Chiến thắng đã tới rất gần.
Sau 1 tuần lễ tổng tiến công, Đế Quốc đã đánh bật quân đội của Cộng Hòa ra khỏi thủ đô Paraise. Trên cơ bản thì Lãnh thổ của toàn bộ Cộng Hòa đã thuộc quản lý của Đế Quốc, chỉ còn một đảo nhỏ ngoài khơi.
Chiến thắng đã nằm trong tầm tay, chỉ còn chờ quân đội của Cộng Hòa đầu hàng nữa thôi.
Xác định chiến thắng, cao tầng Đế Quốc cho phép các chỉ huy lui về thủ đô ăn mừng. Với lại, cũng đã gần với thời điểm cuối năm rồi, cho phép binh lính về nhà sum vầy cùng gia đình cũng là chuyện đương nhiên.
Chiến thắng là một thứ kẹo ngọt ngào hấp dẫn tất cả mọi người, ai cũng muốn nếm thử nó, một khi đã nếm được mùi vị của nó, sẽ không thể quên được hương vị ngọt ngào của nó. Nhưng chiến thắng cần phải được các vị lãnh đạo tận dụng một cách thông minh chứ không phải chỉ ngồi ở bàn tiệc uống mừng đơn điệu.
Ngay lúc này Tanya và Unbes nhận được tin một tiểu đoàn của Cộng Hòa đã lên tàu chuẩn bị ra khơi đi ra ngoài đảo. Lấy lý do là ra ngoài đó dẫn độ các binh sĩ còn ở ngoài chưa biết tin về.
Tanya không ngốc, nàng thừa biết đám binh lính này thưa dịp Quân đội Đế Quốc lơ là cảnh giác, chuồn ra ngoài, tự lập môn hộ, quay lại báo thù. Bọn ngu này đã bị thù hận lu mờ ý chí, muốn kéo dài cuộc chiến này, chính vì lũ ngu này mà dẫn tới Thế Chiến thứ nhất ở Thế giới này.
Unbes cũng biết sẽ có biến, hắn cười cười vỗ vai an ủi Tanya : "Thôi, chúng ta là binh lính, nghe lệnh cấp trên là đủ rồi, nóng giận làm gì. Con người mà, ai cũng sẽ mắc phải sai lầm." Rồi hắn nghiêm giọng nói : "Kể cả các thánh nhân còn mắc sai lầm chứ đừng nói là con người vô tri." Tanya đấm một cái thật mạnh, làm sập một mảng tưởng, nàng nghiến răng nói : "Lũ Cộng Hòa chết tiệt, một khi đám đó dám tuyên chiến, ta sẽ dẫn Đại Đội 203 đi tiêu diệt tận gốc." Giải tỏa xong tâm tình, nàng cười khanh khách nói : "Đi làm một chầu với ta chứ?"
Unbes ngạc nhiên hỏi : "Một kẻ chỉ suốt ngày cafe lại rủ ta đi nhậu?"
Tanya cứng họng, cười khan nói : "Thì người ta uống cafe thay rượu cũng được."
Unbes búng cái mũi nhỏ của nàng nói : "Thôi đi bà trẻ, đi với ta, đi đàm luận với Trung tá Reguren một chút, ta tin là hắn cũng không biết nhậu nhẹt là gì đâu." Tanya xoa xoa mũi, nhe răng nói : "Dám búng mũi ta, xem chiêu." Nói xong, há miệng ngoạm một miếng vào tay Unbes.
Cho dù nàng có cắn gãy cả răng cũng không mảy may làm đau được hắn, nghiến nghiến 2 hàm răng lên tay hắn cho thỏa thích, nàng buông ra, cười nói : "Đi thôi." Unbes cười ha hả theo sau.
Đến tổng bộ Quân sự chiến lược, chỉ thấy có 2 tên trung úy đang canh gác ở đó.
Tanya bước lên, nói : "Thiếu tá Tanya Degurechaff, chỉ huy của đại đội 203. Xin phép gặp mặt Thiếu Tướng Zettour."
