Chương 399: Tà Thần thức tỉnh

Từ xó xỉnh nào chạy đến, Mộng Uyển toàn thân lấm lem cảm nhận được long tức của Nam Cung Long Nhi, lập tức xuất hiện. Dáng vẻ la lỵ hai mắt nhìn chằm chằm nào nữ hài mới sinh ra, bộ dạng hết sức hứng thú.

" Mộng Uyển cũng muốn xem. "

Nữ long đầu không nói một lời lập tức muốn chộp lấy Nam Cung Long Nhi trong tay mẫu thân. Cảm giác khí tức chấn nhiếp làm Nam Cung Long Nhi hoảng sợ, dù có chút quen thuộc nhưng vẫn làm nàng tránh không khỏi kinh hãi. Dạ Khinh Ưu tất nhiên sẽ không để cái nữ long đầu này ra tay phá hoại, liền nắm lấy cổ áo của Mộng Uyển.

" Chủ nhân, người quay lại. "

Mộng Uyển lúc này mới chú ý tới Dạ Khinh Ưu, bộ dáng hết sức phấn khích, hai tay nhỏ vòng qua ôm lấy eo hắn, dúi đầu vào ngực hắn nũng nịu, bộ dáng hết sức đáng thương.

" Chủ nhân, người bỏ ta lâu như vậy. Thật là quá đáng nha, Long nhi nhớ chết chủ nhân. "

" Chẳng phải ngươi thường ngày hay ra ngoài phá hoại sao, nhớ cái quỷ. "

Dạ Khinh Ưu đen mặt lại, không vui nói. Hắn tự nhiên rõ ràng cái tiểu long nữ này không hề yên phận, cứ suốt ngày đi ra ngoài gây chuyện, cũng không biết có dẫn phiền phức về cho hắn hay không. Mộng Uyển hai mắt sáng lên, có chút ngượng ngùng nói.

" Cái này, là do chủ nhân không quan tâm ta. "

Nhìn bộ dáng của nàng, Dạ Khinh Ưu thật muốn cho nàng một trận nhớ đời, nhưng chợt nhớ cái tiểu long nhi này tính cách có phần biến thái, trừng phạt có khi chính là điều nàng đang mong đợi. Hắn thở dài, đem Mộng Uyển đẩy ra, tỏ ra chán ghét nói.

" Đi tắm đi, người ngươi thật bốc mùi. "

Nhìn bộ dáng chán ghét của hắn, không hiểu sao Mộng Uyển toàn thân run lên, có loại cảm giác sung sướng không nói nên lời. Nhìn hắn bóng lưng rời đi, nàng cũng mau chóng đi tắm, dù thật muốn chủ nhân trừng phạt, nhưng bị xa lánh như vậy cũng không phải là điều nàng muốn.

Mộng Uyển rời đi, Nam Cung Long Nhi mới nhẹ nhõm thở ra, tiếp tục bộ dáng nữ hài tử làm vui chúng nữ đang ở xung quanh, nàng biết mấy nữ nhân này sớm là chủ mẫu của nàng, có thể thân thiết thêm càng tốt.

Dạ Khinh Ưu ghé sang thăm Thượng Lan Kỷ Linh, hắn sớm đã luyện ra đan dược hỗ trợ nàng bồi dưỡng thai nhi trong bụng.

Thượng Lan Kỷ Linh được hắn hỗ trợ, đang lim dim nhắm mắt đả tọa trên nệm hoa, xung quanh linh dược hương hoa tỏa mùi làm thư thái tinh thần. Dưới sự hỗ trợ của hắn, nàng tiến hành tiêu thụ đan dược, tu vi đồng thời cũng nhanh chóng tăng mạnh, so với tu luyện bình thường nhanh gấp chục lần.

Ánh mắt Dạ Khinh Ưu nhìn Tiên Ma Lôi Thương đặt bên cạnh đang dung hòa đạo tức, tỏa ra Tiên Ma Nhị Khí dồi dào, toàn bộ bị sinh mệnh trong bụng Thượng Lan Kỷ Linh hấp thu, dần dần bản thân Thần Khí cũng đã quen thuộc với sinh mệnh nhỏ còn chưa sinh ra.

