Cung Nguyệt Kha trong lòng tức giận, chưa từng thấy nam nhân nào làm nàng căm ghét tới như vậy. Hỏa thương một kích đâm tới, hỏa diễm thiêu đốt mặt đất đến mức từng nơi mà nó đi qua biến thành dung nham, nham tương tỏa ra sức nóng khủng bố như muốn nung chảy cả vạn vật. Nam Cung Dương ung dung tế ra Huyết Sắc Linh Cầu, một huyết nhân liền bao phủ trước người hắn.
" Huyết Chú - Linh Nhân… "
Nam Cung Dương híp mắt, nhìn huyết nhân chuẩn bị tiếp cận mỹ nữ, trong lòng mừng thầm. Chiêu này của hắn có thể trực tiếp cắn nuốt Đạo Nguyên Lực, hỏa thương của Cung Nguyệt Kha mặc dù khủng bố nhưng đối mặt với huyết nhân thì cũng sẽ bị cắn nuốt. Thậm chí sau đó Đạo Nguyên Lực của nàng cũng sẽ không thoát khỏi số phận y như hỏa thương, sau đó biến thành không khác gì người thường, tùy ý hắn xử trí.
Trong lúc gã đang tự sướng nghĩ đến cảnh mỹ nữ quằn quại dưới thân thì bỗng Nam Cung Dương chợt cảm thấy rùng mình, cảm giác sợ hãi len lỏi vào trong tận xương tủy. Chẳng biết từ lúc nào, xuất hiện trước mắt Cung Nguyệt Kha là một nam tử hắc y đang bế trong tay biểu muội của hắn, biểu hiện bình tĩnh đến thong dong, nhìn hắn tựa như không khác gì nhìn một con sâu cái kiến.
" Kẻ này là thần thánh phương nào? Lại có thể khiến ta cảm thấy đe dọa như vậy? "
Nam Cung Dương cắn lấy nơi đầu lưỡi, cố để bản thân trấn định, ánh mắt nghiêm túc nhìn nam tử hắc y mới xuất hiện, trong lòng dâng lên đề phòng. Ánh mắt nhìn huyết nhân tiếp cận nam nhân kia lại ẩn ẩn cảm thấy không đủ để đe dọa đến đối phương.
Quả nhiên giống như gã nghĩ, khi huyết nhân của Nam Cung Dương vừa tới trước người, nam tử hắc y nhẹ nhàng điểm lấy đầu ngón tay, lập tức huyết nhân đã hóa thành hư vô. Mà huyết chú phản phệ làm cho Nam Cung Dương bị cắn trả dẫn đến nội thương, phun ra một ngụm máu đen.
" Đáng ghét… Kẻ này quá mức tà dị, tốt nhất không nên mạo hiểm. "
Nam Cung Dương trải qua nhiều lần sinh tử, cảm giác với nguy cơ vô cùng mẫn cảm, hắn cảm giác được nam nhân hắc y kia chắc chắn sẽ giết hắn. Vì vậy, hắn quyết đoán xoay lưng liền chạy.
" Chạy rồi à… ngươi chạy được sao? "
Dạ Khinh Ưu đem Nam Cung Tịch Lộ ném cho Cung Nguyệt Kha, ánh mắt hắn nhìn theo hướng Nam Cung Dương vừa biến mất, thản nhiên động thân hình, thoáng cái đã xuất hiện ngay trên đầu Nam Cung Dương, một cước dẫm xuống.
Nam Cung Dương không chút phản kháng, đã bị Dạ Khinh Ưu đạp bay xuống đất, lõm ra một cái hố to sâu cả trượng. Nằm giữa trung tâm, Nam Cung Dương toàn thân nhức nhối, hai mắt đỏ bừng, cả người xương cốt kêu răng rắc.
" Huyết Độn… "
Kìm nén đau đớn, Nam Cung Dương đem huyết châu thu nhỏ bỏ vào miệng, sử dụng pháp quyết, bản thân hóa thành một vũng máu, trong nháy mắt biến mất không thấy tăm hơi. Dạ Khinh Ưu ánh mắt nhìn theo, xác định được phương hướng, một chỉ phóng ra, hắc sắc kim ti theo một tốc độ không tưởng đâm xuyên qua lòng đất cách đó cả trăm dặm.
