Hai bên lao vào nhau mà chiến đấu, nam nhân nhẹ nhàng mà đánh bay những vị trưởng lão của Liễu gia, dưới tu vi Đấu Vương của bản thân, nam nhân dễ dàng mà đàng áp những Đấu Tôn của Liễu gia.
Không bao lâu bên trong đại sảnh của liễu gia là những thân ảnh nhuộm máu nằm trên mặt đất, thương thế trên thân của những trưởng lão đều không hề nhẹ, nhưng tính mạng thì vẫn còn dữ được lại một hơi.
- Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, các người nghĩ chỉ với tu vi Đấu Tôn của bản thân mà có thể đánh lại được ta sao, Vương cảnh không chỉ là đấu khí tăng lên mà còn là thăng hoa tinh thần, chiến kỷ bí pháp ở cấp bậc này đã gấp trăm lần với Đấu Tôn, số lượng không bù lại bao nhiêu đâu, chịu làm chó cho bọn ta không phải là xong chuyện sao, lại phản kháng làm gì.
Nam nhân khinh miệt mà nhìn đến những trưởng lão của Liễu gia, sau đó ánh mắt của hắn ta hướng đến nữ phụ đang đứng ở đại sảnh trước mắt, lúc này Liễu phu nhân vẫn dữ một gương mặt như băng sương mà nhìn đến hắn.
- Xem ra phu nhân người là muốn ta tự tay bắt lấy ngươi rồi, muốn ta cưởng ép mới tuân lệnh sao, nếu thế thì ta rất thích nha, ta đang tưởng tượng cảnh mà người quỳ gối dưới chân của ta như một con chó mà cầu sinh tinh dịch của ta, hahah....
Nghe đến lời này, lông mày Liễu phu nhân nhiếu lại, trên thân khí thế cũng dâng lên, trên tay của nàng hiện ra một lá phù tử sắc.
Nam nhân nhìn thấy Liễu phu nhân lấy ra một lá tử sắc phù liền có chút thắc mắc, nhưng khi nhìn kỉ liền vô thức thót ra lời.
- Lá phù đó, không phải...không phải là Nhập Thần Phù chứ, không thể nào tại sao người lại có được thứ này cơ chứ, tại một nơi khỉ ho cò gáy thế này lại có Nhập Thần Phù, giá trị của nó còn hơn của một cái vương khố của một cái vương quốc, tại sao người lại được có nó.
- Đi xuống dưới hoàng tuyền mà hỏi lấy lão diêm vương đi.
Liễu phu nhân vận chuyển đấu khí trên thân, đốt cháy lấy lá tử phù trên tay mình, sau khi bị đốt cháy, từ bên trong tử phù liền có một cổ năng lượng tinh thuần chảy vào bên trong thể nội của Liễu phu nhân, nhanh chóng tràng khắp cơ thể của nàng.
Tử phù Nhập Thần Phù là một loại bùa chú, phù triệt phong ấn một lượng lớn sức mạnh của cấp Đế cảnh trở lên vào bên trong một lá phù, đến khi kích hoạt sẽ dẫn lấy sức mạnh này vào bên trong thân thể của một người sữ dụng, tùy vào tu vi được phong ấn bên trong Nhập Thần Phù mà người dùng có thể đạt được tu vi như thế, nhưng tác dụng phụ thì cũng rất là đau đớn nếu thân thể người dùng không chịu được sức mạnh của Nhập Thần Phù phụ thể lên bản thân thì có thể có nguy cơ tàn phế, khó có khả năng khôi phục.
Tử phù đốt cháy toàn bộ, trên thân Liễu phu nhân hiện ra uy áp kinh khủng hướng đến nam nhân.
Nam nhân lúc này đã hoảng sợ vô cùng, khi mà cổ uy áp trên thân Liễu phu nhân hướng đến hắn, hắn ta thật sự không ngờ ở cái nơi khỉ ho cò gáy, chó ăn đá gà ăn sỏi này, bên trong một cái gia tộc nhỏ bé lại có một cái Nhập Thần Phù, cũng vì thế mà hắn ta có nguy cơ nằm lại nơi đây vĩnh viễn.
