- Ngao ô...
Từng tiếng gầm nhẹ truyền tới, trong bóng tối bỗng lóe lên quang mang, chấm sáng bích lục u lãnh, vô cùng khiếp người.
- Có biến!
Cổ Trần thoáng thấy bất tường, cầm Cốt mâu hét lớn một tiếng.
Trong bóng tối có cái gì đó đang tiếp cận, u quang lấp lóe khiến hắn cảnh giác.
Trên thảo nguyên, có rất nhiều thứ nguy hiểm.
Ví như, bầy sói!
- Đề phòng!
Cổ Trần cầm Cốt mâu chạy vội ra, vừa chạy vừa hét lớn nhắc nhở các tộc nhân.
Hắc Thổ phản ứng đầu tiêu, cầm Thạch mâu mới được Cổ Trần ban cho chạy vội tới, thần sắc vô cùng ngưng trọng.
- Tộc trưởng, bên ngoài có cái gì vậy?
Hắc Thổ ngưng trọng hỏi.
Các tộc nhân phía sau cũng đã tụ lại một chỗ, thanh niên trai tráng cầm chắc vũ khí, bao quanh già trẻ nữ nhân trong tộc.
Dưới ánh lửa, nguyên một đám người đầy khẩn trương, không khí trở nên ngưng trọng, tất cả cùng chăm chăm nhìn vào trong bóng tối.
Chỗ đó có đại lượng bóng đen đang tiếp cận, số lượng đông đảo.
- Đó là cái gì?
Có tộc nhân hoảng sợ kêu to, u quang trong bóng tối vô cùng khiếp người.
Trong bóng tối, từng đôi mắt u lãnh nhìn chằm chằm lại.
Cổ Trần hơi biến sắc, từng đôi mắt kia như từng ánh mắt tử thần, tràn ngập bạo ngược khát máu, khỏi phải nói, là đàn thú.
Khả năng là bầy sói.
Hơn nữa không phải sói bình thường.
Ở trong cái Man Hoang thế giới này, sinh vật có thể tồn tại đa phần không phải dã thú bình thường, lập tức khiến Cổ Trần trở nên cảnh giác.
- Chuẩn bị chiến đấu!
Hắn hét lớn, tay cầm Cốt mâu, lưng đem Cốt kiếm đi ra khỏi phạm vi đống lửa, ánh mắt nhìn chằm chằm vào u quang trong bóng tối.
Chỉ thấy từng đạo hắc ảnh từ trong bóng tối đi ra, thể trạng to lớn cường kiện, dưới ánh lửa lộ rõ thân phận.
Là sói, không phải sói thường mà là một loài dã thú tiền sử, Khủng Lang.
- Khủng Lang?
Hai mắt Cổ Trần nhíu lại, kinh hãi phát hiện bốn phía đã sớm phủ đầy Khủng Lang.
Khủng Lang, thân dài hai mét, toàn thân xám tro, bọn chúng chính là một loài sinh vật cực hung tàn, săn bắt theo bầy, hơn nữa cá thể cũng cực mạnh.
Tổng hợp lại, có thể nói là một trong những sát thủ mạnh nhất Man Hoang thảo nguyên.
- Là Khủng Lang, bắn tên!
Cổ Trần hét lớn, lập tức quyết đoán truyền đạt Chỉ thị.
- Bắn tên!
Tho quát lớn, thanh âm truyền khắp tứ phương, trong chốc lát, nguyên một đám thợ săn ào ào giơ cung cài tên, nhắm vào bóng tối bắn ra từng mũi tên.
Hưu hưu hưu!
Một trận mưa tên giáng xuống, từng tiếng gầm nhẹ theo đó vang lên, một số Khủng Lang bị bắn thương, nhưng lại cũng kích phát hung tĩnh của bọn nó.
Mũi tên gỗ chỉ có thể tạo thành vết thương ngoài da, căn bản không thể giết được đám dã thú này.
Nhìn tới điểm này, Cổ Trần lại ngưng trọng quát khẽ:
- Các dũng sĩ, bầy sói đột kích, theo ta cầm trường mâu tới cản.
Ô!
Nói xong, Cổ Trần liền quơ một cây Mộc mâu bên cạnh, nhắm ngay hắc ảnh trong bóng tối ném qua.
Mộc mâu được gia trì Thiên Quân chi lực, ô ô xé tan bóng đêm, xuyên qua một đạo hắc ảnh, ghim nó trên mặt đất.
- Ném!
Hắc Thổ hét lớn, học theo Cổ Trần phi mộc mâu vào trong bóng tối.
Những người khác cũng làm theo, ào ào quơ lấy mộc mâu ném mạnh, trong lúc nhất thời, mộc mâu ô ô xuyên không trung, bao trùm trên khu vực tối đen.
Phốc phốc...
Một hồi âm thanh xuyên thịt vang lên.
- Ngaoooo...
Theo đó là từng tiếng kêu thảm, không ít Khủng Lang bị mộc mâu xuyên thân thể, kẻ chết đứa trọng thương, tạo thành hỗn loạn không nhỏ.
- Các tộc nhân còn lại, mau đốt đuốc, tụ tập cùng một chỗ, không được làm loạn.
Cổ Trần tiếp tục hạ lệnh, để các tộc nhân không tham dự chiến đấu tụ lại.
