Chương 1: Mở đầu tiên (21/6/2021)

Tại thành phố nhịp điệu ở phía nam Việt Nam, có đủ các thành phần của xã hội.

Theo chân của một cô học sinh ở Sài Gòn, một từ điển hình học. Cô ấy tên là Ngân hàng, cô ấy khá được mọi người trong lớp ưu đãi. Ngân có một mái tóc dài ngang lưng, tóc mái thì che đi một phần con mắt phải cô ấy. Điều đó làm cô ấy nên tỏ ra lạnh lùng. Vẻ đẹp ngoại hình, cô ấy nổi tiếng với thành tích học, Ngân hàng có nhiều giải thưởng lớn thành phố. Khiến ai nghe tới cũng phải bất ngờ.

Mọi chuyện bắt đầu như mọi ngày. Khi Ngân ngồi dưới tán cây đọc sách.

- Ngân ơi !! - Một giọng nói cất lên từ xa.

Đó là Thu, bạn của Ngân. Cô ấy có một vai ngắn mái tóc. Thu quen Ngân từ hồi cấp hai, hai người chơi rất thân với nhau. Nhưng vì cô học không tốt cho lắm, nên phải chọn trường Marie thay vì điểm cao của trường.

Ngân hàng đó, cũng nên chọn Marie theo. Ba mẹ cô lúc đầu cũng phản đối nhưng vì không làm tốt công việc của cha mẹ nên đành lòng cho Ngân vào Marie. Thu sau khi biết chuyện cũng trở thành thân thiết với Ngân hơn.

- Bà tới rồi à Thu-

- Not tui chứ ai? Mà bà đang đọc gì thế? -

- À chỉ là sách liệt kê về phong tục của người Việt mình thôi-

- Từ khi nào bà muốn làm nhà cổ vậy? -

Ngân cười trừ- Cuốn sách này là do tôi viết mà. Ảnh nên tôi muốn đọc thử thôi-

- À vậy à! Mà kia chưa cô? -

- Tụi bay tới rồi nè! - Một giọng nói vang lên.

Từ xa có cậu học trò bước tới, một người là Quân, cậu cầm một trái bóng trên tay. Quân là một vận động viên thể thao, cậu cao 1 mét 9 và có sức khỏe tốt hơn với một cơ thể vạm vỡ

Còn lại là Minh, cậu thì là một hotboy của trường với kiểu cắt tóc. Câu chuyện rất gan và thích hợp thể hiện. Đôi khi điều đó biến cậu thành cô gái.

- Hai người đi đâu mới đến lâu thế! -

- Tôi chờ thằng Minh thôi! -

- Thì tôi mới nghe được thông tin này! Chờ thằng Trung nói tới rồi tôi nói luôn-

- Mày kêu tao à- Trung đứng đằng sau Minh và nói.

Trung là người mà Ngân thích và đồng thời cũng là một hotboy của trường. Nhìn khác cậu bé Hàn mới qua, số người thích cậu không đếm xuể.

Minh giật bắn người, mọi người cười trước dạng cậu bé - AAH !! Hết hồn! Mày đứng sau tao chi vậy? -

- Thì mày kêu mới trả lời thôi mà-

- Vâng! Quay lại chính chủ đề! Tôi mới tìm được một quán ăn mới mở đó! Nghe nói ngon lắm đó-

- Anh ấy chỉ biết ăn không! Không mập à? - Thu từ lời mời.

- Ờ! Bà nói chí phải lắm! -

- Bạn có sổ nhà cái mới mở nè! Go to that not? -

- Ok- Ngân và Thu đồng thanh nói.

- Tôi thì sao cũng được- Quân thờ ơ đáp, cậu không thích sách vở cho lắm nhưng đi chung cho vui.

- Tôi thì đi chung cho vui thôi! -

- Quyết định vậy đi! Tan học rồi đi! -

(tiếng chuôn trường vang lên)

- Thôi đi thôi! Lát lại tụ ở cổng trường nha-

- Ok- Cả đám đồng thanh

-------------------------------------------------- -------------------------------------------------- ---------------------------

Buổi chiều hôm ấy, cả đám tụ họp và bắt đầu đi tới đó. Khi tới nơi, Quân và Minh thì đi đến truyện tranh, Ngân với Thu thì đi sâu vào khu vực sách.

