Chương 254: Người của Thánh Vực

Xuất hiện từ trên trời một đạo Thánh Quang đánh xuống phá nóc, lật tung mái vòm, để lộ Dung Dao đang điên cuồng hấp thu Thiên Địa Linh Khí. Dạ Khinh Ưu ngẩng đầu nhìn lên, nhanh chóng lấy ra ngạ quỷ mặt nạ đeo vào mặt.

" Dao động kỳ lạ, xuất ra từ đây sao? "

Đứng tại trên trời, một nam tử tuấn mỹ phi phàm, mang theo phong thái của Thánh Nhân, đằng sau có hai cánh trắng như thiên sứ. Dạ Khinh Ưu nhíu mắt, dựa theo cảm nhận của hắn, tên nam tử kia thực lực ít nhất là Hóa Đạo Cảnh.

" Là nữ nhân này sao... "

Nam tử kia vốn là Thánh Chủ của Thánh Địa - Quang Thiên Thành, trước giờ chưa từng thấy xuất hiện trước mắt chúng nhân, nay không ngờ lại có sự việc kinh động dẫn dụ hắn ra ngoài. Xuất hiện ngay ngắn hai hàng sau lưng Quang Thiên Thành là những Thánh Lão nòng cốt của Thánh Địa, đều nghiêm cẩn ở phía sau hắn, thực lực ước lượng cũng chỉ là Chí Tôn.

" Phiền phức. "

Dạ Khinh Ưu lẩm bẩm nói, ánh mắt không hề dễ chịu chú ý đến Quang Thiên Thành, cái loại Thánh Khí dày đặc này, làm cho hắn khó chịu. Quang Thiên Thành cũng chú ý đến hắn, sau khi nhìn kỹ mặt nạ Dạ Khinh Ưu đang đeo, tỏ ra hơi kinh ngạc.

" Ngươi là Ma Đế, người của Ma Vực lại thế nào lẻn vào trong Thánh Địa… "

" Ngươi đoán xem… "

Dạ Khinh Ưu dĩ nhiên chả ngu gì nói, mà Quang Thiên Thành dĩ nhiên cũng hiểu điều này, im lặng nhìn hắn thật sâu, dần dần ánh mắt mờ nhạt lộ ra tinh quang điểm.

" Ngươi vậy mà thực lực đã là Tố Đạo cảnh, hèn gì đám Thiên Tôn kia đều không làm gì được ngươi… Che giấu cũng thật sâu. "

Quang Thiên Thành dù kinh ngạc, nhưng không có bao nhiêu sợ hãi, vì dù sao tu vi của hắn hơn hẳn đối phương, thậm chí trong số Hóa Đạo cường giả, hắn cũng là một trong những người đứng đầu. Quang Thiên Thành sau đó chuyển dời sự chú ý khỏi Dạ Khinh Ưu, lại tập trung lên người Dung Dao, bắt đầu lộ ra sợ hãi kích động.

" Là Mộc Đản Tiên Sinh Thể… Vậy mà xuất hiện tại đây, còn đang thức tỉnh nữa sao. "

Lần này Quang Thiên Thành thật sự kinh hãi, kèm theo sự vui vẻ khó trông thấy, tạm thời còn chưa có hành động gì mà chờ đợi Dung Dao thức tỉnh cho xong.

Dung Dao lúc này hoàn toàn không có chú ý đến thế giới bên ngoài, toàn tâm hấp thu Thiên Địa Linh Khí xung quanh vào trong thân thể. Bầu trời tụ lại thành từng đợt gió to, linh khí cuồn cuộn thành dòng, tập trung ngay đỉnh đầu của Dung Dao, mà mặt đất cũng nảy sinh biến hóa, dược thảo linh hoa theo tốc độ kinh khủng phát triển, tỏa ra dược hương nồng đậm.

