Thái dương đã lên, một ngày mới đã bắt đầu, hôm nay cơn sóng bên trong Vương Đô sẽ khởi động, cung điện của đại hoàng tử, hạ thân vẫn còn nằm bên trong thân thể vương hậu, hai cổ thân thể không một mãnh vãi che thân, cơ thể chứa đầy cơ bắp tươi trẻ của nam nhân, cùng thân thể mịn màng thon gọn của nữ nhân.
Từ bên ngoài có tiếng người vọng vào bên trong gian cung điện này, đánh thức hai người đang say giấc kia.
- Thưa quốc vương, trời đã sáng, mong người tỉnh giấc để dự lễ đăng cơ.
Bên trong gian cung điện, bên trên chiếc giường to lớn đặt ở giữa nơi đây, nam nhân mở mắt tỉnh dậy, cảm nhận hạ thể đang nằm bên trong hạ thể nữ nhân liền rút ra, sau đó đưa tay nắm lấy tóc nữ nhân bên dưới mà đưa gương mặt xinh đẹp kia đến trước dương căn của bản thân.
- Liếm sạch nó đi, mẫu hậu, dùng đôi môi dơ bẩn kia của bà mà phục vụ lấy long căn của bổn vương đi.
Nữ nhân đang say giấc thì liền bị thô bạo đánh thức, còn chưa nhận biết được gì thì trên mặt đã cảm nhận một thứ nóng ấm, cùng lời nói đầy thô bạo của nam nhân, nàng liền nhanh chóng lấy lại tinh thần, đưa ra đầu lưỡi mà liếm lấy thân dương căn, đôi môi mở rộng mà nuốt lấy quy đầu.
Đang tận tình bú liếm dương căn của nam nhân thì vương hậu cảm nhận được một bên bầu ngực của bản thân đang có một bàn tay đặt lên xoa bóp, lực đạo dần tăng lên theo thời gian.
Nhận thấy sự đau đớn phát ra từ một bên ngực bản thân, nhưng vương hậu lại không giám lên tiếng than phiền hay kêu ca, bởi nếu nàng làm thế thì chờ đợi nàng là những thứ đáng sợ hơn.
Không bao lâu đại hoàng tử mới buông tha cho bầu ngực vương hậu, sau đó hắn ta đưa hai tay ôm lấy đầu của nàng, nhấp hông điên cuồng vào bên trong yết hầu , dương căn như từng mũi giáo đâm thẳng vào bên trong cổ họng, muốn phá tan cổ họng của nữ nhân, đôi mắt vương hậu trợn trừng, nước dãi chảy ra theo khóe môi.
Không bao lâu đại hoàng tử mới thỏa mãn mà bắn toàn bộ tinh hoa bản thân vào sâu bên trong cổ họng vương hậu, sau đó vức nàng lên giường như vức một đống rác.
Còn vương hậu lúc này đang cố gắng lấy hơi, tinh dịch theo miệng mũi nàng chảy ra bên ngoài, nhưng lượng tinh dịch còn lại vẫn là rất nhiều, nó chèn vào cổ họng khiến nàng hít thở vô cùng khó khăn, không bao lâu đôi mắt nữ nhân trợn trừng, thân thể không còn hô hấp mà chết đi, tiếp đó thân thể nàng liền khô héo, từ bên trong thất khiếu cùng da lông có từng con côn trùng bay ra, nhanh chóng tụ lại thành một đám mây đen mà bay đến người Lâm Tương .
Sáng sớm hôm nay, toàn bộ gia chủ của các Gia Tộc lớn nhỏ bên trong Vương Đô đều nhận lấy một lời mời từ Vương Cung.
Ai náy cũng đều không hiểu chuyện gì diễn ra, nhưng lại không ai dám không theo, đều chuẩn bị để tiến cung.
Liễu phu nhân không đi, nhưng nàng lại phân phó cho Liễu Tình đi, cùng với đó nàng cũng chuẩn bị mọi thứ cần thiết để Liễu Gia có thể chống chọi lại những gì sắp diễn ra.
