Chương 408: Tính toán của Dạ Khinh Ưu

Đoàn người Thiên Phong Đế Quốc vừa tiến vào mộ địa, khi tới cổng thì mấy vị hộ vệ đã bị ngăn ở bên ngoài, cảnh giới trên Thánh Linh Cảnh không thể xông vào bên trong, trừ khi áp chế tu vi.

Cuối cùng, một đám hộ vệ, các loại cường giả Địa Tôn, Thiên Tôn đều phải giảm tu vi của bản thân xuống Thánh Linh Cảnh Cửu Giai, theo sau đám người Phong Liên Thành.

Đằng sau Thiên Phong Đế Quốc, Thủy Tâm Học Viện và còn có một số thế lực cũng cử người tiến vào, dù không hi vọng việc tranh đoạt sẽ thành công, ít nhất cũng muốn đạt được chút lợi ích. Đồ tốt do Chí Tôn Đỉnh Phong cường giả để lại, ai mà không thèm muốn chứ.

Thấy từng người lũ lượt tiến vào, đông như kiến cỏ, chứng minh sức hút mãnh liệt của mộ địa Chí Tôn. Trước kia các thế lực e dè nhau không có ai dám động thủ, nay có Thiên Phong Đế Quốc chủ động mở đường, đám Tu Đạo Giả không còn chút cố kỵ, nhanh chóng tiến vào.

Chẳng mấy chốc, trước cửa mộ địa đã không còn thấy thân ảnh hay một bóng người nào, trơ trọi điêu linh.

Mà đúng lúc này, xuất hiện hai thân ảnh một nam một nữ, bộ dáng hết sức hứng thú nhìn vào mộ địa.

Dạ Khinh Ưu đôi mắt híp lại, nhìn vào bên trong mộ địa, hắn có thể cảm nhận ở nơi này xuất hiện một vị Khí Vận Chi Tử, dù đã cố che giấu loại Khí Vận này tồn tại, nhưng Thiên Đạo Thể của hắn lại phản ứng hết sức mãnh liệt, dĩ nhiên kẻ kia tuyệt đối không tầm thường.

Hắn sở dĩ xuất hiện tại nơi này cũng bởi Liễu Vân Nguyệt đến tìm hắn. Nàng một thời gian bế quan, đã đem Thần Khí của Quang Minh Thánh Địa là Vấn Đạo Kính nhận chủ, cũng đã phát huy được một chút uy lực của nó.

Dựa vào Vấn Đạo Kính có thể nhìn thấy Quá Khứ, Tương Lai và quan sát vạn cảnh chỉ qua mặt kính. Liễu Vân Nguyệt lại vô tình nhìn thấy sự việc diễn ra trong tương lai, chứng kiến cảnh Dạ Khinh Ưu bị người người hô giết, khiến cho nàng cảm thấy bất an, không chút chậm trễ liền thông tri hắn.

Dạ Khinh Ưu nghe nàng nói vậy, mặc dù hắn cũng chẳng quan tâm thế gian nghĩ gì, nhưng nữ nhân bên cạnh của hắn không ít, kéo theo các nàng thì lại không ổn lắm, thà tin có còn hơn không. Chính vì thế, hắn đã lập tức đến đây, muốn xem xem là lý do tại sao lại xảy ra chuyện này.

Dù dùng Vấn Đạo Kính quan sát, Liễu Vân Nguyệt cũng không thể nhìn thấy rõ ràng gương mặt của nam tử kia. Dạ Khinh Ưu có thể thông qua mặt kính nhìn rõ nam nhân bị che bởi đạo vận mù mịt, mà đứng cạnh hắn là Trí Nữ - Lãnh Thiền cung kính cúi đầu, tựa như thân phận của đối phương phía trên nàng.

" Dạ lang, hiện tại nên làm thế nào? "

Liễu Vân Nguyệt gương mặt tràn đầy lo lắng nhìn hắn, nàng sợ có một ngày Dạ Khinh Ưu bốn bề là địch. Chỉ nghĩ tới thôi mà gương mặt xinh đẹp đã tái nhợt, toàn thân run rẩy không dám nghĩ nữa.

Dạ Khinh Ưu nhẹ nhàng đem nàng kéo vào trong ngực, bàn tay vuốt ve gò má mềm mại của nàng, thản nhiên cười, nói.

" Yên tâm, ta tự có cách. Đã biết nơi này là nguồn gốc xảy ra mọi việc, tự tay ta sẽ đến giải quyết. "

Dạ Khinh Ưu gương mặt mang theo nụ cười tự tin, dù thế nhưng Liễu Vân Nguyệt có thể cảm nhận sát cơ che giấu trong đó, đầu nàng tựa vào ngực hắn, ngọt ngào nói.

