Nhiếp Phi dùng tinh thần kiểm tra một lượt tấm bia đá, hắn nhận ra bên trên còn có lưu lại một bộ công pháp tên 'Đồ Ma Thập Lục Chưởng', chuyên dùng để khắc chế Ma Tộc. Khiến cho Nhiếp Phi kinh hỉ không thôi, cẩn thận dò xét bộ công pháp này. Qua vài chưởng đầu của nó, hắn có thể cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ phát ra, hủy diệt ma đồ, tru sát ác nhân.
Bỏ qua trong lòng nghi ngờ, Nhiếp Phi quyết định tu luyện Đồ Ma Thập Lục Chưởng, nối gót vị tiền bối Tiên Đế, bước tiếp con đường đồ ma, bảo vệ thương sinh. Hắn quỳ trước tấm bia mộ, kính cẩn dập đầu, âm thầm thề sẽ không làm nhục công pháp do vị tiền bối này truyền thụ.
Còn bản đồ trong tay, Nhiếp Phi có thể xác nhận rõ ràng đó là nơi lưu giữ toàn bộ tài sản tích góp cả đời của vị Tiên Đế kia. Di hài của tiền bối cũng được lưu giữ tại đó, hi vọng truyền nhân của hắn có thể giúp hắn mai táng. Nhiếp Phi lòng trượng nghĩa dâng trào, liền quyết định sẽ giúp tiền bối chôn cất thi thể đàng hoàng, tránh cho có kẻ làm bậy di hài của hắn.
Nhìn tấm bản đồ trong tay, Nhiếp Phi không hiểu sao lại có cảm giác kỳ lạ, nhưng mà hắn không có nghĩ nhiều, cẩn thận đem nó cất đi. Sau khi rời khỏi sơn động, hắn nhanh chóng quay trở lại phủ thành chủ, quyết tâm bế quan tu luyện bộ công pháp Đồ Ma Thập Lục Chưởng.
Vừa lúc Nhiếp Phi rời đi, tại vị trí của hang động hắn vừa rời khỏi, xuất hiện thân ảnh của Dạ Khinh Ưu, ánh mắt nhìn theo bóng lưng Nhiếp Phi, che lấp tiếu ý trên mặt. Hắn xoay người bước vào bên trong động, bàn tay vươn ra, từ giữa không gian xé mở một cái lỗ đen, đem một tấm bản đồ dệt bởi Kim Tằm Thượng Cổ, lưu lại vết tích cổ hoang bên trên.
" Không ngờ lại dễ dàng đến thế. Xem ra Vận Khí của ta vượt trội hơn cả hắn nên mới thuận lợi như vậy. "
Tấm bản đồ trong tay Dạ Khinh Ưu chính là năm mảnh tàn đồ được dung hợp hoàn chỉnh đoạt từ Nhiếp Phi. Còn thứ mà kẻ kia cầm chính là do hắn ngụy tạo nhằm đánh lừa đối phương, ngay cả cái gọi là trảm ma lập thiên gì gì đó cũng chỉ là bịa ra, thuận lợi hoán đổi lấy tất cả mảnh tàn đồ.
Dạ Khinh Ưu cẩn thận kiểm tra tấm bản đồ, bằng mắt thường có thể nhìn thấy dấu hiệu, ghi rõ địa điểm cất giấu một thứ gọi là Thổ Tai Biến Tượng. Đây chính là Thổ Linh Thần Vật đứng thứ bảy trên Dị Nguyên Bảng, mặc dù sở hữu bản đồ chỉ điểm, nhưng lại không hề rõ ràng địa điểm của nó ở đâu khiến cho trán Dạ Khinh Ưu không khỏi nhăn lên.
Thông tin có chút mơ hồ nhưng ít ra vẫn đạt được vài đầu mối, Dạ Khinh Ưu không hứng thú với Thổ Tai Biến Tượng mấy, bất quá nếu bỏ về túi thì vẫn là tốt nhất. Hắn đem tấm bản đồ cất đi, di chuyển thân mình rời khỏi sơn động.