Trường kiếm trên tay hiện lên ánh sáng của đấu khí, Liễu phu nhân nhẹ nhàng chém ra.
Nhưng đối với nam nhân thì một kiếm này vô cùng nhanh, hắn ta liền cắn lấy đầu lưỡi, lấy ra một giọt tinh huyết của bản thân, sau đó vận chuyển cấm thuật của Liệt Trùng Môn để chạy trốn.
Kiếm khí chém qua nơi nam nhân vừa đứng, để lại một đường kiếm dài trên mặt đất của đại sảnh.
Nhưng hình ảnh máu me, nam nhân bị chia đôi không hiện ra, chỉ thấy nới đó là hai nữa thân thể của một con cổ trùng.
- Chạy trốn, không có cửa đâu.
Dưới tu vi hiện tại của Liễu phu nhân thì nam nhân kia có chạy lên trời cũng không thoát được nàng, tinh thần lực lúc này đã ở một cảnh giới mới, có thể dễ dàng bao lấy toàn bộ Vương Đô bên trong, nam nhân lúc này đang dùng toàn bộ sức lực mà chạy trở về vương cung.
Thân ảnh Liễu phu nhân biến mất, hiện thân đã là trước người của nam nhân Liệt Trùng Môn.
Một kiếm chém qua, liền đánh tan Linh Khí hộ thân của nam nhân, đánh bay hắn va nát vô số trạch viện trên đường.
- Người...ực ực..không thể giết ta....ực ta là thân truyền đệ tử của Liệt Trùng Môn, còn là con rể tương lai của môn chủ, nếu người giết chết ta thì toàn bộ gia tộc của người sẽ chôn cùng ta đấy, ực...ưc.... ta sẽ không làm phiền đến các người nữa, từ nay về sao nước sông không phạm nước giếng, Liệt Trùng Môn sẽ nễ mặt ta mà không chạm đến gia tộc của người.
Nam nhân nhận lấy một kiếm của Liễu phu nhân liền trọng thương nặng, lúc này mới quấn quýt mà lên tiếng muốn Liễu phu nhân buông tha cho hắn, đổi lại sẽ không đụng chạm đến Liễu Gia.
Liễu phu nhân trầm mặt nhìn đến hắn ta, trong lúc hắn ta đang nghĩ Liễu phu nhân sẽ vì Liễu gia mà buông tha cho hắn thì hắn ta lại thấy đầu óc xoay tròn, nhìn thấy một cổ thân thể không đầu đang ngồi tựa vào góc tường, trên thân thân thể này còn đang mặc y phục của Liệt Trùng Môn, hắn liền nhận biết bản thân lúc này chính là đang bị chặt mất đầu.
Theo sau đó từ bên trong đầu hắn ta lại có một tia linh hồn bay ra, Liễu phu nhân lại một kiếm mà chém tan cổ linh hồn này, chính thức giết chết hắn ta, hồn siêu phách tán.
Tra kiếm trở lại bao, Liễu phu nhân nhìn đến hướng Vương cung, nhưng toàn thân nàng lúc này thì đang rung rẫy, thân thể của nàng không thể chịu được sức mạnh phụ thể của Nhập Thần Phù, nó đang báo hỏng.
Thân ảnh biến mất, Liễu phu nhân liền trở về lại thư phòng, tản đi sức mạnh của Nhập Thần Phù, nàng liền nhắm mắt ngất đi.
Bên ngoài các vị trưởng lão cùng những người còn sống của Liễu gia đang dọn dẹp, đại trưởng lão là một nữ nhân già nua đang chỉ huy mọi người, nhưng như cảm nhận được gì đó, nàng liền tiến đến thư phòng của Liễu phu nhân.
Không bao lâu, đại trưởng lão liền tiến vào bên trong gian phòng, liền nhìn thấy Liễu phu nhân nằm trên mặt đất, toàn thân của nàng là máu, theo năng lượng tản ra kéo theo máu từ lỗ chân lông.
