Dạ Nguyệt Lâu được Thiên Phong Đế Quốc hỗ trợ, nhanh chóng bao trọn phạm vi Lạc Uyên Tinh Cầu, cũng bắt đầu bành trướng ra các thế lực lân cận. Đồng thời chiêu mộ được vô số cường giả đầu nhập dưới trướng Dạ Nguyệt Lâu, Thiên Tôn không thiếu.
Nhờ vào danh tiếng của Dạ Khinh Ưu ra tay chế trụ ma đồ, thể hiện ra thực lực kinh khủng, càng nhiều người đầu nhập, muốn trở thành người của Dạ Nguyệt Lâu. Lục Kiều Vân hết sức bận rộn để sắp xếp đám người này, mặc dù nhiều cường giả gia nhập, nhưng chưa chắc đáng tin tưởng, nàng phải phân bố cẩn thận, tránh đem gián điệp trà trộn vào.
Cũng may Dạ Khinh Ưu dựa vào Hóa Huyết Phệ Đạo Quyết của Nguyên Cổ, từ phương pháp đó tạo ra Huyết Chủng, trộn vào một loại huyết đan tạo thành Đạo Huyết Bế Đan. Người sử dụng Đạo Huyết Bế Đan sẽ gia tăng tu vi mảng lớn, nhưng đồng thời cũng sẽ bị gieo Huyết Chủng vào bên trong thân thể. Nếu như phản bội, từ phạm vi vạn giới, có thể tùy thời kích phát Huyết Chủng, đem thân thể lẫn linh hồn kẻ kia bạo tạc.
Có thể nói, thủ đoạn này chính là lý do Dạ Nguyệt Lâu mới tiếp nhận người từ bên ngoài vào. Nếu như không đạt đủ tin tưởng, sẽ không có cách nào để loại bỏ Huyết Chủng khỏi người, thậm chí chủ thể còn không biết bên trong thân thể có loại Huyết Chủng này.
Khi chứng kiến có người ăn vào Đạo Huyết Bế Đan liền đột phá mấy cảnh giới, càng thêm nhiều người điên cuồng gia nhập. Nhiều người bị kẹt ở bình cảnh vô số năm tìm thấy cơ hội trước mắt dĩ nhiên không bỏ lỡ, cũng tham gia vào Dạ Nguyệt Lâu.
Chỉ trong vài tháng, thành viên Dạ Nguyệt Lâu gia tăng đến gấp ba lần, cường giả Thiên Tôn lên đến hàng chục, Địa Tôn mấy trăm người, Chí Tôn năm vị, tất cả đều nhờ Đạo Huyết Bế Đan mà đột phá thành công bình chướng đạo cảnh.
Dù đột phá Chí Tôn nhưng năm vị kia được chứng kiến thủ đoạn của Lam Thanh Y khiến cho bọn họ không còn chút ý kiêu ngạo nào, càng thêm nhận biết chênh lệch, ngoan ngoãn làm cu li.
Không cần Dạ Khinh Ưu phải xuất đầu lộ diện, Dạ Nguyệt Lâu đã được Lục Kiều Vân sắp xếp mọi việc ổn thỏa, trong khoảng thời gian ngắn đã biến thành Viễn Siêu Cửu Cấp Thế Lực.
Lục Kiều Vân hiện tại đã đem quyền quản lý Dạ Nguyệt Lâu cho một vị nữ Chí Tôn, gọi là Hồng Bàn Chí Tôn, Thục Trinh. Vốn vị này chính là một nữ tán tu, tu luyện vô số năm đến Thiên Tôn thực lực đã rất không tồi, kẹt ở đốn ngộ Chí Tôn hàng ngàn năm. Nay nghe nói có thể tìm thấy cơ hội để đột phá ở Dạ Nguyệt Lâu mà tự nguyện gia nhập, biết được nếu như làm tốt sẽ có cơ hội tìm hiểu về cảnh giới phía trên, càng thêm ra sức mà bán mạng, hi vọng vị Lâu Chủ kia có thể trợ giúp nàng tiến thêm một bước.
Vị thế của Dạ Nguyệt Lâu bây giờ đã vượt qua cả Thiên Phong Đế Quốc và hai đại học viện, người của các thế lực đó không có ai dám nói gì.
