Chương 45: 44 : Công Phu Sư Tử Ngoạm

Trong lúc Tanya đang đồ sát Quân Đồng Minh Anh ở mặt trận phía Đông, Unbes tiến về mặt trận phía Tây nơi có 710,000 quân Liên Hợp Pháp vừa tiến vào lãnh thổ Đế Quốc ở rừng thông Kyle.

Rừng thông Kyle - một khu rừng rộng lớn, nơi nơi đều là cây lá kim, phổ biến là những cây thông cao chót vót 5-10m.

Liên Hợp Pháp vừa tiến vào không được bao lâu, còn chưa xây dựng xong trại trú quân thì Unbes tới nơi.

Hắn đứng ở độ cao 11,000 mét nhìn xuống, với sự trợ giúp từ ống nhòm và nhãn pháp, hắn có thể thấy rõ những gì diễn ra ở phía dưới khu rừng lá kim kia.

Hơn 700,000 quân Liên Hợp Pháp với đồng phục chủ đạo là áo xanh dương, quần đỏ, mũ vuông màu xanh dương viền vàng đang tất bật dựng trại.

Thiếu úy Glanz híp mắt nói : "Đại úy, chúng ta tập kích chứ?"

Unbes cười cười gật đầu nói : "Khách tới mà chủ nhà không tiếp đón thì đúng là có chút vô lễ. Chúng ta xuống chào khách thôi." Nói xong hạ dần độ cao xuống 3,000 mét rồi 2,000 mét.

Độ cao hiện giờ là 500 mét. Binh lính tinh ý cũng đã có thể thấy được sự xuất hiện của những ma đạo sư ở trên đầu rồi. Có điều bọn chúng cũng không để ý lắm, cho rằng họ là đồng minh chứ không phải địch nhân.

Chẳng mấy chốc Unbes và trung đội 2 đã ở độ cao 100 mét, 50 mét rồi cuối cùng là 10 mét.

Unbes nói to : "Chào các bạn lính Pháp yêu quý. Chúng tôi cần gặp chỉ huy của các bạn để đàm luận nhân sinh."

Mấy binh sĩ Pháp lúc này mới ngước lên nhìn, kinh ngạc phát hiện ra trên đầu mình đang có 12 tên ma pháp sư trong quân phục Đế Quốc bay lơ lửng. Lúc này đây thì Unbes và trung đội 2 của hắn đã nhận được toàn bộ chú ý của binh lính Pháp rồi.

Cũng không nhiều lời, bọn lính Pháp bắt đầu rối rít cầm súng lên bắn về phía Trung đội 2 của Unbes.

Unbes lắc lắc đầu nói với Glanz : "Xem ra không thể tránh khỏi 1 cuộc chiến mà không có màn chào hỏi rồi. Diệt sạch đi."

Sau khi Tiêu diệt hết sư đoàn pháo cao xạ của địch bằng 12 đòn Decay đầy sức mạnh.

Trung đội 2, 11 thành viên bắt đầu buff mana shield của mình lên 5 lần, cái vòng sáng trắng bao quanh họ bây giờ đã có thể nhìn thấy rõ bằng mắt thường ở độ xa 20m.

Tiếp sau đó thì mọi chuyện đơn giản hơn nhiều. Từng khỏa từng khỏa những quả cầu năng lượng phóng xuống khi rừng lá kim, gốc cây, cành cây, thân cây, những lá cây li ti đứa lìa thành từng mảnh nhỏ, bay vút lên, cùng với chúng nó là những mảnh quân phục còn sót lại của những binh sĩ xấu số trong tầm bán kính nổ 300m.

