Mặc dù trải qua nhân sinh hàng ngàn năm, nhưng kinh nghiệm với nữ nhân của Dương Thanh Nhân dường như là bằng không, dĩ nhiên chưa thể che đậy tâm tư của mình. Cho dù biết Phong Yêu Yêu nghĩ gì hắn cũng không quan tâm, chẳng phải đều sớm muộn cũng khó thoát khỏi hắn hay sao?
" Đi theo ta, tin tưởng ngươi sẽ không hối hận. "
Dương Thanh Nhân vân đạm phong khinh, tư thái cao nhân bễ nghễ thiên hạ, khiến Phong Hoàng cảm nhận thấy người này đáng để tin tưởng. Ánh mắt dịu dàng nhìn sang nữ nhi, nói.
" Yêu Yêu, ngươi đi theo tiền bối, chớ đặc tội đối phương. Chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, tin chắc sẽ đối với ngươi có chỗ tốt. "
" Vâng, thưa phụ hoàng. "
Phong Yêu Yêu cắn răng, biết khó mà thoát khỏi số mệnh, chỉ có thể từ bỏ, tùy ý người định đoạt. Dương Thanh Nhân nhìn bộ dáng đã buông lỏng của Phong Yêu Yêu, hết sức hài lòng, tin tưởng mị lực của mình, chắc chắn sẽ chẳng mất bao lâu để làm cho nữ nhân này trở nên thích hắn.
" Đi thôi. "
Ống tay áo Dương Thanh Nhân vung ra, định ôm lấy mỹ nữ vào tay, thì bất chợt từ đâu một luồng kình khí đánh tới, khiến cho hắn nhíu mày, phải từ bỏ dự định, tụ thành quang thuẫn che chắn trước mặt. Chỉ thấy, một thanh hắc kiếm mang theo khí thế khủng bố va chạm vào quang thuẫn của hắn, đem nó phá nứt, vụn vỡ thành từng mảnh.
Thấy cảnh này, ánh mắt Dương Thanh Nhân tránh không khỏi co rụt lại, hắn thực lực hiện tại đã tiếp cận đỉnh tiêm của phiến Vũ Trụ này, tự hào xưng là tồn tại vô địch thủ, sao có thể ngờ đến quang thuẫn của hắn lại bị một kiếm kia đánh vỡ? Dù chỉ là tiện tay bố trí, nhưng Thiên Mệnh Cảnh bình thường khó mà công phá được.
" Kẻ nào?! "
Dùng Thiên Đạo Nhãn quan sát, nhưng lại không thể phán đoán ra thân phận của đối phương, làm hắn cảm thấy ngoài ý muốn. Kể từ khi đoạt được Thiên Đạo Nhãn đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác bất an như vậy.
" Các hạ, ta đã hứa sẽ bảo hộ Thiên Phong Đế Quốc bình an một lần. Sẽ không để ngươi tùy ý đem nàng đi đâu. "
Dạ Khinh Ưu bạch bào tung bay, như trong truyền thuyết trích tiên mỹ nam tử, hắn vừa xuất hiện đã đàn áp khí thế do Dương Thanh Nhân tạo ra, làm cho toàn trường phải chú mục vào mình hắn.
" Là ngươi!! "
Vừa nhìn thấy đối phương, Dương Thanh Nhân đã nhận ra thân phận của kẻ này, chẳng phải đây là Thiên Đạo Thể được hai vị Thiên Đạo Chi Linh hết mực bảo vệ hay sao? Hắn vốn định cướp đoạt lại Thiên Đạo Thể của kẻ này, nhưng lại bị Thiên Đạo Vô Tình cảnh cáo, chỉ có thể ẩn nhẫn.
Hiện tại kẻ này lại xuất hiện ở ngay trước mắt, há chẳng phải là đang trêu ngươi hắn hay sao? Dù có tâm tư, nhưng hắn cũng không dám cùng hai vị Thiên Đạo Chi Linh là địch, chỉ có thể kìm nén trong lòng.