Dạ Khinh Ưu hiện tại đang ngồi trên đỉnh lầu cao nhất của Dạ Nguyệt Lâu, ở trong căn phòng chỉ dành riêng cho hắn và chúng nữ. Có thể từ trên cao nhìn thấy hết thảy cảnh vật bên trong thành. Hắn ung dung nằm ngửa trên ghế, đằng sau Hoa Tiểu Niếp và Thiên Linh Đình xoa bóp cho hắn. Ở một bên, Lục Kiều Vân đang kể ra toàn bộ tình báo mà Dạ Nguyệt Lâu thu được, trong khi Liễu Vân Nguyệt nằm trong lòng hắn lim dim ngủ. Hai bên còn đứng hai nữ Hàm Sương và Nguyệt Vô Song bóc vỏ Linh Quả cho nam nhân ăn.
Cảnh tượng quả thật đủ làm nam nhân toàn thiên hạ ghen ghét, chỉ sợ Khí Vận Chi Tử còn không có cái loại phúc phận này.
" Dạ lang, mọi chuyện tại Dạ Nguyệt Lâu đã được sắp xếp ổn thỏa. Tùy thời đều có thể rời khỏi. "
Lục Kiều Vân vui vẻ lên tiếng, nàng hao hết tâm tư, cuối cùng cũng trợ giúp hắn đem Dạ Nguyệt Lâu phát triển, tâm trạng trở nên hưng phấn. Dạ Khinh Ưu hé miệng đem Linh Quả trong tay Hàm Sương nuốt lấy, ánh mắt vốn nhắm lại mở ra, đáp.
" Tạm thời còn có chút ít chuyện cần ta xử trí, bây giờ nàng hãy đợi thêm một thời gian nữa nhé. Với lại, hai nàng có chuyện gì mà sớm muốn đến gặp ta vậy? "
Dạ Khinh Ưu ánh mắt lướt nhìn qua hai nữ, trong khoảng thời gian này hắn tu luyện Thời Gian Pháp Tắc có chút tiến triển, tuy nhiên còn chưa hoàn toàn nhập môn, nhưng cũng cách không xa. Hôm nay có thời gian rảnh mới có thể bồi tiếp các mỹ nữ. Nguyệt Vô Song mỉm cười, đáp.
" Thật ra, chúng ta đang định bàn với chàng việc Lưu tỷ tỷ định xây dựng Vô Thiên Học Viện, để cho Ma Tộc có thể danh chính ngôn thuận tiến vào Nhân Giới. "
" Vì sao lại mất công như vậy? Một cái Dạ Nguyệt Lâu còn chưa đủ sao? "
Dạ Khinh Ưu nhíu mày, hắn cảm thấy tạo dựng càng nhiều thế lực càng phiền phức mà thôi, về sau đột phá lên cao, cũng chỉ là vật vướng bận. Nguyệt Vô Song nghe vậy, chỉ có thể cười khổ lắc đầu.
" Nghe nói Ma Khí của Ma Giới đang dần tiêu tán, giống như tùy thời suy kiệt. Các vị tiền bối thông báo cho Lưu tỷ tỷ tìm cách để cho Ma Tộc có thể thuận lợi tiến vào Nhân Giới, cũng là để đề phòng cho trường hợp xấu nhất. "
" Là vậy sao. "
Dạ Khinh Ưu nhướng mày, hắn từ lâu cũng đã để ý việc Ma Khí Ma Giới giống như không có sung túc như Linh Khí của Nhân Giới và Thiên Giới, tùy thời có thể cạn kiệt. Hắn lúc trước còn không rõ nguyên nhân, nhưng hiện tại đã có thể chắc chắn Ma Giới hiện tại cũng không phải chân chính Ma Giới, mà chỉ là một phương ngoại vực của Ma Giới trước kia. Ma Khí suy tàn cũng là điều dễ hiểu.
Hắn thân là Ma Đế, cùng nên vì Ma Giới mà làm việc, tuy nhiên hắn suốt ngày ra ngoài, cho nên mọi chuyện chỉ có thể do Lưu Chỉ Tình tự mình xử lý, hắn cảm giác thật có lỗi với nàng. Lưu Chỉ Tình sở dĩ xây dựng Vô Thiên Học Viện chắc hẳn là vì để cho thiên kiêu Ma Tộc có điều kiện tốt nhất tu luyện, dù Linh Khí của Nhân Giới không phù hợp với Ma Nhân, nhưng so với Ma Khí suy cạn ở Ma Giới thì tốt hơn vô số lần.