" Khốn kiếp!! Ngươi là ai? Dám ra tay với Nam Cung thế gia bọn ta... "
Nam Cung Dương bị đánh cho phải trở về nguyên hình, thân thể hiện ra sau đó, trên người lỗ máu to tướng theo một tốc độ chậm rãi khép lại. Ánh mắt hắn điên cuồng, vô cùng tức giận nhìn chằm chằm Dạ Khinh Ưu, bản thân gã cũng không quên bóp nát huyết ngọc, lấy lại tư thế cao ngạo nhìn đối phương trước mắt.
" Hỏi thừa thải, đã ra tay với nữ nhân của ta... Chết. "
Dạ Khinh Ưu lạnh lùng nói, với ánh mắt của hắn thì một chút hành động bóp nát huyết ngọc này đương nhiên nhìn thấy, hiển nhiên là đối phương muốn gọi người, nhưng hắn cũng không ngăn cản, để xem toàn bộ thực lực của Nam Cung thế gia trong lời gã có bao nhiêu lợi hại.
Nam Cung Tịch Lộ ho khan vài tiếng, mở ra mí mắt nặng trĩu, thấy Cung Nguyệt Kha đang ôm nàng, không có phản kháng lần nữa, cẩn thận nhìn xung quanh, chợt hỏi.
" Tỷ tỷ, tên kia đâu rồi? "
Nam Cung Tịch Lộ đối với hành động cứu mạng của Cung Nguyệt Kha dần dần dâng lên sự cảm kích, nói chuyện có thêm phần thân thiết. Cung Nguyệt Kha nhìn xuống nàng, thân hình phiêu động trên không, vừa đi đến gần chỗ Dạ Khinh Ưu, vừa nói.
" Mây quan xi mây quan xi, không vấn đề gì, hắn sớm cũng sẽ thành xác chết thôi. " (:D)
Cung Nguyệt Kha cười cười, trong nụ cười của nàng mang theo niềm tin chắc chắn, làm cho Nam Cung Tịch Lộ trong lúc nhất thời chưa kịp hiểu rõ. Hai nàng vừa đến, chợt một thân ảnh đến tiếp cận, Cung Nguyệt Kha cẩn thận nhìn xem người vừa xuất hiện, liền lập tức vui mừng.
" Vân Ngọc muội muội… "
Người đến đúng là Thượng Quan Vân Ngọc, nàng sau khi thương thế khỏi hẳn bốn phần mới quyết định cùng Dạ Khinh Ưu đến nơi này. Bởi lẽ trước đó Cung Nguyệt Kha có gửi phi kiếm truyền tin khiến cho hắn và nàng nhanh chóng xuất hiện tại đây.
" Đây là chuyện gì? "
Thượng Quan Vân Ngọc ngơ ngác nhìn, nhìn thấy trên dưới Thượng Quan Gia tan tác, trong lòng tràn đầy dấu chấm hỏi. Cung Nguyệt Kha sau đó cẩn thận kể lại mọi chuyện, khi Thượng Quan Vân Ngọc hiểu rõ vấn đề, sầu lắng thở dài.
" Muội sẽ không trách bọn ta chứ? "
Cung Nguyệt Kha còn tưởng Thượng Quan Vân Ngọc đối với Thượng Quan Gia còn có tình cảm, nhìn thấy tình cảnh tan hoang của gia tộc mà cảm thấy khó chịu, liền lo lắng hỏi. Thượng Quan Vân Ngọc lắc đầu, thản nhiên nói.
" Các tỷ không cần lo, muội đối với Thượng Quan Gia này một điểm liên quan cũng không còn… "
Thượng Quan Vân Ngọc tự nhiên hiểu rõ, nếu như không phải do đám lão già Thượng Quan Gia đồng ý thì không có khả năng phụ thân nàng bị ám hại. Thậm chí đám lão già này còn tiếp tay để Chương Gia và Lương Gia hãm hại phụ thân nàng, cho nên nàng đối với Thượng Quan Gia này hận càng thêm hận.