Thiên Minh cùng Liễu Tình tiến đến Vương Cung, bên ngoài thì Liễu Tình chỉ mới Đấu Tôn cảnh nhị phẩm, nhưng tu vi chân chính đã tiến đến ngũ phẩm, cộng với vũ khí cùng công pháp thì nàng tự tin chiến một trận với Đấu Tôn bát phẩm mà không rơi hạ phong.
Thiên Minh cũng đóng vai chạng vương chân chính mà đi theo nàng, hộ tống nữ nhân phía sau.
Tiến vào Vương Cung, toàn bộ gia chủ của các Gia Tộc đã tiến đến, mỗi người tìm lấy một nơi mà ngồi xuống, chờ đợi sự việc sắp diễn ra, nếu có gia chủ nào thân với nhau thì liền ngồi gần nhau bàn luận về lý do tại sao các gia chủ lại được mời vào Vương Cung.
Thiên Minh cùng Liễu Tình tìm lấy một nơi mà ngồi xuống.
- Phu quân, người nói khi nào thì Mãnh Hổ Bang sẽ tiến vào Vương Cung để đánh với đại hoàng tử.
Liễu Tình vừa mới ngồi xuống liền lên tiếng nói chuyện với Thiên Minh.
- Ta cũng không nắm rỏ, nhưng theo dự kiến của ta thì chắc hẳn hiện tại bên kia đã bắt đầu hoạt động rồi, chúng ta chỉ cần bất động mà xem kịch vui thôi.
Thiên Minh vuốt vuốt lấy Ma Thiên Giới trên tay, cũng nhẹ nhàng nói với Liễu Tình, sau đó đưa mắt quan sát lấy mọi thứ xung quanh.
Thiên Minh đang đưa mắt ngắm nhìn mọi người xung quanh thì liền có một thân ảnh tiến vào tầm mắt của cậu.
Một thanh niên với gương mặt buồn, cùng làn da tái nhợt hiện ra, Thiên Minh nhìn một cái liền nhận ra người này, Lý Tử Thanh, lần trước khi đang trên đường tiến đến Vương Đô liền gặp nhóm người của Lý Tử Thanh bị một đám thổ phỉ thảo khấu chặn đường, liền có ra tay tương trợ, sau đó cùng theo xe của nhóm người mà tiến đến Vương Đô, sau đó liền mạnh ai náy đi, không ngờ lại có thể gặp bên trong Vương Cung này.
Đứng bên cạnh Lý Tử Thanh là một trung niên nhân cao lớn, khí thế trên thân cũng thuộc hàng Đấu Tôn hậu kì( từ thất đến cửu phẩm, tuy các người có thể suy ra, nhưng ta nói trước để không bị chửi thôi, câu vài chữ ấy mà ), Nhưng Thiên Minh vẫn có thể nhìn ra được trung niên này có chổ không được tốt cho lắm, bởi trên tráng người này nhiều lần hiện ra nếp nhăn cùng mồ hôi thể hiện sự khó chịu nhưng vẫn vui cười với những người xung quanh.
Quan sát một lúc thì Thiên Minh cũng không quan tâm nữa, cậu liền tiếp tục quan sát những người khác, nhưng cậu không biết không bao lâu sau, cậu sẽ có quan hệ vô cùng thân thiết với hai người này.
Bên phía Mãnh Hổ Bang, hai vị hộ pháp cùng hơn chục thủ lĩnh đang chuẩn bị nhân thủ cùng vũ khí để tiến đánh Vương Cung.
Còn đại hoàng tử lúc này đã thay xong y phục lộng lẫy để tiến đến đại sảnh tổ chức lễ đăng cơ của bản thân.
Vừa tiến vào đại sảnh đã có người hô to.
- Tân Vương Lục Lâm Vương Quốc tiến đến.
