Chương 95: Nghịch Thiên Thức Tỉnh

Thiên Minh rời khỏi Ma Thiên Giới, thương thế nhờ vào song tu đã khôi phục được tám phần.

- Có thông tin gì diễn ra trong lúc ta chữa thương không.

Thiên Minh mang vào tai dụng cụ liên lạc với nhóm người tình báo.

- Thưa thiếu gia, hiện tại toàn bộ gia tộc bên trong Vương Đô dưới sự chỉ đạo của các gia chủ đã đầu nhập vào Liệt Trùng Môn, còn những gia tộc khác nếu không gia nhập thì sẽ bị đôi nam nữ kia dùng cổ trùng tiêu diệt không còn manh giáp.

- Mãnh Hổ Bang hiện tại cũng gần như bị tan rả khi hai vị hộ pháp cùng những thủ lĩnh khác toàn bộ đã bỏ mạng bên trong Vương Cung, cùng với đó tổng bộ bị người khác đột kích phá tan, người thì mười không còn một.

Thiên Minh nhanh chóng cập nhật những thông tin cần thiết, sau đó phân phó cho nhóm người tình báo tiếp tục công việc của bản thân.

Hướng đến nơi Liễu phu nhân đang ở, Thiên Minh có một số chuyện muốn bàn bạc với nàng.

Không bao lâu Thiên Minh đứng trước một gian phòng, nơi đây là thư phòng của Liễu phu nhân, bình thường thì nàng sẽ ở nơi đây mà xử lý sự vụ của gia tộc.

Thiên Minh đưa tay gõ cửa, liền nghe thấy tiếng Liễu phu nhân từ bên trong vọng ra.

- Mời vào.

Thiên Minh nghe thấy thế, đẩy cửa tiến vào, thân ảnh nữ nhân mỹ phụ thân mặc bạch y đang chăm chú làm việc hiện ra trước mắt Thiên Minh, khiến cậu có chút ngưng lại muốn quan sát khung cảnh này nhiều hơn.

- Có việc gì không.

Liễu phu nhân vẫn chăm chú vào đống giấy tờ trên bàn mà lên tiếng hỏi lấy Thiên Minh.

- Người có kế hoạch đối phó với hai người của Liệt Trùng Môn chưa?

Thiên Minh vừa tiến đến gần Liễu phu nhân vừa lên tiếng.

- Cũng xem như là có đi, hai người kia không thể làm gì Liễu Gia bọn ta đâu, người cứ yên tâm mà dưỡng thương đi.

Liễu phu nhân nghe thấy lời nói của Thiên Minh thì dùng một giọng điệu không chắc chắn trả lời.

Thiên Minh nghe thấy lời nói của Liễu phu nhân liền biết nàng đã có cách đối phó, nhưng theo giọng điệu mà nàng nói ra thì có vẻ phương án kia có một chút vấn đề khó mà nói.

- Nếu người nói thế thì ta cũng đã yên tâm.

Thiên Minh cũng không hỏi vấn đề kia là gì, giả ngơ mà nói, cậu sẽ dùng phương án của bản thân trước nếu được thì cũng không cần đến cách của Liễu phu nhân.

- Người có dự định nào không?

Liễu phu nhân vẫn tiếp tục với đống giấy tờ trên bàn, lên tiếng hỏi lấy Thiên Minh.

- Hiện tại vẫn chưa có ý định gì, ta sẽ xem tình hình Vương Đô, nếu cảm thấy ổn chắc ta sẽ rời đi.

Nghe thế Liễu phu nhân ngừng lại việc trên tay, lúc này nàng mới nhìn đến Thiên Minh.

- Người muốn đi đâu.

Liễu phu nhân biết Thiên Minh không phải người có thể ở yên được một chổ, nhưng không nghĩ đến cậu lại nhanh rời đi như thế.

- Võ Thần Học Viện, ta có một số việc ở nơi ấy.

- Vậy sao, thế người định khi nào sẽ rời đi.

Liễu phu nhân lại tiếp tục với công việc của mình.

- Vương Đô ổn định thì ta sẽ rời đi, có thể sẽ mang theo Liễu Tình nàng.

- Hai người các người đã là phu thê với nhau, muốn đi đâu thì đi không cần phải quan tâm đến lão bà bà ta.

- Phu nhân người nói sao chứ, ta vẫn thấy người rất xinh đẹp như nữ nhân đôi mươi, không có già đâu.

