là sợ hãi nữa. Mẹ kiếp, tại sao đánh người ta rồi mà còn làm bộ dáng như uất ức thế này, tên này rốt cuộc là loại người gì đây.

Giọng nói của mập mạp có chút run rẩy: “Các ngươi cố tình muốn kiếm chuyện chứ gì!”

Gã tóc đỏ cùng năm tên đồng bọn nhìn nhau rồi cùng lao về phía mập mạp, dù sao đối phương cũng chỉ có một người! Dám chống trả thì mượn hắn khai đao, giết gà dọa khỉ!

Nhưng không ngờ, bọn họ vừa động mập mạp cũng liền vọt đến trước mặt, tay trái chụp được cổ tay của một tên, tay phải đánh một quyền vào bụng dưới y, tên này như bị sét đánh, đau đến nước mắt nước mũi chảy ra đàm đìa. Mập mạp buông hắn ra, lại tung một cước đá vào gã tóc đỏ đang đâm đầu chạy tới, khiến hắn văng ra xa mấy mét, không ngừng lăn vài vòng. Một tên có vẻ thông minh vòng ra sau người mập mạp định đánh lén liền bị mập mạp một tay khóa lấy cùi chỏ, sau đó tay phải bẻ mạnh, liền nghe một tiếng “rốp” nhỏ vang lên, cánh tay của thằng cha này coi như đi tong. Ba tên còn lại đã bị dọa chết khiếp, nhưng không thu được đà chạy đành cắn răng xông bừa vào. Chỉ thấy bóng mập mạp xuyên qua lại giữa đám người, tay đấm chấn đá không ngừng, chỉ mất vài giây đồng hồ là cả đám lưu manh đều bị đánh ngã trên mặt đất, lăn lộn kêu thảm thiết không ngừng.

Đám người xem xung quanh đã sớm tản ra xa, sợ mấy tên này đánh nhau sẽ dính phải mình, không ngờ chỉ mới vài cái chớp mắt thì cả đám đã chỉ còn lại một tên mập mạp cả người đang run lẩy bẩy thôi. Mọi người sửng sốt nhìn nhau, thầm nghĩ: “Thằng béo này thật lợi hại! Dù là lính đặc chủng chắc cũng chỉ đến mức này quá! Mà người ta đều bị hắn đánh nằm đầy đất rồi hắn còn run cái gì vậy cà? Còn không đánh đã tay đi?” Đon giản là chẳng ai biết tên tiện nhân này đúng là có bệnh tiết chất kích tố từ thận qua liều cả.

Mập mạp run run nói : “Các ngươi bắt nạt ta! Bắt nạt người ta quá!”

Mọi người xung quanh cơ hồ đều muốn cắn lưỡi tự tử tập thể. Con bà nó chứ! Rốt cuộc là ai bắt nạt ai đây!

Mập mạp kéo tay Mễ Lan, nói : “Sau này ai khi dễ cô ấy, dám mắng cô ấy nữa, ông đây sẽ liều mạng với hắn!”

Mễ Lan ngả đầu vào vai mập mạp, chỉ cảm thấy trong lòng ngọt ngào còn hơn cả mật, lâng lâng như đang trên mây vậy.

Vốn đã nhịn một bụng lửa giận, giờ lại có cơ hội ăn hôi nên nhân viên trung tâm đều đồng thời xông lên, quăng đám lưu manh này ra ngoài trung tâm như quăng rác, sau đó mọi người vỗ tay chúc mừng, cảm thấy ngài hôm nay cuối cùng cũng cũng trút giận được không ít.

Quần chúng xem chung quanh thì xôn xao bàn tán không ngớt, thật là lợi hại! Người ta không chỉ đại sư robot có thể nhìn thấu thủ đoạn của nhân viên nghiên cứu hàng đầu của công ty robot Alfa, mà còn là một cao thủ cận chiến. Một đám lưu manh thoạt nhìn vừa hung dữ vừa độc ác lại bị vài ba chiêu của mập mạp thì đều lăn ra đất kêu thảm, thật sự quá kích thích đi! Chẳng trách cô nàng xinh đẹp, vóc người siêu cấp hấp dẫn, khí chất cũng tuyệt đến mức làm ngây ngẩn người khác kia từ đầu tới cuối đều không rời xa tên mập mạp bề ngoài không nổi bật này nửa bước này! Người ta có tài mà, thế cũng dễ hiểu! Trung tâm duy tu Vô Địch mời được người lợi hại như vậy trấn giữ từ lúc nào thế nhỉ !

