Chương 92: Thức Tỉnh Nguyệt Dạ Chi Nhãn

Nam nhân lúc này đang ôm lấy hai  đùi của hoàng hậu mà tách ra hai bên, nhấc bỗng nàng lên không trung, để lộ hai mép môi âm đạo xung tấy đỏ hồng ra trước mắt Thiên Minh.

- Nhìn đi, nữ nhân của người hiện tại chính là một cái bồn chứa tinh cho ta mà thôi, nhìn đi, những gì lúc trước người cướp đi của ta, hôm nay ta sẽ cướp lại nó từ trong tay của ngươi, ahaha.

Nam nhân vận chuyển lấy ấn pháp đặt trên người Thiên Minh khiến cậu kêu lên trong đau đớn, con hắn thì nâng lấy thân thể hoàng hậu, đưa âm đạo của nàng đến trước quy đầu của hắn mà nhấn mạnh xuống.

Aaaaa......

Ư....

Hai thanh âm thể hiện cho hai loại cảm xúc được phát ra giữa cả hai người hoàng hậu cùng Thiên Minh, Thiên Minh chịu lấy ấn kí trên thân hành hạ như chết đi sống lại, còn hoàng hậu thì chịu lấy côn thịt thô to ra vào âm đạo bản thân,  vui sướng đến rên la không kiềm chế.

Còn nam nhân thì cười vang đắt ý trong vui sướng, thoãi mái hành hạ được kẻ thù là Thiên Minh, cảm nhận sự sung sướng do âm đạo nữ nhân của kẻ thù chèn ép lên thân dương căn.

- A...a...a...sướng...thật là thoãi mái...a...a...ư...ư...bên trong ta thật là sướng....a.....a....thật sâu...sâu...muốn xuyên..xuyên qua rồi...a.....a...a...

Gương mặt hoàng hậu lúc này hiện ra vẻ dâm loạn, đôi mắt trợn trắng, khé môi chảy dãi, miệng không ngừng kêu la.

Nam nhân ngồi lên long tọa, đặt thân thể hoàng hậu ngồi lên hạ thân của hắn, hai bộ phận sinh dục của cả hai vẫn đang gắng kết với nhau một cách chặt chẽ .

Tiếp đó, nam nhân ôm lấy hai  bên hong hoàng hậu, dương căn bên dưới như một cái cộc gỗ mà dồn sức đâm sau vào âm đạo hoàng hậu, cứ mỗi lần dương căn đâm vào âm đạo là mỗi lần thân thể  hoàng hậu bị nâng  lên hư không, dương căn như muốn đâm xuyên âm đạo phá tan tử cung của nàng.

A...A....A....

Hoàng hậu lúc này nhận lấy từng nhát đâm sâu đến tận thành tử cung, cảm giác thốn thốn cùng sung sướng tràng vào bên trong đại não khiến nàng như muốn ngất đi.

Nam nhân xoay thân hoàng hậu lại, thân thể trần truồng trắng nỏn pha chút đỏ hồng, hai bầu ngực nhô cao căng tròn, gương mặt vì dục tình mà trở nên ửng hồng, toàn hiện ra trước mắt nam nhân.

Đưa tay nắm lấy một bên tóc của hoàng hậu, nam nhân thô bạo kéo lấy gương mặt xinh đẹp của nàng đến trước mặt hắn.

Tiếp đó lại thô bạo mà hôn lên đôi môi căng mọng đỏ hồng ướt át  của nàng, đầu lưỡi thô bạo mà tách lấy răng ngà, tiến vào khoang miệng, như hung thú thôn phệ lấy mọi thứ bên trong.

Bàn tay đặt lên ngực nữ nhân mà thoả sức nắn bóp thành vô số hình dáng, bên dưới hạ thân,  dương căn đã tiến đến tận cùng, quy đầu đã nằm trọn bên trong tử cung nữ nhân, như mốc câu mà gắn chặt vào nơi đây.

Không lâu sau, nam nhân mới buông tha cho bờ môi nữ nhân, khiến cho gương mặt của nàng trở nên đỏ hồng vì thiếu không khí, bầu ngực cũng bị bóp cho sung huyết cả lên.