Thiên Minh cười cười mà phản bát lấy lời nói của Liễu phu nhân.

- Nếu người đã có cách đối phó với hai người kia thì ta cũng không còn gì để hỏi, ta đi đây.

Thiên Minh lên tiếng muốn rời đi, cậu muốn vận dụng phương án của bản thân mình, ít nhất cậu muốn Liễu Gia này yên bình trước sóng gió của Vương Đô, nơi đây là nơi đầu tiên Thiên Minh cảm nhận thấy hơi ấm của gia đình từ lúc trùng sinh, cậu không muốn nó bị phá hủy.

- Được, người cứ làm việc của người.

Thiên Minh rời khỏi thư phòng, cũng có một số ý định cần hoàn thành vào lúc này.

Vương Cung Lục Lâm Vương Quốc, đôi nam nữ của Liệt Trùng Môn đang đón tiếp một cái hắc y nhân.

- Người muốn bọn ta đưa ra Băng Hỏa Lưỡng Nghi Quả, bằng vào cái gì chứ?

Nam nhân nhìn đến hắc y nhân, giọng điệu khó chịu mà lên tiếng nói ra.

- Liệt Trùng Môn các người muốn đối đầu với chủ nhân sao, xem ra các người cũng không để ngài ấy vào mắt tí nào.

Hắc y nhân âm trầm phát ra giọng nói, có vẻ vô âu vô lo nhưng bên trong lại chứa uy hiếp với nam nhân.

- Người không cần dùng người kia mà lên mặt, Băng Hỏa Lưỡng Nghi Quả có thể giao ra cho người, nhưng cũng phải đưa cho chúng ta vật để bồi thường, không thể để chúng ta chịu thiệt được.

- Mười ngàn tinh thạch.

- Không thêm nữa được sao?

- Tứ giai linh dược chỉ có thể có cái giá đó, Băng Hỏa Lưỡng Nghi Quả tuy ngài ấy cần nhưng cũng không thể để bản thân tổn thất được.

Sau khi cả hai bên đưa ra cái giá của bản thân, bàn bạc kỉ lưỡng liền chốt giá, tiếp đó nam nhân Liệt Trùng Môn liền đưa cho hắc y nhân một chiếc hộp ngọc, bên trong chứa chính là Băng Hỏa Lưỡng Nghi Quả.

Còn hắc y nhân đưa cho nam nhân một cái trữ giới chỉ, sau đó rời đi khỏi Vương Cung.

- Sư huynh, tên đó là ai tại sao huynh lại lo sợ người phía sau hắn ta?

Nữ nhân sau khi thấy hắc y nhân rời đi liền lên tiếng hỏi lấy nam nhân.

- Muội nghe qua Tà Ngục Tông chưa? người đứng sau lưng hắc y nhân là đệ tử chân truyền của Tà Ngục Tông, nếu chúng ta không đồng ý trao đổi Băng Hỏa Lưỡng Nghi Quả thì có thể bị Tà Ngục Tông chèn ép ở một số lĩnh vực, nếu có thể thì chúng ta cũng không nên gây xích mích làm chi.

Nam nhân giải thích với nữ nhân một cách dịu dàng.

- Theo ta biết thị Băng Hỏa Lưỡng Nghi quả này là vật Mãnh Hổ Bang muốn tranh với tên Lâm Tương kia, tại sao hiện tại người này lại đến đây muốn nó cơ chứ.

- Cái đó sao, thì mấy tên Mãnh Hổ Bang kia bổng nhiên hóa thành mèo chết nên mới đến lượt hắc y nhân ra mặt thôi, cũng chỉ là chó không làm được việc thì chủ đành phải mặt dày mà ra mặt thôi, mà chắc hẳn Băng Hỏa Lưỡng Nghi Quả chỉ là việc riêng của người kia chứ không liên quan gì đến Tà Ngục Tông, nên mới để cho Mãnh Hổ Bang tranh lấy thôi.

- Thì ra là thế, được rồi huynh tìm thấy thông tin của mấy người kia chưa, muội muốn hành hạ lấy nữ nhân kia cho hả dạ.

Sau khi nghe nam nhân giải thích thì nữ nhân chuyển chủ đề đến việc Minh Nguyệt đánh nàng lúc trước, muốn tìm ra Minh Nguyệt để nàng hành hạ để hả giận, nàng chưa bao giờ lại bị người khác đè đầu ra đánh trật vật như khi đánh với Minh Nguyệt cả, nên nàng không thể nào chịu được bản thân lại thua cho Minh Nguyệt.

