Chương 89: Chiến Với Tiêu Thiệt Hải

Trường kiếm hắc ám chém ra, đối đầu với cự trùng đang đánh đến.

Ầm.

Thanh âm va chạm phát ra, Tiêu Thiệt Hải liền bị lực đạo của cự trùng đánh bay thêm lần nữa.

Thân hình tạo thành một lổ sâu trên mặt đất, Tiêu Thiệt Hải gương mặt không đổi sắc mà đứng dậy, ánh mắt yên tỉnh nhìn về cự trùng đang tiến đến.

Cự trùng gầm lên một tiếng, trên hai chi trước của nó hiện ra hai cái liêm đao sắc bén.

Keng... Keng...

Trường kiếm cùng liêm đao va chạm với nhau, tiếng kim thiết phát ra, hỏa hoa văng tung tóe.

Tiêu Thiệt Hải lúc này vô cùng trật vật đối đầu với cự trùng, nhưng những đường kiếm hắn ta đánh ra đều có thể ngăn lại thế công của cự trùng, khiến cho hai bên bước vào một trạng thái cân bằng vi diệu.

Thiên Minh đứng một bên quan sát lấy toàn bộ cuộc chiến, nhìn như hai bên đang dao chiến với nhau vô cùng kịch liệt nhưng Thiên Minh vẫn cảm giác có gì đó không đúng.

Ở một gốc nào đó, Một người cũng đang nhìn lấy trận chiến này giữa Tiêu Thiệt Hải cùng cự trùng.

Nếu ai đó ở đây thì liền có thể nhận ra người này chính là gia chủ Mã Gia, nói đúng hơn đó chính là thân xác của gia chủ Mã Gia.

Mã gia chủ cầm trên tay một trận bàn nhỏ, trên tay không ngừng bấm quyết, miệng không ngừng đọc ra chú ngữ.

- Chỉ cần một chút nữa thôi thì có thể hấp thu toàn bộ năng lượng của địa mạch nơi đây.

Quay trở lại với trận chiến, Tiêu Thiệt Hải lúc này vẫn không ngừng chống cự với cự trùng, trường kiếm trên tay chém ngang, chặn lại lưỡi hái đang đánh đến của cự trùng, bộ pháp vận chuyển mà luồng lách tránh né sát chiêu mà cự trùng đánh ra.

Ầm.

Thân thể Tiêu Thiệt Hại bị cự trùng đánh bay ra xa.

Sau khi đứng dậy, Tiêu Thiệt Hải chỉ nhìn đến cự trùng với đôi mắt vô hồn, sau đó cấm thẳng trường kiếm xuống đất, tay bắt đầu tạo ra những pháp quyết kì lạ, năng lượng quanh thân liền theo từng pháp quyết đang kết ấn của Tiêu Thiệt Hải mà tụ lại.

Đến khi năng lượng đạt đến một ngưỡng nhất định liền hóa thành một chữ " Trấn" trước người hắn ta.

Tiêu Thiệt Hải sau khi kết thành công chử" Trấn" liền đánh đến cự trùng.

Cự trùng nhìn thấy nhân loại trước mắt đang hướng đến bản thân đánh đếnliền gào lên, hai thanh liêm đao trước người liền muốn chém ra.

Cả hai bên lao vào nhau, chữ" Trấn" trên tay theo chưởng của Tiêu Thiệt Hải mà đánh đến, bộ pháp dưới chân quỷ mị mà né tránh lấy hai cái liêm đao đang đánh đến, thân ảnh của Tiêu Thiệt Hải bay lên, sau đó như mũi tên mà đánh thẳng đến tráng của cự trùng, đẩy mạnh chữ "Trấn" trên tay in sâu lên tráng của cự trùng.

Hai thân ảnh tách ra, Tiêu Thiệt Hải xoay người nhìn đến cự trùng, còn cự trùng thì đang đau đớn vùi đầu xuống mặt đất, trên tráng của nó hiện ra một chữ" Trấn" , bên trên chữ kia còn phát ra một tia khí tức mạnh mẻ mà trấn áp lấy cự trùng.

- Hay lắm, Tiêu thiếu gia người thật là tài giỏi, lại có thể đánh bại con quái vật này, về sau chúng ta nguyện sẽ theo chân người, mau lại phá đi trận pháp giải cứu chúng ta, để chúng ta giúp Tiêu Gia người làm bá chủ của Lục Lâm Vương Quốc.

