Chương 210: Mục tiêu

Xoa xoa đôi mắt đang nhức nhói, Akari chợt nhìn lại tấm gương trước mặt đã nứt vỡ từ bao giờ liền không khỏi chợt thở dài nhẹ nhõm.

Mặc dù cả hai giao phong rất nhanh, nàng cũng không nhận lấy tổn thương gì quá lớn nhưng Akari biết đấy chỉ là bởi vì năng lực của mình chiếm tiện nghi, mà lại đầu óc của đối phương dường như không dễ dùng lắm.

Nếu tua ngược lại lần nữa đối phương nhận ra nàng lúc ấy chính là đang cố tình kéo dài thời gian để hồi phục một chút năng lượng cùng thể lực để rút lui thì sợ rằng chính mình tránh không khỏi phải trải qua một hồi ác chiến.

- Xem ra năng lực thần bí này cũng không bình ổn như ta tưởng, quan sát các thế giới song song càng xa thế giới này các Akari cũng sẽ biến trở nên khác biệt lớn với bản thân, đến đỉnh điểm có thể như "Akari" vừa rồi ra tay với chính mình.

Nhíu mày tự nhủ một câu xem như cảnh cáo chính mình không nên bành trướng mà tiếp tục không cố kỵ quan sát những thế giới khác, ít nhất là trước khi có thực lực kia.

Akari duỗi lưng xoa dịu cơn mỏi vì ngồi một chỗ có chút lâu liền đứng người dậy đi vào phòng tắm.

Hôm nay trải qua quá nhiều rồi, nàng cần thư giãn một chút rồi nghỉ ngơi, dù sao ngày mai vẫn phải đi học nha.

...

Lúc này tại một khu hẻm hoang vắng.

Trong màn đêm, từng cái bóng đen nhỏ tại trong hắc ám nhanh chóng xuyên toa, tốc độ nhanh chóng vô cùng khiến cho mắt thường khó mà bắt được.

Chỉ là đột nhiên toàn bộ không gian nháy mắt liền chợt sáng rực cả lên.

Các ngôi nhà xung quanh bỗng nhiên xuất hiện vô số đen chiếu soi rọi ánh sáng mãnh liệt xuống đám sinh vật đang luồn lách giữa các con hẻm kia.

- Hừ, bảo sao đó giờ lại trốn kỹ như thế, thì ra thật sự là một đám chuột nhắt.

Đứng đèn chiếu, một bóng người thon thả hoàn toàn hiện lên với đôi chân cao ráo cùng vòng eo thon gọn gàng khiến người khác không khỏi muốn vòng tay ôm thử xem sao.

- Sakura, các bên khác đã lùa bọn này hết vào đây rồi chứ?

- Vâng Shinatsu-sama, đây là toàn bộ rồi ạ, những khu khác đã sớm phong tỏa, ngoại trừ nơi này bọn chúng không còn những chổ khác để đi.

Một bóng người nhỏ nhắn khác nấp sau bóng đèn trịnh trọng trả lời.

Nghe thấy vậy Shinatsu hài lòng cười tự tin một tiến liền đắc ý khen một câu:

- Làm tốt lắm.

Nói xong không chút đợi chờ, Shinatsu liền phi thân xuống bầy chuột dưới kia.

Đám chuột vốn dĩ bị ánh sáng đột ngột chiếu đến dẫn đến loạn đội hình, giờ đây lại đột ngột có kẻ công tới giữa bầy khiến đám chuột càng thêm hỗn loạn cùng điên cuồng cắn tới, thậm chí chút "thức ăn" đã bị cắn xé không còn nhân dạng cũng bị bọn chúng không màng tới mà quăng một bên, hoàn toàn chỉ muốn đem kẻ trước mắt cũng bào chế thành "thức ăn" sau đó mang về ổ.

Chỉ là Shinatsu đối với đám chuột công tới thì chỉ cười khẩy một tiếng sau đó thân thể chợt hóa thành làn khói tản ra khắp nơi, cơ hồ là hoàn toàn tan biến trong không khí.

"Thức ăn" trước mắt đột ngột biến mất khiến bầy chuột bối rối vô cùng, bọn hắn muốn dựa vào mùi để tìm kiếm đối phương nhưng lại ngỡ ngàng phát hiện mùi hương "thức ăn" vừa rồi hiện tại đâu đâu cũng có, trong không khí, trên mặt đất, trên người đồng đội của chúng, thậm chí trên người chính bọn chúng khiến cho bầy chuột càng thêm hỗn loạn hơn, thậm chí đã xuất hiện không ít tình huống các cá thể vì lầm tưởng mà cắn xé lẫn nhau, thậm chí còn tự hại chính mình.

Chỉ là rất nhanh bọn chúng liền không còn xâu xé nhau nữa, tất cả đều đột nhiên ngã khụy xuống, nếu để ý kỹ liền có thể phát hiện từng con chuột to mọng lúc đầu giờ đây lại đột ngột trở nên héo úa cùng co quắp lại tựa như một bộ già nua sắp chết.

Mà trên nóc nhà, thân ảnh Shinatsu lại một lần nữa ngưng tụ lại, sắc mặt hài lòng nếm môi một cái.