Nam nhân đẩy mạnh thân thể hoàng hậu xuống bên dưới thân, theo sau hắn ta như một cổ máy,  ma sát dương căn bản thân với âm đạo hoàng hậu, điên cuồng chà sát, điên cuồng đâm thọc, khiến cho dâm thủy nữ nhân cũng nhanh chóng chuyển hóa thành một lớp  bọt trắng bao phủ lấy dương căn.

Hoàng hậu nhận lấy từng cú nhấp hông như vũ bão của nam nhân,  liền điện loạn mà rên la, phát tiếc khoái cảm.

Không bao lâu, nam nhân liền xuất ra vô số tinh hoa vào bên trong tử cung hoàng hậu, nhiều đến mức mà đến khi dương căn được rút ra ngoài thì tinh hoa cũng theo đó mà chảy ra, âm hộ của hoàng hậu dưới công kích của nam nhân cũng không thể khép lại, tạo thành một cái động thịt có thể nhìn thẳng vào bên trong.

Thiên Minh bị giam bên trong dục cảnh, nhìn thấy những thứ khiến cho tâm trí của một người phải tan vỡ đến không biết bao nhiêu lần, đại não bị ức chế không thể phân biệt thật giả , đến cuối cùng linh hồn của Thiên Minh gần như đã bị dục hỏa thiêu đốt đến không còn thì từ sau bên trong đại não của Thiên Minh một cổ năng lượng huyết sắc hiện ra.

Nguyệt Dạ Thiên Nhãn, một loại nhãn đồng có khả năng phá giải ảo thuật cũng nhưng dùng ảo thuật đến mức đỉnh cao, muốn thức tỉnh được loại  nhãn đồng này  cần người thức tỉnh phả chạm đáy của sự tuyệt vọng, kích thích đại não phóng ra một nguồn năng lượng ẩn sâu bên trong đại não,  cổ nắng lượng kia sẽ chuyển hóa đối mắt của người sử dùng thành màu đỏ của máu, cùng với ấn ký bên trong mắt. 

Thiên Minh bị Dục Ma đưa vào Dục Cảnh, bị tra tấn linh hồn đến tận cùng đã khiến cậu thức tỉnh được Nguyệt Dạ Thiên Nhãn.

Khung cảnh trước mắt Thiên Minh nhưng gương vỡ mà biến mất, hiện ra trước mắt cậu là thân hình hắc y của Dục Ma, đại não Thiên Minh đang hoảng loạn, nhanh chóng ổn định trở lại, Thiên Minh lấy lại nhận thức, đôi mắt của cậu lúc này từ trắng đục biến đỏ máu, bên trong con ngươi hiện ra một đồ án màu đen hình dấu phẩy.

Dục Ma không biết được Thiên Minh đã thoát ra Dục Cảnh của hắn, vẫn đang đắc ý quan sát lấy cậu.

Không bao lâu trước mặt hắn, thân thể Thiên Minh hóa thành tro bụi, chỉ để lại một quả cầu năng lượng linh hồn tinh khiết.

Dục Ma cười tươi khi nhìn thấy quả cầu năng lượng kia.

- Ha haha, đối đầu với Dục Ma ta thì chỉ có cái chết dành cho ngươi.

Dục Ma tiến đến muốn nắm lấy cổ năng lượng linh hồn kia nhưng vào lúc này khung cảnh trước mắt hắn tan vỡ, hiện ra chính  là Thiên Minh đang dồn năng lượng hỏa nguyên lực vào bàn tay mà đánh đến, quanh người hắn cũng có mười cái hỏa cầu bao quanh.

- Có chuyện gì...tại sao.....

Toàn bộ hỏa cầu liền đánh lên thân thể của Dục Ma, nhanh chóng khiến thân thể hắn ta hóa  thành tro bụi,  nhanh đến mức hắn ta không kịp phản kháng,  biến thân thể hắn ta thành một đám hỗn độn.

 Một làn khói đen từ bên trong đám hỗn độn kia mà bay ra, vô thanh vô tức nhập vào bên trong thân thể  của Lâm Tương đang hóa thành bọ ở bên cạnh,  xăm nhập đại não cắn nuốt linh hồn sau đó kiểm soát thân thể hắn ta.

Còn Thiên Minh lúc này thì đang cố sức lấy từng ngụm không khí, bởi một đòn bất ngờ lúc nãy đang ngóm đi không biết bao nhiêu năng lượng của cậu.

Thiên Minh nhìn đến đống thịt bầy nhầy trước mắt, vui vẻ nghỉ rằng bản thân đã tiêu diệt được Dục Ma thì.