Tiêu Thiệt Hải tiến đến trường kiếm đang cắm trên mặt đất, sau đó lại tiến đến tên gia chủ nãy giờ đang lên tiếng kia.

Tiếp theo sau, một kiếm chém bay đầu người này dưới sự ngơ ngác của các gia chủ ở đây.

- Thật nhiều lời, ta không thích những kẻ nhiều lời như người.

Tiêu Thiệt Hải ung dung nói ra một câu sau đó nhìn đến những người ở đây, ánh mắt vô hồn rét lạnh quét lấy mọi người.

Xẹt...

Một cái đầu nữa bay lên, những người ở đây đều đã mất đi gần như toàn bộ sức mạnh nên không thể phản kháng lấy một kiếm từ Tiêu Thiệt Hải.

Lấy ra một cái lọ trên tay, mở ra nắp lọ liền có hai đoàn bạch cầu tiến vào bên trong nó.

- Người, người, tại sao lại muốn giết chúng ta.

Một người đối diện với Tiêu Thiệt Hải, chuẩn bị bị hắn ta giết chết liền lên tiếng muốn hỏi ra tiếng lòng của những người ở nơi đây.

- Linh hồn của các người rất bổ dưỡng cho chủ nhân khôi phục, nên các người cần phải chết.

Nghe thấy lời nói của Tiêu Thiệt Hải người kia liền muốn lên tiếng hỏi chủ nhân của hắn là ai, nhưng chưa kịp hỏi thì đã thấy thân thể của bản thân đang xoay vòng.

- Không nên hỏi nhiều.

Tiêu Thiệt Hải lại tiếp tục kề kiếm lên cổ người khác.

Thiên Minh nhìn thấy cảnh này liền nhiếu mày, cùng với đó U Nhi bên cạnh cũng lên tiếng nói với cậu.

- Thiếu Gia tên kia muốn lấy toàn bộ linh hồn của những người ở đây, mau ngăn hắn ta lại.

Thiên Minh nghe thế thì cũng không thể giả vờ bị khống chế nữa, nguyên khí vận chuyển toàn thân, trên tay hiện ra một cái trường côn màu xanh lục, trên thân có những đường vân đậm nhạt uốn lượn, cùng với đó thanh trường côn này được chia thành từng đốt, nhìn tổng thể như Thiên Minh đang cầm một cây tre trên tay, trường côn này chí là thanh Linh Khí Thiên Minh nhận được bên trong Vạn Bảo Khố, Thập Đoạn Trấn Linh Côn.

Tiêu Thiệt Hải đang muốn hạ xác một vị gia chủ thì nhìn thấy Thiên Minh tiến đến, với vẻ mặt không mấy quan tâm hắn vẫn tiếp tục hạ kiếm.

Trường kiếm đi được nữa đường liền bị ngăn cản, Tiêu Thiệt Hải không nói một lời liền quét ngang trường kiếm, muốn đánh bay kẻ muốn cản hắn thu gặc linh hồn.

Thiên Minh nhìn trường kiếm chém đến liền thu lấy trường côn trở về, đưa dọc trước người mà ngăn cản.

- Không nên manh động như thế chứ Tiêu thiếu gia.

Thiên Minh nở một nụ cười mà nói với Tiêu Thiệt Hải, muốn thăm dò xem cái xác trước mắt còn có ý thức hay không.

- Không cần người quan tâm, lo cho cái mạng của người thì hơn.

Tiêu Thiệt Hải cũng mở miệng trả lời Thiên Minh, nhưng giọng nói của hắn thì lại khàn đặt như bên trong cổ họng đang nghẹn một thứ gì đó.

Mà cũng đúng, khi mà toàn bộ thân thể của tên này đang trong đà phân hủy thì làm sao có thể nói năng bình thường được cơ chứ.

Thấy trường kiếm trên tay bị côn của Thiên Minh chặn lại, Tiêu Thiệt Hải lui người về sau, tiếp đó hắc ám đấu khí tụ vào trường kiếm, phía sau người cũng có hắc khí bốc lên.

Thiên Minh cũng vận chuyển nguyên khí mà chuẩn bị đối đầu với Tiêu Thiệt Hải, trên thân Thập Đoạn Trấn Linh Côn hiện ra hồng sắc của hỏa nguyên lực.