…
Tại thời gian này, Lạc Uyên Đại Lục đón tiếp vô số khách nhân tiến đến, đa phần đều là Tu Đạo Giả trẻ tuổi đi tìm kiếm truyền thừa tại vùng Bắc Uyên Đại Lục trước kia, nay được gọi bằng cái tên khác là Bắc Uyên Hải Đảo.
Còn vì sao mà có nhiều Tu Đạo Giả tới Bắc Uyên Hải Đạo như vậy, bên trong thực chất cũng có Dạ Khinh Ưu góp một tay vào. Bởi vì vô số Địa Tôn và Thiên Tôn, thậm chí là cả Chí Tôn ngã xuống, dẫn đến hình thành ra Đạo Giới làm mộ địa chôn thây của bọn họ, đồng thời lưu giữ một đống tài sản và truyền thừa xót lại bên trên thi thể.
Có rất nhiều tán tu ôm lấy hi vọng đổi đời, muốn từ chỗ đó đạt được truyền thừa của một vị Thiên Tôn, ít nhất là Địa Tôn, có như vậy tương lai sẽ có cơ hội thoán thai hoán cốt. Từ một tán tu rác rưởi thăng hạng thành tán tu hạ lưu. :))
Bởi vì thế lực của các vị tiền bối kia bị diệt theo trong tay Dạ Khinh Ưu cho nên vô số truyền thừa của cường giả Thần Tôn Cảnh vẫn còn ở tại Bắc Uyên Hải Đảo, không có một người nào đến nhặt lại tàn sản thuộc về thế lực bản thân.
Trước kia Bắc Uyên Đại Lục vốn rộng lớn sầm uất, nay lại tan tác chỉ còn trơ trọi từng mảnh đất liền còn nổi bồng bềnh trên biển, tạo thành một nhóm hải đảo nhỏ. Một số thế lực may mắn lắm mới còn xót lại trên Bắc Uyên Hải Đảo.
Nhìn trên bầu trời, vô số phi thuyền lớn nhỏ bay lượn lờ xung quanh, trong tầm mắt quan sát thấy vô số thế lực tạo thành nhóm đi khai phá mộ phủ. Thường ngày đều có thể thấy có kẻ bị hải thú tập kích không may bỏ mình, hay bị kẻ khác ám toán, bỏ mạng ngay đương trường, đều không có mấy ai quan tâm.
Thiên Phong Đế Quốc cũng cử người quản lý Bắc Uyên Hải Đảo, nhưng do hải đảo quá rộng lớn thế nên chỉ có thể chiếm cứ một góc phía Nam. Thủy Tâm Học Viên và Thanh Hoa Học Viện cũng đồng dạng chiếm giữ phía Đông, còn một phần là các thế lực khác có tầm ảnh hưởng chiếm cứ.
Điều khiến nhiều người chú ý nhất vẫn là mộ địa của một vị Chí Tôn, từng là cường giả đứng đầu Vạn Vực, Trấn Ma Chí Tôn, là trưởng lão uy vọng của Thiên Long Môn.
Nay Thiên Long Môn xuống dốc, Nhân Đế không rõ tình huống, địa vị không còn như trước. Nhưng ai cũng rõ ràng, không vì vậy mà coi thường một vị trưởng lão của một thế lực từng đứng đầu Vạn Vực.
Việc Trấn Ma Chí Tôn vẫn lạc dẫn đến vô số thế lực rung động, nhiều người đều không rõ ràng chi tiết cái chết của hắn, chỉ biết là do Ma Đế làm ra. Khiến cho bọn họ sợ hãi trước thực lực của Ma Đế, ngoài ra cũng không bỏ lỡ cơ hội, đem truyền thừa của Trấn Ma Chí Tôn cướp đoạt.
Tam Thanh Linh Sơn chính là vị trí xuất hiện mộ địa của Trấn Ma Chí Tôn. Lúc này đã có vô số thế lực tụ hợp, mục đích chỉ có một, chính là chiếm đoạt toàn bộ truyền thừa.