Ngân đi một lúc thì thấy một cuốn sách có vẻ ngoài khá đẹp, nên lấy thì cũng có bàn tay của một người khác định lấy như cô. Khi cô quay qua thì đó là Trung, mặt cô đỏ lên.

- À bà định đoạt cuốn này à? -

- Không! Không! Ông muốn đọc à? -

- Ủa vậy bà định lấy cái gì? -

- Thì .. tui định đoạt- Cô lấy đại cuốn sách trên kệ - Tui định lấy cuốn này nè! -

- Những lời mời và trò chơi đáng sợ sao? -

- Thì anh tôi viết dị sách kinh mà. Nên tui mua cho anh tui kham thảo-

- Vậy à! -

- Vậy thôi tui đi đây- Ngân sách và chạy chỗ khác.

Run is a time, her search any place to sit because of thấm ướt.

- Bầy! không mong đợi anh ấy ở ngay đó luôn. Mà mình lại chạy đi- Cô hối hận trước những hành động của minh. Cô nhìn vào sách hướng dẫn trên tay mình.

- This cuốn sách là cuốn sách gì đây? Có vẻ ngoài thú vị đấy! - Ngân sách lật đọc.

Read is a time, Thu đụng vào vai Ngân.

- Trời ơi! Bà đi đâu vậy mà tôi không tìm thấy-

- Ờ thì ra đây đọc sách thôi! -

- Tôi không nghe thấy ông Trung nói bà chạy khỏi ông hả? -

- Ể !? Sao bà biết hay vậy! -

Thu cười nham hiểm - Có gì bà ra cửa chính đi! Ông Trung ở đó chờ bà đó-

- Hả !? Bà đang nói gì vậy? -

- Thôi tôi đi trước đây-

- Ê !? Này! -

Mặc dù muốn từ bỏ đi nhưng vì Thu đã chạy mất rồi nên cũng phải bỏ qua. If not go, again to the Trung that queue time if the Thu said is thật.

Vì thấy mình đang đọc dở cuốn sách nên cũng mua cuốn sách đó về nhà đọc tiếp. Ngân hàng chạy ra chính cổng của nhà sách thì cô thấy Trung đang đứng trước cửa nhà chờ đợi.

- Chào! Ra rồi à! - Trung mở đầu câu chuyện.

- Có chuyện gì mà tự nhiên ông kêu tôi ra đây chi vậy-

Trung đưa cho cô cuốn sách lúc đầu cô định đoạt - Hình như em muốn cố gắng này nhỉ? -

- Ơi! Sao anh ấy lại gọi tôi như thế? -

- Vì tôi thích bà mất rồi! -

- Anh ta!? Sao ông lại nói thế? -

- Tại vì tôi thích cái tính trẻ con của bà. Tuy im lặng nhưng lại rất chân thành, bà sẽ là người con gái lý tưởng của tôi. Nhưng tôi muốn nó mối quan hệ này bí mật, bà đồng ý không? -

- Ừ !! - Ngân lắc đầu địa điểm và cô nhất định không bỏ lỡ cơ hội crush mình còn tình.

Những ngày hôm sau, Trung và Ngân vẫn bình thường với nhóm. Đối với ngân hàng thì chuyện này cứ như một giấc mơ. Được ở bên người mình thích thì không có gì sánh bằng.

Cho tới một ngày, Ngân hàng và Trung hướng dẫn nhau ra công viên, Trung đi mua kem thì để điện thoại lại.

Khi cô lấy và bật lên, cô thấy hình ảnh của mình với một cô gái khác, Trung cầm kem quay lại thì thấy Ngân cầm điện thoại. Cậu nhóc hai cây kem và chạy tới giật lại cái điện thoại.