Tiêu Thiệt Hải sau khi vận đấu khí hoàn tất liền tiến lên, trường kiếm do hắc khí bao bộc đánh ra, khí tức trên thân kiếm như câu hồn sứ giả muốn bắt lấy linh hồn của đối thủ vào âm ti địa phủ.

Thiên Minh cũng tiến lên, Thập Đoạn Trấn Linh Côn được hỏa nguyên khí gia trì lên bên trên, tạo cho người nhìn một cảm giác như muốn đốt sôi huyết khí trên thân, nhiệt huyết phấn chiến, dũng giả một đi không quay đầu.

Hai bên va chạm lẫn nhau, khí thế giao phong, binh khí đối đầu, nguyên khí cùng đấu khí giằng co.

Trường kiếm của Tiêu Thiệt Hải như trường xà thâm hiểm mà biến đổi khôn lường, nhắm đến sơ hở trên thân Thiên Minh mà đánh đến.

Côn pháp của Thiên Minh như một con giao long, hiên ngang tiến bước, gặp địch liền đánh, không cho trường kiếm của Tiêu Thiệt Hải có thể cận thân, Thiên Minh như nắm được nhược điểm của đối thủ, chỉ cần nắm được điểm này liền có thể nhất côn phá vạn chiêu kiếm của Tiêu Thiệt Hải.

Phịch....

Tiêu Thiệt hải nhận lấy một cái hỏa côn của Thiên Minh mà lui bước, hắc khí trên thân cũng giảm đi vài phần.

Đối diện Thiên Minh đang cười mỉm, đắc ý với một côn này của bản thân.

- Ta đã nói không nên quá manh động rồi mà người lại không nghe, chờ ta đánh đến người mới chịu nghe lời ta nói sao.

- Không cần đắc ý như thế.

Tiêu Thiệt Hải ổn định lại thân thể liền lên tiếng, sau đó hắn ta cắm trường kiếm xuống mặt đất, trên tay bắt đầu ấn lấy pháp quyết.

Thiên Minh nhìn thấy hành động này liền cảm thấy có gì đó quen quen, tiếp đó liền nghĩ đến chẵn phải lúc nãy Tiêu Thiệt Hải cũng như thế này mà thuần phục lấy con cự trùng kia sao.

Đưa mắt nhìn san bên, có thể nhìn thấy cự trùng vẫn đang trật vật với cái chữ" Trấn" kia, khiến Thiên Minh cũng có chút rùng mình e ngại.

Lợi dụng lúc Tiêu Thiệt Hải còn chưa kế t ấn xong pháp quyết liền tiên hạ thủ vi cường, lấy trước tiên cơ mà đánh đến, chờ hắn ta kết ấn xong thì không biết chuyện gì sẽ diễn ra.

Thiên Minh vận chuyển nguyên khí vào Thập Đoạn Trấn Linh Côn, sau đó dùng bí pháp, trường côn liền phân tách thành mười đoạn nhỏ xoay quanh người Thiên Minh, biến thành mười đoàn hỏa cầu.

- Đừng hòng mà bầy trò trước mặt ta.

Mười đoàn hỏa cầu nhanh chóng như lưu tinh mà hướng đến phía Tiêu Thiệt Hải.

Khi mười đoàn hỏa cầu chuẩn bị đánh đến người Tiêu Thiệt Hải thì phía trước người hắn ta lại có một bóng đen hiện ra, cản lại mười đoàn hỏa cầu kia.

Nhìn lại bóng đen ngăn cản hỏa cầu, Thiên Minh nhìn thấy đó chính là cự trùng do Lâm Tương hóa thành, lúc này nó đang trật vật với chữ"Trấn" trên đầu còn nhận thêm công kích của Thiên Minh liền như heo bị thọc tiết mà gào thét.

Tiêu Thiệt Hải thì vẫn đang niệm chú, kết ấn phía sau người cự trùng một cách an toàn.

Thiên Minh thì đúng là như đang đứng bên trong trảo dầu, dưới chân long bộ triển khai, thân ảnh nhanh chóng tiến lên, khi tiến đến trước người cự trùng liền xoay người tặng cho nó một cước để nó biến đi cho đỡ chướng mắt, tiếp đó mười đoạn côn hợp lại làm một trên tay Thiên Minh, một chiêu bổ thiên phá hải xuống người Tiêu Thiệt Hải.