Heskett cũng là một con cáo già, lập tức tuyên bố: “Đại sư sau này sẽ thường xuyên đến trung tâm, cùng mọi người trao đổi kinh nghiệm, người này là đại sư robot chính hiệu, trình độ chắc mọi người cũng đều đã thấy rồi! Các vị khách hàng của trung tâm xin cứ yên tâm giao robot cho chúng tôi, chúng tôi bảo đảm sẽ dùng kỹ thuật tốt nhất để phúc vụ quý khách chu đáo!....”

Heskett vốn đang liều mạng cột Điền Hành Kiện lên thuyền của mình thì thiết bị liên lạc quân dụng bên hông mập mạp đột nhiên rung lên, đây là thiết bị nhỏ mà mỗi quân nhân khi nghỉ phép đều phải mang theo, chỉ cần nhận được tín hiệu thì lập tức phải trở về đơn vị báo cáo. Mập mạp nhanh chóng ngắt lời Heskett, xin lỗi mấy câu rồi kéo tay Mễ Lan vọt lẹ.

Heskett cố đuổi theo mập mạp, đưa cho hắn một bộ điều khiển, nói: “Đây là chiếc [ Cụ Phong ] của ngài , đã đậu ở trước cửa rồi, ngài có thể mang đi luôn.”

****

Trở lại học viện, đem [ Cụ Phong ] cất vào kho, mập mạp tạm biệt Mễ Lan rồi xoay người chạy về bộ tham mưu, biên chế chính thức của hắn bây giờ là tham mưu quân sự của bộ tham mưu, đương nhiên là phải về phòng nghiên cứu số 6 báo danh.

Khi hắn đến phòng nghiên cứu số 6, các tham mưu khác cũng đều đã có mặt, Carl đầu to thì đang đi vòng quanh phòng với vẻ mặt đầy hưng phấn.

Vừa thấy Điền Hành Kiện, Carl lập tức kéo lấy hắn hỏi: “Làm sao rồi? Có phải sắp đánh trận rồi không?” Mập mạp sửng sốt nói: “Ngươi hàng ngày đều ở đây còn không biết, ta phải ở học viện huấn luyện học viên thì biết thế quái nào được ?”

Carl thất vọng, nói: “Không phải ngươi quen với mấy vị tướng quân đó sao? Một tháng nay ngươi không ở đây cũng làm cho ta mệt muốn chết, một đống rồi lại một đống kế hoạch tác chiến khiến ta phải tính toán đến mức đầu váng mắt hoa. Mấy ngày hôm trước, kế hoạch đổ bộ nhóm quân đầu tiên cũng đã thôi diễn xong, ta đoán chắc là chuẩn bị tiến công tinh hệ Galileo rồi, nếu không chuẩn bị chiến tranh gấp rút làm gì? Hôm nay lại tập hợp khẩn cấp, ngay cả ngươi cũng bị gọi về đấy thôi.”

Mập mạp suy nghĩ một chút, cảm thấy Carl nói cũng có lý. Lúc Russell bị ám sát không phải cũng là đang họp sao, mà cuộc họp của mấy tướng quân đó gần như có thể khẳng định là họp về việc lên kế hoạch tấn công tinh hệ Galileo rồi. Công tác chuẩn bị chiến tranh của Liên bang được thực hiện rất nhanh, sau khi tinh hệ Newton an toàn, các loại vật tư quân sự từ hậu phương liền cuồn cuộn không ngừng vận chuyển đến Millok. Toàn bộ phi trường trên hành tinh này về cơ bản là không chút ngừng nghỉ việc cất và hạ cánh các tàu vận tải khổng lồ. Tiến hành tích trữ lượng vật tư quân sự cũng như lực lượng vận tải khổng lồ như thế đã nói rõ Liên bang muốn thừa thắng truy kích, không để cho nền kinh tế của đế quốc Gatralan có được cơ hội lấy lại sức.

Đang lúc hắn suy đoán thì thượng tá Patt đã bước vào phòng, nói với mọi người :“ Cấp trên có mệnh lệnh, mọi người trở về vị trí hủy, bỏ tất cả nghỉ phép, vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh cấp 1”.

Các tham mưu nhanh chóng tản ra, hàm nghĩa của trạng thái chuẩn bị chiến tranh cấp 1 là trong vòng 48 giờ tùy lúc đều có thể tiến hành tác chiến. Bộ tham mưu phải tiến hành liên lạc, chỉ huy đối với các đơn vị chiến đấu ở tiền tuyến và hậu phương để tiến hành phối hợp, chỉ đạo chiến lược cùng vận hành toàn cục. Chuyện phải chuẩn bị quả thực rất nhiều.

Thượng tá Patt xoay người nói với Điền Hành Kiện: “Mau đến tiền sảnh đi, tướng quân Russell đang đợi cậu đấy.”