Quá trình chỉ mất hai canh giờ, Dung Dao đã hoàn thành bước thức tỉnh, nàng mở mắt, tỏa ra hương vị ngây ngất mê người, khiến cho một đám Thánh Lão của Thánh Địa cũng phải rung động, suýt chút bị nữ tử làm cho điên đảo, quỳ phục dưới chân nếu như không có Quang Thiên Thành trợ giúp.

" Thật tốt, lại có thể thành công thức tỉnh… Vị tiểu thư này, có muốn gia nhập Thánh Vực chúng ta hay không? "

Quang Thiên Thành để lộ nụ cười hòa ái, sức mê hoặc giống một vị Thánh Nhân, cảm giác như một ma đầu hung ác cũng sẽ bị loại Thánh Khí này của hắn làm cho cảm hóa. Dung Dao vừa tỉnh lại, còn chưa kịp hiểu chuyện gì, thấy Quang Thiên Thành lộ ra nụ cười hiếm có, nàng đột nhiên nhíu mày, không có để ý, mà quay qua Dạ Khinh Ưu dò hỏi.

" Đây là chỗ nào? Tên khốn kiếp kia đâu rồi? "

" Thánh Địa, tên kia bị ta giết rồi. "

Dạ Khinh Ưu nhìn nàng, trả lời ngắn gọn, làm Dung Dao tỏ ra khó chịu, nàng thật muốn tự tay giải quyết tên kia, nhưng nếu như đã bị Dạ Khinh Ưu giết thì cũng không còn cách nào. Nàng cảm giác hiện giờ bản thân thực lực đại tăng, dường như việc tu luyện so với trước càng thông suốt hơn, bất cứ khi nào cũng có thể tự động hấp thu Thiên Địa Linh Khí vào người khiến nàng vô cùng kinh ngạc.

" Đi thôi, ngươi chắc không muốn đi theo tên kia chứ. "

Dạ Khinh Ưu tóm lấy cổ tay nàng, làm cho mỹ nữ hơi giật mình, giùng giằng một lúc cũng ngưng kháng cự, để hắn nắm lấy cổ tay. Ngẩng cao đầu nhìn lại Quang Thiên Thành, bắt gặp nét mặt không được vui của gã khi bị bơ, cũng mặc kệ, chỉ lưu tâm nhìn Dạ Khinh Ưu, thuận ý đáp.

" Được, đưa ta quay về tộc. Ta muốn chôn cất tử tế tộc nhân của mình… "

Nhìn mỹ nữ ưu sầu, Dạ Khinh Ưu cũng có chút cảm thông, khẽ gật đầu. Lập tức, hắn liền vạch ra thông đạo không gian còn muốn đi thì một luồng thánh quang chặn lại, ngăn cản hắn hành động. Nét mặt Dạ Khinh Ưu dần trầm xuống, ngẩng cao đầu nhìn Quang Thiên Thành không để hai bọn họ rời đi.

" Nể mặt ngươi là Ma Chủ của Ma Vực, ta sẽ thả ngươi đi. Nhưng vị tiểu thư kia phải để lại, nàng rất cần thiết với Thánh Vực. "

" Vậy ta nói không thì sao? "

Dạ Khinh Ưu buông tay Dung Dao ra, hoàn toàn bộc lộ sát khí, dù hiện tại chỉ là một cái phân thân của bản thể, nhưng cũng đủ để giao đấu cùng Thánh Chủ của Thánh Địa. Mà lời nói của hắn lại chọc cho mấy Thánh Lão kia sắc mặt âm trầm, đều nhìn hắn khinh thường, Quang Thiên Thành dù kinh ngạc lời lẽ của hắn, nhưng không chút nào cảm thấy ngoài ý muốn, nhẹ nhàng đáp.

" Vậy thì tạm thời Ma Vực mất đi một vị Đế Tôn vậy. "

" Thật ngạo mạn, cũng hợp ý ta. "

Dạ Khinh Ưu mỉm cười, không chờ đợi đối phương ra tay, cả hai bóng ảnh một đen một trắng ngay trong khoảng khắc vô định va chạm lấy nhau. Hắc kiếm va chạm cùng quyền trượng trong tay Quang Thiên Thành tạo thành rung chuyển kinh thiên.