Ầm.

Khói bụi mù mịt, một cái hố nhỏ do một côn của Thiên Minh tạo ra trên mặt đất, nhưng điều quan trọng hơn là thân ảnh của Tiêu Thiệt Hải lại không có ở đây.

- Chết đi.

Từ bên người, thân ảnh Tiêu Thiệt Hải đánh đến Thiên Minh, trên thân hắn ta lúc này đang có một cổ hắc khí như khói như sương bám vào, khí thế trên thân hiện ra một cổ tà ác khiến người nhìn phải rùng mình, trên tráng hắn lúc này cũng có một chữ" Tà" hiện ra.

- Đậu xanh...

Thiên Minh bực giọng nói tục một tiếng, sau đó trường côn cũng từ dưới mà quét ngược lên, ngăn lại đường kiếm đang đánh đến.

Kiếm cùng côn va chạm với nhau, nhưng lúc này trên cánh tay Thiên Minh nhận lấy một cổ lực đạo mạnh mẻ, đánh bay cậu về phía sau, Thiên Minh trật vật lắm mới có thể ngừng lại thế lui của bản thân.

Nhưng khi nhìn lại đã thấy thân ảnh của Tiêu Thiệt Hải tiến đến trước mắt.

Trường côn được nguyên khí truyền vào, lửa bao lấy trường côn hóa thành hỏa côn nóng bỏng, cùng với đó lực lượng Thiên Minh cũng được gia trì thêm khi vận chuyển máu huyết bên trong cơ thể, cánh tay liền nỗi lên những đường gân như giun bò.

Ầm...

Hỏa côn va chạm với trường kiếm hắc ám, cả hai người liền giằng co lẫn nhau, không ai nhường ai , hai cổ khí thế trên thân hai người đối trội với nhau, tạo ra áp lực tinh thần lên những người xung quanh.

Ở một nơi khác bên trong Vương Cung, một hắc bào nhân đang xếp bằng trên một cái đại trận, hắn ta bỗng nhiên mở mắt.

- Khí tức của tên kia, không ngờ lại gặp hắn ở nơi đây, xem ra phải tính nợ với hắn ta một lần vậy, tuy hắn có công giúp ta được giải ấn nhưng lại là người giữ Lục Đạo Chi Tử, chỉ cần có thể luyện hóa được Lục Đạo Chi Tử thì ta có thể một lần trở về đỉnh phong năm xưa.

Hắc bào nhân đứng dậy, trên thân phát ra khí tức đã là Đấu Vương Bát Phẩm, xem ra có thể xem như là người mạnh nhất Lục Lâm Vương Quốc này rồi.

- Long mạch cũng bị ta hấp thu gần hết, khí vận của cái quốc gia này xem như đã tuyệt.

Quay lại với quảng trường, hai thân ảnh vẫn đang giằng co lẫn nhau, gân mạch trên thân Thiên Minh ngày còn phồng lên vì vận chuyển huyết khí toàn thân, chống lại lực đạo của Tiêu Thiệt Hải đang áp đến.

Thiên Minh lúc này đang quan sát lấy Tiêu Thiệt Hải, toàn thân lúc này ngập trong năng lượng hắc ám, trên tráng hiện ra một chữ "Tà" năng lượng như thủy triều mà từ bên trong cái chữ kia hướng đến toàn thân hắn ta, không ngừng khiến Tiêu Thiệt Hải mạnh lên theo thời gian, với cái tình trạng này thì không bao lâu nữa Thiên Minh cũng không thể đối kháng với tên này.

- Tiểu bất điểm người biết cái thứ trên tráng tên này là gì không, nó làm cho thiếu gia ta rất khó chịu, mau tìm cách giải quyết nó đi.

Thiên Minh không biết đánh với Tiêu Thiệt Hải thế nào liền cầu cứu U Nhi, cùng với đó nguyên lực trên thân cũng vận chuyển mạnh mẻ hơn để đối kháng với sức mạnh của Tiêu Thiệt Hải đang càn ngày càng tăng trước mặt.

- Hắn ta đang dùng bí pháp nào đó để triệu hồi Cổ Tự thì phải, nhưng tại sao ở cái vĩ diện cấp thấp này lại có người biết dùng Cổ Tự cơ chứ, hơn thế nữa là Cổ Tự vô cùng khó để sử dụng tại sao hắn ta lại có thể dễ dàng dùng như thế này cơ chứ.