Mập mạp đáp một tiếng rồi cất bước chạy đi, trước đây hắn đã nghỉ phép một tháng, quay về liền trở thành huấn luyện viên của bọn học viên cùng tiếp nhận sự chỉ dạy của Russell, đến nay không hề tiếp xúc qua tình hình chiến tranh, đối với tình huống trước mắt cơ bản là không biết gì. Bây giờ Russell lại gọi mình đến là muốn làm gì Chắc không phải là muốn mình ra tiền tuyến đấy chứ?

Nghĩ đến đây, mập mạp chợt thấy kinh hãi, cả người run sợ nhưng lại đã đến tiền sảnh mất rồi. Yuna nhanh chóng dẫn hắn tới phòng chỉ huy. Trong căn phòng chỉ huy cực lớn ở tiền sảnh này vốn đã ngồi đầy người, bên dưới đài chỉ huy là các đài thông tin liên lạc: điện tử, ban tham mưu, hậu cần, an ninh, tình báo, lục quân, hàng không lục chiến, các hạm đội vũ trụ, cùng với một bộ phận tách ra từ hạm đội gọi là vũ trụ hàng không quân v..v... các vị tướng quân phụ trách mỗi ngành phía sau lưng đều có một đài chỉ huy nhỏ, sẵn sàng ra lệnh cho ngành của mình. Ở giữa tầng 2 của đại sảnh là bộ chỉ huy tối cao, bên trong chỉ có hai người: thống lĩnh quân sự thượng tướng Bernadotte cùng chủ nhiệm cố vấn quân sự thượng tướng Russell. Kế hoạch tác chiến và điều động toàn cục đều lấy mệnh lệnh của hai người này làm ưu tiên số một.

Mập mạp đứng ngây ra giữa cửa, đến khi Russell ngoắc tay gọi thì hắn mới có lá gan đi men theo tường đến cầu thang đi lên đài chỉ huy trung ương. Bước vào đài chỉ huy, mập mạp không khỏi có chút hồi hộp, từ nơi này nhìn xuống cả một khu vực chỉ huy rộng lớn đều thu hết vào trong mắt, mà trước mắt đài chỉ huy là một màn hình ảo cực lớn. Cho dù là bất cứ ai khi đứng ở đây đều cũng sẽ tự nhiên sinh ra cảm giác có quyền lực nắm giữ hết toàn cục trong tay mình, một loại cảm giác thành tựu, một thứ cảm giác kỳ diệu rằng mình có thể quyết định cuộc chiến bên ngoài ngàn dặm kia.

Russell liếc nhìn tên mập đang co đầu rụt cổ này, mỉm cười nói :“Ta nên gọi ngươi như thế nào đây, Russell hay là Carl.” (*)

Mập mạp giờ mới nhớ đến chuyện lúc sáng, cười xấu hổ cũng không lên tiếng, trong lòng thầm nói :“Không ngờ ông già này còn nhớ, lòng dạ hẹp hòi thế. Mẹ kiếp, mình người lớn lòng dạ cũng lớn, không hơn thua với ổng!” Trên mặt lại bày ra một bộ dạng lấy lòng.

Russell nhìn vẻ mặt cười nịnh này thì thầm có chút đau đầu: “Tại sao một thiên tài quân sự hiếm có như thế hết lần này tới lần khác lại có kiểu tính tình này chứ, thật không biết nếu có một ngày hắn hình thành lối tư duy chiến thuật của riêng mình thì hắn sẽ trở thành bộ dáng gì nữa đây.” Vừa nghĩ tới kiểu hèn mọn cũng như lối suy nghĩ thiên mã hành không khi vận dụng vào chiến thuật của hắn, Russell thật sự không biết mình nên tuyệt vọng hay là kỳ vọng nữa.

Ông ta nói với mập mạp :“Chiến lược chung về lần hành động này đã chuẩn bị xong, bây giờ là giai đoạn một trong kế hoạch tác chiến, trong khoảng thời gian này ta sẽ tiến hành huấn luyện tăng cường với người, trừ việc hàng ngày cần phải xem phân tích chiến lệ còn phải học tập về lý luận. Ngươi phải học ngay tại đây! Cho đến khi nào người nhìn ra được kế hoạch chiến lược của chúng ta mới thôi, nếu không ngươi cũng đừng mơ bước ra khỏi cánh cửa này.“

Mập mạp rốt cuộc đã yên tâm, chỉ cần không phải tùy tiện ném mình ra tiền tuyến là được rồi. Xem thì xem, dù sao cũng không chết được.