Đấy cũng là hiện tượng bên ngoài, thể nội của Liễu phu nhân lúc này chả khác nào một cơn lốc quét qua, tơ tớt đến không còn, kinh mạch bị năng lượng xoáy nát, đan điền bị lượng lớn năng lượng làm cho lũng lổ chổ, thể cốt tán vỡ, tinh thần thương tổn, chính thức báo phế.
- Gia chủ...gia chủ, người không sao chứ?
Đại trưởng lão liền đến diều Liễu phu nhân ngồi dậy, dùng tay thăm dò nhịp đập, đưa tinh thần vào bên trong thể nội xem xét, đến cuối cùng chỉ có thể thở dài một hơi.
- Nữ nhân bất hạnh, còn chưa thể khôi phục thì đã ra thế này, hồng nhan bạc phận.
Đại trưởng lão nhanh chóng ôm lấy Liễu phu nhân lên giường, dùng đấu khí mà lâu đi toàn bộ huyết dịch trên thân nàng, một cổ thân thể ngọc ngà hiện ra trước mắt, nhưng thân thể này lại hiện ra một tia yếu nhượng, khi mà chủ nhân của nó lúc này chỉ là chỉ trêu trước gió.
Bình minh dân lên bên trong Vương Đô này, có người phát hiện ra một số gia tộc bên trong Vương Đô chỉ sau một đêm đã bị đồ sát toàn gia, một số khác thì phát hiện một cái thi thể không đầu đang nằm trên phố, đầu của người này thì lăn lóc bên cạnh.
Nhanh chóng liền có người đến điều tra những điều này, còn người dân thì vẫn tiếp tục công việc bản thân trong ngày, các gia tộc lớn thì kẻ lo kẻ buồn phiền, bên trong Vương cung, nữ nhân lúc này đang ôm lấy thi thể không đầu của nam nhân mà khóc lóc, nàng ta là con gái của Môn chủ Liệt Trùng Môn, còn nam nhân như đã nói thì là chân truyền đệ tử của Liệt Trùng Môn, còn là vị hôn phu của nữ nhân này, hai người đã có tình cảm rất thâm hậu nhưng nữ nhân không ngờ chỉ qua một đêm thì nam nhân của bản thân đã đầu một nơi thân một nẽo, hồn lìa khổi xác, khí tức sinh mệnh không còn.
" Thằng tác câu chương vừa thôi"
Đến khi nữ nhân khóc xong, nàng liền lấy trong người ra một cái ngọc bội, đây là ngọc truyền âm, bên trong ấy có chưa một cái tiểu trận pháp để dễ dàng trao đổi cho nhau nhưng tu sỉ dưới Đấu vương cảnh thì thứ này có vẻ rất là quý nên sẽ không phổ biến cho lắm.
Nữ nhân truyền tinh thần vào bên trong ngọc truyền âm, kích hoạt lấy trận pháp bên trong đó.
Không bao lâu sau từ bên trong ngọc truyền âm có tiếng nói phát ra.
- Kỳ nhi, con có chuyện gì sao, sao người lại truyền âm cho cho ta, chẳn phải người cùng Trần Kiệt đến Lục Lâm Vương Quốc để lấy tài nguyên sao?
- Hư...hư..., phụ thân..hư...hư...phụ thân Kiệt ca...huynh ấy...huynh ấy...
Nư nhân nghe thấy giọng nói của phụ thân nàng liền không kiềm được nước mắt mà òa khóc lên.
- Có chuyện gì tại sao con lại khóc, Trần Kiệt làm sao, có phải tiểu tử ấy uất hiếp nữ nhi của ta không, nếu hắn giám uất hiếp con thì khi về tông môn ta sẽ đứng ra đồi lại công bằng cho con.
- Không, Kiệt ca không uất hiếp con mà là...mà là huynh ấy đã bị người khác giết chết, hiện tại đầu thân một nẽo...hư...hư..hực...hực.., phụ thân, mau...mau đưa người đến đây trả thù cho huynh ấy.
Nữ nhân cố kiềm lại tiếng khóc mà nói ra toàn bộ, đưa ra yêu cầu muốn phụ thân nàng đưa người đến trả thù cho nam nhân.