- Vẫn chưa, nhưng ta cũng có chút manh mối, được rồi còn việc thu phục những gia tộc kia muội làm thế nào rồi?

- Muội đã cho toàn bộ những tên gia chủ kia nuốt vào cổ trùng, xem như đã kiểm soát cả Vương Đô này nhưng có một số gia chủ thì hôm ấy không có mặt nên vẫn chưa thể kiểm soát.

- Nếu thế thì cứ để cho ta, những tên kia ta sẽ giải quyết giúp muội, nhưng ta cần phần thưởng trước.

Nói rồi nam nhân liền đè lên thân nữ nhân, không bao lâu thì y phục đã bay ra bên ngoài, theo sau là tiếng rên rỉ của nữ nhân.

Ở một nơi nào đó, một cái bóng đen đang di chuyển, bóng đen nhắm đến một thiếu nữ đang đi trên đường vắng mà tiến đến.

Không bao lâu bóng đen liền bắt lấy nữ nhân mà mang đi, đến một cái hang động thì tiến vào.

Thả lấy nữ nhân xuống, bóng đen cũng hiện ra thân hình là một con bọ lớn toàn thân là hắc sắc với hai sợi râu dài trên đầu.

Nữ nhân thấy hình dáng của bóng đen liền hoãng sợ mà la lên, nhưng liền bị bóng đen đánh ngất đi.

Tiếp đó há miệng hút lấy linh hồn của nữ nhân đi, sau lại cắn nuốt lấy thân thể nữ nhân.

Đến khi bóng đen nuốt hết toàn bộ thân thể nữ nhân liền có biến hóa, giáp xác trên thân hóa mềm, tiếp theo hóa thành hình dáng nhân loại, khi gương mặt đã biến hóa hoàn tất thì chính là gương mặt của đại hoàng tử Lâm Tương.

- Không ngờ đường đường là Dục Ma như ta lại thất bại dưới tay của một tiểu tử, chờ đấy sẽ có ngày ta giết chết người, biến nữ nhân của người thành nô lệ của ta, đưa người vào vạn thế ác mộng.

Nói rồi Dục Ma cũng bước đi, hiện tại hắn ta gần như đã mất hết tu vi một lần nữa, cần phải săn giết, hảm hiếp để lấy lại tu vi.

Thiên Minh đang ngồi bên trong một tữu quán, quan sát lấy Vương Cung, cậu đang có ý định một lần nữa tiến vào Vương Cung để tra xét tình hình.

- U Nhi, nếu ta tiến vào bên trong thì liệu có bị phát hiện không?

Thiên Minh nhìn đến cửa vào Vương Cung, bên trong đầu lại hỏi U Nhi, tham khảo ý kiến.

- Theo ý kiến của U Nhi thì thiếu gia người không nên tiến vào bên trong, hiện tại tu vi của người chỉ là Đấu Tôn Nhị Phẩm, đừng nghĩ bất ngờ đánh được Dục Ma Đấu Vương Bát Phẩm kia mà lên mặt, tên kia chẵn qua là quá bất cẩn mới bị Thiếu Gia người đánh bại thôi, nếu bình thường thì chưa chắc thiếu gia người đã đánh được Đấu Vương sơ kì chưa nữa.

[" câu chương tí,

Nhân vật chính :Thiên Minh

Tu Vi: Đấu Tôn Cảnh Nhị phẩm

Thể chất: Lạc Long Tiên Thể, Hỗn Độn Diệt Thiên thể

Công pháp : Ma U Quyết, Âm Dương Ngự Nữ Công.

Chiến kỹ:Lạc Long Chiến kỹ( Long cước, Long Bộ, Thập Bát Hùng Vương Quyền, ...) Hác Ám Cuồn Sư Quyền, ..

Nhãn Thuật: Dạ Nhãn Chi Mâu, Bạch Nhãn, Nguyệt Dạ Chi Nhãn.

