Chương 41: Chiến thắng tuyệt đối

Còn 20 phút nữa bang hội chiến sẽ kết thúc……

Trên ts……

Bắc Phong Giang Thượng Hàn: “Luyến Chi Ái Tình, 6 người các bạn đủ sức chiếm Tứ Hào Thành không?

Luyến Chi Ái Tình: “Không thành vấn đề, cứ để tụi em lo! Tụi em thuộc map Tứ Hào Thành như lòng bàn tay ấy chứ.”

Giang Hàn tiếp tục chỉ huy mọi người đánh trả: “Trần Tây, Thiên Hạ sẽ cố thủ Nhất Hào Thành, vì vậy chúng ta sẽ đánh lạc hướng bọn chúng trước. Cậu giúp Tân Nhân và Tiểu Thảo đánh Ngũ Hào Thành. Ngân, anh lén đánh Nhị Hào Thành 1 mình được không?”

Tướng Kì Mạc Ngân: “Không thành vấn đề. Thương nhân, cho mình thêm 5 thiên quả.”

Giang Hàn lại giao vài người của Đường Thi đánh Tứ Hào Thành. Ta Là Thương Nhân sốt ruột hỏi: “Hàn đại thần! Vậy mình làm gì?”

Bắc Phong Giang Thượng Hàn: “Chúng ta đánh Tam Hào Thành trước. Mọi người phải chiếm được thành sau 10 phút nữa nếu không thì cũng trở lại ngay. Tóm lại, 10 phút sau, Tây Lai sẽ login acc hội trưởng dẫn chúng ta đi đánh chiếm Nhất Hào Thành.”

Bắc Phong Giang Thượng Hàn: “Có ai muốn hỏi gì nữa không? Nếu không mọi người vào chuẩn bị sẵn sàng đi.”

Hầu hết người của Thiên Hạ tập trung giữ Nhất Hào Thành. Lúc này, trước cửa phòng phòng triệu hồi đã có 2 nhóm canh gác, 1 do Thiên Hạ Vũ làm trưởng nhóm, 1 do Thiên dẫn dắt Hạ Đa Đa, hơn nữa trong phòng còn có hội trưởng Thiên Hạ Vô Song ngồi giữ. Dù sao Nhất Hào Thành có kho trang bị khá tốt, vì vậy, từ trước đến giờ Đường Thi và Thiên Hạ vẫn tranh giành nơi này.

Nhị Hào Thành cũng là thành của Thiên Hạ nhưng vì họ chỉ lo giữ Nhất Hào Thành, Nhị Hào Thành chỉ có vài người cấp bậc thấp canh gác. Thế là chỉ 1 lúc sau, Tướng Kì Mạc Ngân đã lẻn vào được. Tuy vậy, anh không vội đánh vào phòng triệu hồi mà chỉ nấp gần đó chờ thời cơ, nếu không chỉ sợ Thiên Hạ sẽ có thời gian chiếm lại.

Tam Hào Thành vẫn là của Thiên Hạ. Nho Nhã Lễ Độ, hồng trà, trà xanh của “mộng luyến” xộc vào phòng triệu hồi giết Joaquin nhưng bị Bắc Phong Giang Thượng Hàn dùng Bạo Phong Tuyết đóng băng lại (lúc này bọn Thiên Hạ thủ thành đã bị giết sạch), Bình Hải Tịch Mạn Mạn “cầu phúc”, Bắc Phong Giang Thượng Hàn “lôi minh thuật”… Cứ như vậy, trà xanh bị ném ra ngoài.

Hồng trà liều mạng dùng lam, bạch thủy, cô nàng muốn kéo Bắc Phong Giang Thượng Hàn cùng chết nhưng lại xem nhẹ thao tác của Bình Hải Tịch Mạn Mạn. Ngay lúc Bắc Phong Giang Thượng Hàn đóng băng trà xanh, Bình Hải Tịch Mạn Mạn nhanh tay dùng “thiên sứ chi nộ” (thiên sứ nổi giận), Bắc Phong Giang Thượng Hàn lại dùng “lôi minh thuật” công kích hồng trà. Trong khi chờ đợi vịnh xướng xong, Hàn đại thần chợt phát biểu 1 câu thế này……

[ phụ cận] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Phu nhân xem băng (đóng băng)- hồng trà (băng hồng trà là món hồng trà lạnh í í) kìa.