" Như vậy thì tốt… Chúng ta liền xem như hôm nay sẽ diệt tộc hai nhà này. "
Cung Nguyệt Kha cười khẽ, không chú ý đến Nam Cung Tịch Lộ trong ngực nàng ánh mắt kỳ dị, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Về phần Dạ Khinh Ưu, hắn nhẹ nhàng đúc thành một thanh Dạ Kiếm hình thái đơn giản, đâm xuống chân Nam Cung Dương, mặc kệ tiếng la hét thống khổ của đối phương. Ánh mắt trực chuyển sang chiến trường bên kia, thoáng cái lại biến mất.
Thượng Quan Cung mặc dù điều khiển tâm trận ngay trung tâm, nhưng vẫn chú ý đến mọi thứ xung quanh, sau khi lão nhìn thấy một thiếu niên không biết từ đâu xuất hiện, lập tức nổi lên cảnh giác. Càng thêm nhanh chóng điều trận, vội vàng muốn đánh bại tam nữ.
" Càn Long Thánh Thủy, cắn nuốt ba nha đầu kia cho ta… "
Đầu Thủy Long hình thành, uy thế không chút thua kém Thiên Tôn cường giả, xung quanh kết thành 'Thủy Long Vực Cảnh' của nó, mênh mông biển rộng, từng cái vòi rồng xuất hiện, mây đen tụ thành từng đợt lôi đình. Một con Thủy Long hai mắt đỏ ngầu, bộ dạng dữ tợn há rộng mồm, theo sự điều khiển của Thượng Quan gia chủ mà phóng tới tam nữ.
" Hai muội đừng cản ta… Nếu không nghiêm túc thì cả ba chúng ta đều chôn xác ở đây. "
Lưu Chỉ Tình cắn môi, mặc cho Miêu Tiểu Phượng và Ái Ma Liên ngăn cản, khí thế quanh thân chợt mạnh mẽ, hắc sắc liên hoa trong lòng bàn tay xoay tròn, chín đóa tiểu liên dần quay quanh đóa hắc sắc liên hoa trong tay nàng, đem toàn bộ Đạo Nguyên Lực và Linh Hồn Lực rút ra ngoài.
" Không được, Lưu tỷ tỷ… "
Miêu Tiểu Phượng và Ái Ma Liên định lao đến ngăn cản, nhưng lại không thể bởi vì xung quanh các nàng bị từng cái đầu thủy long nhỏ cắn tới làm cho phân tâm. Cả ba nàng đều coi như có quen biết, lại về sau đều chủ động quy phục trước Đế Chủ, thân thiết càng thêm thân thiết, đặc biệt các nàng đối với Dạ Khinh Ưu đều là vừa kính vừa yêu, loại tình cảm này trong chúng nữ cũng chỉ riêng các nàng hiểu rõ.
" Đế Chủ, tha thứ cho bọn thiếp… Không thể để một mình Lưu tỷ tỷ hi sinh được. "
Miêu Tiểu Phượng và Ái Ma Liên nhìn nhau, trong hai đôi mặt xinh đẹp đều hiện lên sự quyết tâm. Hai nàng sau đó toàn bộ bộc phát Ma Khí, hình dạng theo đó mà biến đổi. Miêu Tiểu Phượng hóa thành bộ dáng Miêu Yêu, hai tai mèo đen tuyền, đuôi dài ve vẩy, bộ móng vuốt sắc bén toàn bộ lộ ra, toàn thân được hắc ám bao trùm. Phía sau lưng nàng, một ánh trăng sáng lóe lên, hiện rõ dáng người nhỏ bé, nhanh nhẹn.
Ái Ma Liên đằng sau bảy cái đuôi trắng muốt hiện ra, Huyết Mạch Cửu Vĩ Thiên Hồ rõ ràng bộc lộ, ánh mắt nàng biến hóa, ngày càng yêu mị, như mê chết chúng sinh.