Vũ Khí: Nghịch Thiên, Thập Đoạn Trấn Linh Côn,

Bí thuật : Long Nộ

Nguyên tố có thể sử dụng: Hắc Ám, Hỏa, Nước

Vợ: Minh Nguyệt, Bạch Chu, Liễu Tình

Đệ tử: Thu Uyên

tạm thế này đi, ta nhớ thì sẽ thêm vào, nếu còn thiếu gì thì báo cho ta biết nhé, bình luận hơi vắng kkk"]

Thiên Minh nghe U Nhi nói thế thì cũng gát lại ý định tiến vào bên trong Vương Cung lần nữa.

Đúng vào lúc này bên trong đầu Thiên Minh lại có một giọng nói phát ra.

- Chủ Nhân ta đã tỉnh dậy.

Có chút bất ngờ với giọng nói này nhưng Thiên Minh nhanh chóng nhận ra giọng nói này chính là do Nghịch Thiên trên tay.

Tập trung tinh thần Thiên Minh câu thông với Nghịch Thiên.

- Người thức tỉnh rồi sao, xem ra cũng khá là tốt nhỉ, có thể nói chuyện được rồi.

Nghịch Thiên là một cái hung khí do một bậc Thiên Sư chế tạo ra, phẩm chất cùng chất liệu tạo ra nó là vô cùng quý hiếm cùng cao thâm, nhưng khi Lão Ma đưa nó cho Thiên Minh thì nó tỷ không còn một, cấp bậc gần như mất hết, khí linh ngủ say, chỉ còn lại một ít hung khí trên thân cùng bản năng của một cái Hung Khí muốn biến Thiên Minh thành nô lệ cho nó.

Nhưng vào lần đấu giá ở Bách Bảo Thương Hội lần trước, Nghịch Thiên lại nhắm đến một cái hung đao, muốn Thiên Minh cho nó cắn nuốt, làm theo đúng nguyện vọng của Nghịch Thiên, Thiên Minh cho nó cắn nuốt hung đao, rồi nó lăm vào ngủ say đến lúc này mới tỉnh.

- Nhờ vào hung khí của thanh đao kia nên ta có thể thức tỉnh được một phần khí linh ngủ say, hiện tại cũng có thể tương đương với một cái Linh Khí cửu phẩm.

Thiên Minh đang nghe thì bổng nhiên muốn hét lên, khi nghe đến Nghịch Thiên nói bản thân nó đã tiến đến Linh Khí cửu phẩm, nếu thế thì Thiên Minh chẳn phải rất bá sao, tuy là nữ nhân của hắn sài đến bậc Bảo Khí, nhưng hắn thì lại bị hạn chế nha, không sài được, nói ra thì hiện tại Nghịch Thiên chính là binh khí cao giai nhất mà hắn có thể sử dụng.

- Còn gì nữa không?

Sau khi lấy lại được bình tỉnh thì Thiên Minh mới hỏi Nghịch Thiên còn có trò nào mới nữa không.

- Nếu khi người chiến đấu mà sử dụng ta thì có thể áp chế được một phần khí thế của đối phương, còn nữa hiện tại ta cần hấp thụ Linh Khí khác để tiến cấp, nhưng theo tính toán của ta thì lượng Linh Khí cần hấp thụ là rất nhiều mới đạt được điều kiện lên cấp.

-Không cần lo chuyện đó, ta có thể cung cấp cho ngươi.

Thiên Minh lúc này liền háo hứt muốn tiến vào Ma Thiên Giới để thử lấy Nghịch Thiên sau khi lên cấp.

Không bao lâu Thiên Minh đã trở về Liễu Gia, tiến vào gian phòng của bản thân, nhanh chóng bước vào Ma Thiên Giới.

Bồi luyện tốt nhất chính là Thạch Linh Nhân canh gác Vạn Bảo Khố.

Lần bồi luyện này là do Thạch Linh Nhân nắm trường kích chiến đấu với Thiên Minh.

- Thiếu Gia, người muốn tăng tiến tu vi không?

U Nhi bổng nhiên lên tiếng hỏi Thiên Minh.

- Tất nhiên là muốn rồi, người có cái gì thì nói ra đi.

- Không có gì, Vạn Bảo Khố có một loại đan dược giúp người dùng có thể nhanh chóng hấp thụ nguyên khí thiên địa tăng tiến tu vi, nhưng có một ít tác dụng phụ không quan trọng, không biết thiếu gia người có muốn dùng hay không.

U Nhi hiện ra bộ mặt gian manh nói nhỏ với Thiên Minh, nhìn hình dáng một tiểu tí hon đang ăn mặc một bộ đồ công sở, gương mặt thanh tú cùng nụ cười công nghiệp kia thì Thiên Minh sao không nhận ra tiểu bất điểm là đang chào hàng cơ chứ.