Trên ts, Phong Mạn Mạn cười lạnh “Quạ đen bay qua, quạ~ quạ~ quạ~ quạ~”

Thu Sắc Tòng Tây Lai: “Mạn Mạn, em giả tiếng quạ làm gì?”

Ta Là Thương Nhân: “Hàn đại thần nói chuyện tiếu-câm (ta cố ý đấy, tiếu lâm thì chọc cười ha há, tiếu câm… cười không nổi) ấy mà. Tên Nho Nhã Lễ Độ chết tiệt kia lại dám cạnh tranh cung ứng thuốc với ca! Này thì ca xoát, xoát cho nó biết ai mới là người lợi hại.”

Thu Sắc Tòng Tây Lai: “Nói chuyện gì? Anh ở Ngũ Hào Thành chán đến phát ốm đây! Hàn ca ca, nói cho “em” nghe đi mà~” Trần Trần Tây vờ nhõng nhẽo.

Bình Hải Tịch Mạn Mạn: “Ha ha~ bang “mộng luyến” có người tên Hồng Trà, bị ảnh đóng băng lại, thế là ảnh nói người ta là băng hồng trà.”

Luyến chi vô tình cười khẽ: “Giang Thượng Hàn, anh nói chuyện lạnh quá! Đúng là chuyện tiếu-câm mà! Còn 1 người tên trà xanh nữa, anh có đóng băng ả không? Ha ha ha”

Bắc Phong Giang Thượng Hàn tỉnh rụi: “Hồng trà trà xanh đều “uống” hết rồi. Còn 5 phút, mọi người đánh vào phòng Joaquin chưa?

Tướng Kì Mạc Ngân: “Nhị Hào Thành ok.”

Luyến chi vô tình: “Vừa dọn dẹp 1 đống Thiên Hạ ở Tứ Hào Thành, tụi em còn chưa vào phòng.”

Ở Tam Hào Thành, Nho Nhã Lễ Độ là người có tiền (người giàu nhất server mà lị!!), trang bị rất tốt hơn nữa còn chuyên cung ứng thuốc men cho “mộng luyến”, mỗi người đều cung ứng ít nhất 1 thiên quả. Nếu là lúc trước Ta Là Thương Nhân sẽ không đánh lại với Nho Nhã Lễ Độ nhưng- nay đã khác xưa- anh đã có búa thiên sứ rồi còn đâu!!

Bắc Phong Giang Thượng Hàn: “Mạn Mạn, thêm bá tà chi trận cho Thương nhân, Thương nhân, dùng “tiền tài””

Bắc Phong Giang Thượng Hàn vừa chỉ huy vừa thêm “ám vách” cho cả anh và Bình Hải Tịch Mạn Mạn. Dưới sự giúp đỡ của Bình Hải Tịch Mạn Mạn, Ta Là Thương Nhân thành công ném Nho Nhã Lễ Độ ra ngoài.

[ loa] Ta Là Thương Nhân: Ca mạnh rồi! Ca mạnh rồi! Ca muốn cám ơn cctv, mtv cám ơn ba mẹ ca, cám ơn Hàn đại thần và Hàn phu nhân cùng bạn bè đã kiên trì ủng hộ ca trong suốt thời gian qua. (#.# nghe giống mấy cô hoa hậu nói lúc đoạt giải hỉ?)

[ loa] Nhất Quả Trang Đường: Kết quả khám bệnh của bác sĩ: Thương nhân ca điên rồi!

Nhưng tại Tứ Hào Thành, Luyến Chi Ái Tình lại không may mắn như vậy. Sau 8 phút vất vả giằng co với Thiên Hạ và sự hy sinh của Luyến Chi Ái Tình, Luyến Chi Vô Tình cùng Luyến Chi Hữu Tình mới đánh vào phòng Joaquin được.

Tuy Ngũ Hào Thành cũng thuộc Thiên Hạ nhưng đã có người “mộng luyến” trong thành. Thật đúng là oan gia ngõ hẹp! Vì Mộng Luyến không ra tay, những người khác cũng không dám đánh bừa.