Thượng tướng Bernadotte cười nói với mập mạp: “Đây đúng là một cơ hội hiếm có đấy, hai thượng tướng cùng làm việc, ngươi được đứng phía sau quan sát cũng coi như là đãi ngộ không tệ rồi. Nếu kế hoạch chiến lược của chúng ta thực hiện xong rồi mà ngươi vẫn xem nhận ra được ẩn ý trong đó thì thực sự là làm cho người ta quá thất vọng đấy! Tới lúc đó chắc phải cho ngươi ra tiền tuyến thôi, ở đó có lẽ sẽ thích hợp với ngươi hơn.”

Mập mạp bị dọa chết khiếp, thầm nghĩ :“Không phải mới vừa nói là không nhìn ra thì không cho ra cửa sao? Sao tới ông già này thì lại đổi thành ra tiền tuyến rồi, vậy không phải là muốn láy mạng người ta à? Dù nói thế nào ta đây cũng vừa lập công, sao lại trở mặt không nhận thân nhanh thế, đúng là không có nhân tính bằng Russell, hứ!”

Vừa quay đầu liền thấy Russell cũng đang gật gù nói với mình :“Thượng tướng Bernadotte nói rất đúng, trước khi chiến dịch chấm dứt, ngươi một ngày nhìn không ra thì ở nơi này một ngày. Sau khi chiến dịch hoàn thành mà ngươi vẫn nhìn không ra thì chỉ còn cách đưa ngươi ra tiền tuyến thôi, ở đó người mới có thể phát huy sở trường của mình!”

Mập mạp thở dài trong lòng: “Quên đi! Lão này cũng con bà nó không phải người tốt, ta cũng nên thành thật bỏ chút tâm trí suy nghĩ thôi, hai cái lão thượng tướng bất lương này bộ muốn đùa chết một tên trung úy mới thấy khoái trá sao trời.”

Hiện giờ các đơn vị trong phòng chỉ huy vẫn đang làm công tác chuẩn bị trước chiến tranh, các loại thông số cùng tin tình báo hiện ra dày đặc trên màn hình máy tính trên đài chỉ huy trung ương, bản đồ quân sự cũng được chú thích chằng chịt. Mập mạp lần đầu tiên nhìn thấy Bernadotte cùng Russell điều phối chiến dịch, thượng tướng Bernadotte vừa bàn bạc cùng Russell vừa thỉnh thoảng chỉ ra các số liệu cùng với vị trí cụ thể trên bản đồ, động tác thuần thục và chuẩn xác đến khó tin. Phải biết rằng tổng thể kế hoạch tác chiến tiếp xúc đến rất nhiều phương diện, quả thực là cực kỳ phức tạp. Hai vị quan chỉ huy này không những phải xác định các bước áp dụng của chiến lược tác chiến hơn nữa còn phải kịp thời phát hiện vấn đề nhằm tiến hành sửa chữa, quan trọng nhất là trong khi cả chiến dịch tiến hành họ phải dùng thời gian ngắn nhất đoán ra ý đồ của địch, đưa ra mệnh lệnh thích hợp và chuẩn xác nhất.

Mập mạp rụt đầu, hai ông già này giống như đang cùng một đối thủ vô hình bày ra một ván cờ, một ván cờ vô song ảnh hưởng đến thiên hạ. Muốn ta nhìn thấu ý nghĩ của họ khi bày ván cờ này không phải là đang làm khó mình hay sao?

Trong đầu chợt lóe lên sáng kiến, mập mạp tiến đến trước mặt Russell hỏi :“Sư phụ, người xem….bây giờ là giai đoạn chuẩn bị, con cũng không cần ở chỗ này lãng phí thời gian chứ?” Russell khoát khoát tay nói “Nhiệm vụ của ngươi là bắt đầu từ lúc lục quân hành động, ngươi cũng sẽ bắt đầu thôi diễn kế hoạch tác chiến. Từ đây tới lúc đó người muốn làm gì tùy ý, có điều nếu để cho ta biết ngươi đến bộ tham mưu nghe tin tức thì …Hừ!”

F*ck! Bị nhìn thấu rồi! Mập mạp đang thất vọng một trận thì đài chỉ huy phía dưới đã truyền lên chiến báo, sĩ quan chỉ huy của hạm đội vũ trụ - trung tướng Fiowen báo cáo: “Hạm đội hỗn hợp số 4 đã từ không gian khiêu dược bí mật ở tinh hệ trung lập đột nhập vào tinh hệ Galileo, trên đường đánh vu hồi vào sau lưng địch phòng thủ ở điểm không gian khiêu dược thông với tinh hệ Newton đã bắt gặp hạm đội địch!”