- Ảo thuật của người đủ mạnh để đánh lừa ta, nhưng người lại không thể giết chết ta, Nguyệt Dạ Thiên Nhãn, người không phải là tộc nhân của gia tộc kia lại có thể thức tỉnh được nó sao.

Thanh âm của Dục Ma phát ra từ đối diện,  Thiên Minh liền nhìn đến hướng kia,  nhìn thấy cự trùng mở miệng nói chuyện.

- Người còn chưa chết !

Thiên Minh nhìn đến cự trùng to lớn trước mắt, cậu không nghỉ đến Dục Ma lại có thể nhận lấy một đòn toàn lực của cậu lại không chết, còn có thể tiến vào thân thể khác mà hành động.

 - Hư, mở được Nguyệt Dạ Thiên Nhãn thì người cũng không đủ sức để giết chết Bổn Ma Thần ta, Nhưng ngươi lại giám dùng ảo thuật mà lừa dối ta thì ngươi nên chết đi.

Nói rồi Dục Ma liền như lưu tinh mà tiến đến người Thiên Minh, muốn đưa cậu đi uống trà thanh nhiệt với lão diêm vương.

- Người coi thường bổn thiếu gia ta sao, người nghỉ ta không có dự phòng mà đám tới đây sao.

Tuyệt kỹ  bí chuyền,   Triệu Hồi Lão Bà Chi Thuật. Nguyệt Nhi, Tình Nhi, hộ giá phu quân.

Nói rồi từ dưới chân Thiên Minh,  cùng toàn bộ Vương Cung hiện ra một cái trận pháp, Tiếp đó đấu khí bên trong Vương Cung liền biến mất, theo sau liền có hai thân ảnh xinh đẹp hiện ra bên người Thiên Minh, hai người không nói một lời liền tiến lên.

Minh  Nguyện đưa ra đùi thon tung cước đá đến thân cự trùng, Liễu Tình tay cầm trường kiếm uốn lượng mà chém vào thân cự trùng.

Nhận lấy hai dòn đánh bất ngờ cùng đại trân áp chế đấu khí khiến cho cự trùng như một quả bóng bị đánh bay ra xa.

Thiên Minh nuốt vào một viên Khôi Phục Đan, đứng dậy nhìn đến thảm trạng của cự trùng.

Thiên Minh tiến đến, vui vẻ cảm ơn hai vị nương tử, tiếp đó tiến đến bên người cự trùng, muốn quan sát tình hình của hắn ta.

Vào lúc Thiên Minh chuẩn bị đến gần cự trùng thì từ thân thể cự trùng  bốc lên khói trắng, điều này làm cho Thiên Minh bất ngờ, lui người về sau để đề phòng.

Nhưng nhanh chóng làn khói kia liền biến mất, thân ảnh của cự trùng cũng theo đó mà biến mất.

Bạch Nhãn mở ra nhưng lại không nhìn thấy bất cứ dấu vết nào, cứ như cự trùng chưa hề hiện thân ở nơi đây vậy.

- Tên kia dùng độn thuật cấp cao, với trạng thái Bạch Nhãn hiện tại thì thiếu gia người không thể nhìn thấy hướng di chuyển của loại độn thuật này đâu.

U Nhi lúc này lên tiếng giải thích với Thiên Minh, bổ sung kiến thức cho cậu.

Minh  Nguyệt cùng Liễu Tình cũng tiến đến, đứng hai bên người nam nhân mà lên tiếng hỏi thăm.

- Người có sao không phu quân?

- Có sao không hả phu quân?

Thiên Minh cảm nhận được sự quan tâm của hai vị nương tử liền đưa tay ôm lấy hai vị mỹ nhân vào xác bên người, gương mặt vui tươi mà trả lời.

- Đa tạ hai nàng, ta không sao cả, nhờ vào hai nàng, nếu không có hai người các nàng thì ta cũng không thể đứng ở đây được rồi.