[ phụ cận] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Vừa lúc! Bọn tôi 3 người, các cô 5 người, xem ra các cô có phần thắng nhiều hơn. Nếu tôi thắng

Thu Sắc Tòng Tây Lai còn chưa đánh xong câu, Mộng Sa đã làm phép. Cô không dùng kỹ năng công kích ở phạm vi rộng mà chỉ nhằm vào Thu Sắc Tòng Tây Lai mà thôi.

Với Thu Sắc Tòng Tây Lai mà nói, kỹ năng của Mộng Sa cũng không quá mạnh- huống chi còn có Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm cứu máu- thế nên anh lại nói tiếp.

[ phụ cận] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Dùng lôi minh thuật đánh mạnh hơn đấy, anh mặc “Mark thủy y”, lôi (sấm sét) khắc (sợ?!?) thủy (nước).

Anh tỉnh bơ nhắc nhở Mộng Sa nhưng cô vẫn bướng bỉnh dùng “hỏa tiễn thuật” (mũi tên lửa) đánh.

[ phụ cận] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Chỉ em, em lại không nghe! Mộng Luyến, nếu tôi giết được cả nhóm các cô thì cô gả em cô cho tôi đi!

[ phụ cận] Mộng Sa: Nằm mơ đi!

[ phụ cận] Mộng Luyến: Ha ha ha ha, Tây Lai, chờ anh thu phục được em tôi rồi hãy nói. Nhưng.. 1 mình anh có thể giết hết bọn tôi sao?

Mộng Luyến cũng rất ngạc nhiên- Tây Lai nhiều máu như thế, đã máu nhiều còn đánh mạnh được sao? Thu Sắc Tòng Tây Lai không trả lời mà rất “lưu manh” xoát loa.

[ loa] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Bây giờ tôi sẽ 1 đấu 5 với “mộng luyến” ở Ngũ Hào Thành, nếu tôi thắng, Mộng Luyến sẽ gả em gái cô ấy- Mộng Sa- cho tôi.

Mộng Sa thấy anh nói thế liền dùng “lôi minh thuật” mà đánh, Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm định giúp Thu Sắc Tòng Tây Lai thêm máu thì…

Trên ts, Thu Sắc Tòng Tây Lai: “Tiểu Thảo, đừng thêm, đang 1 đấu 5.”

Bắc Phong Giang Thượng Hàn: “Tây Lai, còn 6 phút thôi. Nhớ đúng giờ đó.”

Thu Sắc Tòng Tây Lai: “ok mà.” Vừa nói vừa vác đao chém cả 5 người 1 lượt, thế là bọn họ đều trúng trạng thái “nguyền rủa”. Dược sư còn chưa kịp phản ứng gì thì Thu Sắc Tòng Tây Lai đã dùng “chữ thập phán xét” chém thêm 10000hp mỗi người, cả nhóm Mộng Luyến chết sạch.

“Chữ thập phán xét” chỉ có tác dụng với hệ ác ma và hệ undead (undead nổi tiếng nhất là zombie- thây ma đó), trong khi kiếm mà Thu Sắc Tòng Tây Lai đang dùng lại có thể làm người ta bị “nguyền rủa” (biến người bị nguyền rủa thành undead).

[ loa] Hoa Khai Hoa Lạc: Oa! Tây Lai ca, làm thế nào anh giết được cả 5 người 1 lúc vậy?

[ loa] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Bí mật. Mộng Luyến, mai tôi đến rước dâu, nhớ giữ lời đó.

[ loa] Mộng Luyến: Ha ha, Tây Lai, tuy tôi rất thích cậu nhưng em tôi lại không thích! Tôi rất muốn biết cậu làm sao mà gây thù chuốc oán với nó đó.

[ loa] Mộng Sa: Đồ Tây Lai dê xồm! Tôi sẽ không bao giờ chịu gả cho anh, anh hết hy vọng đi. Đừng làm phiền tôi nữa được không?

[ loa] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Em phải giữ lời chứ! Đừng nói nữa, anh phải dọn dẹp bọn Thiên Hạ đây.

[ hệ thống] Nhị Hào Thành bị “ Đường Thi ba trăm thủ” Tướng Kì Mạc Ngân đóng chiếm.

[ hệ thống] Tam Hào Thành bị “ Đường Thi ba trăm thủ” Ta Là Thương Nhân đóng chiếm.