Dạ Khinh Ưu cảm thấy nên vì Ma Tộc mà bỏ ra chút sức lực, hắn quyết định chấp thuận đề nghị của Lưu Chỉ Tình, để Nguyệt Vô Song về thông báo với nàng. Dạ Nguyệt Lâu sẽ phụ trách về việc trợ giúp xây dựng nên Vô Thiên Học Viện.
Hắn lại tiếp tục bế quan, lần này chính là sáng tạo ra công pháp cho phép Ma Khí chuyển hóa thành Linh Khí và ngược lại, có thể giúp Ma Nhân hấp thu Linh Khí biến thành Ma Khí tu luyện. Với đạo cảnh của hắn, sáng tạo loại công pháp này cho Tu Đạo Giả dưới Vấn Đạo Cảnh tu luyện là hết sức đơn giản, tiêu tốn của hắn chỉ có nửa tháng thời gian đã thành công sáng tạo ra 'Khống Ma Đạo Pháp'.
Khống Ma Đạo Pháp có thể giúp Ma Nhân che giấu Ma Khí trong thân thể, đồng thời đạo pháp phóng ra cũng là Đạo Nguyên Lực thuần túy, dù là Đế Tôn cấp bậc hiện tại cũng khó có thể nhìn ra.
Nhờ vào Khống Ma Đạo Pháp của hắn mà Vô Thiên Học Viện có thể thuận lợi phát triển mà không bị nhòm ngó. Tam Đại Học Viện lại lần nữa trở lại như trước, Vô Thiên Học Viện từ vô danh dần dần trở nên nổi danh, không biết từ đâu thu hút vô số thiên kiêu gia nhập.
Đứng đầu Vô Thiên Học Viện là ba vị Chí Tôn lão trưởng bối của ba vị ma nữ: Đại Trưởng Lão của Cửu Chỉ Ma Môn - Lưu Nhận, Tộc Trưởng của Ma Miêu Tộc - Miêu Thiên Tường, hay còn gọi là phụ thân của Miêu Tiểu Phượng và cuối cùng là một trong bảy vị Môn Chủ của Thất Quỷ Môn, mang trong mình Huyết Mạch Cửu Vĩ Yêu Hồ, sư phụ Ái Ma Liên, Ái Hồ.
Bên dưới là các vị trưởng lão đến từ những chủng tộc khác đi cùng thiên kiêu của bọn họ, đều tu luyện Khống Ma Đạo Pháp ngụy thành nhân hình.
Có thể nói, Lạc Uyên Tinh Cầu lúc này giống như cái sân sau của Dạ Khinh Ưu, nếu có kẻ dám đắc tội với hắn tại đây, dù là có Thiên Phong Đế Quốc chẳng mấy chốc cũng bay màu.
Hiện tại, Vô Thiên Học Viện khánh thành, nhưng cũng không mời nhiều thế lực đến chúc mừng, lặng lẽ đem học viên, lão sư bên trong sắp xếp ổn thỏa.
Thiên Phong Đế Quốc biết tin xuất hiện thêm một cái Vô Thiên Học Viện, lòng hoang mang bất an nhưng lại không dám làm ra hành động gì. Bởi lẽ, nhìn Dạ Nguyệt Lâu đang tích cực xây dựng nên Vô Thiên Học Viện kia, bọn họ đã biết hai thế lực này có liên quan đến nhau rồi.
…
Một ngày này, trong lòng của Phong Hoàng, vị Đế Vương đứng đầu Thiên Phong Đế Quốc sắc mặt hết sức tiều tụy, giống như già đi mấy tuổi, dựa vào khả năng của hắn thì không thể để hai cái thế lực khổng lồ xuất thế ngay địa bàn của mình mới đúng. Nhưng mà tình hình Thiên Phong Đế Quốc hiện tại bất ổn, ngay cả hắn cũng không dám làm liều, chỉ có thể cho người giao thiệp cùng hai cái thế lực kia.