" Ân, nếu chàng đã nói vậy thì theo ý chàng. Dù muốn thiếp làm gì cũng được. "

Nghe nàng nói vậy, trong lòng Dạ Khinh Ưu cảm động, nàng tâm tính vốn rất thiện lương, không muốn hại người vô tội dù đã biết tương lai họ sẽ trở thành kẻ thù của phu quân nàng. Không ngờ lần này vì rõ ràng hắn quyết tâm muốn xử lý kẻ thù mà từ bỏ tính cách thường ngày.

Dạ Khinh Ưu cũng không muốn bắt ép nữ nhân của hắn làm điều gì trái ngược với lương tâm, bàn tay vuốt ve mái tóc nàng, ôn nhu nói.

" Đừng lo, có ta ở đây. Mọi chuyện sẽ ổn. "

" Nếu vậy thì tùy chàng quyết định. Thiếp sẽ để Quang Chi Ngọc giúp chàng một tay. "

Liễu Vân Nguyệt vừa nói, đã phóng thích Khí Linh của Vấn Đạo Kính, một mỹ nữ tóc dài thướt tha, bộ dáng lười biếng theo đó xuất hiện. Chỉ thấy, Quang Chi Ngọc giống như chấp nhận trở thành một cái mỹ nữ, ánh mắt mở ra, nhìn Dạ Khinh Ưu hai người cũng không có gì ngạc nhiên, nhìn Liễu Vân Nguyệt hỏi.

" Chủ nhân, có chuyện cần giúp sao? "

" Không phải ta, mà là Dạ lang. "

Liễu Vân Nguyệt nhẹ nhàng lắc đầu, ngón tay chỉ hướng sang Dạ Khinh Ưu, ý bảo Quang Chi Ngọc nghe theo lời của nam nhân nàng.

Quang Chi Ngọc nghe vậy, không hiểu sao sợ hãi mà toàn thân run lên, nàng dù đã dung hòa làm một cùng Khí Linh, hình thành nên tính cách mới, cũng không còn là Quang Chi Ngọc nhưng vẫn bị ảnh hưởng tới ít nhiều, nhớ đến gương mặt nam nhân kia làm nàng cảm thấy lạnh lẽo, không tự chủ được cố ý tránh ánh mắt Dạ Khinh Ưu, hỏi.

" Phu quân của chủ nhân cần ta làm gì sao? "

" Ngươi nếu như tách rời khỏi Vấn Đạo Kính liệu có thể bị kẻ khác nhìn ra thân phận không? "

Nghe hắn hỏi vậy, Quang Chi Ngọc trầm tư một lát, lắc đầu đáp.

" Không có, dù sao trước đó thân phận của ta là Nhân Loại, cho nên dù nhìn thế nào cũng không thể có người nhìn ra ta là Khí Linh. Trừ khi mang theo Vấn Đạo Kính bên người. "

Dạ Khinh Ưu trầm ngâm, sau đó hỏi tiếp mấy vấn đề mới mỉm cười hài lòng. Hắn đã xác định được Quang Chi Ngọc hiện tại thật giống như một Tu Đạo Giả bình thường, Quang Minh Thánh Lực tại thân so với thân phận Thánh Tử càng thêm tinh thuần. Ngoài ra chỉ cần liên kết linh hồn cùng Vấn Đạo Kính là có thể tự do tách rời, miễn sao chủ nhân Vấn Đạo Kính vẫn còn truyền Đạo Nguyên Lực vào bên trong.

Hắn lập tức đã có dự định, trước đó xác nhận Khí Vận Chi Tử cùng Thánh Địa có chút ít liên quan, mang đến cho hắn cảm giác tương tự khi tiếp xúc Thánh Bia. Vì chưa rõ thủ đoạn của địch nhân thế nào nên hắn cũng không vội mà ra tay, bởi kẻ có thể che giấu Khí Vận tại thân, nghĩ thế nào cũng cảm thấy bất thường.

Nếu có thể để Quang Chi Ngọc tiếp cận kẻ kia mà nói, hắn sẽ dễ dàng quan sát mọi hành động của đối phương.

Đã có kế hoạch, Dạ Khinh Ưu lập tức đem ký ức của Quang Chi Ngọc tạm thời phong ấn lại, cẩn thận thay vào một đoạn ký ức mới. Đổi tên Quang Ngọc Chi, biến thành nữ nhi của Quang Chi Ngọc cùng với một nữ tử của Huyết Vũ Giới, mang theo di nguyện của phụ thân mà mong muốn gia nhập vào Thánh Địa.