Một vị trung úy cười nói : "Xin lỗi Thiếu tá, e rằng các vị lãnh đạo đang tụ tập ở sảnh tiệc ăn mừng chiến thắng rồi."
Có chút thất vọng, Tanya hỏi : "Vậy còn Trung Tá Erich?"
Reguren lúc này cũng đi tới, thấy Tanya hỏi gặp mình, có chút ngạc nhiên hỏi : "Cô tìm tôi sao Thiếu tá?"
Tanya gật đầu.
3 người vào một căn phòng trống, Reguren nói : "Hai vị dùng gì?"
Tanya : "Tôi uống cafe, còn Unbes, cứ cho hắn một tách trà là được."
Một vị Thiếu úy pha trà và cafe bưng lên, Tanya và Reguren uống cafe, còn Unbes thì vẫn thoải mái với tách trà của mình.
Reguren nói : "Trong chiến thắng lần này, công trạng của 2 người quả thật là không thể đong đếm được. Nghe nói cô tìm Thiếu Tướng Zettour. Nếu có chuyện gì, cô có thể phát biểu ý kiến cá nhân của mình với tôi." Tanya nhỏ giọng : "Ý kiến cá nhân sao?"
Reguren hơi ngạc nhiên vì biểu hiện của Tanya, hắn dò hỏi : "Có chuyện gì....?"
Tanya : "Đúng là chúng ta đã giành được một chiến thắng hoành tráng trước quân đội của Cộng Hòa."
"Ngay lúc này, toàn thế giới đang nhìn vào sự quả cảm của quân đội chúng ta."
"Trong lúc này, vinh quang và chiến thắng của Đế Quốc có thể là thật."
Nói xong, nàng đưa tách cafe lên miệng, một hơi uống hết. Unbes thấy nàng như vậy, lắc lắc đầu, vẫn tay cầm tách trà từ từ thưởng thức.
]
Reguren ngạc nhiên nói : "Trong lúc này.......?"
Tanya dốc ngược tách trà xuống, chậm rãi nói : "Chiến thắng."
"Đó là một thứ cám dỗ khó thể chối từ. Kẻ nào cũng muốn nếm thử nó."
"Nhưng tại sao, Tổng bộ chiến lược lại không sử dụng nó?"
Reguren thò tay xuống bàn, lấy ra một điếu thuốc, hỏi : "Không biết sử dụng chiến thắng ?"
Tanya : "Xin lỗi đã phải nói ra điều này, Tổng bộ chiến lược chỉ biết cách giành lấy chiến thắng chứ không hề biết cách sử dụng nó làm sao cho đúng."
Reguren đưa tay lên chống lấy gọng kính hỏi : "Tức là sao?"
Hắn đã bị ý kiến của Tanya hấp dẫn.
Tanya ngước lên nhìn hắn nói : "Tôi chắc là lúc này các thành viên trong tổng bộ chiến lược đang say mùi chiến thắng nhỉ."
"Dĩ nhiên, những người tự mình tham gia chiến dịch, bỏ ra biết bao công sức tất nhiên là muốn được nghỉ ngơi, ăn mừng một chút sau một trận chiến khó khăn đầy cam go." Nàng nghỉ một nhịp, nói : "Nhưng những người đứng đầu, dẫn dắt toàn thể chiến dịch lại say sưa ngủ quên trên chiến thắng. Đó là một sai lầm và có thể xem là lơ là nhiệm vụ, đã vi phạm vào quân luật." Reguren cảm thấy não của mình có chút không đủ dùng, hắn cúi xuống nói : "Thiếu tá, như vậy là đủ rồi. Cô có lẽ đã đi quá xa."
Tanya vẫn lơ đễnh nhìn hắn nói : "Là ngài hỏi ý kiến cá nhân của tôi mà, Trung tá."
Reguren cúi xuống, lấy một que diêm, nhóm lửa, đốt điếu thuốc nói : "Dù là thần chiến tranh có chút yêu quý cô, nhưng cô cũng có chút hơi kiêu ngạo quá rồi đấy." Tanya kinh ngạc sau đó thì nàng lạnh giọng nói : "Xin thứ lỗi, nhưng tôi nghĩ đám thần thánh đó không yêu quý gì mình đâu."
