Chương 20: Thể Phách Cường Đại

Nửa chén tinh huyết vào miệng, chỉ cảm thấy một cỗ hoat nhiên từ trong cơ thể bạo phát, tựa như thứa vừa vào miệng không phải huyết dịch, mà là một đoàn dung nham nóng rực.

Toàn thân Cổ Trần đỏ ửng, một luồng kim quang bốc lên, rất nhạt, lại nhuộm cơ thể hắn thành màu vàng kim, trong kim có đỏ, trong đỏ có kim.

Nhiệt khí toát ra, khói trắng bốc lên.

Mặt hắn lúc này đỏ như tôm luộc.

- Nóng quá!

Cổ Trần kinh hãi, tinh huyết của Hoang Lang như một đoàn dung nham nóng rực, bộc phát trong cơ thể hắn.

Một tiếng ầm vang từ trong cơ thể truyền ra, không khí bốn phía cũng trở nên nóng rực, ngay cả da thú trên người cũng bắt đầu toát ra mùi cháy khét.

Hoàng Kim Tinh huyết không ngừng khuếch tán ra toàn cơ thể Cổ Trần, dung nhập vào trong máu, khiến huyết dịch toàn thân như sôi trào.

Mà mặt ngoài cơ thể, từng đợt hơi trắng bốc lên, tựa như bị thiêu đốt, đau đớn không nói thành lời.

Ông!

Đúng lúc này, trong đầu lại truyền ra một tiếng vang, hạt châu thần bí ánh lên, một cỗ năng lượng huyết sắc lại trào ra.

Cỗ năng lượng này nhanh chóng tán khắp toàn thân, vậy mà bắt đầu chải vuốt cơ thể đang bị thiêu đốt của Cổ Trần, nhanh chóng chữa trị tổn thương.

Ngay sau đó, ý thức Cổ Trần lập tức lại bị khối Bảo cốt kia hấp dẫn, ký hiệu thần bí trên Bảo cốt bắt đầu sáng lên.

Nguyên Thủy Chân Phù nhảy lên, kéo ý thức của Cổ Trần chìm vào trong đó, tựa như bắt đầu ngộ đạo.

Lúc này, hoàng Kim Tinh huyết trong cơ thể hắn cũng bắt đầu hòa tan, bị năng lượng mà hạt châu thần bí truyền ra luyện hóa, tiếp đó dung nhập vào cơ thể hắn.

Bang bang!

Long hổ lôi âm, huyết dịch sôi trào như hóa thành sông lớn, lao nhanh khắp toàn thân, vậy mà còn lóe ra một tia kim sắc đạm mạc.

Huyết dịch trở nên càng thêm sền sệt, lộ ra một cỗ khí tức cường đại.

Cổ Trần hấp thu bảo huyết, thân thể thu được thuế biến khó lường, mật đột cốt cách bắp thịt không ngừng được đề cao.

Khi hết thảy bình tĩnh trở lại, Cổ Trần mở thanh tỉnh, tựa như vừa qua một giấc mộng sâu, cơ bản không biết bản thân vừa trải qua cái gì.

- Vừa rồi...

Cổ Trần mờ mịt, không ý thức được chuyện mới xảy ra.

Tựa như ngộ đạo, lại như không phải, cố gắng nghĩ lại lại không thấy có gì khác biệt, nhưng lại có cảm giác như đầu óc khoáng đạt hơn, hiểu thêm điều gì đó.

Đáng tiếc nhìn lại Bảo cốt kia, Nguyên Thủy Chân Phù bên trên đã lại ẩn đi, căn bản không rõ vừa rồi có phải là hắn lĩnh ngộ hay không?

Cổ Trần đầy nghi vấn, có điều hắn cũng nghĩ thông, không nghĩ ra vậy dứt khoát không nghĩ nữa.

- Thân thể của ta, lại mạnh lên rồi?

Giờ phút này, Cổ Trần rốt cục phát hiện thân thể của hắn lại mạnh lên. Mặc dù lực lượng không tăng nhiều, nhưng hắn hiểu bản thân đã càng mạnh hơn lúc trước.

Năng lượng cường đại du tẩu trong cơ thể, nhất cử nhất động đều có thể hoàn mỹ nắm lực lượng trong tay.

Đinh!

Cổ Trần nhẹ nhàng dùng tay gõ Cốt mâu, vậy mà lại phát ra một hồi âm thanh kim thiết giao kích, thanh thúy êm tai, khiến người kinh ngạc.

Hắn ngây cả người, lại kinh hỉ nói:

- Khá lắm, thân thể lại thuế biến, cứng rắn không kém sắt thép.

Cảm thụ cơ thể biến hóa, Cổ Trần kích động dị thường. Uống nửa chén bảo huyết, lại thu được thuế biến nhường này, thực không thể tin nổi.

Kỳ thực, nửa chén bảo huyết kia vốn không có hiệu quả này, thậm chí còn kém chút đốt chết hắn, nguyên nhân chủ yếu vẫn là nhờ hạt châu thần bí kia.