Từ ngày kia sử dụng trạng thái gọi là "Bayron-mode" kia, Shinatsu liền mê luyến thứ sức mạnh tuyệt đối ấy. Chỉ là nàng phát hiện bản thân sau đó dù cho có hấp thụ sinh mệnh lực nhiều cỡ nào thì cũng vô pháp đạt tới trạng thái kia lần nữa.

Nhưng mặc dù không có cách lần nữa tiến vào "Bayron-mode", việc hấp thu sinh mệnh lực này thông qua năng lực từ đôi mắt cũng khiến Shinatsu cảm giác thoải mái vô cùng, tất cả các hạng chỉ số tố chất thân thể cũng dần dần tăng lên.

Việc này khiến cho Shinatsu đối với tương lai mình có thể mạnh tới đâu vô cùng hài lòng cùng hiếu kỳ.

- Haiz. đáng tiếc bầy chuột này chung quy chỉ là sinh vật cấp thấp, hút không ra bao nhiêu năng lượng, nếu là có thể hút được sinh mệnh của con chuột khổng lồ kia liền tốt.

Thầm tiếc một câu, Shinatsu liền quay đầu phân phó trợ lý đứng sau nàng:

- Sakura, gọi người tới xử lý đống hỗn loạn dưới kia đi, ta hiện tại về trước.

- Vâng, Shinatsu-sama.

Nhìn đối phương vẫn là bộ dáng thanh lãnh nghiêm túc như mọi khi, Shinatsu không khỏi cười khổ một tiếng.

Không thể không nói chính phủ phân phối cho nàng một cô trợ lý rất có năng lực, chỉ là đáng tiếc đối phương cũng quá mức cứng nhắc, rất khó giao lưu đùa giỡn, nếu không nàng kiểu gì cũng phải mang đối phương về nhà làm bạn nhậu.

Thở dài một tiếng Shinatsu nói một câu "Hẹn gặp lại" sau liền hóa thành khói bay lên không trung trước ánh mắt bình tĩnh nhưng chất chứa vài phần hâm mộ của thư ký Sakura, chỉ qua vài giây liền biến mất hoàn toàn trên không trung.

Lơ lửng trên bầu trời, tận hưởng làn gió thổi thoáng qua lôi kéo nàng hóa thành làn gió theo cùng khiến cho Shinatsu vui sướng thích ý vô cùng.

Từ trên cao ngắm nhìn cảnh tượng thành phố đông đúc nhộn nhịp dưới chân, Shinatsu không khỏi cảm khái bản thân thật may mắn khi có thể trở thành siêu phàm để rồi có thể đứng vị trí như hôm nay.

- Chỉ là ta sẽ không ngừng bước mãi ở đây, một ngày nào đó ta, Shinatsu Seikiyo sẽ lại đứng trước mặt ngươi và đón lấy một kiếm đó.

Nhớ lại lưỡi kiếm như vô hình dễ dàng đem mình chém ngang lưng ngày đó, Shinatsu không khỏi chợt nghiêm túc cùng hoài niệm.

Khoảnh khắc ấy, nàng đã tuyệt vọng cùng sợ hãi cỡ nào, khó ai mà biết được.

Dành cả đời luyện tập vô số võ thuật cùng kỹ thuật cận chiến, từ cổ võ đến hiện đại, từ những môn kỹ thuật nổi tiếng hoặc tới gần như thất truyền.

Nhưng đứng trước một kiếm khi ấy, tất cả mọi thứ nàng có đều hóa thành không.

Một kiếm ấy đừng nói nàng của khi ấy, sợ rằng lại luyện thêm ba mươi năm nữa cũng không thể nào chống lại nổi.

Sự tuyệt vọng của nàng vào khoảnh khắc khi ấy có thể tưởng.

Nhưng hiện tại đã khác, Shinatsu nhìn lòng bàn tay mình chợt nắm chặt lại, sắc mặt đầy nghiêm nghị.

Hiện tại nàng có tự tin, vô cùng tự tin chính mình đã có tư cách đứng đối mặt với đối phương.

Nếu lại phát dục thêm một đoạn thời gian nữa, dù không dùng át chủ bài, nàng cũng có tự tin cùng đối phương đánh ngang cơ.

Điều này khiến Shinatsu mừng rỡ nhưng nàng sẽ không vì thế mà hài lòng.

Người ta đã có thể khi ấy một kiếm chặt ngươi, hiện tại ngươi mạnh lên, đối phương cũng sẽ không đứng đợi ngươi.

Muốn chiến thắng được nữ kiếm sĩ kia, Shinatsu tự nhận chính mình còn phải cố gắng rất nhiều.

- Hừ, rồi một ngày nào đó ta sẽ vượt qua ngươi, thậm chí là đám người các ngươi.

Nhớ tới một vài kẻ khác cũng kinh khủng không kém, Shinatsu càng thêm quyết tâm tự nhủ:

- Ta, Shinatsu, tuyệt không kém một ai!

...

Được rồi mục tiêu đã định ra, hiện tại về làm chầu bia thôi.