Chương 6: Liệu họ có nhận ra nhau?
Còn hắn lúc ở trong xe cũng tức tối không kém, những lời chửi rủa của nó vẫn còn dăng dẳng bên tai. "không ngờ cô ta lại to gan lớn mật như vậy."- Hắn suy nghĩ
- Cô gái đó thật thú vị, anh thấy có đúng không? Cả anh mà cũng dám gây chuyện haha...em thật sự bái phục.- Em họ hắn nói trong tiếng cười.
- Em thôi đi.- Hắn cáu gắt nói.
- Mà đây là lần đầu anh tha cho người đã tát mình đấy, lạ thật. Mà em lại có linh cảm anh còn có cơ hội gặp cô ta dài dài hahaha....
- Em......
- Thôi tới nhà em rồi bye anh nha...
Sau khi đưa em họ mình về nhà, hắn ngồi trong xe suy nghĩ về cô gái vừa tát hắn:'' Cô bé đó nhìn rất quen thuộc, nhất là đôi mắt đen láy và sâu thẳm kia, trông rất giống...'' hắn lắc đầu để xua đi ý nghĩ của mình.
''Cô bé đó ko thể nào là em được. Nhưng giờ em đang ở nơi đâu, có đang sống tốt hay ko, bên em... đã có người đàn ông nào mang lại hạnh phúc cho em giống như sự ấm áp em đã mang lại cho tôi chưa?...... Hả người con gái mang lại hy vọng cho tôi và cũng cướp mất trái tim tôi...''
Suốt 7 năm qua, hắn đã luôn cử người tìm kiếm cô bé năm ấy nhưng vẫn ko thể tìm thấy được. 7 năm ấy, hắn cố gắng ở bên chị cô cũng chỉ là để tìm 1 chút tin tức của cô và suốt bao nhiêu năm hắn cũng chỉ biết được tên của cô, cô tên là Hàn Tiểu Băng. Nhưng trên thế gian này biết bao nhiêu người tên Tiểu Băng kia chứ. Đúng là vẫn còn dấu hiệu nhận biết là vết bớt hình trái tim ở vai trái cô bé nhưng chẳng lẽ vô duyên vô cớ giật áo người ta xuống chỉ để coi 1 vết bớt nhỏ ư?
Mỗi lần nghĩ đến việc ko thể tìm thấy cô bé ngốc năm ấy tim hắn liền quặn thắt lạ, hắn uống rất nhiều rượu để làm mình quên đi nỗi buồn ngày ngày theo đuổi hắn. Có thể nói cô bé đó đã làm hắn điên loạn.
--Tại nhà nó--
Sau khi nó tắm xong(để hạ hỏa truyện lúc nãy đấy mọi người à), nó liền chuẩn bị sách vở để mai nhập học. Ngày mai là ngày nó và nhỏ đi học ở 1 ngôi trường mới của gia đình nhỏ xây. Nó sau khi sắp xếp xong những j cần thiết liền thay đồ để đi làm thêm. Khi thay đồ nó vô tình để miếng băng y tế ở vai trái bung ra, lộ ra 1 vết bớt nhỏ.....
Chương 7: Sự thay đổi của mọi người- Đó chẳng phải là...
Hôm nay là ngày thứ 2 nó đi làm thêm tại 1 quán cà phê nhỏ gần trường.Lương tháng 5 triệu mà công việc lại nhẹ nhàng nên nó rất vui vẻ khi làm việc. Thường thì nó nhận ca tối thôi vì sáng còn phải đi học. Những ngày trường cho nghỉ như hôm nay thì nó nhận ca sáng.
Hôm nay nó đi làm nhưng thấy có điều gì lạ lạ thì phải. Mấy chị làm cùng nó hôm nay trang điểm lòe loẹt, trang phục thì được khâu sát để lộ body cực chuẩn, còn mùi nước hoa nồng nặc nữa chứ... nó vừa bước vào cửa đã choáng váng rồi. Thấy lạ nó bèn hỏi chị Nhi, người nó thân nhất trong quán.
- Chị Nhi ơi, cho em hỏi hôm nay là ngày gì mà mọi người sửa soạn đẹp vậy ạ- Nó cất giọng hỏi ngu ngơ.
Sau khi nó hỏi là cả chục con mắt của mấy chị nhân viên nhìn nó như thấy sinh vật lạ, nó tự cảm thấy mình như 1 con ngốc.
Chị Nhi nhìn nó nhịn cười mà nói:
- Hôm nay chủ nhân của tiệm cà phê này sẽ ghé đây có việc, nghe nói người nam ấy vừa trẻ mà còn đẹp trai hơn những ngôi sao Kpop nên ai cũng sửa soạn để có thể may mắn lọt vào mắt xanh của cậu ta.
Chị Nhi dứt lời mọi người trong tiệm đều gật đầu rồi tiếp tục công việc làm đẹp của mình. Nó đứng đó cảm thấy mình thật bơ vơ, 1 mình nó chẳng làm gì đứng trong một nơi ai cũng chét son đánh phấn khiến nó cảm thấy mình giống như 1 con vịt bầu đứng trong 1 đàn thiên nga vậy.
Sau một hồi đứng ngây ngốc nó cũng lấy lại tinh thần, dù sao gì nó cũng chẳng ham trai đẹp như bọn họ, bởi vì nó đã có người trong mộng rồi. Hihi.
Hiện tại nó rất vui vì ngày nào cũng được gặp chàng trai ấy, nhưng nó ko biết trong lòng anh chàng ấy nó là gì nữa.
Dẹp đi suy nghĩ của mình nó bắt tay vào công việc bưng đồ của mình vì tiệm cũng đã mở cửa. Chỉ sau vài phút làm việc thì người mà mấy chị gái mong chờ nhất cũng xuất hiện.
Tiếng chuông cửa vang lên đồng thời các nhân viên nữ trong tiệm cà phê quay ra nhìn, nó thì tò mò quá vì muốn biết nhan sắc anh ta thế nào nên cũng quay ra xem chứ ko có ý gì đâu nha.
Nó quay ra thì bắt gặp một chàng trai rất đẹp trai với làn da trắng hồng không tì vết, lông mi đen cong vút, đôi mắt nâu đen long lanh nhưng trông rất lạnh, mái tóc được chải chuốt gọn gàng. Nó cảm thấy có gì quen quen nên nhìn kỹ lại. Nó nhìn thẳng vào đôi mắt nâu đen kia, nhìn nó rất quen. Bỗng 1 đoạn ký ức chạy ùa qua khiến mặt nó tối sầm lại. Tên đó chẳng phải là....
--- Đôi lời của 2 tác giả ---
(Tác giả [Moon]: Ko thể đổ oan cho chị ngốc được, cũng ko thể nói chị là sinh vật lạ được...- Nó: Chuẩn - Tác giả [ Water] : mà phải nói chị ngu mới đúng, người trên sao hỏa mới xuống í, kkk- * Bốp- Hai đứa tác giả đập tay cười tụt máu - Nó: 2 đứa ngươi biến ngay trước khi ta băm vằm 2 đứa ra 100 mảnhhhh- 2 tác giả: OK! * 2 con tác giả xách dép bỏ chạy để lại cái núi lửa sắp phun trào)