Bên cạnh đống lửa, mấy ngàn người đốt đuốc tụ thành một vòng, chiếu sáng sơn côtcs.
Dưới ánh lửa, đám người rốt cục nhìn rõ được tình cảnh bốn phóa, khắp nơi đều là Khủng Lang, từng đầu Khủng Lang ẩn tàng trong bóng tối bị kéo ra ngoài.
Lúc này đám người mới kinh hãi phát hiện, bọn họ đã bị đại lượng Khủng Lang vây quanh, toàn bộ bốn phía sơn cốc đều là Khủng Lang.
Nếu không phải trong sơn cốc có đốt lửa, chấn nhiếp đám Khủng Lang này, không chừng đã sớm bị tập kích.
Lửa, có thể khiến dã thú e ngại không dám tới gần.
Khủng Lang cũng không ngoại lệ, giờ các tộc nhân lại đồng thời giơ cao bó đuốc, cảnh tượng này lại càng khiến đám Khủng Lang e ngại hơn.
- Ngao ô...
Đột nhiên, một tiếng sói tru mạnh mẽ vang lên, Cổ Trần theo hướng nhìn lại.
Hắn mơ hồ nhìn thấy một đạo thân ảnh khổng lồ, thân thể cao lớn màu bạch ngân đứng trên đỉnh núi, dưới ánh trăng vô cùng bắt mắt.
Đó là Lang vương!
Cổ Trần thầm xác định, đó là một đầu Lang vương, khí tức cường đại hung hãn lại càng thêm cao quý.
Hắn hơi híp mắt lại, nhìn chòng chọc vào Ngân Lang vương, đầu Ngân Lang này uy phong lẫm liệt, không phải nó thì không thể là ai khác.
Lang vương xuất hiện, đám Khủng Lang vốn e ngại không dám tiến lên lập tức gầm gừ, cẩn thận bước tới, chuẩn bị phát động công kích.
- Chú ý, bầy sói muốn tấn công!
Cổ Trần hét lớn nhắc nhở, ý thức được đám Khủng Lang muốn tập kích.
- Các tộc nhân, vì bộ lạc, cầm vũ khí lên chiến đấu!
Tiếng hét xuyên phá bóng tối, chấn động tất cả các tộc nhân, người người ào ào nắm chặt vũ khí, thần sắc khẩn trương nghênh đón.
- Ngao ô!
Chỉ nghe một hồi tiếng sói cao vút truyền đến, Lang Vương ngửa mặt tru dài, toàn bộ bầy sói lập tức bạo động, cùng nhau phát động tập kích mãnh liệt.
Từng đầu Khủng Lang chạy như bay tới, hướng về phía đám người trong sơn cốc, tình huống vô cùng nguy cấp.
- Chiến đấu!
- Vì bộ lạc!
Cổ Trần gào thét một tiếng, vung Cốt mâu phóng tới trước mặt một đầu Khủng Lang.
Cốt mâu ô ô xé toạch không khí, chỉ nghe “Phanh” một tiếng, máu tươi bắn tung tóe, xương vụn bay tán loạn, một đầu Khủng Lang trực tiếp bị đánh nổ.
- Rống!
Lại có thêm ba đầu Khủng Lang vồ tới, miệng lộ răng nanh, bốc lên mùi hôi tanh nồng đậm.
Cổ Trần không chút đổi sắc, hai tay cầm chắc Cốt mâu, đâm tới như thiểm điện, phù một tiếng xuyên qua thân thể một đầu Khủng Lang, đánh chết tại chỗ.
Hai đầu Khủng Lang còn lại đã bổ nhà tới trước mặt, Cổ Trần muốn rút Cốt mâu cũng không kịp, thế nhưng hắn không chút loạn, tay phải vung ra một quyền.
Oanh!
Chỉ một quyền, tựa như búa tạ đập dưa hấu, đầu Khủng Lang trực tiếp nổ tung, huyết vụ bắn tung tóe, chết tại chỗ.
- Cút!
Một đầu Khủng Lang cuối cùng, Cổ Trần hét lớn rút Cốt mâu quét ngang, tiếng xương gãy răng rắc liền truyền tới, đầu Khủng Lang này còn chưa kịp hừ một tiếng, đã chết thảm không thể thảm hơn.
- A...
Ngay lúc này, trong sơn cốc cũng truyền tới tiếng kêu thảm thiết, Cổ Trần biến sắc quay đầy, đã thấy những tộc nhân khác đã rơi vào tập kích.
Có người bị Khủng Lang bổ nhào, miệng lớn cắt đứt yết hầu.
Trong bóng tối, không ngừng có Khủng Lang nhào tới, thể phách chúng to lớn, tộc nhân trong bộ lạc căn bản không ngăn được.
- Đáng chết!
Cổ Trần vừa kinh vừa sợ, nhìn thấy tộc nhân bị tập kích, bản thân lại chỉ có một mình khó thể cản đại thế.
- Vậy trước làm thịt ngươi!
Hắn bỗng quay đầu, ánh mắt lộ vẻ hung ác nhìn chòng chọc vào bóng dáng tuyết trắng ngạo nghễ trên đỉnh núi, chính là Lang vương.
Cầm tặc tiên cầm vương!