Ở trong lúc công ty nước sôi lửa bỏng, Việt Ly Đông đang vội vàng để thay đổi toàn bộ thì tên buôn dưa nào đó làm ra vẻ người đàn ông bị oan gọi điện thoại đến kêu khổ. Quả thực chỉ có hai chữ, muốn chết!
Tình cảnh lúc bấy giờ hình như là như vậy. . .
“Đông ca à! Em . .” Oan ức.
“Này, Trần Tây, Hệ Thống lại down rồi chứ?” vội vàng.
“Không phải chứ, Hệ Thống công ty lại down sao ? Anh hỏi anh của em đi.”
“Vậy cậu gọi đây có chuyện gì?” Rất vội vàng
“Đông ca! Phu nhân của anh bắt nạt em! !” Rất oan uổng.
“Trời ạ! Chỉ chuyện vụn vặt ấy mà mà call cho anh 4 lần. Ông anh của cậu có biết ở chỗ chúng ta vì Hệ Thống computer của công ty mà mấy ngày nay không chợp mắt. Vậy mà đại gia vẫn nghênh ngang chơi trò chơi ở đó! Lại còn bỏ mặc!” Tức giận.
“Tìm anh của em mà nói đi, mấy ngày nay các người vắng mặt không chơi, phu nhân của anh và vợ của a Hàn đều xuất tường!” Đắc ý.
“Trần Tây, cậu rảnh rỗi lắm à! Còn gì nữa không, không có việc gì thì anh ngắt máy.” rất quá thể.
“Thật mà, em đã lưu video rồi đấy, đã mail sang hòm thư anh rồi đó.” Rất đắc ý
“.v..v…. . .” bình tĩnh
“Đông ca, en sẽ giúp anh đối phó tên tình nhân kia, anh cũng không cần ra tay” Vô cùng đắc ý.
Tên buôn chuyện nào đó làm bộ đàn ông bị oan uổng thầm lảm nhảm :” ngươi coi thường ta! Ta sẽ hãm hại ngươi! Hừ hừ!”
“Không phải, chúng ta vẫn còn có một số điểm chưa xử lý tốt, làm liên lụy tất cả mọi người vài ngày . Bang Hội chiến buổi tối chúng ta có thể sẽ tới trễ một chút, thậm chí không đến. Cậu thay mặt Bang Hội một lần đi.” Bình tĩnh.
“Không được đâu! !” Kích động.
“Ngoài ra những nước thuốc và việc sắp xếp thì cậu cứ tự lo đi. Không chi trả, dù sao cậu không chỉ có nhiều mà là rất nhiều tiền.” Rất bình tĩnh.
“Này! Em không muốn! ! ! !” Rất kích động.
“Cứ như vậy đi, anh có việc gấp, chào.” Vô cùng bình tĩnh.
Trải qua chuyện này, trình độ văn học của đàn ông nào đó được nâng cao một ít. Ví dụ như câu ” tiền mất tật mang”.
Việt Ly Đông mặc dù rất yên tâm về phu nhân, dù sao mọi người cùng chơi với nhau đã gần ba năm. Từ mơ mộng đến chia tay mộng mơ mà cũng không phát sinh sự thay đổi tình cảm. Nhưng vấn đề kiểu như bị người thứ ba nhúng tay vào mà nếu Trần Tây có lưu trữ thì tranh thủ thời gian rãnh rỗi cứ mở ra vài đoạn lưu trữ của trò chơi mà xem.
Đoạn video lưu trữ thứ nhất đúng là nói. . .
【 Bang Hội 】 Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: Mạn Mạn tỷ, tỷ cứ ngồi đàng hoàng. Đợi muội sống lại, mọi người cũng chờ được. Một người không có kinh nghiệm so với bốn người cùng nhau không có kinh nghiệm thì cũng tốt.
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Tiểu Thảo, cậu rất tốt!
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Tiểu Thảo, trải qua vài ngày cùng nhau luyện, ta cảm giác được ta đang iu bạn, ha ha ha.
【 Bang Hội 】 Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: . . . Tâm Tâm tỷ. . . Cái…này. . .
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm : ta không ngại tỷ đệ luyến ái đâu! ! !
Nhìn Thu Nhật Vọng Hương Tâm lại trêu chọc Tiểu Thảo, Phong Mạn Mạn cũng muốn tham gia.
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn : Đúng đúng đúng! Các tỷ tỷ đừng ngại nhé.
【 Bang Hội 】 Tân Mĩ Nhân Như Ngọc : Hai người các ngươi đều có chồng có vợ, lại ở đây len lén xuất tường. Ta đi mật báo, ta đi mật báo!
Đoạn video thứ hai có đối thoại. . .
Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm : Vậy cũng được, Tiểu Thảo vào buổi tối thứ 2, 4, 6 thì theo ta, còn thứ 3, 5, 7 ở cùng Mạn Mạn, ngày Chủ Nhật thì nhường cậu nhé.
【Bang Hội 】 Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: “… … … … . . .”
【 Bang Hội 】 Tân Mĩ Nhân Như Ngọc : Tại sao lại không công bằng như vậy.
Đoạn video thứ ba có đối thoại. . .
【 Bang Hội 】 Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm : Chúng ta đánh tới đó đi.
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Tiểu Thảo, chú cứ quan tâm tới Mạn Mạn, ta sẽ ghen. . . 5555555~
【 Bang Hội 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : các chị dâu, ông chồng đi vắng thì mọi người đều cô đơn rồi? Vẫn còn phu nhân nhà ta là ngoan ~
【 Bang Hội 】Tân Mĩ Nhân Như Ngọc : Ta X! Sắc Tây, ngươi không nên cứ vợ này vợ nọ có được hay không, ngươi không phun ra thì ta đã sắp ói hết rồi.
【 Bang Hội 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : Đánh là tình, mắng là yêu, nữa rồi nữa rồi nữa rồi nữa rồi nữa rồi nữa rồi nữa rồi ~
【Bang Hội 】 Tân Mĩ Nhân Như Ngọc : Ta tình nguyện muốn Tiểu Thảo chứ không thèm ngươi! ! !
【 Bang Hội 】 Thu Sắc Tòng Tây Lai : a a a a a a a! Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm cậu lăn ra đây nói rõ ràng cho ta.
【Bang Hội 】 Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm : Không có! Không có! Chúng ta chỉ là đùa giỡn mà thôi.
【 Bang Hội 】 Thu Nhật Vọng Hương Tâm : Tiểu Thảo, không phải sợ hắn, tỷ tỷ ta đây sẽ cho đệ thêm can đảm.
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn : Tây Lai, ngươi chịu từ bỏ đi, Tiểu Thảo đích xác so với ngươi. . . Hừm. . . Có hấp dẫn hơn, hiện tại nữ sinh đều thích kiểu dịu dàng.
Việt Ly Đông chẳng biết nói sao , lắc đầu, cái tên Trần Tây đích xác rất rảnh rỗi , rảnh rỗi đến mức chỉ còn thiếu nước nện đòn. Còn lời của Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm bình thường tại Bang Hội làm cho người ta cảm giác đang nói cho chú em ở nhà bên. Bình tĩnh mà nghe thì mức độ của mấy người bọn họ xem ra không lớn, khi cùng nhau luyện cấp thì có nói giỡn cũng không là gì. A, rõ ràng chính là Trần Tây ghen với mình.
Việt Ly Đông gõ phím xóa luôn.
Trước khi xóa đi đoạn video lưu, Giang Hàn cũng đứng ở phía sau xem toàn bộ nội dung. Dựa theo giải thích thì anh cũng nghĩ như Việt Ly Đông, mức độ của mấy người bọn họ xem ra không lớn, cùng nhau luyện cấp thì nói giỡn chứ không có gì.
Nhưng anh lưu ý không phải là cái này, mà là câu của người nào đó nói, rằng bây giờ nữ sinh đều thích kiểu dịu dàng.
Muốn dịu dàng sao?
Hai đôi cha mẹ họ Giang cùng họ Phong mấy ngày trước đã hẹn nhau sáng hôm nay đi Bản Thị CH để tắm suối nước nóng. Vốn định hai nhà cùng nhau đi, nhưng Giang Hàn bận công tác nên không thể đi, em trai Giang Hàn là Giang Triệt cả mùa hè đi Phi Châu làm tình nguyện viên. Còn Phong Mạn Mạn Phong đại tiểu thư, bởi vì . . . hừm . . . vấn đề sinh lý nên cũng không đi. Cho nên . . . chỉ còn lại có hai đôi cha mẹ.
Trong nhà không có ai, Mạn Mạn không nấu cơm trưa, bữa tối gọi món bên ngoài, quả là con cái lười biếng không lo nổi việc nhà!
Vốn là cùng nhau luyện cấp thì Thu Nhật Vọng Hương Tâm, Người Mới Đẹp Như Ngọc cùng Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm đều log out đi ăn cơm.
Cô rảnh rỗi di chuột chạy lang thang, trong lúc nhàm chán liền nhập cư trái phép . . .