Dạ Khinh Ưu bởi vì lo sợ Dương Thiên Hạo có thủ đoạn dò xét linh hồn nên đến cả bản thân Quang Chi Ngọc cũng phải đánh lừa, để chính nàng còn không biết mình là gián điệp do hắn cài vào.

Xong việc, hắn để Quang Chi Ngọc, giờ là Quang Ngọc Chi, tiến đi vào mộ địa, thuận theo tự nhiên mà tiếp xúc vị Khí Vận Chi Tử kia. Cũng không lo sợ nàng không gặp được đối phương, Dạ Khinh Ưu đã đem Khí Vận quán chú cho nàng một phần, số mệnh coi như khó tránh. :)) (BL part 2)

Nhìn theo bóng lưng Quang Ngọc Chi biến mất, hắn dựa theo Vấn Đạo Kính có thể quan sát hết thảy, nàng lúc này quả thật như thiếu nữ ngây thơ nhiệt huyết, trong lòng dâng lên hoài bão muốn vì Thánh Địa phục vụ, tin tưởng ngay cả nàng cũng không biết rõ tất cả ký ức kia là giả.

Liễu Vân Nguyệt dù không quá rõ ràng chủ ý của Dạ Khinh Ưu là gì, nhưng nàng không nghi ngờ gì, tin tưởng hắn hết thảy.

Dạ Khinh Ưu quay sang, nắm tay nàng, mỉm cười.

" Chúng ta đi thôi. "

" Ân. "

Liễu Vân Nguyệt lâu ngày chưa cùng hắn ở bên một mình, trong lòng hết sức vui vẻ, nắm tay chặt hắn, đi theo nam nhân tiến vào bên trong mộ địa. Nàng đối với truyền thừa của Chí Tôn cũng không có một chút hứng thú, chỉ cần được ở cạnh hắn đã đủ khiến nàng hài lòng rồi.

Đạo Giới của Trấn Ma trưởng lão chính là dựa vào Kim Long hình dáng mà tạo thành, bên trong mộ địa hiện giờ có vô số Long Khí quấn quanh. Dù hư ảnh Kim Long kia chỉ là giả tưởng cũng đủ để dọa cho cường giả Thánh Linh Cảnh kinh hãi, tái mét hết cả mặt mũi.

Truyền thừa này không thể làm khó bước đi của vị truyền nhân chân chính là Thiên Long Nhi. Hắn cùng tỷ tỷ thuận lợi một đường đi đến cuối cùng.

Ngoài ra, còn có Dương Thiên Hạo dẫn theo Trí Nữ Lãnh Thiền cùng Phong Yêu Yêu thuận lợi tìm được trung tâm nơi cất giữ đạo thừa của Thiên Long Đỉnh. Nhìn phía trung tâm, khắp nơi cột trụ khắc hình Kim Long, còn có hình ảnh hai đầu Kim Long canh giữ mộ phần, dù biết chỉ là hư ảnh thế nhưng Long Khí tỏa ra làm cho cường giả Địa Tôn cũng phải bị áp chế.

" Đó là bia mộ của Trấn Ma trưởng lão Thiên Long Môn sao? "

Phong Yêu Yêu gương mặt không khỏi hiện lên sợ hãi mà nhìn, nàng vì có Dương Thiên Hạo hỗ trợ mà thuận lợi tiến đến đây, đối với nam nhân càng thêm ái mộ cùng sùng bái. Chỉ tiếc, hắn không có để ý đến nàng, khiến cho gian nhân hết sức tiếc nuối.

Dương Thiên Hạo không quan tâm đạo thừa của Thiên Long Đỉnh, mặc kệ Thiên Long Nhi hưởng hết truyền thừa, hắn dùng pháp tắc Thiên Cơ dò xét xung quanh, cảm nhận được nơi này có manh mối trợ giúp hắn đem chân tướng của Dạ Khinh Ưu ngày đó thảm sát cường giả công bố ra ngoài.

Lập tức, ánh mắt Dương Thiên Hạo hướng sang Trí Nữ - Lãnh Thiền đưa ra ám hiệu, nàng đương nhiên hiểu ý. Dù không tình nguyện giúp Dương Thiên Hạo tính toán Dạ Khinh Ưu, nhưng tự thân nàng cũng không cách nào chống lại ý muốn của Các Chủ, cuối cùng đành phải đi lên, dùng Thiên Toán Tâm Nhãn dò xét.

Vừa mới dùng tâm nhãn dò xét, thì lúc này từ đâu xuất hiện thêm hai người. Nam nhân anh tuấn tà dị, mang theo ngạ quỷ mặt nạ, nữ nhân xinh đẹp yêu kiều, thánh khiết không nhiễm bụi trần, được sa mỏng che lấp gương mặt khuynh quốc khuynh thành, khí chất hai người lấn áp toàn trường, làm cho Dương Thiên Hạo nhíu mày, không thể không để tâm.