- Con nói sao, Trần Kiệt bị giết chết, là có cao thủ nào đó đi ngang qua giết chết hắn hay người kia là cao thủ bên trong Lục Lâm Vương Quốc.
Nghe thấy nữ nhi thông báo nam nhân bị giết chết, phụ thân nàng cũng là Môn chủ của Liệt Trùng Môn liền hỏi lấy thông tin, muốn biết rỏ chuyện gì đã diễn ra.
- Hư...hư...ta không biết, đêm qua huynh ấy đi ra ngoài tiêu diệt những gia tộc không chịu thuần phục dưới trướng của chúng ta, nhưng sáng nay liền có người đưa xác của huynh ấy trở về vương cung...
Nữ nhân liền nói ra toàn bộ những gì nàng biết cho phụ thân nàng, không bao lâu nàng liền nhận được lời đảm bảo của phụ thân, sẽ đưa người đến hổ trợ nàng cùng với đó là giúp nàng trả thù cho nam nhân kia.
Quay trở về Ma Thiên Giới, Thiên Minh lúc này đang trật vật mà chiến đấu với Thổ Linh Nhân, khí tức trên thân Thổ Linh Nhân cũng đã lên đến Đấu Vương cảnh, còn Thiên Minh là Đấu Tôn cửu phẩm, dược hiệu của Thôn Thiên Đan cũng đã gần như phát huy ra toàn bộ, hiện tại Thiên Minh đang cùng chiến đấu với Thổ Linh Nhân để cũng cố tu vi bản thân.
Không bao lâu thân hình Thiên Minh liền bị một kích của Thổ Linh Nhân đánh bay, tiếp đó Thổ Linh nhân cũng không truy sát mà quay trở về vị trí canh cổng của mình.
Thiên Minh lúc này thì nằm trên mặt đất, toàn thân chi chích những vết thương do chiến đấu tạo thành.
Thiên Minh nhắm mắt nghỉ ngơi, vết thương trên thân cũng sẽ nhanh chóng được thân thể điều trị, đa số là những vết thương ngoài da, còn nội thương thì dưới nguyên khí dồi dào đã chữa khổi, không mấy ảnh hưởng cho lắm.
Còn Liễu gia thì đang có một việc đại sự diễn ra, Liễu phu nhân đã hôn mê từ đêm qua đến giờ còn chưa tỉnh dậy, cùng với đó thì thân thể của nàng không ngừng báo hiệu bất ổn, sinh khí trên thân như chỉ treo chuông, lây lắc trong gió.
--------
Chuyển củ chưa qua chuyện mới đã đến, người của Liệt Trùng Môn cũng đã đến, lần này là một vị trưởng lão của Liệt Trùng Môn, tu vi Đấu Vương hậu kì.
Vừa mới tiến vào bên trong Vương cung, vị trưởng lão kia liền cung kính chào lấy nữ nhân, sau đó bỏ mũ trùng đầu của bản thân xuống lộ ra là một gương mặt phụ nhân già nua.
- Tham kiến tiểu thư, lão nhân đến để giúp người điều tra về cái chết của Trần Kiệt, cùng phụ giúp người chiếm lấy Lục Lâm Vương Quốc.
Nữ nhân nhìn thấy phụ nhân kia liền cúi chào.
- Đa tạ trưởng lão.
Sau đó hai bên bắt đầu bàn bạc kế hoạch cùng tìm hiểu thông tin về cái chết của Trần Kiệt.
Thiên Minh tỉnh dậy sau khi đã chữa trị xong thương thế trên thân, tạo một cái hồ nước nóng bên cạnh, cậu liền tiến vào bên trong mà ngâm mình, tẩy rữa bụi bẩn trên thân, sau đó tạo cho bản thân một bộ hắc y mà tiến ra bên ngoài Ma Thiên Giới.
Việc trước tiên cậu muốn làm đó chính là tìm đến Liễu Tình, nhưng đến khi cậu tìm thấy nàng thì chỉ thấy nữ nhân này đang khóc xước mướt trước gian phòng của Liễu phu nhân.