Cổ Trần rút Cốt đao bên hông ra, nhẹ nhàng vạch lên tay một cái, dát một tiếng, tạo thành một đạo bạch ngân, căn bản không có một tia vết thương.

Hắn lại dùng lực vạch một cái nữa, vậy mà cũng không thụ thương, không thể không nói, cường độ thân thể của hắn thực có thể so với sắt thép.

- Ha ha, thật không thể tin được!

Cổ Trần cười to không dứt, nhìn vết bạch ngân trên tay rất nhanh đã khôi phục lại, căn bản không thụ thương.

Không thể không nói, vận may của Cổ Trần thực quá tốt, nửa bát bảo huyết cùng năng lược của hạt châu thần bí, tạo thành một lần thuế biến cho hắn.

Lực lượng dù không mạnh lên, nhưng cường độ thân thể lại giúp chỉnh thể thực lực của hắn tăng không ít.

- Truyền thừa bí bảo, cần phải làm sao mới hiểu được đây?

Lúc này, lòng bàn tay hắn khẽ đảo, Bảo cốt lập tức xuất hiện, trong suốt mê người.

Phía trên Bảo cốt, có thể mơ hồ nhìn thấy từng mai ký hiệu thần bí, những thứ này là Nguyên Thủy Chân Phù.

Cổ Trần cảm thấy, bản thân trước đó mới sa vào đốn ngộ, tựa như có lĩnh ngộ, nhưng khi tỉnh lại không thấy có gì thay đổi, rất kỳ quái.

Hắn yên lặng nhìn Bảo cốt, nghĩ cách lĩnh hội Nguyên Thủy Chân Phù bên trong, làm sao mới thu được truyền thừa?

Chỉ có lĩnh ngộ Nguyên Thủy Chân Phù, mới có thể thu được truyền thừa bên trong, mới có thể hiểu được căn nguyên lực lượng của thế giới này, mới có thể trở nên càng cường đại.

Cổ Trần bức thiết hy vọng bản thân có thể mạnh lên, đáng tiếc, bây giờ căn bản không hiểu ra sao, thậm chí không cách nào tìm được cửa vào.

- Ai, được rồi, từ từ suy nghĩ vậy!

Nhìn hồi lâu, Cổ Trần không thể không thở dài bất đắc dĩ, thu lại Bảo cốt.

Hiện không có cách nào, có lẽ là do năng lực còn không đủ, không thể lĩnh hội được Nguyên Thủy Chân Phù, chỉ có thể chờ đợi.

Có điều hắn cũng không lo lắng, dù không thể lĩnh ngộ được Nguyên Thủy Chân Phù trên Bảo cốt, nhưng hắn vẫn có con đường để mạnh lên, chính là hạt châu thần bí.

Thứ này, mới là căn bản, căn cơ của hắn.

Thời gian tiếp đó, Cổ Trần tiếp tục xử lý thi thể Hoang Lang, chia tách xương cốt, phơi khô từng tảng thịt.

Nói ra lại rất kỳ quái, thịt Hoang Lang này vậy mà lại vàng óng lấp lánh, như có một cỗ năng lượng đang lưu chuyển trên đó.

Khỏi phải nói, Hoang Lang cường đại, huyết nhục cũng ẩn chứa năng lượng không nhỏ, ăn vào nhất định có chỗ tốt.

Tộc nhân khác đều đang bận rộn, người đi săn, người hái lượm... Chuẩn bị lương thực cho đại di chuyển.

Cổ Trần cũng không ngoại lệ, xử lý thi thể đầu Hoang Lang này cũng không dễ dàng.

Hắn đem da sói cắt ra, làm thành một cái áo khoác da thú khoác lên người, còn lại đem chế thành vỏ kiếm bọc lại Cốt kiếm.

Sau cùng lại dùng xương châm, dây cỏ tạo thành một đôi giày da, không nói đâu xa, nhưng đi vào rất thoải mái.

Bận rộn một hồi, thế mà đã hết một ngày một đêm.

...

Sớm ngày thứ hai, Cổ Trần dậy thật sớm.

Phương đông hiện lên một vòng húc nhật, chân trời ánh lên tia sáng đầu tiên, chiếu rọi Thiên Địa vạn vật.

Một ngày mới bắt đầu.

Các tộc nhân khác cũng đã tỉnh lại, từng người thu dọn đồ đạc, làm đủ chuẩn bị.

Tất cả cùng nhìn tới Cổ Trần, chờ mệnh lệnh của hắn.

Cổ Trần đứng trên một khối đá cao, toàn thân tắm trong ánh sáng, thần thánh ra lệnh:

- Xuất phát, tìm kiếm gia viên mới!

Hắn nâng Cốt mâu chỉ về trước, hét lớn một tiếng, mở ra con đường di chuyển của cả tộc.

Đại bộ đội xuất phát, hơn ngàn tộc nhân kết bè kết đội, trùng trùng điệp điệp di chuyển.

Con đường phía trước, sẽ có trắc trở, tương lai chưa rõ, nhưng không ngăn được ý chí của bọn hắn!

----------------