Nhập cư trái phép, Mộng Cảnh đều là thuật ngữ chuyên dụng, Dược Sư hệ liệt có thể sử dụng kỹ năng truyền tống trận. Nó có thể đem người chơi từ bản đồ trước mặt trong nháy mắt truyền tống đến phòng ghi chép bản đồ của Dược Sư. Một Dược Sư có thể ghi chép bốn điểm. Mà nhập cư trái phép, rõ ràng chính là điểm truyền tống này không phải được mở ra cho bạn. Thật sự bạn phải nhập cư trái phép mà đi vào, thường thường chuyện bi kịch sẽ phát sinh. Cũng như, Bình Hải Tịch Mạn Mạn. . .
Làm một người Dược Sư, Bình Hải Tịch Mạn Mạn nghênh ngang đi vào một cái truyền tống trận sắp biến mất.
Game chuyển chỗ, Bình Hải Tịch Mạn Mạn liền từ Thủ đô trong nháy mắt đã đi tới vùng bình nguyên địa cực.
Cô nhớ rõ nơi này, trước đây Bắc Phong Giang Thượng Hàn đã mang cô đi băng động để luyện cấp cũng là đi vào từ điểm thứ 12 trên bản đồ này. Dù sao rảnh rỗi thì rảnh rỗi một thể, Bình Hải Tịch Mạn Mạn cứ lang thang trên vùng bình nguyên địa cực mà đi tới. Gặp được điểm truyền tống nào liền đi vào, hoặc là theo đường mà đi, hoặc theo lối tắt.
Thực tế là một người thích đi chơi, coi như là đang chơi game thì vẫn cứ là một người thích đi chơi.
Bình Hải Tịch Mạn Mạn đi loạn đánh loạn, đi quanh co ngoắt ngoéo trên khắp bản đồ. . .
Đi tới đi mãi, cô phát hiện mình đã tiến vào một chỗ gọi là khu vực Tô Phỉ Ti Thần Điện. Nơi này hoàn toàn không có quái vật, thứ hai là không có người chơi, thứ ba là không NPC. Đến khi cô đang muốn sử dụng truyền tống trận để trở về thì phát hiện tại hướng 7 giờ có một lối vào xinh đẹp. Lối vào này được vây quanh bởi những đóa hoa, các đóa hoa lòe lòe phát sáng. Hơn nữa lối vào này lại không có đánh dấu trên bản đồ.
Chính mình vừa mới thăng cấp, cho dù chết cũng không sợ bị mất đi điểm số kinh nghiệm. Dù sao chính mình có kỹ năng truyền tống, trên người lại mang theo sách thần chú trở về thành, có gì kinh khủng thì boss liền trực tiếp đón về.
Sau đó, nữ tử nào đó chụp ảnh lưu niệm tại cửa khẩu rồi nghênh ngang đi vào.
Bên trong, trừ nhìn thấy chính mình ra thì chỉ còn màu đen mênh mông. Ở đây hoàn toàn không có quái vật, thứ hai không có người chơi, thứ ba không NPC, thứ tư không quang cảnh. Bình Hải Tịch Mạn Mạn đi tới đi tiếp mà vẫn còn là màu đen mênh mông. Nàng cảm giác được nơi này rất nhàm chán nên muốn trở về thành, kết quả là . . .
【 nhắc nhở 】 bản địa đồ không thể sử dụng kỹ năng truyền tống.
Được thôi, trên người cô bất kỳ lúc nào đều chuẩn bị sẵn sách thần chú trở về thành.
【 nhắc nhở 】 bản địa đồ không thể sử dụng vật phẩm ấy.
Sặc máu ! Phong Mạn Mạn tưởng chính mình đã mắc kẹt, sau khi đi sâu vào trò chơi thì thấy chính mình có lẽ đang ở trong một nơi toàn là màu đen mênh mang.
Phong Mạn Mạn lập tức xin trò chuyện riêng tại kênh xử lý vấn đề GM01.
【 Trò chuyện riêng】gọi GM01: GM! Tôi ở chỗ này trên bản đồ cũng không có bất cứ gì, không thể sử dụng bất cứ dụng cụ nào để trở về thành, nơi này có bug a!
Chỉ chốc lát sau, GM đáp lại . . .
【 Tán gẫu riêng 】từ GM01 : xin chào, trải qua chúng tôi xem xét thì khu vực ngài đứng là bình thường, ở khu vực này không thể sử dụng bất cứ kỹ năng hoặc đồ dùng gì để trở về thành.
【 Tán gẫu riêng】gọi GM01: . . . ! Ngươi đùa ta à.
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Các vị! ! Tôi bị nhốt tại một nơi nào đó đen tuyền nên không về nổi! !
Vào lúc cơm chiều, số người trong Bang Hội đang online là 1, có mỗi Bình Hải Tịch Mạn Mạn.
Cho nên, đây chính là cái gọi là, kêu trời trời không biết, gọi đất đất chẳng hay.
Chương thứ mười ba không thích giang sơn thích đẹp người . . .