Ở phía trước cánh cửa làm bằng Linh Thạch khắc ghi bên trên bốn chữ Trấn Ma Mộ Địa, vô số thế lực đã đạt thành hữu nghị từ trước, chia ra nhiều phe phái trấn thủ phía trước mộ địa, tránh cho có kẻ hớt tay trên độc chiếm truyền thừa.
Trong đó, nổi bật phải nói đến đoàn người do Nhị Hoàng Tử của Thiên Phong Đế Quốc, Phong Liên Thành cầm đầu. Bên cạnh hắn còn có cường giả Địa Tôn âm thầm bảo vệ, đáng chú ý nhất là một đôi nam nữ như một cặp thần tiên quyến lữ đứng cạnh Phong Liên Thành, làm cho nhiều người ghé mắt lại nhìn.
Chỉ thấy, nữ tử dáng người thon dài, từng đường cong thân thể thướt tha, bờ mông căng tròn đầy đặn, toàn thân mặc lam bào có dấu ấn Hoàng Gia của Thiên Phong Đế Quốc, lộ ra một loại khí thế Vương Giả, vừa quý phái vừa mị hoặc, dù mang khăn che mặt vẫn che giấu không hết vẻ đẹp của nàng. Nam nhân bên cạnh càng hoàn mỹ, giống như tiên nhân từ trong tranh bước ra, tư thái ung dung bình thản, làm người khác không cách nào nhìn thấu hắn.
Đôi nam nữ này không ai khác ngoài Thiên Phong Đế Quốc Công Chúa, Phong Yêu Yêu và Các Chủ của Thiên Cơ Các, Dương Thiên Hạo. Hai người đứng cạnh hết sức xứng đôi, dẫn đến vô số ánh mắt nam nữ ghen ghét pha lẫn hâm mộ.
Cảm nhận ánh mắt của người xung quanh, Dương Thiên Hạo vờ như không thấy, hắn đối với Phong Yêu Yêu không có hứng thú, nhưng vẫn rất thích cảm thụ loại cảm giác được nữ tử xinh đẹp như Phong Yêu Yêu truy phủng, càng chứng tỏ mị lực của hắn.
Phong Yêu Yêu ánh mắt không cách nào dời khỏi người Dương Thiên Hạo, nàng muốn cùng hắn trò chuyện nhưng lại bị đối phương lạnh nhạt, khiến nàng trong lòng hết sức thương tâm, đành quay sang nhìn Phong Liên Thành, hỏi.
" Nhị hoàng huynh, khi nào chúng ta tiến vào bên trong? "
" Vẫn nên đợi cho các thế lực khác động thủ rồi đến lượt chúng ta. Không nên mạo hiểm làm kẻ cầm đầu. "
Phong Liên Thành tỏ ra bản thân có kinh nghiệm, nói. Phong Yêu Yêu nghe vậy chỉ gật đầu, ánh mắt chuyển sang nhìn Dương Thiên Hạo, muốn hỏi hắn vì sao lại đến chỗ này, hi vọng có thể xích gần khoảng cách.
Bỗng lúc này xuất hiện một nữ tử gương mặt che khăn lụa trắng, mang theo một loại tiên vận làm lòng người thoải mái, đồng loạt hướng ánh mắt nhìn về bạch y nữ tử, chân trần đạp không phiêu nhiên mà tiến cận trước mặt nhóm người.
Nàng xuất hiện làm cho không khí xung quanh như đổi mới, toàn thân lụa trắng tôn lên sự thánh khiết của nữ nhân, làm cho nàng giống như Cửu Thiên Huyền Nữ hạ trần, đẹp không sao tả siết, dù đôi mắt bị buộc bởi lụa trắng cũng không thay đổi chút nào khí chất của nàng.