- AI CHO EM NHÌN VÀO ĐIỆN THOẠI ANH !!! -

- CON NHỎ LÀ AI VẬY !? TRẢ LỜI EM ĐI-

- KHÔNG PHẢI VIỆC CỦA EM !! -

- ANH ĐĂNG GIẤY CỨ GÌ THẾ !! -

- Không nói nhiều! Mình chia tay đi-

- Hả ?! Anh nói cái gì ?! - Cô ấy áo của Trung.

Trung hất Ngân ra - Cô im đi! - Trang rời.

Tối tối Ngân tức giận và ném đồ đạc của cô ấy, cô ấy ngồi ôm gối khóc. Cuốn sách trên bàn cô tự rớt xuống không một lý do. Cô nhìn lên.

- * Cuốn sách? Tôi có thể sử dụng nó để tìm kiếm nó, Ngân hàng nghĩ và bò tới cuốn sách.

Cô có một vài trang thì thấy một trang ghi về "Âm Bình". Đọc được vài trang thì cô đã hiểu được đại khái nên làm gì.

Sáng hôm sau, cô ấy vẫn đi học và chơi với mọi người bình thường. Tới chiều, cô lên mạng học vài loại bùa. Cô thử dán lá bùa của cô lên tường thì nó bắt đầu đốt lên và tạo ra một cánh cổng, một bóng ma đi ra từ bên trong bức tường.

Cô hoảng sợ trước những gì cô thấy, một linh hồn bước ra từ cánh cổng. Nhưng vì muốn trả thù nên cô ấy tấn công nó.

Bóng ma khi người ta thấy thì liền dùng tay mình nhào tới bóp cổ, Ngân cố nắm lấy tay của con ma. Lá bù trên tay cô rơi trúng chân con ma, một tấm thiêu chân nó.

Bóng ma hét lên cơn đau và thả Ngân ra, Ngân nhân cơ hội này dán lá bùa thu vào nó. Bóng ma đó phát ra ánh sáng, mặt nó xuất hiện từ "Vong Binh" và dần dần đi vào trong cái bóng của cô ấy.

Ngân ngồi đó thở hổn hển, cô cười mãn nguyện vì biết những người mình làm lại thành công. Nhưng khi nhìn xung quanh thì thấy có cánh cổng. Cô nên ghép lại và vẽ thêm một tấm bùa và dán vào cánh cổng đó.

Firewall up up to more again, cánh cửa sổ biến mất dần dần mất đi. Nhưng khi nhìn xung quanh, cô thấy phòng mình trở nên bừa bộn. Cô thở dài, xoắn tay áo lên và dọn dẹp.

Sau vài tuần, Ngân hàng bắt đầu sử dụng thuần thục âm binh, cô quyết định thu phục thêm một bóng ma nữa. Cô nên chọn một địa điểm khác để giảm thiệt hại.

Một lúc sau, cô đi đến Thuận Kiều Plaza khu nhà B tầng 13, cô đến đó thì dán một lá bùa lên tường

tích cực (tiếng đồng hồ kêu lên vang cả dãy hành lang)

Bóng đèn hành lang đồng loạt tắt đi, trên tường bắt đầu sáng lên. Một vài âm thanh tên binh pháp, cô chạm vào đám cưới đầu rồi lấy bùa cô để chế. Con thứ hai nhào vào cô thì từ trong bóng của cô một âm binh khác xuất hiện và cản lại. Con đầu cố khu vực để bỏ bùa để thoát khỏi cô nhưng nó đã vượt qua. Được một thì nó không ngừng chống cự và lá bùa tan biến đi, âm binh đó từ truyền vào bóng cô.

- You are a con- Ngân hàng tự mãn nhìn con kia.

Con thứ hai lúc này cũng bị âm binh cô ấy đè xuống đất, cô liền dùng bùa để luyện luôn nó. Âm binh của cô ấy cũng quay lại bóng cô ấy và tất cả bóng đèn mở lại.

- Bầy!?! Đêm nay mệt mỏi quá- Cô cạn.

- Ngân ơi !? Mày đúng là giỏi thiệt! Thế nào thằng Trung cũng biết tay mình- Cô nghĩ

Rút lại các bài hát của cô ấy vào trong balo của mình và rời đi.