Phong Hoàng nhìn thấy Dạ Khinh Ưu, thầm mắng trong lòng. Tên này lựa lúc nào không tới, lại chọn đúng ngay thời điểm này, ý định muốn kết giao với vị thần bí nhân kia sợ rằng phải phá sản, còn có thể nhận lửa giận của người kia. Hắn hận chết Dạ Khinh Ưu, cái tên này quả nhiên không mang đến cho hắn điều gì tốt đẹp.
Phong Yêu Yêu cũng không ngờ thời điểm này Dạ Khinh Ưu lại xuất hiện, trong lòng không khỏi cảm động, nàng vốn nghĩ Dạ Khinh Ưu sẽ không dám xuất hiện bởi Dương Thanh Nhân thân phận quá thần bí, ngay cả phụ hoàng của nàng cũng phải cung kính. Dạ Khinh Ưu lần trước xuất hiện còn không được phần kính lễ này.
" Xem ra đã xuất hiện một vị khách nhân không tầm thường. "
Dạ Khinh Ưu cẩn thận quan sát đôi tròng mắt của Dương Thanh Nhân, bên trong như có một hấp lực cường đại muốn thôn phệ toàn bộ thân thể hắn, khiến hắn không thể không chống lại. Hắn thầm nghĩ, chắc chắn đôi mắt kia cùng với Thiên Đạo Thể của hắn có liên quan, thậm chí có thể là cùng nguồn gốc.
" Ta không cần biết ngươi là ai, nhưng nữ nhân kia có liên quan đến nhi tử mất tích của ta. Nàng tuyệt đối phải theo ta về, nếu không Thiên Phong Đế Quốc coi như hủy. "
Dương Thanh Nhân giang rộng cánh tay, thiên địa như chấn động mà run rẩy theo, làm vạn sinh linh phải quỳ bái, Phong Hoàng nét mặt cũng tái nhợt, có thể cảm nhận vị Thái Thượng Hoàng đang dưỡng thương sâu trong long mạch cũng bị thức tỉnh, suýt chút tẩu hỏa nhập ma.
Dù tức giận, nhưng Phong Hoàng không dám có ý chống lại Dương Thanh Nhân, chỉ có thể hướng về Dạ Khinh Ưu, cầu mong tên này đừng có tiếp tục hại bọn hắn, hắn đâu cần Dạ Khinh Ưu xuất đầu, vốn dĩ tình trạng đang tiến triển rất tốt, lại bị Dạ Khinh Ưu phá hư.
" Khẩu khí thật lớn, ta thích rồi đó. "
Dạ Khinh Ưu cười cười, hắn không nhiều lời, trực tiếp lấy ra Tiên Ma Lôi Thương mượn tạm từ chỗ hài tử, một kích Tỏa Thiên xuất ra, khóa chặt lại không gian, đem toàn bộ áp lực dồn nén lên thân thể Dương Thanh Nhân, lực lượng diệt tiên diệt ma tạo thành lôi quang mạnh mẽ, kết hợp cùng uy lực của thương kích khiến cho một thương của hắn như có thể xé trời.
" Kẻ này, sao lại có thương pháp kỳ quái như vậy? "
Dương Thanh Nhân không hề coi thường, quang minh dực đằng sau lưng giang rộng, tạo thành vô vàn lông vũ trắng xóa bay đầy trời, không gian bị bóp méo khôi phục ngay ngắn, thương vừa chạm vào lông vũ liền yếu ớt đi năm phần, thêm không còn không gian trợ lực. Một thương của Dạ Khinh Ưu liền hóa thành tầm thường, dễ dàng bị Dương Thanh Nhân hóa giải.
" Còn chưa đủ. "
Dương Thanh Nhân kiêu ngạo, một tay chắp sau lưng, một tay vươn ra, Quang Minh Chưởng đánh tan thương kích.
Thấy thủ đoạn của Dương Thanh Nhân, Phong Hoàng nét mặt sa sầm, quả nhiên vị Dạ Lâu Chủ kia dù có lợi hại cũng không thể so sánh cùng vị nam tử kia, ánh mắt của hắn quả nhiên không sai. Trong lòng càng định rõ mục tiêu ưu tiên, nên tạo quan hệ với Dương Thanh Nhân, hắn liền không do dự mà cho người liên lạc, muốn Tố Gia giao nộp Tố Tâm, lấy lòng vị Dương Thanh Nhân này.