" Khốn kiếp, cái tên họ Dạ đó muốn làm cái gì? Lẽ nào được đà lấn tới liền đè lên đầu chúng ta? Về sau chẳng lẽ Thiên Phong Đế Quốc phải sớm đổi tên rồi? "
Phong Hoàng tức giận đến mức toàn thân phát run, trên đất có vô số mảnh vỡ bình sứ xa hoa đắt tiền vì thịnh nộ mà bị hắn đập vỡ nát. Chứng kiến bộ dáng này của hắn, Phong hoàng hậu cũng chỉ đành biết thở dài, lên tiếng.
" Hoàng thượng bớt giận, người nên xem lại lần nữa. Yêu Yêu đứa nhỏ này dù nói vị Dạ Lâu Chủ không đòi hỏi gì, nhưng cũng không có đảm bảo sẽ chân chính đứng về phía ta. "
" Trẫm hiểu rồi, dù thế nào thì chúng ta cũng chỉ nhờ hắn ra mặt xử trí Thánh Địa, cũng không phải cùng hắn là người một nhà. Yêu Yêu nha đầu này, biểu hiện còn chưa đủ. Nếu như có thể tạo ra một mối quan hệ cùng hắn thì cũng đâu đến nỗi này. "
Phong Hoàng ủ rũ, bất lực ngồi xuống, hiện tại các thế lực bên trong Lạc Uyên Tinh Cầu đều ra sức lấy lòng Dạ Nguyệt Lâu, nào còn quan tâm đến Thiên Phong Đế Quốc của hắn? Chỉ với cái đà này, chẳng qua bao lâu, không cần Dạ Nguyệt Lâu làm gì, Thiên Phong Đế Quốc của hắn cũng sẽ suy tàn.
" Thật là thâm, họ Dạ này. Hắn được chúng ta trợ giúp, còn ăn trên đất của ta. Thật quá đáng. "
Phong Hoàng siết chặt nắm đấm, hắn hiện tại dù tức giận nhưng cũng không dám cùng Dạ Nguyệt Lâu là địch. Dù sao Thánh Địa còn có thể tùy thời đánh đến, với thế lực của mình hắn thì không có khả năng giải quyết loại thế lực khủng bố này, chỉ có thể hi vọng Dạ Lâu Chủ cùng Thánh Địa đánh nhau thật to, để hắn đằng sau hưởng lợi mới tốt.
" Có tin tức gì từ Thánh Địa không? "
Phong Hoàng mệt mỏi dựa vào long ỷ, khô khốc hỏi, Phong hoàng hậu thủ pháp cẩn thận xoa xoa trán của Phong Hoàng, lên tiếng đáp.
" Thánh Địa giống như còn chưa có xuất động, có lẽ bọn họ cũng không hề trách tội chúng ta. "
" Nếu vậy thì tốt. "
Phong Hoàng nhìn lên trần nhà, nói. Hắn chỉ có hi vọng như vậy, nếu thế hắn mới có thể dừng lại về việc Dạ Nguyệt Lâu bành trướng, bắt đầu tái thiết thế lực lại từ đầu.
Chẳng qua hắn an dưỡng chưa được, thì trên bầu trời rung chuyển kịch liệt, dọa cho toàn bộ hoàng cung run rẩy. Phong Hoàng sắc mặt tái mét, vội đứng bật dậy, sợ hãi kêu.
" Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ địch tập kích? "
Không dám chậm trễ, Phong Hoàng vội lao vụt ra ngoài. Ánh mắt vừa ngước lên, đã thấy một đám người được một nam tử trung niên cầm đầu, một chưởng đánh ra, đã đem hộ trận hoàng cung vốn là Cửu Cấp Trận Pháp - Tàng Long Hộ Đạo Trận đánh cho vỡ nát. Một phiến hoàng cung sụp đổ, đại địa nứt vỡ, Long Mạch đứt gãy làm Long Khí thoát ra ngoài.
Nhìn cảnh này, hai mắt Phong Hoàng đỏ đậm một mảnh, nhìn về phía nam nhân cầm đầu, khi thấy dáng vẻ tuấn mỹ và khí chất bất tuần ngạo thị của đối phương, khiến hắn hơi kinh động, chỉ khi nhìn thấy đạo bào của vị nam tử kia, giật mình sợ hãi kêu lên.
" Thiên Cơ Các!! "
*
Hết chương :D