Những gia chủ của các Gia Tộc bên trong đại sảnh lúc này đều đồng loạt đứng lên, nhưng ai náy cũng đều vô cùng bất ngờ khi nghe đến hai từ " Tân Vương ", những người nhanh trí liền nhanh chóng biết được chuyện gì, liền cúi đầu, tiếp đó toàn bộ cũng đều nhận ra chuyện gì đang diễn ra liền theo sau mà hành lễ, bọn họ tuy có chậm hiểu tí nhưng ai cũng là gia chủ của cả một Gia Tộc thì đầu óc đều không hề phế, liền nhanh chóng có thể biết được chuyện gì diễn ra, cùng với đó bên trong đại não đã bắt đầu vận chuyển để ứng phó.
Lâm Tương với hoàng y trên thân mà từ từ bước vào, theo sau là thái giám, cung nữ cùng một số nhân vật quan trọng dưới trướng hắn.
Tiến đến Vương Tọa, Lâm Tương xoay người nhìn đến các gia chủ cùng các quan đại thần bên dưới.
- Cung nghênh Tân Vương thượng vị.
Một số người bên trong nhóm người bên dưới lên tiếng, còn những người còn lại thì lại có một số hành động khác nhau.
Nhưng không bao lâu, các gia chủ đã có người cúi đầu chấp tay với Lâm Tương, chứng minh ý kiến bản thân.
Còn một số người còn lại thì một phần là ủng hộ một phần khác là chưa quyết định trận tuyến bản thân.
Đứng trước Vương Tọa, Lâm Tương quan sát lấy mọi người bên dưới vào đáy mắt, trên môi hiện ra nụ cười tà rồi lên tiếng.
- Tất cả các người không cần đa lễ, hôm nay ta tập hợp các người đến Vương Cung là muốn thông báo cho các người một tin tức, đó là phụ vương của ta vì thân thể suy nhược mà đã băng hà vào ngày hôm qua, đất nước không thể một ngày không có vua nên dưới sự tin tưởng của mọi người trong vương thất cùng văn võ bá quan, ta được đề cử làm Quốc Vương đời tiếp theo, hôm nay ta muốn tổ chức bửa tiệc này trước là để thông báo cho mọi người , sau là ta muốn hỏi các người có muốn là thủ hạ trung thành của ta hay không.
Trên gương mặt của Lâm Tương hiện ra vẻ thâm độc, sau đó xung quanh đại sảnh vô số quân lính thân mang trọng giáp cầm lấy trường thương bao quanh đại sảnh hiện thân, bịt kính mọi lối ra vào của những gia chủ nơi đây.
Nghe thấy lời nói của Lâm Tương, toàn bộ những gia chủ ở đây đây đều vô cùng bất ngờ, tiếp đó là nộ hỏa hiện ra trong lòng, không bao lâu liền có người tức giận mà vận chuyển đấu khí muốn đánh bay binh lính để thoát ra ngoài, nhưng khi người này vận chuyển đấu khí đến toàn thân liền phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân nhanh chóng không còn một chút khí lực mà ngã gục trên mặt đất.
Bên trên Vương Tọa, Lâm Tương nhìn thấy một cảnh này liền cười đắt ý.
- Các người tưởng rằng ta đang hỏi ý kiến của các người sao, đay là ta thông báo đến các người thôi, trên thân các người đều đã bị ta gieo vào trùng độc, chỉ cần vận chuyển đấu khí liền sẽ bị trùng độc quấy phá mà phá tan kinh mạch bản thân, nếu còn cố chấp thì ngay cả tu vi bản thân cũng có thể mất đi bất cứ lúc nào.
Toàn bộ gia chủ sau khi nghe đến những gì Lâm Tương nói ra, ai náy cũng đều xanh mặt, từ bỏ ý định phản kháng, chờ người đến xâu xé.
Thiên Minh cùng Liễu tình đứng một bên quan sát lấy một cảnh này, cả hai lúc này chỉ đơn giản là quan sát tình hình, trùng độc trên thân cả hai đã bị thanh lý toàn bộ, cùng với đó Thiên Minh cũng nhận được thông tin từ lão ăn mày, Mãnh Hổ Bang đã bắt đầu hành động.