Glanz và 10 thành viên còn lại cũng không thi triển nhiều pháp thuật nhưng toàn bộ đều là pháp thuật công kích có bán kính sát thương lớn :

Decay triệu hồi Green thiên thạch. Vừa được Balzarck triệu hồi ra, hết thảy binh sĩ trước mặt hắn trợn mắt nhìn lên phía trên trời, 1 quả thiên thạch to lớn mang theo kịch độc đang lao xuống dưới. Thiên thạch chạm xuống mặt đất thân yêu thì phát nổ, kèm theo vô số mảnh vỡ nhỏ li ti, không biết là của cây cối hay là bộ phận của tên lính xấu số nào. Tiêu diệt tất cả sinh vật trong vòng bán kính 50m.

Twister of Death được thi triển, nó triệu hồi một cơn lốc nhỏ, bán kính 15m lao thẳng 1 đường kéo theo vô số mảnh vỡ khác nhau. Quấn lấy ngày càng nhiều những tên lính đang hét lên tuyệt vọng, bọn chúng bị cơn lốc quấn bay ngược lên trời, tên này may mắn thì không bị va trúng cây hoặc đá thì sẽ được bay lên cao hơn 20m rồi mới rơi xuống. 20m độ cao mà rơi xuống thì....

Hell Flame triệu hồi 1 cột lửa to lớn, bừng lên từ dưới sâu mặt đất, thiêu rụi tất cả mọi vật trên mặt đất trong vùng bán kính 10m. Khắp nơi đều là binh sĩ đang bị thiêu cháy, lăn lộn vài vòng sau đó im bặt. Ngọn lửa vẫn cháy, đốt cho đến khi nào mọi thứ thành tro tàn rồi mới ngừng lại. ]

Ice Storm triệu hồi một cơn mưa tuyết lạnh giá, đóng băng hết thảy 100m trước mặt người thi pháp. Như một vị chúa tuyết thi pháp, tất cả chỉ diễn ra trong chớp mắt, tất cả cây cối hay sinh vật trong 100m trước mặt Glanz đã bị hắn đóng băng.

Wind Blade triệu hồi một lưỡi đao gió cắt phăng mọi thứ trên đường nó lao qua, công kích diện rộng, có thể ném xa 300m, cắt đứt lìa tất cả mọi thứ trong bán kính 10m. Khắp nơi trước mặt Gloack chỉ còn là từng mảnh từng mảnh.

Đồ sát diễn ra được hơn 5 phút thì dừng lại. Hơn 200,000 quân lính Pháp đã bị trung đội 2 đồ sát không thương tiếc. Bọn chúng không bị nướng thì cũng bị đóng băng, mà không đóng băng thì sẽ bị thiên thạch đập thành thịt nhão. May mắn không bị thiên thạch đập thì sẽ bị lốc cuốn đi hoặc nhanh gọn hơn là bị một lưỡi đao gió cắt đứt lìa thân thể.

Chỉ huy trực tiếp của quân đội Pháp trong chiến dịch này là Trung tướng John Micheal, lúc này hắn đã hoàn toàn không nói lên lời, thiệt hại mà đám ma pháp sư Đế Quốc gây ra là quá sức tưởng tượng của hắn. Hơn 200,000 tính mạng bị mang đi chỉ trong vẻn vẹn 5 phút đồng hồ. Ngươi là ném bom nguyên tử sao?

Unbes xác định được tên chỉ huy đang đứng cách vị trí của hắn hơn 1km ở hướng 3h. Hắn cười tủm tỉm phi hành về phía ngài Trung tướng John.

Đến trước mặt John thì hắn dừng lại, nhìn xuống nói : "Ngài chỉ huy, chúng tôi hôm nay đến đây là lòng mang thiện chí, chúng tôi chỉ tiêu diệt một nửa số quân mà ngài đem tới lãnh thổ của Đế Quốc. Sau đó chúng ta có thể tiến hành đàm phán điều kiện đầu hàng của ngài và Liên Hợp Pháp." Để lại vị chỉ huy ngơ ngác đứng đó, Unbes tiếp tục công việc đồ sát của mình, cho đến con số thương vong của Pháp đã lên tới con số 360,000 thì hắn ra lệnh cho ma pháp sư của mình dừng lại.

Lúc này, 12 người chậm rãi bay về hướng ngài Trung Tướng John đang đứng chết lặng ở cách đó không xa.

