Chim Sẻ mang theo Miss Julie xộc thẳng vào trận hình cung A thần tiễn. Chàng tung hoành chém giết đánh mở ra một con đường. Đây đã là đội quân cuối cùng chắn đường rồi. Phía sau đại quân Egyptian của tướng Đổ Thánh đang ùn ùn kéo tới. Nếu không nhanh chóng phá vây chờ đợi họ chỉ còn là cái chết. Những người còn sống sót đều là kẻ kiêu dũng cả. Cho nên mặc dù chỉ còn lại mười mấy người. Cuối cùng họ đã thành công thoát khỏi trận hình Tứ Phương vây khốn. Mười tám người. Ba trăm quân cận vệ cuối cùng xung trận chỉ còn sống sót mười tám người. Đây quả là một trận chiến thảm liệt. Họ ra roi giục ngựa chạy thẳng về hướng vịnh Ba Tư - Sumerian.
Nhưng rắc rối vẫn còn. Trên lưng Bạch Mã, công chúa đã trúng một vết thương nơi đùi. Tĩnh mạch chính bị đứt nên máu tuôn ra xối xả. Nếu không nhanh chóng băng bó, rất có thể sẽ mất mạng vì mất máu quá nhiều. Nhưng hiện tại họ đang bị truy đuổi quá gắt gao, không có thời gian để ngừng lại. Nếu chạy thoát mà công chúa bỏ mình, thì tất cả những nỗ lực còn có ý nghĩa gì nữa. Chim Sẻ thả chậm lại tốc độ, chạy song song cùng tướng quân U98. Chàng vừa nghĩ ra được một mưu kế.
Tướng quân hãy dẫn huynh đệ còn lại chạy thẳng về hướng vịnh Ba Tư. Phía trước có một vùng rậm rạp. Ta sẽ cùng điện hạ tránh vào đó băng bó vết thương cho nàng. Người mất máu nhiều đã ngất đi rồi. Chúng ta sẽ hội họp lại sau.
Như thế rất nguy hiểm! Hãy để ta cùng theo bảo vệ điện hạ. - U98 lo lắng nói.
Giờ không phải lúc tranh cãi. Ngươi hãy làm theo những gì ta nói. Thời gian gấp lắm rồi. Bây giờ ngươi cùng mọi người hãy dàn ngang ra giúp ta che mắt kẻ thù.
Nói xong Chim Sẻ thúc Bạch Mã Long Câu vọt lên. Tướng quân U98 lập tức ra lệnh cho mười bảy người còn lại thả chậm tốc độ, dàn ngang chiến mã ra cùng chạy. Đến đúng một khúc quanh, Bạch Mã Long Câu liền vọt ngang chui tọt vào một vùng rừng rậm rạp. Mười bảy chiến mã còn lại liền mở hết mã lực phi thẳng về hướng địa phận vùng vịnh Ba Tư. Phía sau quân truy đuổi rầm rập đuổi theo.
Chim Sẻ vọt vào rừng rậm xong, nhảy xuống giữ chặt dây cương Bạch Mã. Một người một ngựa ẩn sát vào một lùm cây lớn theo dõi kẻ địch lướt qua. Kỵ binh của bọn chúng đông nghìn nghịt. Rất may, mải truy đuổi nên bọn chúng không phát hiện ra bọn họ. Chờ đại quân chạy qua, Chim Sẻ lại lên ngựa mang công chúa vào sâu trong rừng rậm. Đến một khu vực tương đối an toàn, chàng vội vã đỡ công chúa khỏi lưng ngựa. Chàng lấy dao cắt phần váy áo chỗ đùi Miss Julie. Vết thương đâm hở miệng khá lớn. Máu từ đó chảy ra liên tục không ngừng. Tình huống đang lúc gấp gáp nên chàng cũng không nghĩ nhiều. Lục được trong ngực áo nàng một chiếc khăn trắng. Chàng đổ thuốc cầm máu vào miệng vết thương, rồi lấy chiếc khăn rịt chặt vào. Sau đó chàng xé chiến bào của mình buộc chặt chỗ bị thương lại. Một lúc sau vết thương đã ngừng chảy máu. Đúng lúc này từ phía Chim Sẻ mới đi qua không lâu, một đội kỵ binh đông nhung nhúc xuất hiện. Chính là quân hổ bôn của Egyptian. Đi đầu chính là chiến tướng Đổ Thánh.