Sóng đã bắt đầu nỗi, việc còn lại chính là ngồi xem ngao cò tranh nhau.
Một con đường của Vương Đô, một nhóm người đang tiến lên, trên thân những người này phát ra khí tức mạnh mẽ, những người ở trên đường khi nhìn thấy nhóm người này đều nhận ra, bang hội mạnh nhất Vương Đô, thế lực đứng ngang hàng với Vương Thất Lục Lâm.
Không bao lâu nhóm người Mãnh Hổ Bang đã tiến đến trước cổng Vương Cung, hai tên lính thủ vệ muốn ngăn lại liền bị một người bên trong nhóm người Mãnh Hổ Bang đánh bay.
Toàn bộ người của Mãnh Hổ Bang tiến thẳng vào bên trong Vương Cung , tiếp đó Ngân Sát lên tiếng.
- Đại hoàng tử Lâm Tương mâu bước ra ngoài chịu tội, người giám giết người của Mãnh Hổ Bang, cướp đồ của bọn ta, người xem chúng ta là đèn cạn dầu sao?
Những người bên trong đại sảnh liền vô cùng bất ngờ trước lời nói này, bọn họ không ngờ Mãnh Hổ Bang lại tiến đánh Vương Cung vào lúc này, từ bên trong lòng một số người hiện lên một tia hi vọng.
Lâm Tương quốc vương đang tận hưởng cảm giác nắm trong tay sinh tử của toàn bộ gia chủ thì nghe thấy lời nói từ bên ngoài vọng vào.
Đôi lông mày nhiếu lại sau đó ra lệnh cho một tên thái giám bên người ra ngoài xem xét tình hình.
Nhưng không bao lâu nhận lại chính là thân thể không nguyên vẹn của tên thái giám kia từ bên ngoài bay vào.
Cùng với đó vô số cổ đấu khí từ bên ngoài phát ra đối đầu với nhóm binh lính đang canh gác bên ngoài.
Bên ngoài đại sảnh lúc này là một màng chém giết đẫm máu, nhóm người Mãnh Hổ Bang như sói đói tiến vào bầy dê mà tàn sát nhóm lính thủ vệ.
Các gia chủ bên trong lúc này vô cùng thích ý mà nhìn lấy một màng này, nhưng lúc này thanh âm của Lâm Tương lại vang lên.
- Toàn bộ các người tiến ra bên ngoài mà chiến đấu với Mãnh Hổ Bang, nếu không đừng trách ta vô tình mà giết toàn bộ gia tộc của các người.
Nghe lời nói của Lâm Tương, khiến cho nộ hỏa của toàn bộ gia chủ lúc này càn thêm thịnh vượng hơn, liền có người không chịu được liền đứng ra lên tiếng.
- Thân người còn lo chưa xong lại lên tiếng ngông cuồng muốn giết toàn bộ Gia Tộc của bọn ta, theo ta nghĩ thì lúc này người nên đưa thuốc giải cho chúng ta, may ra chúng ta còn có chút lòng hảo tâm mà giúp người khuyên giải với Mãnh Hổ Bang...
Nhưng khi vị gia chủ này còn chưa nói hết thì liền nôm ra một đống máu tươi, tiếp đó tiệt khí bỏ mình mà ngã xuống.
- Thật là phiền, các người cũng có suy nghĩ giống hắn ta sao? Thật vô vị, tính mạng của các người lúc này đang nằm trong tay ta, ta muốn các người đi đâu thì phải đi theo đó cho ta, nếu không thì nhìn kết quả của hắn mà làm gương, giờ thì bước ra ngoài kia ngăn lại nhóm người Mãnh Hổ Bang cho ta.
Toàn bộ gia chủ nhìn thấy thảm trạng của tên gia chủ kia, cùng với lời nói đầy rét lạnh của Lâm Tương thì chỉ có thể buồn bả mà tiến ra bên ngoài kia.
Thiên Minh cùng Liễu Tình cũng theo nhóm người mà tiến ra bên ngoài, để tránh bị nghi ngờ.