U Nhi bên vai Thiên Minh lên tiếng, giọng điệu của nàng vô cùng thắc mắc khi nhìn thấy Tiêu Thiệt Hải thi triển Cổ Tự để chiến đấu.

- Cổ Tự là gì?

Thiên Minh nghe thấy U Nhi nói về Cổ Tự liền lên tiếng hỏi thăm.

- Thế giới vận chuyển theo quy tắc, quy tắc được thể hiện như những mắc xích liên kết với nhau, vận chuyển một cách ổn định mà khiến thế giới có thể tồn tại, con người khi dùng tinh thần cảm nhận được quy tắc thiên địa liền có thể thấu hiểu một phần bên trong quy tắc này, tiếp đó vận dụng tinh thần để lấy phần quy tắc kia chuộc lợi cho bản thân,Cổ Tự xem như là một cách để vận dụng quy tắc. Nhưng muốn dùng được Cổ Tự thì cần phải thấu hiểu quy tắc, mà muốn thấu hiểu quy tắc thì cần có một linh hồn mạnh mẻ hơn cái linh hồn của tên này mới được.

Thiên Minh nghe thế thì cũng hiểu được đôi phần, nhưng hiện tại cậu cần phải làm thế nào để đánh bại Tiêu Thiệt Hải chứ không phải là học thên kiến thức mới đâu.

- Thế làm sao để đánh bại hắn ta bây giờ?

- Theo ta thì cứ tốc chiến tốc thắng thôi, theo quan sát thì hiện tại hắn còn chưa mạnh lắm nên thiếu gia người cứ dùng toàn bộ sức mạnh đánh hắn là được, cố lên...

Nghe thấy lời của tiểu bất điểm, Thiên Minh liền muốn thổ huyết đương trường.

Sau đó Thiên Minh dùng xão lực lui người tránh né Tiêu Thiệt Hải, nhưng một khi cậu lui bước liền sẽ mất đi khí thế bản thân, đưa mình bào thế bị động, vô cùng trật vật.

Bạch Nhãn Toàn Phần.

Vưa mới tách thân, Thiên Minh liền vận tinh thần lực vào hai mắt, mở ra Bạch Nhãn Toàn Phần, ở dưới trạng thái mỡ ra toàn bộ Bạch Nhãn, Thiên Minh có thể khống chế chiến trường, nhẹ nhàng chiến đấu với Tiêu Thiệt Hải hơn.

Hắc kiếm chém đến, Thiên minh liền nghiêng người, lưỡi kiếm liền xượt qua người cậu, trường côn liền đánh ra, trên đầu côn hỏa nguyên lực được áp suất lại càn thêm đỏ rực.

Nhưng Tiêu Thiệt Hải như có mắt sau lưng, trường kiếm liền đưa ra ngăn cản, lực đạo mạnh mẻ trấn lên thân côn.

Thiên Minh nhìn thấy trường côn không thành công đánh đến liền lui ra, long bộ vận chuyển khiến thân ảnh của cậu vô cùng nhanh nhẹn bên trong chiến đấu.

Du kích chiến, năm xưa từng có một cái dân tộc dùng loại chiến pháp này mà đánh thắng không biết bao kẻ thù mạnh, khi thế địch mạnh thì ta lui bước, khi thế địch yếu thì ta đánh đến, so về độ khiên nhẫn với kẻ địch thì Thiên Minh rất là tự hào, kinh nghiệm bao năm chèo kéo khách ở kiếp trước để những người kia mua lấy một tờ vé số cho mình thì biết cậu kiên nhẫn thế nào rồi.

Vừa di chuyển Thiên Minh quan sát lấy Tiêu Thiệt Hải, nguyên khí trên thân ẩn mà không phát, tích tụ bên trong thân thể, chỉ cần một khi tìm được điểm yếu của đối phương liền có thể một kích kết thúc chiến đấu.

Còn tiếp

cảm ơn ủng hộ

momo: 0337602562( tùy lòng hảo tâm, cho hay không tác vẫn lười)

I LOVE YOU..

Xin đề cử đi 😋😋, xin bình luận đi.

cảm ơn hai vi Đế Giả : GoldenLightwind; Sennnnnn đã đề cử cho truyện, yêu yêu các người lắm