" Tiểu tử, đừng nghĩ có Thiên Đạo Thể mà ngông cuồng. Ta so với ngươi không giống nhau, không cùng cấp độ. Ta không cần phải tạo ra Đạo Giới, bởi vì thiên địa này chính là của ta. Quang Minh Thiên Sứ Giới chính là bao trùm toàn bộ Tam Giới này. Thiên Địa Linh Khí tùy ý ta sử dụng, liên miên bất tận. "
Dạ Khinh Ưu nghe vậy, hắn không thèm để ý lời của đối phương, mà chỉ chú ý đến một chuyện. Kẻ này vậy mà cùng Thiên Đạo có quan hệ, khiến hắn có chút bất ngờ, tại trong giao chiến, hắn lười cùng đối phương tranh cãi. Suy nghĩ biện pháp trong đầu, lập tức liền đem Dạ Giới phóng ra, bao trùm phạm vi chục dặm, đem không gian toàn bộ nuốt vào bên trong bóng đêm vô tận.
" Ồ, không ngờ ngươi còn có Dạ Tộc Huyết Mạch. "
Dương Thanh Nhân kinh ngạc nói, hắn cảm nhận Quang Minh Chi Lực bị màn đêm vô tận cắn nuốt, Thiên Địa Linh Khí xung quanh không còn xót lại, rõ ràng là đã bị cắn đứt liên hệ. Cũng thầm khen Dạ Khinh Ưu có một chút bản lĩnh, tuy nhiên cũng không để hắn quá để tâm. Bản thân hắn từng là Thánh Chủ của Thánh Địa, Quang Minh Thánh Lực vừa hay là khắc tinh của Dạ Tộc, Dạ Giới của Dạ Khinh Ưu không cách nào có thể làm khó hắn.
" Quang Minh Thánh Khởi… "
Trong màn đêm vô tận, vốn Dạ Giới trước đó của Dạ Khinh Ưu sử dụng chưa từng có tia ánh sáng nào chiếu rọi, lại dần bị bao trùm bởi quang minh, đem toàn bộ không gian tối tăm của hắn chiếu sáng từng ngóc ngách, nhanh chóng đem Dạ Giới của hắn tan rã.
Rít….
Màn đêm tan rã, mọi người hiện tại mới có thể lấy lại tầm nhìn, ánh mắt trừng to, nhìn hai thân ảnh đang va chạm.
Chỉ thấy, Dạ Khinh Ưu cầm Tiên Ma Lôi Thương đâm qua cánh tay Dương Thanh Nhân, mà bàn tay của Dương Thanh Nhân được vô số lông vũ cấu thành, hóa thành xiềng xích quang minh, tạo ra lồng giam đem mũi thương của Dạ Khinh Ưu khóa chặt, chỉ cách cánh tay Dương Thanh Nhân một cái móng tay là đâm tới.
Không gian xung quanh hai người như bị xé nát, tạo thành từng cái lỗ đen, làm cho kình phong dị loại không biết từ đâu mà đến, bên trong không gian đó thổi có thể xé rách vạn vật. May mắn lông vũ của Dương Thanh Nhân nhanh chóng đem nó tu bổ, nếu không chỉ sợ dị phong kia sẽ xé nát cả không gian nơi đây.
" Ép ta đến mức này, ngươi quả nhiên đủ làm cho vị Thiên Đạo Vô Tình kia tự hào. "
Dương Thanh Nhân ánh mắt lạnh lẽo, dù có chặn được Dạ Giới của Dạ Khinh Ưu tác động, nhưng thời gian đó Dạ Khinh Ưu cũng không đứng chơi mà dùng thương kích liên tục đâm lên hắn. Làm cho hắn phải vừa phát động quang minh vừa phải chống chọi công kích của Dạ Khinh Ưu, kém chút bị thương.
Dạ Khinh Ưu một lời cũng không nói, bên trong ánh mắt nhìn không ra một chút cảm xúc, sinh tử giao đấu hắn không hề lãng phí một chút sơ hở nào. Trong khi Dương Thanh Nhân còn đang lên tiếng, thì hắn đã đem không gian cô đọng lại, đến mức Dương Thanh Nhân cũng không thể nhận ra không gian biến động. Không Gian Chi Đạo cũng không phải là sở trường của Dương Thanh Nhân, nếu không phải có Thiên Đạo Nhãn phụ trợ, hắn đã không thể cùng một vị thông thạo Không Gian Chi Đạo so đấu.