- Không cần đưa cái bảng mặt gian thương đó của người cho ta xem, nợ nhiều không quấn thân, bán cho ta đi, điểm Trấn Khí Thạch ta trả sau.

- Vâng, rất hân hạnh phục vụ, bên Vạn Bảo Khố có một số ưu đãi dành cho thiếu gia người, lần này bên Vạn Bảo Khố chỉ tính giá gốc với thiếu gia người, sẽ không tính lãi suất phát sinh.

U Nhi vui vẻ cười tươi, còn tư vấn một số chính sách cho Thiên Minh biết.

- Ngon ăn thế sao?

U Nhi liền đưa tay, trên tay nàng hiện ra một một cái hộp gỗ.

- Xin giới thiệu, thánh cấp đan dược, Thôn Thiên Đan, có công dụng giúp người uống vào có thể hấp thu một lượng lớn nguyên khí thiên địa trong một khoảng thời gian nhất định, tác dụng phụ của cái này chính là trong quá trình tiêu hóa đan dược, người dùng sẽ ở trong trạng thái dồi dào năng lượng, chỉ đến khi đan dược tiêu hóa hết mới có thể ngừng hấp thu, nếu trong quá trình hấp thu đan dược mà lượng nguyên khí hấp thu quá nhiều cũng có thể khiến người sử dụng nổ tung mà chết, nhưng bảo đảm một khi dùng song tăng lên một đại cảnh giới.

Thiên Minh nghe đến đây thì cũng có chút xanh mặt rồi, không ngờ lại bị ăn một vố đau thế này, cũng đã lường trước tác dụng phụ không đơn giãn nhưng không nghĩ sẽ là thế này.

- Ta không dùng người trả tiền cho ta được không.

Thiên Minh nhìn đến U Nhi, vẻ mặt khốn khổ mà lên tiếng kì kèo.

- Xin lỗi quý khách nhưng vật phẩm một khi lấy ra khỏi Vạn Bảo Khố nếu ngài không dùng thì cũng sẽ không có quyền trả lại, thiếu gia người hãy chịu số phận đi, nợ đã ghi vào rồi thì không xóa được đâu, ăn đi, chỉ là cần tiêu hao năng lượng nhanh chóng thôi mà.

- Ta không muốn nghe.

Thiên Minh hét lớn, sau đó cương quyết bắt lấy đan dược mà nuốt vào, trên thân phát ra khí thế tráng sỉ một đi không trở lại, mà tiến lên đối đầu với Thổ Linh Nhân.

Nghịch Thiên hóa thành trường thương, Thiên Minh bắt đầu cảm nhận tác dụng của Thôn Thiên Đan, đan dược vào thân liền bắt đầu tan ra, một cổ mát lạnh tản ra khấp thân thể, lổ chân lông trên thân được mở ra, biến thành một cái hấp động nhỏ, hấp thụ nguyên khí thiên địa vào thân, Thiên Minh cũng cảm nhận được nguyên khí dồi dào chạy khắp thân thể, vô cùng xung sức.

Nghịch Thiên hóa thành trường thương nhanh chóng bị hỏa diễm bao bộc, múa một đường hoa thương Thiên Minh tiến đánh Thổ Linh Nhân.

Thổ Linh Nhân nhìn thấy Thiên Minh đánh đến cũng chém ngang trường kích nghênh đón trường thương, thương kích va chạm mà phát ra hỏa hoa.

Thiên Minh lúc này lực lượng trên thân như thủy triều sóng vỗ, liên miên không dứt, cậu cứ thế mà tung ra từng đòn mạnh mẻ mà không lo bản thân thiếu năng lượng, cùng với đó cũng phân ra tinh thần dẫn dắt nguyên khí thiên địa chạy khắp thân thể, rèn luyện kinh mạch , chứa đầy đan điền mà tiến cấp tu vi bản thân.

Không bao lâu trên thân Thiên Minh phát ra khí thế, tiến cấp Đấu Tôn cảnh Tam Phẩm.

Còn tiếp

cảm ơn ủng hộ

momo: 0337602562( tùy lòng hảo tâm, cho hay không tác vẫn lười)

I LOVE YOU..

Xin đề cử đi 😋😋, xin bình luận đi. chán quá đi, ta lại lặng tiếp