Unbes hạ xuống, tiến tới trước mặt Trung tướng John cười nói : "Bây giờ công việc của ta xem như đã hoàn thành, tiếp tới cần bàn bạc kĩ lưỡng về những khoản bồi thường của nước thua cuộc sau cuộc chiến chứ nhỉ, ngài Trung Tướng?" John Micheal tự nhận mình là một quân nhân hợp cách, những cảnh máu me hắn đã trải qua hết. Nhưng hôm nay, hắn mới biết được, cái gì được gọi là Ác Quỷ. Ngay lúc này đây, trong thâm tâm hắn đang gào thét "Ta và binh lính của ta đã đánh nhau với 12 Quỷ và chúng ta thua......" Vô lực ngồi xuống, hắn lẩm bẩm nói : "Hơn 300,000 tính mạng binh sĩ....."

Unbes cười nói : "Nếu như tôi không thể tiến hành nhanh chóng cuộc đàm phán, buộc sẽ phải tiêu diệt số binh sĩ còn lại sau đó sẽ đến tổng hành dinh nước Pháp để đàm luận với Vua của ngài rồi." John bừng tỉnh, hắn nhanh chóng đứng dậy, thi lễ mời Unbes vào trong trại, tiến hành đàm luận những điều kiện bất khả kháng. Như : bồi thường 50 tấn vàng, 100 tấn lương thực, 100 tấn than, 100 tấn.....làm tài nguyên bồi thường hậu chiến.

John Micheal không có một lựa chọn nào khác là đồng ý với tất cả những gì Unbes nói. Chiến trường đẫm máu không phải là nơi các ngươi thể hiện lòng nhân từ. Nếu như ngươi tha mạng cho một tên lính chỉ vì hắn còn trẻ tuổi thì ngươi đã sai lầm rồi.

Tên lính đó rất có thể sẽ trở thành người cướp đi tính mạng của cả ngươi và vô số đồng bạn khác, ngươi chỉ có một lựa chọn mà thôi : "Giết". Trên chiến trường, không có chỗ cho yếu lòng. Không có chỗ cho nhân từ. Không có chỗ cho xót thương. Không có chỗ để ngươi rơi nước mắt.

Những thứ đó, ngươi chỉ có thể chôn sâu ở trong lòng, để cho chúng từ từ gặm nhấm lấy linh hồn bé nhỏ của ngươi. Sau cuộc chiến, ngươi có thể thả chúng ra, từ từ cảm nhận sự thống khổ của những cảm xúc đó mang lại, nhưng không phải ở trên chiến trường.

Chiến trường khốc liệt là nơi ngươi giành giật lấy từng cơ hội để được sống, để có thể trở về với quê hương, tổ quốc, để ngươi có thể trở về với nơi mà ngươi gọi là nhà.

Đánh một con sói mà không đau, nó sẽ quay lại cắn ngươi. Nhưng khi ngươi đánh nó đau, nó sẽ nhớ và quay lại báo thù. Cho nên, phải đánh cho nó thật đau, cho nó cảm nhận thấy sự tuyệt vọng bao trùm lấy nó, khi đó, nó mới nhớ được, ai mới là kẻ nắm quyền. Ai mới là kẻ kiểm soát quyền phán định sinh tử, chỉ có như vậy, nó mới không bao giờ dám quay lại tìm ngươi báo thù.

Chỉ khi đó, ngọn lửa thù hận sẽ bị dập tắt bởi cái lạnh mang tên sợ hãi.

---- ---------

Tanya sau khi tiêu diệt xong 300,000 quân của Anh thì bay về địa điểm Alpha định trước để tụ họp với các trung đội khác. Nàng bay đi với một bản hiệp định đã được tướng Joe của Anh ký kết, đừng hỏi bản hiệp định này là gì, chỉ cần biết nó mang theo rất nhiều quyền lợi không tưởng cho Đế Quốc là được.