Vào tối hôm trước Thiên Minh nhận lấy một cái trận pháp không chế đấu khí mà đưa cho Minh Nguyệt, tiếp đó nhờ nàng bố trí nó xung quanh Vương Cung, muốn khống chế nơi đây, nhưng điều khiến Thiên Minh không ngờ đến là diễn biến bên trong Vương Cung làm cậu cũng không có cơ hội dùng đến, cho đến khi nhìn thấy bản thân không còn dư lực mà Dục Ma thì lại có sức tiến công liền ra hiệu cho Minh Nguyệt khởi động trận pháp, lúc ấy cả hai vị nương tử của hắn vì tu luyện Nguyên Lực để chiến đấu nên không bị ảnh hưởng bởi trận pháp, còn cự trùng thì khác, đấu khí nhanh chóng bị khóa lại, liền như thân không một mảnh vải mà bị đánh bay.

Đến lúc này cũng xem như đặt dấu chấm hết cho biến động bên trong Vương Cung, Thiên Minh đang định chuồn đi thì lại có giọng nói phát ra từ trên không trung.

- Tên kia đúng là vô dụng, chỉ có chút việc lại làm không xong, phải để huynh muội chúng ta đến để xử lý.

Một cổ uy áp Đấu Vương áp xuống thân ba người Thiên Minh, từ bầu trời có một đôi nam nữ tiến đến, trên thân hai người chính là đang mặc y phục của Liệt Trùng Môn.

Lúc này tên nam nhân đang dùng một con mắt khinh thường nhìn xuống quảng trường Vương Cung.

Khi ánh mắt của tên kia hướng đến ba người Thiên Minh thì có chút ngừng lại nhưng rất nhanh cũng không quan tâm nữa.

Tiếp đó trên thân hắn ta, vô số đóm đen bay ra, hóa thành một cái hắc vụ bao quanh người hắn ta, từ bên trong đám mây kia Thiên Minh cảm nhận được nguy hiểm.

- Hiện tại, các người có hai lựa chọn, một là phục vụ dưới trướng của Liệt Trùng Môn bọn ta, hai là bị chúng ta côi là nô lệ mà chà đạp.

Nam nhân kia lên tiếng, hắc vụ liền tiến lên muốn đánh đến nhóm người bên dưới, nhanh chóng liền có thể nhận thấy bên trong hắc vụ là do vô số côn trùng tạo thành, mỗi một con tiến đến bên người của những người có mặt ở đây, trong đó cũng có ba người Thiên Minh.

Nhóm người bên dưới vô cùng suy yếu sau những gì vừa diễn ra, nhìn thấy hai người trên không trung kia thì bọn họ xem như đã biết được kết cục của mình, vận khí của đất nước này xem như đã tận, muốn cũng không thế thay đổi.

Nam nhân nhìn thấy gương mặt tuyệt vọng của những người bên dưới liền gật đầu đắc ý, bên trong suy nghĩ của hắn ta thì nhóm người này cùng lắm chỉ là những nô tài phục vụ cho lợi ich tông môn mà thôi, muốn giết thì giết không mấy bận tâm.

Nhưng ánh mắt của hắn ta khi nhìn đến Thiên Minh thì khác, cổ trùng tiến đến trước người Thiên Minh không ngừng lại mà tiến thẳng đến thái dương của cậu, nhìn liền biết tên kia không có ý định để Thiên Minh sống sót.

Thiên Minh thì cũng không dễ dàng để cho tên kia muốn làm gì thì làm, cậu liền dùng nguyên lực mà ngăn lại cổ trùng, sau đó trấn nát nó, ánh mắt đầy sát khí nhìn đến nam nhân.

Tuy hiện tại Thiên Minh đã không còn sức chiến đấu, nhưng cậu tin chắc được bản thân không e ngại nam nhân trên không trung kia, bởi cậu còn có rất nhiều át chủ bài trong tay.

Nam nhân nhận ra cổ trùng mà hắn ra lệnh giết Thiên Minh đã mất đi, liền nhiếu mày nhìn Thiên Minh, hai đôi mắt đối đầu với nhau, nam nhân nhận ra được Thiên Minh phát ra sát khí với bản thân.

- Sâu bọ không biết lượng sức mình, ta chỉ muốn cho người đi chầu diêm vương, nhưng người lại ngon cố thì ta cho người sống không bằng chết.

Thiên Minh nghe thế cũng mỉm cười, cậu ngại hắn ta chắt, một tên trên thân toàn là sâu với bọ lại đi nói người khác là sâu bọ thì có chút nhựt cười.

Nam nhân liền phống ra vô số cổ trùng về hướng Thiên Minh, trên thân cổ trùng còn hiện ra hỏa diễm muốn thiêu đốt không khí xung quanh.