Trước đó không dùng thương cho nên hắn để Tiên Ma Lôi Thương cho nhi tử chưa chào đời, trợ giúp cho đứa con sau này, tiền đồ vô lượng. Dù sao Tiên Ma Lôi Thương cũng là Thần Khí đứng thứ ba trong Thần Binh Bảng, là vũ khí có tính công kích mạnh mẽ nhất, tin tưởng rằng sẽ giúp ích cho tương lai của hài tử.

" Khinh Ưu, vất vả rồi. Chàng nên nghỉ ngơi đi. "

Thượng Lan Kỷ Linh hai mắt mở ra, nhìn nam nhân bộ dáng chuyên chú, trong lòng không khỏi đau lòng, nàng tình cảm càng ngày càng gia tăng dẫn đến trong mộng còn mơ đến tiền kiếp, nhớ đến một đoạn tình duyên cùng nam tử. Hiện tại trong lòng nàng, có thể so sánh cùng nam nhân trước mắt cũng chỉ có đứa con chưa chào đời mà thôi.

" Yên tâm, ta không có vấn đề gì. Nàng tiếp tục tu luyện đi, cũng hỗ trợ cho con của chúng ta. "

Dạ Khinh Ưu vuốt ve gương mặt Thượng Lan Kỷ Linh, mỉm cười nói. Thượng Lan Kỷ Linh hết sức cảm động, lập tức gật đầu, không dám phụ lòng tốt của hắn, tiếp tục quá trình hấp thu Thiên Địa Linh Khí. Linh Khí xung quanh ồ ạt dung nhập vào thân thể của nàng, đẩy nhanh quá trình tu luyện.

Đồng thời, Dạ Khinh Ưu tìm kiếm bên trong Tang Thương Bí Cảnh dạng Bí Cảnh có thể hỗ trợ cho Thượng Lan Kỷ Linh ngộ đạo. Cuối cùng hắn giúp nàng tiến nhập Thượng Cổ Bí Cảnh của Huyền Vũ Môn, giúp nàng dựa vào đó mà sớm tiếp xúc với Huyết Mạch Thần Thú Huyền Vũ.

Lại trôi qua năm tháng, Dạ Khinh Ưu mới rời khỏi phòng Thượng Lan Kỷ Linh, để cho nàng yên ổn tu luyện. Theo như hắn đoán, không bao lâu nữa nàng sẽ sớm đột phá Thần Tôn Cảnh, trở thành Địa Tôn chân chính.

Hắn vừa rời khỏi phòng, không kịp nghỉ ngơi, tiến vào phòng của Nguyệt Cung Chi Túc, hắn cũng lo lắng không biết Tà Thần Thể tình trạng hiện tại đã như thế nào.

Vừa bước vào trong phòng, Dạ Khinh Ưu đem kết giới mở ra, hắn lặng lẽ tiến vào. Chỉ thấy ngồi trên ghế bông lơ lững giữa không trung, một thiếu nữ tuổi chỉ tầm mười hai, dù còn nhỏ nhưng thật đủ khuynh đảo chúng sinh, mặc một bộ đồ thỏ bông dễ thương, trong tay cầm PS4 liên tục bấm kêu từng tiếng cạch cạch.

Dạ Khinh Ưu dựa vào trí nhớ, liền nhận ra đây là hình thái của Nguyệt Cung Chi Túc lúc nhỏ, nàng lúc này tự mình hóa thành bộ dáng này thật khiến hắn có chút không hiểu, tiến đến đoạt lấy cái PS4 trong tay nàng.

Bị đoạt đi đồ vật yêu thích, Nguyệt Cung Chi Túc ngẩng đầu nhỏ, gương mặt tức giận hết sức đáng yêu, phồng má nhìn hắn, nói.

" Dạ bắt nạt ta. Mau trả cho ta. "

Bàn tay nhỏ nhắn phấn ngọc vươn ra định chộp lấy, nhưng không cách nào thành công, nàng chỉ có thể thở phì phò, rất không vui u oán nhìn hắn.

" Bỏ ta đi lâu như vậy, còn đoạt niềm vui của ta. Chẳng lẽ chàng muốn ta hận chàng chết. "

Nguyệt Cung Chi Tức vung nắm đấm nhỏ, nhìn giống như không có chút sức đe dọa, nhưng nếu dám coi thường, thật sự sẽ bị nha đầu xinh đẹp này cho ăn thiệt thòi. Dạ Khinh Ưu không muốn tiếp tục cùng nàng tranh đua, đi đến vị trí của Tà Thần Thể, hỏi.