Thiên Minh tiến đến, đưa tay vuốt lấy đầu của Liễu Tình, lên tiếng hỏi nàng có chuyện gì thì nhận được thông tin Liễu phu nhân đang nằm liệt giường, tính mạng khó dữ.
Sau đó Thiên Minh cố gắng dỗ dành lấy Liễu Tình, muốn nàng nói rỏ hơn với hắn, đến cuối cùng liền biết được trong lúc cậu chiến đấu với Thổ Linh Nhân thì Liễu gai bị tấn công, vì muốn đuổi người kia ra khỏi Liễu gia mà Liễu phu nhân dùng đến phù triệt tổn thương thân thể.
Thiên Minh nghe đến đây liền an ủi nương tử, sau đó cùng nàng tiến vào bên trong gian phòng nơi Liễu phu nhân đang nằm.
Bên trong gian phòng cũng đã có vài người đang canh trực, nhìn thấy hai người Thiên Minh tiến vào liền gật đầu xem như chào hỏi, đại trưởng lão nhìn thấy Thiên Minh đến thì cũng gật đầu, sau đó mời cậu đến bên cạnh, nói ra những gì nàng biết về tình hình của Liễu phu nhân với cậu, người của Liễu gia ai cũng biết vị cô gia từ trời rơi xuống này là một cái thiên tài thâm sâu, nên cũng khá là cung kính với cậu.
Thiên Minh liền câu thông với Dược Đạo chi kiếp bên trong không gian Cữu Kiếp.
- Hư, có việc mới nghĩ đến ta, thật vô tâm.
Một thanh âm bất mãng phát ra bên trong đầu của Thiên Minh.
- Thật xin lỗi nhưng ta đúng thật là cần người giúp.
- Được rồi, ai bảo ta là tiền kiếp của người cơ chứ, mượn thân một chút.
Nói rồi Dược Đạo chi kiếp chiếm lấy quyền kiểm soát thân thể với Thiên Minh, ánh mắt trở nên thăm sâu khó dò hơn, tay đặc lên cổ tay của Liễu phu nhân, cùng với đó Bạch Nhãn mở ra mà quan sát toàn thân của Liễu phu nhân.
- Cô gia, người cảm thấy thế nào.
- Tướng công người có cách chữa cho mẫu thân không?
Đại trưởng lão cùng Liễu Tình khi thấy Thiên Minh kiểm tra xong liền lên tiếng hỏi thăm, cùng với đó là ánh mắt mong chờ của những người ở đây.
- Kinh mạch đứt đoạn, đan điền tổn thất, máu huyết trên thân bị ăn mòn, xương cốt tan vỡ, còn thần hồn thì chắc cũng tổn thương khá lớn nên mới chưa thể tỉnh dậy, thật là khó khăn, gần như tàn phế toàn bộ.
Thiên Minh ngẵm nghĩ nhẹ giọng lên tiếng.
Mọi người nghe thấy lời Thiên Minh nói ra thì vô cùng thất vọng, nghe giọng điệu này thì xem ra Thiên Minh cũng không thể cứu Liễu phu nhân.
-Không thể cứu sao?
Linh hồn Thiên Minh đứng trước một cái linh hồn được bao phủ với lục y lên tiếng, thân ảnh lục y này tuy là linh hồn thể nhưng lại mang cho người nhìn một cảm giác sinh cơ vô tận.
- Còn có thể cứu, nhưng rất khó.
- Có cách nào, ta có thể làm được không.
Thiên Minh nghe thấy lời của Dược Đạo chi kiếp liền vui vẻ mà hỏi.
- Đút lại toàn bộ căn cốt, đan điền, huyết mạch của nàng, nhưng muốn làm thế thì cái giá rất lớn.
Còn tiếp
cảm ơn ủng hộ
momo: 0337602562( tùy lòng hảo tâm, cho hay không tác vẫn lười)
I LOVE YOU..
Xin đề cử đi 😋😋, xin bình luận đi. chán quá đi, ta lại lặng tiếp