" Thật náo nhiệt nha, hi vọng ta có thể tham gia cùng. "

Dạ Khinh Ưu thản nhiên bước chân cách mặt đất, như đi trên không trung, khoan thai đi đến cạnh bên đám người Dương Thiên Hạo. Theo sau, Liễu Vân Nguyệt vân đạm phong khinh bước đi, như một vị tiên tử không nhiễm sương khói trần gian, lộ ra bộ dáng hiền thê lương mẫu đuổi sát hắn.

" Ngươi là kẻ nào? "

Phong Yêu Yêu lên tiếng, nàng có thấy nam nhân đeo mặt nạ quỷ mang theo ánh mắt tập trung lên người Dương Thiên Hạo, khiến nàng tránh không khỏi lo lắng cùng tức giận.

Dạ Khinh Ưu lại không có để ý đến nàng, bàn tay hướng về vị trí đạo thừa của Trấn Ma trưởng lão, đem Dạ Huyết Thiên Sinh Kiếm phóng ra, lơ lửng trên đỉnh đầu hai tôn Kim Long, mũi kiếm phóng xuống. Mặc dù không rõ ràng Dương Thiên Hạo đang làm cái gì, nhưng chắc hẳn có liên quan tới nơi này, hắn đương nhiên không thể để cho đối phương thuận lợi, vừa xuất hiện đã ý đồ đem mộ địa Thiên Long Đỉnh tru diệt.

Dương Thiên Hạo ánh mắt lạnh lẽo, đương nhiên cũng không cho kẻ lạ mặt mới đến đắc thủ, bàn tay vươn ra, vô tận Quang Minh Chi Lực ngưng tụ, tạo thành một cái thủ chưởng chặn trước đầu Dạ Huyết Thiên Sinh Kiếm, ý đồ cản lại.

Thấy vậy, ánh mắt sau lớp mặt nạ quỷ hàm chứa tiếu ý, thân thể hắn di động, đến ngay trước mặt Dương Thiên Hạo trong sự kinh ngạc của đối thủ, Tiên Ma Lôi Thương xuất hiện trên tay Dạ Khinh Ưu, một kích xuất ra.

" Chiến Thiên Thương Pháp - Tỏa Thiên... "

Một thương đánh ra, mang theo lôi quang tử sắc lập lòe, áp lực đem không gian xung quanh tạo thành từng khe nứt, uy thế hủy thiên diệt địa.

" Pháp Tắc Không Gian? "

Dương Thiên Hạo gương mặt trầm xuống, không nghĩ đến Dạ Khinh Ưu vậy mà tu luyện Pháp Tắc Không Gian tới trình độ này.

Động tác của Dương Thiên Hạo cũng không thua kém, phóng ra mười hai cái pháp luân xoay xung quanh thân, phóng thẳng đến vị trí Dạ Khinh Ưu, tạo thành kết giới ngăn cản thế hủy thiên diệt địa của hắn, từng vết nứt không gian cũng được các pháp luân chữa lành, biến thành nguyên vẹn.

" Đây là lực lượng gì? "

Động tác của hai nam nhân quá nhanh, làm cho một đám nữ quan sát tròn xoe mắt, đều âm thầm sợ hãi. Chỉ cảm nhận được áp lực lan tỏa, ngay cả linh hồn bọn họ cũng muốn câu diệt, nếu không phải pháp luân của Dương Thiên Hạo che chắn, e rằng chúng nữ thân xác đã hóa thành thịt vụn.

Dương Thiên Hạo nghiêm túc chưa từng thấy, hắn cảm nhận Dạ Khinh Ưu bộc lộ thực lực cũng chỉ là Hóa Đạo Cảnh, vậy mà làm cho hắn có cảm giác đe dọa. Trong lòng đang muốn lợi dụng Thiên Cơ để tính toán đây là ai, thì bất chợt cảm thấy nguy cơ, còn chưa để hắn phản ứng, đã thấy Tiên Ma Lôi Thương đâm xuyên ngực hắn, phá nát thể nội.

Sự chú ý của Dương Thiên Hạo đã hướng về phía sau, chỉ thấy Dạ Khinh Ưu từ khi nào xuất hiện tại đó, ánh mắt thản nhiên, một kích mang theo lực lượng khắc chế Tiên Ma của Tiên Ma Lôi Thương. Một kích Tỏa Thiên đâm xuyên ngực Dương Thiên Hạo, hủy diệt hết thảy Đạo Nguyên Lực bên trong thân thể đối phương...

*

Hết chương :D