Toà thành Thánh Địa suýt chút bị dư chấn đè cho thở không nổi, cũng nhờ Quang Thiên Thành dùng 'Thánh Giới' bao bọc che chắn tránh cho liên lụy người ngoài. Dạ Khinh Ưu chỉ mới cùng đối phương giao đấu, đã cảm thấy thân thể hơi run, tay cầm hắc kiếm tê dại, hắn cũng hiểu ra, tình hình hiện tại hắn còn chưa thể bộc lộ ra ba phần thực lực chân chính, muốn đánh cùng Quang Thiên Thành vẫn là phần thắng thấp hơn.

" Ma Đế, ta nói lần nữa… Nếu giờ ngươi rút lui để nữ nhân kia lại, thì ta sẽ không truy cứu chuyện này. "

" Thế trước tiên đưa cái mạng ngươi đây. "

Dạ Khinh Ưu âm thanh giễu cợt, khiến toàn bộ đệ tử trên dưới nghe thấy đều phẫn nộ, chửi đổng hắn lên. Mà rung chuyển mạnh mẽ, kéo đến Quang Tích Nhược cũng xuất hiện, nàng sau khi nhìn thấy hai người kia giao đấu liền nhận ra Thánh Chủ, còn người kia, nàng lúc đầu còn không có biết đó là ai, cho đến khi thấy y phục trên người của đối phương vô cùng quen thuộc, giống với người kia, liền kinh hãi.

Càng đánh, Dạ Khinh Ưu càng cảm thấy có chút không ổn, bản thể của hắn hiện tại vừa mới cùng Lôi Kinh Vũ đánh nhau, cần thời gian hồi phục. Mà phân thân hiện tại, lại ngày càng suy yếu, cảm giác như sắp tan biến, khiến hắn khó lòng mà đem Dung Dao đi được.

" Thế nào, ngươi hối hận sao? "

Quang Thiên Thành vung lên quyền trượng, ánh sáng bao trùm toàn bộ thiên khung chiếu rọi, đồng loạt tạo thành sát thương tử tính đối với khí tức ma đạo. Toàn bộ không gian xung quanh Dạ Khinh Ưu đều bị bao trùm bởi loại Thánh Khí ngập tính đe dọa này. Nét mặt Dạ Khinh Ưu sau lớp mặt nạ không có bao nhiêu rung động, nhìn tay chân bị bốc ra từng lớp da, hai mắt híp lại, hắn quyết định nếu như phân thân đã sớm muộn gì cũng biến mất, thì kéo theo cái tên Quang Thiên Thành kia cũng chả vấn đề gì.

Đang lúc hắn muốn di chuyển, thì từ bát diện, tám cái lỗ sáng hiện ra, tám người lập tức xuất hiện, tu vi đạt Tố Đạo cảnh đỉnh phong, đồng loạt thi triển ấn tỏa, trói chặt hắn bằng hàng ngàn sợi xích.

" Đây là… "

Dạ Khinh Ưu nhìn xuống, vô cùng ngoài ý muốn, vậy mà không ngờ Quang Thiên Thành lại gọi viện binh. Quang Thiên Thành nhìn cảnh này cũng hơi ngoài ý muốn một chút, nhưng không có động tĩnh gì, yên lặng nhìn tình cảnh này.

" Yêu Tiên Vương Tử, ngươi tội ác tày trời… Giết người của Thánh Vực ta, tội không thể tha. "

Bát diện quang ảnh vừa xuất hiện đều che giấu sau một lớp quang bào, mũ trùm kín mặt, lộ ra nét thần bí. Thanh âm vừa phát ra thanh cao, phán xét Dạ Khinh Ưu như tử tội, Dạ Khinh Ưu dường như hiểu ra một chút, có lẽ việc hắn giết Sở Nguyệt Thiền dẫn đến kinh động Thánh Vực rồi.