" Nàng ta như thế nào rồi? "

" Yên tâm, tạm thời không có chuyện gì. Muội đã sớm gia cố phong ấn, trong vòng trăm năm nàng sẽ không tỉnh lại. Đến thời gian đó cũng đủ để giúp chàng đoạt đi Tà Thần Thể. "

Nguyệt Cung Chi Túc hai tay từ phía sau lưng ôm lấy cổ hắn, treo mình trên người Dạ Khinh Ưu, giọng nói tràn ngập tự tin. Dạ Khinh Ưu nghe vậy, nhưng vẫn cẩn thận tiến gần quan sát, ngắm nhìn dung nhan của Hạ Nhu Nhi khiến trong lòng bần thần một lát, vẫn cảm thấy có chút mất mát.

Thấy vậy, Nguyệt Cung Chi Túc dĩ nhiên biết hắn đang lo nghĩ gì, vội giải thích.

" Đừng lo, Hạ Nhu Nhi của chàng thần trí vẫn còn nguyên vẹn, chẳng qua sợ nàng bị Tà Thần Thể lợi dụng cho nên mới tạm thời phong bế nàng. Đợi sau này giải quyết được Tà Thần Thể, sẽ trả lại thần trí cho nàng. "

" Ừm. "

Dạ Khinh Ưu gật đầu, cũng không có thắc mắc nhiều, hắn bàn tay khẽ chạm gương mặt Hạ Nhu Nhi, như muốn cảm nhận tình hình của Tà Thần Thể. Đúng lúc này, đôi mắt vốn nhắm nghiền của Hạ Nhu Nhi chợt mở ra, có thể cảm nhận ánh mắt hoàn toàn xa lạ, pha chút mị hoặc bên trong.

Dạ Khinh Ưu kinh hãi, phát hiện tinh thần của hắn vậy mà không thể chống lại luồng khí tức quỷ dị toát ra từ ánh mắt kia. Cảm giác có sự tồn tại còn mạnh hơn cả Thiên Đạo đang đối diện hắn, trong lúc hắn đang ở tình trạng buông lỏng này, Hạ Nhu Nhi thân thể chợt ngồi dậy, hai tay vòng sang ôm lấy cổ hắn, miệng hướng lên môi hắn hôn mãnh liệt.

Nguyệt Cung Chi Túc cũng bị dọa cho đẩy lùi ra sau, lơ lửng giữa không trung, tinh thần cũng bị khóa chặt. Nàng sợ hãi nhìn về bộ dáng hiện tại của Hạ Nhu Nhi, như không kịp phòng bị mà kinh hãi kêu lên.

" Tà Thần Chủ, vậy mà trú ngụ trong thân thể của nàng. "

Còn chưa để nàng hết kinh hãi, chỉ thấy Hạ Nhu Nhi dáng vẻ thiếu nữ ban đầu, xinh đẹp dần biến thành càng thêm phong diễm tuyệt luân, vô ngữ phác họa, gương mặt điên đảo quen thuộc lúc trước hiện ra, làm cho Nguyệt Cung Chi Túc cũng cảm thấy có gì đó thua kém.

Lúc này, đôi môi của Dạ Khinh Ưu bị khóa chặt, toàn thân sức lực của hắn như bị bòn rút hết sạch khỏi thân thể. Trong miệng bị lưỡi thơm của mỹ nữ xâm lấn, cuốn lấy lưỡi hắn, nước bọt toàn bộ bị nàng nuốt lấy, tham lam cũng không phải dịch thủy mà là bên trong Đạo Nguyên Lực của hắn, hay thậm chí còn là Khí Vận.

Trong sự phẫn nộ cùng cực, Dạ Khinh Ưu chỉ có thể bất lực để Tà Thần Chủ tước đoạt toàn bộ Đạo Nguyên Lực của hắn xen lẫn Khí Vận. Nếu như không phải hắn sớm đã luyện Tinh Thần Vạn Pháp Thể, sợ rằng nguyên dương cũng sớm đã bị hút khô, biến thánh cái xác rỗng.