Sáng hôm sau, Ngân đi tới trường thì thấy Trung đang ngủ dưới bóng râm. Cô liền lệnh cho một bóng ma của mình chui vào bóng cậu rồi cô lên lớp. Từ cửa sổ cô ra lệnh cho bóng ma, nó cổ kính của Trung một lúc thì thả ra.

Trung giật mình tỉnh táo, cậu ta để kiểm tra cổ mình với vẻ mặt sợ hãi.

- Ê Trung! Bạn đang làm cái gì thế? - Bạn Trung bước tới hỏi.

- Thì có cái gì mới bóp cổ tao thì phải? -

- Săn chắc chắn mông mông

Trong lúc đó, Ngân nhìn từ trên cửa sổ với nụ cười đắc ý.

- Dáng đời!?! - Cô nói thầm

- Ê Ngân !? Bà đang làm gì đó-Tiếng Thu cất lên

- À thì tui chỉ ngắm cảnh thui mà- Ngân đáp.

- à, Ê!?! Mà cô ấy có biết chuyện gì xảy ra ở khu C của trường không. Khu đó hoang cũng lâu rồi nên cũng có nhiều lời trò chuyện- Thu nói.

- Khu C trường mình à! Mà bà nhắc chia? -

- Thì thằng Trung mới thử thách gan ấy !? Bà đi không? Dù gì cuối tuần bà cũng chẳng làm gì mà-

-Ừ đấy mà mấy giờ vậy? -

- Bà xin ở lại nhà tui đi rồi tui dắt bà đi-

-Ok bà-

reng reng reng reng (tiếng chuông trường vang lên)

- Thôi nói tiếp! Tui về chỗ này. Thầy sắp vô rồi-

- Vâng-

Tối hôm đó, cả nhóm gồm Thu, Minh, Quân, Trung và Ngân tụ lại. Vì Ngân và Trung hẹn hò bí mật, cả nhóm không biết những công việc mà Trung đã làm.

Một người từ trên cửa sổ nhìn xuống, cậu cười.

- Sau đó, chúng ta bắt đầu trò chơi đi- Minh nói.

- Bạn đang có định nghĩa gì vậy? - Quân hỏi.

- Thì giờ chơi một mình đi-

- Okee chơi luôn !! Mà đi một mình như thế nào mới được- Trung hỏi

- Thì đi từ tầng trệt lên tầng 1 rồi xuống vòng và quay lại chỗ này bằng cầu thang còn lại- Minh nói.

- Ok vậy tao đi trước đi- Trung nói

- Tụi bây tự đi!?! Tao đi với Ngân- Thu say.

- Thôi cứ thử đi một mình- Ngân nói.

- Thui tạo sợ- Thu đáp.

- I’m giời ui nhát thế- Minh nói

- Ai nhát mày!?! Do tao .. ta..t ..- Thu quát

-Thui to tao go with say to- Trung noi

- Thế để tao trước- Minh nói * thu nhỏ nụ cười

Half tiếng sau,

- Sau lâu thế!?! cũng không bắt máy- Thu nói * hoảng hốt

- Để tao vô kiếm thằng đó- Quân lời và chạy vào trong tâm trạng tức giận

- The once- Trung say and running by.

- Này đừng bỏ tớ- Thu chạy theo sau.

- Tôi mong đợi ở đây vậy. Có gì cậu ta ra thì tớ gọi cậu- Ngân nói.

- Vâng!?! Nhớ call nha- Thu đáp

Mười phút sau, không có ai ra.

-------------------------------------------------- -------------------------------------------------- ---------------------------

Ngân hàng từng bước tiến vào bên trong trường C dãy. Gió bắt đầu nổi lên, âm khí bắt đầu tỏa ra.

- Chuyện gì thế này !? - Cô hỏi và cảnh giác cao độ.

- Sao bạn vô lãnh địa chỉ của ta- Một giọng nói phát lên.

- AI!?! - Cô quát.

- Trên này- nói trả lời.