Từ trong không gian, Dạ Huyết Thiên Sinh Kiếm đột nhiên xuất hiện, một kiếm mang theo uy lực giống như đã phát lực từ trước trảm sát cổ Dương Thanh Nhân. Chú ý đến dị tượng, Dương Thanh Nhân ánh mắt lập tức hiện lên vẻ sợ hãi, hắn còn chưa kịp làm ra hành động, đã thấy Dạ Khinh Ưu vốn cầm Tiên Ma Lôi Thương ngay trước mắt từ bao giờ xuất hiện ngay phía sau hắn, trong tay Dạ Huyết Thiên Sinh Kiếm chém ra, mạnh mẽ chặt bay đầu của Dương Thanh Nhân.
Dùng Tang Thương Bí Cảnh tu luyện Thời Gian Pháp Tắc, Dạ Khinh Ưu có thể hướng công kích của bản thân từ khoảng thời gian nhất định bên trong không gian đem công kích từ trước đánh ra, dành cho đối phương sự bất ngờ. Phối hợp với việc hắn dùng Không Gian Pháp Tắc ngày càng thành thạo, kế hoạch của hắn diễn ra đều trót lọt trơn tru.
Mọi sự diễn ra nhanh chóng, đến nỗi đám người Thiên Cơ Các trưởng lão đang quan sát cũng nhìn không ra tốc độ giao đấu của hai người.
Chỉ kịp thấy đầu của Dương Thanh Nhân bị chém rụng, hắc hỏa bao trùm lập tức thiêu rụi thân thể của hắn. Dạ Huyết Thiên Sinh Kiếm tạo thành không gian tối đen bao trùm phần thân thể bên dưới của Dương Thanh Nhân, mà Dạ Khinh Ưu lại xuất hiện ngay tại vị trí cũ, không còn quang minh xích chế trụ, Tiên Ma Lôi Thương một kích đâm ra, xuyên thủng cái đầu của Dương Thanh Nhân.
Nhìn cảnh này, bọn họ đồng loạt đều không dám tin tưởng, sợ hãi không ngừng, hướng ánh mắt về Dạ Khinh Ưu. Chỉ thấy vị bạch bào nam tử này bỗng chốc trở nên đáng sợ vô cùng, còn chưa kịp giao đấu mà một đám trưởng lão đã bủn rủn chân tay, không còn chút sức lực.
Dạ Khinh Ưu căn bản không thèm chú ý đến đám Thiên Cơ Các trưởng lão, mấy lão già này tuy là Hóa Đạo Cảnh, nhưng trong mắt hắn không khác kiến hôi, còn không cần để hắn ra tay giải quyết.
Đúng lúc đó, Nguyệt Cung Chi Túc cùng Lạc Tú Hồng xuất hiện, hai nàng liền đem đám trưởng lão Thiên Cơ Các này vây lại, trực tiếp hạ sát thủ.
Mà Dạ Khinh Ưu thì trong tay Tiên Ma Lôi Thương nắm chặt, nhìn một phương hướng không gian, thân thể Dương Thanh Nhân đang từ vô số điểm quang minh tụ lại, lần nữa cải tử hoàn sinh.
Ánh mắt Dương Thanh Nhân mang theo vô tận phẫn nộ nhìn về Dạ Khinh Ưu, còn không để hắn hướng sát khí về, không gian xung quanh hắn tạo thành vết nứt không gian, đem thân thể hắn hút vào bên trong, đang trong giai đoạn tái tạo cho nên Dương Thanh Nhân chỉ có thể để bản thân bị tùy ý hút vào.
Dạ Khinh Ưu đồng thời cũng chui vào bên trong vết nứt không gian, Dạ Huyết Thiên Sinh Kiếm lần nữa chui vào bên trong thân thể. Trước mặt toàn trường, vết nứt không gian nhanh chóng khép lại, đem Dạ Khinh Ưu và Dương Thanh Nhân biến mất khỏi ánh mắt bọn họ.
*
Hết chương :D