Chim Sẻ Đi Nắng! Ngươi đã cùng đường mạt lộ rồi. Mau xuống ngựa đầu hàng.
Đổ Thánh cưỡi trên lưng chiến mã nở nụ cười mỉa mai. Hắn dẫn quân truy đuổi theo đội quân cận vệ. Nhưng khi đến khu vực trống trải hắn quan sát không thấy Bạch Mã Long Câu. Mà đoạn đường đã qua chỉ có một khu rừng này. Vậy chắc chắn là tên Chim Sẻ đã mang công chúa trốn vào đây. Nhưng làm sao có thể qua mặt được Đổ Thánh. Hắn liền để tướng Hồng Ma tiếp tục truy đuổi. Còn mình mang theo quân hổ bôn quay lại truy tìm đến đây. Vết máu để lại khá rõ ràng nên việc tìm ra Chim Sẻ cũng không có gì khó.
Chim Sẻ ta có thể chết vì chiến bại chứ không bao giờ đầu hàng. Có bản lãnh cứ đến mà bắt.
Nói xong chàng bế Miss Julia lên ngựa, thúc Bạch Mã lao thẳng vào sâu trong khu rừng. Phía sau quân kỵ binh ngựa chém hổ bôn cũng tràn lên đuổi theo.
Đừng chạy nữa! Không còn lối thoát cho ngươi đâu.
Đổ Thánh giục ngựa đuổi sát phía sau. Khu vực này hoang vu làm gì có đường mà chạy trốn. Cũng may cây cối rậm rạp âm u làm cung tên phía sau không cách nào phát huy tác dụng. Bạch Mã cứ lao sâu mãi vào trong rừng rậm. Đường đi càng lúc càng hiểm trở khó khăn. Càng vào sâu càng xuất hiện nhiều dốc núi hiểm trở. Có những đoạn cây cối đổ ngang dọc che kín hết cả lối đi. Bạch Mã linh thông nên vẫn cố gắng tìm được đường chạy trốn. Lúc này Miss Julie cũng đã tỉnh lại. Nàng có vẻ đã rất yếu rồi. Mất máu quá nhiều làm cả cơ thể nàng suy nhược trầm trọng.
Được chết cùng tướng quân ta cũng sẽ không cảm thấy cô đơn. - Nàng cố gắng nhoẻn miệng cười nói với Chim Sẻ.
Chỉ cần ta còn một hơi thở thì nàng vẫn an toàn. - Chim Sẻ bình tĩnh nói.
Miss Julie không nói gì nữa. Nàng đã rất mệt. Dựa vào lồng ngực vững chãi của Chim Sẻ, nàng bỗng nhiên thấy bình tâm lại. Hơi thở chàng ấm áp phả vào mái tóc đã xổ ra của mình. Khuôn mặt trẻ tuổi nhưng rất cương nghị. Cặp môi hơi dày càng tôn lên khí chất nam nhân mạnh mẽ. Miss Julie thầm nghĩ: giá mà thời gian ngừng lại ở khoảnh khắc này sẽ đẹp biết bao.
Nhưng đó chỉ là ước muốn viển vông của nàng. Đường đi càng lúc càng lên cao. Khi tán rừng rậm rạp cuối cùng biến mất cũng là lúc hết đường chạy trốn. Phía trước xuất hiện một vách đá sừng sững cheo leo chắn đường. Phía bên trái có một dòng thác lớn vô cùng hiểm trở vắt qua. Nhưng trớ trêu là nó lại cách mỏm đá bên này rất xa. Có lẽ phải gần mười mét. Nước từ trên ầm ầm đổ xuống. Bên dưới là vực sâu vạn trượng. Truy binh phía sau càng lúc càng đến gần. Họ đã không còn đường chạy trốn nữa rồi.