Không biết hôn bao lâu, miệng của hắn cũng đã có chút mỏi. Tà Thần Chủ mới chịu buông hắn ra, trong ánh mắt mờ đục lúc trước đã hoàn toàn thanh tỉnh, nàng lúc này đã dung hợp ký ức cùng với Hạ Nhu Nhi, biến thành một thể thống nhất không thể tách rời.

" Nam nhân, xem ra ta với ngươi rất có duyên. Thế nào, trở thành nam nhân của ta, rồi cùng ta chinh phục toàn bộ Vũ Giới không? "

Dạ Khinh Ưu dù kiệt sức, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng như cũ, hắn hiện tại vô cùng tức giận bản thân, lại bất cẩn để cho nữ nhân trước mắt đoạt được tiên cơ. 'Hạ Nhu Nhi' nhìn thấy bộ dáng hắn không phục, bàn tay ngọc ngà vuốt ve làn da của hắn, giọng nói bình thản nhưng lại tràn ngập một loại mị thanh làm mê mẩn tinh thần.

" Thật đáng tiếc, nhìn ngươi có vẻ không phục. Như vậy cũng chỉ có thể đợi ta chính thức chinh phục Vũ Giới, đến lúc đó ngươi sẽ không còn lý do để phản kháng. "

'Hạ Nhu Nhi' lại cúi đầu hôn lên miệng Dạ Khinh Ưu một lần nữa, lần này kéo ra một tia bạc tuyến kéo dài, đầu lưỡi thơm tho của nàng khẽ liếm lấy môi hắn, ánh mắt bình lặng nhưng tràn ngập một loại mị tính vô biên.

" Tạm thời tha cho ngươi. Về sau, nếu như không phục cũng chỉ có thể bắt nhốt ngươi. "

Nói xong, nàng liền đứng dậy, hàng mi dài chớp chớp nhìn hắn, không khỏi than nhẹ.

" Thật tình, nếu như không phải hết cách, bắt ta dung nhập linh hồn khiến ta hiện tại lại có ngươi làm chấp niệm, cũng đã sớm hút khô ngươi rồi. "

'Hạ Nhu Nhi' ánh mắt có phần lưu luyến quét qua nhìn Dạ Khinh Ưu. Nói xong, nàng vung tay đem không gian xé mở, thân thể phiêu nhiên tiến vào bên trong, hoàn toàn biến mất trước mắt hai người Dạ Khinh Ưu.

Phải mất một lúc, Nguyệt Cung Chi Túc mới có thể cử động lại, nàng vội tiến đến bên cạnh quan sát Dạ Khinh Ưu. Chỉ thấy hắn lúc này răng cắn nát môi, tỏ ra không cam lòng, thân thể đã có thể di chuyển.

Dạ Khinh Ưu nhận ra bản thân tu vi không có bị hấp thu, chẳng qua bị điều phối cân bằng với nữ nhân kia, Khí Vận của hắn vẫn giữ nguyên. Tuy nhiên, dựa vào Khí Vận của hắn mà nữ nhân kia cũng tự sinh ra Tà Thần Khí Vận tương đương.

Có thể nói hắn không mất gì, thậm chí trong thân thể đoạt được một chút sức mạnh của Tà Lực, khiến hắn không quen thuộc.

Dù vậy, Dạ Khinh Ưu vẫn hết sức không cam lòng, Nguyệt Cung Chi Túc giống như sợ hãi mà ôm chặt lấy hắn, hết sức đáng thương nói.

" Dạ, ta thật ra cũng không nghĩ đến Tà Thần vậy mà trọng sinh vào thân thể kia. Cũng không nghĩ đến chuyện này. "

" Được rồi, không trách nàng. "

Dạ Khinh Ưu ôm lấy tấm lưng nhỏ nhắn của mỹ nữ, nhẹ giọng an ủi. Hắn tự nhiên biết không phải lỗi của nàng, cũng chỉ có thể trách Tà Thần quá nhiều thủ đoạn, vậy mà sớm thức tỉnh.

Hắn hiện tại dù tức giận cũng không phải là cách, bình tĩnh đem tu vi ổn định lại lần nữa, chuẩn bị kế hoạch để gia tăng thực lực, hoàn cảnh này hắn không muốn nếm trải lần nữa.

*

Hết chương :D