Trung đội 1 của Tanya có lẽ là trung đội đến nơi cuối cùng, nàng phải di chuyển khá xa mới tới được địa điểm tụ quân Alpha. Đến nơi, nàng thấy Unbes đang ngồi uống trà, Glanz thì đang nịnh nọt bóp vai cho hắn.

Không ngạc nhiên nhiều, nàng cho trung đội 1 đáp xuống, sau đó đi tới trước mặt Unbes chìa tay ra.

Unbes móc một tờ giấy chi chít những hiệp định mang đầy chữ 100 tấn "các loại tài nguyên" đưa cho nàng. Tanya đọc xong thì híp mắt nói : "Đòi có nhiêu đây thôi sao?" Unbes cười mắng : "Đớp một miếng này đã muốn thấy xương rồi, chẳng lẽ ngươi muốn đớp nốt cả tủy?"

Tanya nhe răng nói : "Ta đớp tới lớp thịt cuối cùng. Nói xong đưa bản hiệp định của mình và tướng Joe của nước Anh cho Unbes xem."

Xem được một lát thì hắn há mồm nhìn nàng trăn trối, lắc lắc đầu nói : "Cô quả thật đã đớp một miếng tới tận tủy sống luôn rồi. Phen này kiểu gì nước Anh cũng sẽ không thể ngóc đầu lên lại, ít nhất là phải 10 năm nữa mới có thể khôi phục." Tanya trợn trắng mắt nhìn hắn, quạo : "Ngươi hiền quá sao? Ngươi đớp người ta một miếng cũng sâu đến tận xương, phải ít nhất 7-8 năm nữa Pháp mới có thể khôi phục lại kinh tế nha." Hai người nhìn nhau, sau đó cười ha hả.

Đám binh sĩ cũng cười, quả thật trận này bọn họ được đánh đã nghiền, ngứa ngáy bấy lâu nay, gãi trong một buổi, thư thái không thể tả được.

Tanya cười một chút sau đó hỏi : "Weiss đâu? Sao chưa thấy.....A kia rồi, tên này lề mề quá."

Weiss cũng vừa về tới, xấu hổ đưa cho nàng một bản hiệp định của mình với Mỹ. Tanya nhìn một chút sau đó há hốc mồm trăn trối nhìn hắn, nàng đưa tờ hiệp định cho Unbes nhìn sau đó nhìn Weiss nói : "Ngươi tính giết người ta luôn sao? Mút luôn cả tủy sống của người ta rồi?" Weiss gãi gãi đầu nói : "Cũng không có cách nào, chúng tôi đến nói thì gặp đám đó đang dựng lều, bắt được tên chỉ huy là Thiếu Tướng Cole, mang đi đàm phán luôn chứ không có giết binh sĩ của họ.

Thấy tên Cole đó cũng dễ trò chuyện nên chúng tôi trao đổi 300,000 tính mạng của binh sĩ với một số lượng tài nguyên họ có thể nhận được. Lần này chúng tôi cũng không có giết nhiều lắm, chỉ hơn 10,000 là đám Mỹ đó sợ sốt vó phải đồng ý rồi.

Chưa giết đã tay gì hết."

Unbes nhìn con số tài nguyên gấp đôi với lượng tài nguyên của mình đòi Pháp bồi thường thì hắn chợt nhận ra, mình và Tanya còn quá nhân từ với đám Anh và Pháp rồi.

Unbes trầm giọng nói : "Tanya, cô xem chúng ta có nên quay lại đớp thêm một miếng nhỏ không." Dứt lời, con mắt của hắn híp lại.

Tanya cười mắng, : "Ta lười lắm, ngươi thích thì cứ đi 1 mình, ta về thủ đô đây."

Unbes lúc này mới bỏ sát ý, quay lại bộ dáng cà lơ phất phơ cười nói :"Cũng phải, mệt mỏi rồi, nên về thôi."

Gật đầu, Tanya to giọng : "Các đồng chí, chiến tranh đã kết thúc, bây giờ về nhà thôi."