Nàng có sợ không? - Chim Sẻ dịu dàng hỏi.
Trước giờ ta cứ nghĩ thời khắc này sẽ rất đáng sợ. Nhưng chạm đến nó rồi ta lại cảm thấy nó cũng rất bình thường. Nhất là khi chết còn có tướng quân bầu bạn.
Nàng tin ta chứ?
Như tin cha ta vậy. Tướng quân là người duy nhất mà ta tin tưởng như cha ta. - Julie e lệ trả lời. Thời khắc sinh tử nàng cũng không cố gắng giấu diếm tâm tư của mình nữa.
Vậy được! Nếu có chết thì cùng nhau bầu bạn. Nhưng ta sẽ không chết dưới lưỡi gươm của kẻ thù. Hãy để lão thiên già quyết định số mạng của chúng ta.
Nói xong chàng quay ngựa lại một đoạn dài. Tiếng vó ngựa truy binh đã tới rất gần rồi. Chim Sẻ cúi xuống vỗ nhẹ vào má chiến mã cất giọng nỉ non.
Huynh đệ Bạch Mã! Hôm nay nhờ cậy cả vào ngươi. Ngươi không phải là vật cưỡi của ta mà như là thân huynh đệ của ta vậy.
Bạch Mã Long Câu như hiểu được tiếng người. Móng sắt gõ mạnh xuống nền đá lộp cộp. Nó hiểu Chim Sẻ muốn gì. Nó bồn chồn gõ hai móng trước, lấy đà tung mạnh bốn vó phi thẳng về phía vách đá nơi có dòng thác cách xa xa. Sỏi đá tung tóe sau mỗi bước chân của nó. Rồi nó bỗng nhiên như Phượng Hoàng sải cánh, bốn chân mạnh mẽ đạp dồn dập. Bạch Mã chạy nước rút trong một quãng ngắn rồi tung hai vó trước lên cao. Mang theo hai người Chim Sẻ trên lưng phi thẳng qua phía dòng thác bên kia. Nó cất mình chênh chếch lao lên không trung rồi vững vàng hạ xuống như thiên thần giáng thế. Miss Julie còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì Bạch Mã cùng hai người đã đứng ở đầu nguồn dòng thác bên này rồi. Khoảng cách miệng vực gần mười mét mà Bạch Mã phi được qua cứ như một kỳ tích vậy. Có lẽ kiếp trước Bạch Mã vốn mang trong mình một đôi cánh của thiên sứ.
Quân hổ bôn Egyptian lục tục kéo đến mỏm đá bên kia. Nhìn thấy hai người một ngựa đứng ở dòng thác bên này, bọn chúng không cách nào hiểu nổi. Khoảng cách xa như vậy, hai kẻ kia làm cách nào chạy sang. Chả có lẽ là thần linh mang chúng sang. Chỉ có lý do đấy nghe là có sức thuyết phục nhất. Quân cung kỵ cũng đồng loạt rút ra cung tên bắn sang. Nhưng bên này Bạch Mã đã mang đôi uyên ương rời đi. Chỉ vang vọng lại lời nói của Chim Sẻ Đi Nắng.
Đổ Thánh lão thất phu! Món nợ máu ngày hôm nay ngày khác ta sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần.
Đổ Thánh quay ngựa lại kín đáo thở dài. Hai kẻ này còn sống sẽ là mối đại họa cho Egyptian. Nhất là tên tướng trẻ tuổi kia. Võ công đảm lượng không ai sánh bằng. Anh hùng hào kiệt khắp thiên hạ cũng chẳng có mấy kẻ có thể so bì. Tướng lãnh trẻ Egyptian có cả ngàn người. Nhưng so sánh với hắn thì đúng là chỉ như đom đóm với thái dương. Có lẽ thiên hạ sau này, sẽ là nơi cho những kẻ như thế tung hoành.