Cô nhìn lên thì thấy một thiếu niên tóc trắng bận áo giao lĩnh (Giao lĩnh hay còn gọi là áo tràng là cách gọi một trong những lối mòn y phục lâu đời trong tập quán Việt Nam) là ngày xưa đang ngồi trên cây cùng một người bạn của cô ấy đang bắt tỉnh. Cậu chỉ ta về cô.

- Ta hỏi ngươi một lần nữa ?! Tại sao lại vô lãnh địa chỉ của ta? - Trang tổng hợp lại.

- Đang làm gì mà bạn thế!?! - Ngân hàm.

- Trả lời câu hỏi của ta trước!?! - Trả lời.

- Thì đi khám phá. Mà sao đây là địa chỉ của người? Bạn đã mặc định sẵn hơn trăm năm rồi- Ngân đáp.

- Unknown to know!?! - Ngạc nhiên * hmm qua thao tác chỉ trí tuệ tên riêng mình biết sơ lược về thế giới này. Đã chờ đợi!?!

- đã làm bạn thế !? Còn không mau thả bạn ra- Cô lại

- Đúng là không hiểu tình thế gì hết!?! - Anh nói.

Vì tinh thế khá bất lợi cho cô nên cô đã phái ba âm binh của mình dưới dạng bóng chuyển từ lên cây.

- Hừm người cũng sai lại không biết trời cao rồi- Lời ta nói và đứng lên.

Cô rút dao đã được luyện tập của mình và vô thế thủ. Anh ta lướt tới cô với tốc độ lớn, cô chạy lên vung dao nhưng anh ta biến mất và xuất hiện bên hông cô và ấn một cái làm cô ra khỏi dãy cốt

- * Nhanh quá- Cô nghĩ.

- Thì ra bạn là một thầy bùa.

Ho - Hả ngươi đang nói cái gì vậy? -

- KHÔNG cần BIẾT!?! - Tay lao tới chỗ cô

Cô né qua một bên và đứng dậy. Trong khi đó các âm binh của cô ấy tìm tất cả các bạn của cô ấy và đặt chúng ở gốc cây để quay lại giúp cô ấy.

Anh ta qua lại thì thấy ba âm binh đứng trước Ngân nhưng vẫn tiếp tục lao vào Ngân để tấn công. Anh bay thẳng vào âm thanh đầu và bóp đầu nó.

Con thứ hai bấm vào mặt nhưng nó né ra và dùng tay gắn vào nó mà xé tạch làm đôi. Con thứ ba cũng up lên tấn công, nó cũng tốc biến ra sau và cắt đứt đầu nó.

Cùng lúc đó cô ấy đi đến với hắn ta, hắn bắt lấy một tay chạm vào nhau. Ngân cố gắng rút dao ra but bị khống chế.

- nên rèn luyện âm binh đó hơn nữa- Lời nói.

- định làm gì ta!?! - Cô ấy nói, nét mặt cô ấy hoảng sợ.

- Ồ! "Sợ rồi à !?" - Tiếng nói.

- Tên nhà ngươi!?! - Cô nói thầm.

- Ta sẽ giải quyết ngươi sau. Có người mới tham gia cuộc vui- Tiếng nói và nụ cười.

Một thầy trừ tà xuất hiện trên nóc nhà khu C.

- Thì ra âm thanh phát ra từ tên yêu ma kia- Thầy nói.

- This name is the mạnh mẽ- Nói tên kia.

Ông thầy kia bắt đầu rút các lá bùa ra, các lá bùa bay lên và tạo ra một vòng xung quanh ông ta. Ma kia nhìn sảng khoái và thả cô ra.

- Núp vào chỗ bạn đi. Có chết cũng không phải lỗi ta- Tên mặc áo giao lĩnh nói.

- Kẻ âm kia !? Hãy mau xưng danh đi- Ông ta nói.

- Lâm Sử Việt- Con ma nói.

- Được!?! Hãy tiếp tục chiêu trò- Ông thầy trừ ta lướt tới.

Những lá bùa bay xung quanh ông bắt đầu tấn công về phía Việt Nam. Việt liên tục né các lá bùa đó.

- Tịch!?! Hay xem chiêu của ta đây- Ông thầy tiếp xúc mặt đất và đặt tay xuống mặt đất.