Unbes ở một bên nín cười, nhịn một chút. Hắn quay qua thưởng thức nốt tách trà của mình. Quả thật, ngồi uống trà nghe 2 người này đàm luận cũng có chút thú vị.
Reguren rít một hơi thuốc, thở hắt ra nói : "Cô là một thiên tài quân sự, với khả năng suy luận nhạy bén và quyết đoán. Nhưng quả nhiên, bản chất của cô có một chút không giống người thường. Cô quá khắt khe rồi đó Thiếu tá." Nghỉ một nhịp, Reguren nói tiếp : "Cộng Hòa đã mất đi thủ đô và phần lớn lãnh thổ đã nằm trong tầm kiểm soát của Đế Quốc. Bất cứ hành động nào hiện tại cũng là vô ích, còn có thể gây thêm bất lợi." Rít thêm một hơi thuốc, hắn nói : "Còn có lý do gì để họ tiếp tục cuộc chiến này chứ? Hi sinh tất cả tài nguyên của đất nước để tiếp tục cuộc chiến là một hành động điên rồ." Tanya trầm mặc, sau đó nàng nói : "Ngài nói vậy là đúng."
Reguren cao giọng hỏi : "Thế tại sao cô lại muốn tiếp tục cuộc chiến, nó đã kết thúc rồi mà?"
Tanya bưng tách cafe lên, đi pha một ly mới. Vừa đi nàng vừa từ từ nói.
"Nếu như tôi được phát biểu ý kiến của mình."
"Ngài Zettour và Rudersdorf là những người theo chủ nghĩa thực dụng, rất giỏi trong những vấn đề chính trị và quân đội."
"Họ là những người lính, lãnh đạo ưu tú. Và cả ngài nữa, Trung tá."
"Tổng bộ chiến lược của ta là một cơ sở hùng mạnh về kiến thức và sự logic."
"Và vì thế, những lý luận hợp lý lúc này đều khiến cho mọi người tin rằng chiến tranh đã kết thúc, và chúng ta đã giành được chiến thắng."
"Nhưng tôi phải nói rằng, nó vẫn còn chưa đầy đủ."
Reguren hỏi : "Lý luận hợp lý vẫn còn chưa đầy đủ? Vậy nó còn thiếu cái gì để chúng ta giành được chiến thắng chứ không phải chiến thắng tạm thời như lời cô nói." Tanya bưng một tách cafe nóng, tiến về phía cửa sổ, nhìn ra ngoài bầu trời xa xăm, nói : "Mọi người trong tổng bộ lãnh đạo quá logic, và vì thế, mọi người đã bỏ qua một điểm. Chủ nghĩa hiện thực không phải lý do duy nhất thúc đẩy con người hành động." "Chúng ta vẫn còn là những sinh vật ngu ngốc mà thôi."
Reguren khàn giọng hỏi : "Ý cô là nhân loại vẫn là những sinh vật ngu ngốc không có lý trí?"
Tanya : "Nếu tôi được phát biểu, thì đó là ý của tôi."
Reguren truy hỏi, hắn đang bối rối. "Vậy cô có bằng chứng gì chứng minh cho những gì mình đã nói?"
Tanya vẫn cái giọng lơ đễnh đó, nàng từ từ nói : "Lịch sử."
Nàng quay lại, nói : "Ý tôi là những gì tôi đã tận mắt chứng kiến và trải nghiệm qua."
Reguren tay co co một chút, hắn nói : "Kể cho tôi nghe."
Tanya mắt cá chết, giọng lơ đễnh nói : "Tôi đã thấy."
"Ánh mắt của những người đàn ông cháy lên ngọn lửa thù hận."
"Tôi cũng đã thấy binh lính của Đế Quốc mất đi lý trí khi họ giận dữ."
"Tôi cũng đã thấy một người hi sinh tất cả để báo thù xả hận, kẻ này bị thôi thúc bởi sự giận dữ của mình."