[ hệ thống] Tứ Hào thành bị “ Đường Thi ba trăm thủ” Luyến Chi Thân Tình đóng chiếm.

[ hệ thống] ngũ hào thành bị “ Đường Thi ba trăm thủ” Thu Sắc Tòng Tây Lai đóng chiếm.

[ loa] Nhất Quả Trang Đường: A a a a! Thật muốn hét lên: Tôi yêu Đường Thi……

[ loa] Hoa Khai Hoa Lạc: Oách thật, em cũng muốn hét…… Phải chụp ảnh lưu niệm thôi!!!

[ loa] Ta Là Thương Nhân: Đừng quá sùng bái ca, ca đâu chỉ là huyền thoại. (#.*)

Trên ts……

Thu Sắc Tòng Tây Lai: “Thích ghê! Cảm giác này thật yo-most.” (đùa đấy)

Tân Mĩ Nhân Như Ngọc: “Lại là cậu chiếm được thành!! Tại sao không phải là mình?”

Thu Sắc Tòng Tây Lai: “Vì kỹ thuật, vì vận may,… Chuẩn bị triệu hồi, mọi người chuẩn bị! Có Thiên Hạ tới.”

Còn 4 phút……

Người bên Thiên Hạ hoảng rồi. Họ biết Đường Thi sắp tấn công Nhất Hào Thành, hơn nữa nếu Đường Thi thành công, chắc chắn họ không đủ thời gian chiếm lại thành, nhất là khi Đường Thi đã triệu hồi Joaquin rồi! Sao bọn họ sơ sót thế không biết? Hội trưởng Đường Thi cũng đã xông vào phòng triệu hồi rồi! Vì cố thủ Nhất Hào Thành, Thiên Hạ cũng triệu hồi. Cuộc quyết đấu của 30 người sắp diễn ra ở Nhất Hào Thành!!

Trong 4 phút còn lại này, có rất nhiều người của Đường Thi và Thiên Hạ bị giết ra ngoài, Bắc Phong Giang Thượng Hàn vừa dùng Bạo Phong Tuyết công kích Joaquin vừa đánh giết Thiên Hạ. Thu Sắc Tòng Tây Lai cũng chém giết Joaquin và làm Thiên Hạ bị “nguyền rủa” rồi dùng chiêu “chữ thập phán xét” còn Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm thì giúp anh thêm máu. Trong đám người bị giết có cả Thiên Hạ Vô Song.

Sau trận chiến, Đường Thi thành công “tiễn” Thiên Hạ ra ngoài, có điều cũng chỉ còn Bắc Phong Giang Thượng Hàn, Bình Hải Tịch Mạn Mạn và Tân Mĩ Nhân Như Ngọc sống sót. Không có sát thủ làm sao giết Joaquin trong 2 phút ngắn ngủi còn lại đây?

Thế là 3 người dùng gậy phép vây đánh Joaquin……

Còn 30 giây……

[ hệ thống] Nhất Hào Thành bị “ Đường Thi ba trăm thủ” Bình Hải Tịch Mạn Mạn đóng chiếm.

ts……

Thu Sắc Tòng Tây Lai: “Mạn Mạn, em là số 1.”

Bình Hải Tịch Mạn Mạn: “Em cũng chỉ dùng gậy đánh thôi mà. Tại em bạo kích!”

Tân Mĩ Nhân Như Ngọc: “Nhưng em đánh nó trong khi… anh đập nó.”

Bang hội chiến sắp kết thúc, dù Thiên Hạ có mọc cánh cũng không đến chiếm thành kịp.

[ loa] Nhất Mộc Bất Thủy: May mà mấy bang nhỏ như tụi em không bao giờ vào thủ đô. Đường Thi giỏi quá.

[ loa] sát thủ vì xoát Joaquin: Xong chưa? Xong chưa? Rốt cục bang chúng ta có thành rồi!

Bang hội chiến chấm dứt……

[ hệ thống] Nhất Hào Thành bị “ Đường Thi ba trăm thủ” Bình Hải Tịch Mạn Mạn đóng chiếm

[ hệ thống] Nhị Hào thành bị “ Đường Thi ba trăm thủ” Tướng Kì Mạc Ngân đóng chiếm.

[ hệ thống] Tam Hào thành bị “ Đường Thi ba trăm thủ” Ta Là Thương Nhân đóng chiếm.