Một vòng tròn xuất hiện, Các âm binh của binh pháp trỗi dậy và bắn đầu công cậu. Việt né liên tục và từ tiếp theo cần trừ tà, đám âm binh cũng cố gắng tấn công cậu nhưng tất cả đều vô dụng với cậu.

Ông thầy vô thế karate, Việt thấy vậy cũng vô. Ông ta cố gắng nhắm vào đầu cậu. Cậu né ra và phản hồi ngược lại. Ông ta dùng tay đỡ lại và tiếp tục tấn công, từng lần đánh tốc độ ngày càng nhanh.

Được một lúc thì ông ta đấm Việt Nam phát ra bụng cậu. Để âm binh nổ súng vào chỗ cậu.

Khói khô mực cậu, khói tan từ thì thấy cậu tạo ra một tấm đỡ lại. Cậu vung tay tạo nên một cú chém bay và cắt đứt một nửa số âm thanh của ông ta.

Anh ta tức giận lên tấn công cậu, hai người tiếp tục đánh nhau. Từ mặt đất rồi lên tới trên không, hai người chơi với nhau nhiều cú đá hiểm hóc. Cả hai liên tục liên kết với nhau. Vì là dương tính nên cơ thể yếu hơn. Ông ta lui ra và cho âm binh bắn vào, ông ta tiếp tục đỡ đạn thì ta rút đi.

- Đặt lại tên hèn!? - Trang chủ.

- Hự- Ông ta nhìn là rồi rút đi luôn.

Cậu nhìn thấy và trường đánh giá hồi phục, cậu nên dùng phép cậu khôi phục lại trạng thái ban đầu và tiếp tục truy đuổi ông thầy trừ tà. Ngân hàng sau khi chứng minh họ đi, cô ấy bắt đầu cố gắng đánh thức các bạn.

- Thu! THU !? Tỉnh lại đi mày- Cô cố gắng đánh thức cô dậy.

- Anh ta !? Chuyện gì đang xảy ra vậy- Thu đáp và mắt mình.

- Không có nhiều thời gian ở đâu !? Đánh giá thức tỉnh lại dùm tao- Ngân nói

- Ờ-Thu đáp

Hai đánh thức đám cưới còn lại.

- Chuyện gì vậy !? Sao mình lại ngủ ở đây- Quân nói.

- Nhớ tao đang đi trong dãy hành lang mà sao lại bay ra đây rồi- Minh hỏi.

- Mà mày đi đâu thế!?! Meta kiếm được mày không ra- Trung trác thần Minh.

- Thì tao đang đi thì thấy ma nữ. Khi nó nhìn tao, cái gì đó đánh sau gáy và bất tỉnh- Minh nói.

- Ma hả? Đéo có đâu!?! This area is close to protect that- Quân đáp.

- This site tin cậy bảo trì hả Quân- Trung nói.

- Chuyện gì vậy Ngân?!? Sao mày bị xé nhiều thế- Thư hỏi

- Thì nhiều chuyện lắm. Tóm lại là đang có trận chiến - Ngân vàng nói.

- Trận chiến nào? Có chuyện gì đâu mà- Trung nói.

- Ủa- Ngân nhìn ra.

Mọi thứ vẫn tĩnh lặng như lúc cả hai nhóm mới vô.

- Thôi hay mình đi chứ ở đây cũng lâu lắm rồi- Trung nói.

- Ừ cũng được- Minh đáp.

- Oke- Thu đáp.

- Đi thôi- Quân nói và đứng dậy

Cả vòng nhóm theo đường cũ và coi như chuyện này chưa từng xảy ra.

Sáng hôm sau, cả đám vẫn đi bình thường trong lớp

- * không biết chuyện tối hôm qua có phải thật không nhỉ- Ngân nghĩ

- Chào- Con ma tốt hôm qua xuất hiện từ trên trần nhà bày xuống. Coversation.

- Hể ?! - Ngân lên.

- Hể cái gì? - Con ma nói.

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA- Ngân đứng dậy và lôi lên

Lời nhắn của Tác giả: Mọi người thích, hãy bình luận cho mình.