"Thế nên tôi đã nhận ra, à không, không hẳn là nhận ra mà là nhớ lại."
"Trước đây, mình cũng đã từng trải qua sự điên loạn chống lại các quy luật."
"Dù cho chúng ta có phát triển thế nào, dù quy tắc xã hội có áp đặt lên chúng ta thế nào, thì con người cũng vẫn chỉ là những sinh vật ngu ngốc, đôi khi để cảm xúc lấn át đi ý chí của bản thân." "Một con người khi đã bị thù hận lấn át ý chí, thì sẽ tiếp tục đấu tranh, mà không cần bất kì một lý do nào cả. Hắn sẽ bỏ qua mọi lý trí của bản thân, không quan tâm là thắng hay là thua, hay sẽ đạt được lợi ích gì." "Đó là lý do mà tôi không thể ngồi yên."
Nàng đi đến trước mặt Reguren, trầm giọng nói : "Chúng ta không nên ngủ quên trên chiến thắng tạm thời này!"
"Tất cả ngọn lửa thù hận cần phải được dập tắt."
Reguren kinh hoảng, hắn chợt nhận ra, Tanya đã phá vỡ thế giới quan của mình, đem mình ném xuống một vực thẳm không có lối ra. Ở đó, hắn đã là một con quỷ.
Sợ hãi quay đầu nhìn sang Unbes, chợt thấy tên này đang nhe răng cười khà khà nhìn mình. Hắn đã hiểu, tiểu tổ 2 người này là 2 con Ác Quỷ trong lốt 2 đứa trẻ con. Chúng bước ra từ địa ngục và sẽ phá hủy toàn bộ thế giới này.
Nhấn chìm cả thế giới trong cô độc và sợ hãi.
Bỗng nhiên, lúc này có tiếng gõ cửa. Một thiếu úy bước vào nói : "X-Xin thứ lỗi. Thông tin này vẫn còn đang được xác minh, nhưng quân đội của Cộng Hòa đang làm gì đó ở phía Nam." Tanya và Unbes trầm lặng, sau đó thì sát khí bao trùm lấy 2 người. Tên lính thông tin và cả ngài Trung tá rùng mình.
Tên lính thông tin tinh thần yếu, hắn thấy bóng dáng của 2 vị SaTan ở 2 vị chỉ huy đại đội tinh anh 203 này. Hắn quay người chuồn ra ngoài, trong lòng thầm nghĩ, 2 người này thật đáng sợ. ------ --------
Không ngoài suy đoán của Tanya, một tên lãnh đạo của Cộng Hòa đã chuồn được ra ngoài, ở ngoài hắn thành lập một tổ chức tự xưng là Cộng Hòa Tự Do.
Hắn dẫn theo 1 tiểu đoàn hơn 10.000 người lập thành một đội quân nhỏ. Thề sẽ chiến đấu cho đến khi giành được chiến thắng. Thề sẽ chiến đấu với Đế Quốc cho đến hơi thở cuối cùng.
Hòa bình thì ai cũng muốn, chính vì thế mà họ không ngần ngại cầm súng tham gia vào cuộc chiến để giành lấy hòa bình.
Thế chiến thứ nhất cứ như thế nổ ra, Quân Đồng Minh Anh, Quân Liên Hợp Pháp, Quân đội Đế Quốc, Quân đội Cộng Hòa, le lói đâu đó có bóng dáng của bạn hiền Mỹ.
Tất cả các cường quốc hiện giờ của thế giới đồng loạt tham chiến. Mục tiêu chung là chối bỏ sự hình thành của một cường quốc mới mang tên Đế Quốc.
Chớ trêu thay, Đế Quốc lại sở hữu sức mạnh quân sự khổng lồ và một dàn lãnh đạo tài ba ở hậu phương. Quan trọng hơn, nó còn sở hữu đại đội bất khả chiến bại 203 được lãnh đạo bởi 2 con quái vật dưới lốt 2 đứa trẻ em.
Cuộc chiến tranh thế giới lần thứ nhất sẽ diễn ra thế nào đây?