Thiên Minh vận chuyển nguyên khí, muốn đánh đến những con cổ trùng kia.

Nhưng chưa kịp đánh ra thì trước mặt cậu lại có một thân ảnh hiện ra, một chưởng đánh tan đám cổ trùng.

- Thiếu gia để lão nô ngăn cản người này, người hay đi trước đi.

Hiện ra trước mặt Thiên Minh chính là lão ăn mày của nhóm người tình báo.

- Nhưng tu vi của người có đánh nỗi hắn ta không?

Thiên Minh nhìn lấy lão ăn mày trước mắt thì có chút bất đắc dĩ mà hỏi, bởi nam nhân trên kia đã là Đấu Vương cảnh, còn lão ăn mày chỉ mới Đấu Tôn cảnh, làm sao đánh lại cơ chứ, tuy biết là có nhiều yếu tố ảnh hưởng với chiến lực nhưng Thiên Minh không biết lão già này lấy tự tin ở đâu nha.

- Thiếu gia người cứ việc yên tâm giao cho lão nô.

Thiên Minh nghe thế thì cũng không biết nói gì hơn, nếu lão ăn mày này đã có cách thì cậu giao lại cho lão vậy, hiện tại cậu cũng không muốn lộ bài tẩy, thì cứ để lão già này gánh team đi.

Sau đó Thiên Minh liền rời đi, nhưng trước khi đi còn đưa cho lão ăn mày một thanh loan đao dài hơn nữa thước, là một thanh Linh Khí bên trong Vạn Bảo Khố thích hợp với nguyên tố đấu khí của lão ăn mày, có thể phần nào nâng cao sức chiến đấu.

- Muốn chạy.

Nam nhân nhìn thấy lão ăn mày đánh tan cổ trùng còn muốn để Thiên Minh chạy đi thì nộ hỏa bóc lên, lấy ra một thanh sáo ngọc, hướng đến lão ăn mày cùng Thiên Minh thổi ra những thanh âm kì lạ, nhưng theo tiếng sáo mà nam nhân thổi ra, vô số cổ trùng liền biến hóa thành những hình thù quái dị trên không trung, sau đó từ bên trong đám cổ trùng phát ra khí tức mạnh mẻ đánh đến Thiên Minh cùng lão ăn mày.

Lão ăn mày nắm lấy loan đao trên tay, liền có cảm giác như hòa nhập với nó, không nói một lời liền nhanh chóng dừng lưỡi đao cắt lấy một đường trên tay, máu chảy ra liền bị loan đao hút vào, nhận chủ thành công.

Lão ăn mày sau khi nhận chủ loan đao liền tâm ý tương thông với khí linh bên trong đao, chiến lực thăng lên một cấp bậc.

Thân ảnh quỷ mị di chuyển, đám cổ trùng còn chưa tiến đến liền bị lưỡi loan đao chém thành đôi, lão ăn mày tụ đấu khí vào loan đao mà chém ra, đấu khí hóa thành từng lưỡi đao hòng chém đôi đám cổ trùng, không ngừng lại mà liền chém đến thân nam nhân.

Nam nhân liền thay đổi tiếng sáo, từ bên trong trang phục bay ra vô số cổ trùng nữa, hóa thành một bức tường cổ trùng chắn trước người hắn ta.

Thiên Minh nhìn thấy lão ăn mày có thể một ăn một thua với nam nhân thì cũng yên tâm mà rời đi.

Nhưng người đến không chỉ có nam nhân, mà còn có thêm một nữ nhân.

Nữ nhân nhìn thấy tình trạng của nam nhân liền không đứng yên, từ bên trong tay áo nàng cổ trùng bay ra, hóa thành một tấm lụa dài đánh đến lão ăn mày.

Chết đi.

Lão ăn mày lúc này đang toàn lực ra sức chiến đấu với nam nhân, làm sao có thể ngăn lại đoàn đánh của nữ nhân, nhưng bên cạnh Thiên Minh thì khác, Minh Nguyệt liền phất tay, Bích Thải Thiên Lắng biến thành trường xà chặn lại dải lụa cổ trùng của nữ nhân.

Còn tiếp

cảm ơn ủng hộ

momo: 0337602562( tùy lòng hảo tâm, cho hay không tác vẫn lười)

I LOVE YOU..

Xin đề cử đi 😋😋, xin bình luận đi.