[ hệ thống] Tứ Hào thành bị “ Đường Thi ba trăm thủ” Luyến Chi Thân Tình đóng chiếm.

[ hệ thống] ngũ hào thành bị “ Đường Thi ba trăm thủ” Thu Sắc Tòng Tây Lai đóng chiếm.

[ loa] Hoa Khai Hoa Lạc: Đánh đẹp thật! Chụp ảnh lưu niệm tiếp đi bà con! Mà Hàn phu nhân không phải thần quan sao? Sao giết Joaquin được?

[ loa] Ta Là Thương Nhân: Đường Thi là huyền thoại, không có gì là không thể cả.

Lúc này, mọi người làm quen nhau rồi nói chuyện phiếm trên ts……

Luyến Chi Ái Tình: “Đường Thi giỏi thật! Hôm nay được tận mắt chứng kiến huyền thoại rồi.”

Bắc Phong Giang Thượng Hàn: “Về sau các bạn cũng là Đường Thi mà.”

Luyến Chi Ái Tình: “Là Đường Thi thu lưu tụi em mà.”

Thu Sắc Tòng Tây Lai: “Khách sáo làm gì, về sau mọi người đều là anh em 1 nhà.”

Bắc Phong Giang Thượng Hàn: “Trần Tây, đêm nay cậu mở rương thưởng bang hội chiến không?”

Thu Sắc Tòng Tây Lai: “Đương nhiên là mở rồi, lên acc Đông ca mở cho đã, 1 thành có 5 rương, 5 thành 25 rương.”

Luyến Chi Hữu Tình: “Tây Lai ca, nếu có “áo choàng di động” thì cho em được không?”

Thu Sắc Tòng Tây Lai: “Không thành vấn đề.”

Bắc Phong Giang Thượng Hàn: “Hay là như vậy đi, hôm nay có thể mở đến 25 rương, mọi người nói trước xem muốn món gì, đợi Trần Tây mở rương xong nếu có thì đến nhận. Dù sao mọi người đều chung bang hội, rương cũng nên chia đều cho mọi người. Người nào không cần thì để thương nhân bán đồ dư đi rồi chia đều.”

Ta Là Thương Nhân: “Đại thần thật đúng là đại thần! Mình thật cảm động! Mai mốt cần cung ứng gì thì mọi người cứ nói với mình, nếu không bang hội chiến thì thuốc men lúc luyện cấp bình thường cũng được.”

Bình Hải Tịch Mạn Mạn: “Tây Lai! Anh phải mở cho được cái “giáp thiên sứ” cho em đó.”

Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm ngọt ngào nói: “Tây Lai ca ca, em muốn ma trượng của dược sư, nếu có anh cho em 1 cái nha?” Giọng cô bé rất đáng yêu.

Thu Sắc Tòng Tây Lai: “Mình không lãng tai chứ?! Tiểu Thảo là nữ sinh?!”

Bình Hải Tịch Mạn Mạn kích động nói: “Tiểu Thảo! Em là nữ sinh……?”

Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: “Chị Mạn Mạn! Đã nói em không phải tiểu chính thái mà.”

Tân Mĩ Nhân Như Ngọc: “Xỉu! Chồng mình lại là nữ!”

……

……

Cả đám vẫn nói nói cười cười cả buổi trên ts đến tận khuya mới mở rương. Bọn họ rất hăng hái muốn nhận trang bị nhưng……

Bình Hải Tịch Mạn Mạn: “Tây Lai, giáp thiên sứ đâu?!”

Thu Sắc Tòng Tây Lai: “Hôm nay không có. Mai sẽ có thôi mà! Anh hàng xóm, em gái nhà bên của anh rất hung dữ đó.” Nghe mới đáng thương làm sao!!

Bắc Phong Giang Thượng Hàn: “Mạn Mạn chỉ dữ với cậu thôi, em ấy vẫn dịu dàng với tôi mà.”

Thế là Phong Mạn Mạn bị mọi người hùa vào chọc ghẹo, cả “tổ tình cảm lưu luyến” cũng tham gia bàn tán xôn xao chuyện anh trai-em gái.

Phong Mạn Mạn và Giang Hàn đều quên mất ở cửa nam có 1 tiểu kiếm sĩ vẫn ngồi chờ họ.