Vừa nhìn thấy nàng, Phong Yêu Yêu sắc mặt ảm đạm, đứng trước nữ tử kia, nàng cảm giác như sự tồn tại của nàng bị lu mờ, chỉ biết đắng chát cắn môi. Lại nhìn nữ tử đi đến trước mặt Dương Thiên Hạo, bộ dáng có phần cung kính, làm nàng càng thêm tuyệt vọng.
" Cung nghênh Các Chủ. "
Trí Nữ - Lãnh Thiền xuất hiện ở trước mặt Dương Thiên Hạo, dáng vẻ hết sức thản nhiên, làm cho nam nhân đồng loạt hướng ánh mắt ghen ghét về phía hắn, không rõ vì sao nữ tử xinh đẹp như vậy có dính dáng đến hắn.
Đối với ánh mắt của đám người này, Dương Thiên Hạo giống như không thấy, hết sức khinh thường, hắn thân phận làm sao đám phàm phu này có thể so sánh. Mặc dù không muốn bộc lộ ra ngoài, bất quá trong lòng hết sức hưởng thụ cảm giác được vạn linh chú mục.
Đối với Lãnh Thiền, Dương Thiên Hạo cũng hết sức thưởng thức, tuy nhiên mục tiêu của hắn vẫn là Thần Nữ của Thánh Địa, cho nên gương mặt cũng không có mấy cảm xúc, gật đầu thản nhiên đáp.
" Ngươi đã tới, như vậy liền giúp ta dò xét xem tin tức liên quan đến kẻ kia. "
" Các Chủ, ngươi muốn tìm hiểu thân phận của hắn? "
Lãnh Thiền nhíu mày, nàng tự nhiên biết Dương Thiên Hạo muốn tìm hiểu cặn kẽ về Dạ Khinh Ưu. Chỉ là trong lòng có chút mâu thuẫn, nàng không hi vọng nhìn Các Chủ cùng nam nhân kia xảy ra xích mích.
Dương Thiên Hạo không biết suy nghĩ trong lòng của nàng, bộ dáng đường đường trả lời.
" Trấn Ma trưởng lão là tiền bối có danh vọng, ta tự nhiên muốn cái chết của hắn được minh bạch. "
Lãnh Thiền im lặng, nàng dĩ nhiên rõ ràng Dương Thiên Hạo là muốn dùng Thiên Toán để trước mặt toàn bộ thiên hạ công bố hình ảnh, thân phận của Dạ Khinh Ưu. Chính là muốn biến Dạ Khinh Ưu trở thành kẻ thù của toàn bộ Nhân - Thiên Nhị Gới, như vậy chẳng khác nào sẽ dồn đối phương vào chỗ chết.
Chẳng qua Dương Thiên Hạo không biết, dù có lộ thân phận của Dạ Khinh Ưu ra toàn thiên hạ, dẫn đến toàn địch vây công, cũng sẽ không khiến đối phương bận tâm chút nào. Thậm chí Dạ Khinh Ưu còn vui mừng vì có người tìm đến cửa, chủ động nạp mạng giúp hắn tu luyện.
Lãnh Thiền lại cảm giác chuyện này rất không ổn, không muốn giúp Dương Thiên Hạo, chỉ là nàng là thành viên của Thiên Cơ Các, cũng không có lý do để từ chối. Nàng dù không hiểu rõ Dạ Khinh Ưu, nhưng có thể cảm giác nếu Dương Thiên Hạo thật sự làm như vậy, chắc chắn sẽ tạo thành một hồi hạo kiếp đáng sợ, máu chảy nhuốm đỏ cả Vạn Vực.
Nàng không hiểu, Dương Thiên Hạo có thể dự đoán tương lai, rõ ràng mọi chuyện sẽ xảy ra, vì sao lại muốn làm ra hành động điên cuồng như vậy? Chẳng lẽ hắn không quan tâm chút nào tính mạng của hàng ức vạn sinh linh Vạn Vực hay sao?
Dương Thiên Hạo bộ dáng thâm trầm, khiến cho Trí Nữ như nàng cũng nhìn không thấu, cảm giác vị Các Chủ này không đơn giản như nàng thường nghĩ.
*
Hết chương :D