Bên ngoài lúc này là một cảnh tu la tràng, nhóm người lính thủ vệ đã chết hơn quá nữa, còn nhóm người Mãnh Hổ Bang thì chỉ tổn thất vài người, nhìn kỉ lại thì liền có thể nhận ra, tu vi trên thân nhóm người Mãnh Hổ Bang đều là từ Đấu Tôn tứ phẩm trở lên, cùng với đó là hai vị hộ pháp đã đạt đến Đấu Vương cảnh, thì nhóm người thủ vệ làm sao chóng lại được cơ chứ.
Nhìn thấy nhóm người gia chủ tiến ra bên ngoài thì nhóm người Mãnh Hổ Bang cũng có chút bất ngờ, sau đó Kim Sát hộ pháp liền lên tiếng.
- Các người là làm sao, hôm nay là ân oán của Mãnh Hổ Bang bọn ta cùng với đại hoàng tử Lâm Tương, sao các vị gia chủ lại có ý định muốn ngăn cản.
Kim Sát nói thế không phải Mãnh Hổ Bang sợ các Gia Tộc bên trong Vương Đô, mà chỉ là Mãnh Hổ Bang đều có quan hệ lợi ích với những cái Gia Tộc này nên cũng không muốn gây thù hận gì với những Gia Tộc này.
- Kim Sát đại nhân, chúng ta cũng chỉ là thân bất do kĩ thôi.
Một gia chủ lên tiếng tiếp đó liền vận đấu khí mà tiến đến, trước khi ra ngoài thì Lâm Tương đã đưa thuốc giải tạm thời độc trùng để nhóm người gia chủ có thể vận dụng đấu khí để chiến đấu.
Còn Lâm Tương lúc này đang ngồi trên vương tọa, gương mặt lạnh lùng đầy tà ác, bên người có một hắc y nhân tiến đến bên tai thì thằm.
- Mọi việc đã xong, người của chúng ta đã tiến đến tổng bộ của Mãnh Hổ Bang.
- Rất tốt, giám có ý định trả thù ta, hôm nay ta muốn Mãnh Hổ Bang biến mất khỏi Lục Lâm Vương Quốc.
Nhóm người gia chủ cùng Mãnh Hổ Bang cùng nhau tiến lên giao chiến, nhưng hai bên lại lâm vào thế giằng co, bởi nhóm người gia chủ chỉ ra sức tránh né, không muốn chiến đấu trực diện với nhóm người Mãnh Hổ Bang.
Bên tai Thiên Minh có âm thanh phát ra.
- Thưa thiếu gia, tổng bộ của Mãnh Hổ Bang đang có một nhóm hắc y nhân tu vi Đấu Tôn lục phẩm tiến đánh, toàn bộ Mãnh Hổ Bang lăm vào hạ phong.
- Thiếu gia, bên trong các Gia Tộc đã có người đứng ra đão chính, lật đổ chủ mạch mà lên làm gia chủ.
......
Nghe toàn bộ tình báo, Thiên Minh liền nhận ra được ý định của Lâm Tương, hắn muốn biến toàn bộ Vương Đô này thành của riêng mình hắn, kẻ nghe theo thì sống, kẻ phản đối liền chỉ có cái chết chờ sẵn.
- Thật là thăm độc, chế độ độc tài đơn cực, nhưng xem ra người hơi bị xui xẻ bởi ta vô tình tiến vào kế hoạch này của người.
Trận giao tranh giữa hai nhóm người kéo dài chưa được bao lâu thì có tiếng vỗ tay cắt đứt.
Từ bên trong đại sảnh, Lâm Tương vừa đi vừa vổ tay tiến ra ngoài.
- Một màng kịch hay, các người lại giám không ra sức, muốn diễn kịch cho bổn vương xem.
Còn tiếp
cảm ơn ủng hộ
momo: 0337602562( tùy lòng hảo tâm, cho hay không tác vẫn lười)
I LOVE YOU..
Xin đề cử đi 😋😋, xin bình luận đi, khuyến khích tui viết truyện đi chứ mất động s lực quá.