" Các ngươi… là Ma Tộc… Thật không ngờ Ma Tộc lại đột nhập Nhân Giới, như vậy thì ta ra tay càng quang minh chính đại. Các ngươi ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, biến thành vật hi sinh đi. "
Thượng Quan Cung hai mắt lóe lên, trong lòng vui sướng cực độ, nghĩ đến đối phương là ba nữ tử Ma Tộc, nếu như bắt lại liền có thể giao cho Thiên Long Môn gây dựng quan hệ, có thêm một thế lực lớn để dựa lưng.
" Hừ, muốn bắt bọn ta… Mơ tưởng. "
Ái Ma Liên âm thanh yêu mị, làm Thượng Quan Cung và sáu tên trưởng lão Thượng Quan Gia suýt chút nữa bị nàng làm cho mê hoặc thần hồn, đồng loạt cảm thấy kinh hãi, càng ra sức thúc đẩy Trận Pháp. Miêu Tiểu Phượng thân ảnh lóe lên, phân thành vô số bóng đen tấn công liên tục, lập tức bức cho sáu tên trưởng lão phải phòng thân, không còn tiếp tục duy trì Trận Pháp.
Mặc dù vậy, Thủy Long vẫn tương đối mạnh mẽ, lập tức hướng tới ngay trung tâm nơi Lưu Chỉ Tình đang đứng, há miệng phóng tới. Ái Ma Liên lập tức lướt tới chặn trước người nàng, bảy cái đuôi phe phẩy, thất thải ánh sáng như lưu quang phóng tới. Cũng chỉ làm Thủy Long chậm lại tốc độ, sau đó cái đuôi nước đập mạnh vào lưng Ái Ma Liên làm nàng đau đớn bay đi, máu tươi văng tung tóe trong không trung.
" Ái muội… "
Lưu Chỉ Tình lập tức đón lấy Ái Ma Liên, nhìn trước mặt đầu Thủy Long hung hãn, càng thêm quyết tâm, ấn pháp liền kết thành. Lập tức liền muốn một kích diệt sát đối phương.
" Ngu ngốc… "
Bỗng nhiên, âm thanh nam tử quen thuộc vang lên bên tai, khiến cho nàng nhất thời vui sướng, hai mắt nhìn chằm chằm vào phía đối diện.
Ở tại nơi đó, Dạ Khinh Ưu đứng chặn trước mặt hai nữ, ánh mắt nhìn vào đầu Thủy Long to lớn đang dữ dằn nhe răng hướng về phía hắn, trong ánh mắt lóe lên sát khí, bàn tay vươn ra, siết chặt…
Răng rắc…
Đầu Thủy Long to lớn trong nháy mắt bị bóp nát thành bọt nước, không gian xung quanh vỡ vụn như gương vỡ, kết giới vững chắc nhẹ nhàng bị hắn phá nát. Thượng Quan Cung cùng sáu vị trưởng lão đồng loạt thụ thương bay ra ngoài, ánh mắt toàn bộ kinh hãi nhìn vào nam nhân đứng giữa không trung.
" Đế Chủ… "
Ba giọng nói thanh thúy đồng loạt vang lên, tam nữ Ma Tộc đồng loạt hướng về chỗ hắn, đều mang theo vẻ vui sướng, còn có hối lỗi. Dạ Khinh Ưu khẽ nhìn các nàng, trong lòng tức giận còn chưa kịp phát tác, lập tức ánh mắt nhìn ra xa.
Không biết từ bao giờ, xung quanh đã tập hợp hơn một trăm người, toàn bộ đều là cường giả Địa Tôn Cảnh, còn có vài vị Thiên Tôn.
Thượng Quan Cung chợt ngồi bật dậy, ánh mắt nhìn nam nhân đứng giữa không trung, cười lớn.
" Không ngờ tới phải không? Ta vừa đem Lưu Ảnh Ngọc phát tán ra ngoài, việc có ba nữ Ma Tộc xuất hiện liền kinh động toàn bộ thế lực ở đây. Các ngươi toàn bộ chịu chết đi! "