Chương 20: Thiên Minh vs Lý Họa

Thiên Minh thu Nghịch Thiên trở lại thành một chiếc bao tay, sau đó mới đưa đôi mắt mà nhìn ngắm xung quanh. Phía trước cậu lúc này không gian đã thay đổi, vô số những kệ gỗ hiện ra, bên trên đó có đan dược, bí tịch, vũ khí, bất cứ thứ gì có liên quan đến tu luyện thường thức đều có ở nơi đây.

Hư ảnh khí linh hiện ra bên cạnh Thiên Minh mà lên tiếng.

-- Bên trong này có toàn bộ những thứ ngài cần trong quá trình tu luyện ở Hạo Thiên giới, ở đây có công pháp từ thiên giai trở xuống, còn có các loại binh khí từ bảo khí xuống đến cương binh, còn có những đan dược từ cửu phẩm trở xuống, nếu ngài muốn luyện đan thì cũng có đan phương cho ngài lựa chọn.

Nhìn ngó xung quanh nơi đây cùng nghe lấy lời mà khí linh giản giải, hai con mắt của Thiên Minh hóa lên tinh quang của sự tham lam mà nhanh chóng chạy đến những kệ gổ kia mà xem xét.

Không lâu sau Thiên Minh đã đi qua hơn mấy trăm cái kệ gỗ, trên tay của cậu là chi chít là bình bình lọ lọ, lưng thì gắn lấy vô số là những loại vũ khí, trên túi quần thì có vô số đan phương. Nhưng hiện tại cậu còn chưa đi hết cái không gian này thì có thể biết nơi đây rộng lớn đến mức nào cùng với đó là số lượng vật phẩm ở nơi đây, chỉ cần cậu lấy hết đồ vật nơi đây thì cậu có thể trở thành một đại gia ở cái thế giới này rồi.

Nhưng đời không như mơ, đến khi Thiên Minh cảm thấy đã lấy đủ thì cậu liền muốn thoát ra Vạn Bảo Khố. Nhưng cậu lại nhận ra bản thân vẫn còn đứng yên bên trong không gian Vạn Bảo Khố, vẫn chưa ra ngoài.

Khí linh bên cạnh Thiên Minh như nín cười mà lên tiếng với cậu.

-- Ngài muốn ra khỏi nơi đây thì trước tiên bỏ hết đồ vật trên người ra thì mới có thể đi được, còn không thì ngài chỉ có thể ở nơi đây thôi.

Thiên Minh nghe thế thì thắc mắc hỏi lại khí linh lý do.

-- Tại sao ta lại không thể ra ngoài nếu mang theo mấy thứ này?

-- Vì ngài còn chưa tích đủ điểm để đổi vật phẩm bên trong Vạn bảo khố, thấy cái trụ đen đen kia không đó là Trấn Khí Thạch.

Vừa nói khí linh còn đưa tay chỉ đến một cái cột trụ đứng ở gốc của không gian này, hiện tại nó chỉ là màu trắng cùng một ít màu đen ở dưới chân, trên đầu còn ghi một hàng số, 310.

-- Trong quá trình tu luyện cùng chiến đấu ngài sẽ hấp thụ khí trong thiên địa qua Ma U Quyết, cái thạch trụ kia có thể giúp ngài lắng động lại những tạp khí kia, sau đó chuyển đổi thành điểm tích lũy để ngài đổi lấy vật phẩm trong này. Điều kiện này cũng là do Lão Ma tạo ra để ngài không quá phụ thuộc vào Vạn Bảo Khố, đề phòng ai đó chỉ biết sài pháp bảo cùng đan dược mà không chịu tu luyện đàng hoàn.

-Lão già chết tiệt lại cho ta cả một bảo khố khổng lồ lại không cho ta đem đi.

Thả hết đống vũ khí, đan dược, pháp bảo lại trên mặt đất, Thiên Minh nhìn đến khí linh mà lên tiếng, gương mặt câu có như mới mất một đống của cải vậy, " đúng là như thế mà, đồ ăn trước mặt không thể ăn, mỹ nữ cởi đồ chờ cưỡi trước mắt lại bị tên khác cướp, ay da thật là bi ai quá đi".

-- Hiện tại ngài có 310 điểm tích lũy, chỉ cần đưa tay vào cái bản xác bên đồ vật muốn đổi là có thẻ chuyền điểm tích lũy vào trong giải đi cấm chế trên đó mà lấy đi, lúc ấy có thể đưa đồ vật ra ngoài.

Nghe thế Thiên Minh liền tiến đến một lọ đan dược, nhìn vào tấm bản bên cạnh nó. Hồi khí đan, nhất phẩm đan dược, có thể khiến cho năng lượng bên trong cơ thể khôi phục một phần mười, dành cho đấu sư cảnh, cao hơn thì vô hiệu, giá 5 điểm tích lũy.

Thiên Minh đưa lấy bàn tay chạm vào nó, nhanh chóng chữ số bên trên cái trụ kia liền giảm đi năm điểm, cùng với đó cậu cảm thấy có thứ gì đó trên chiếc bình kia đã biến mất. Cầm lấy Khôi Phục đan trong tay Thiên Minh động ý niệm thoát ra Vạn Bảo Khố, chớp mắt cậu liền xuất hiện bên ngoài, trên tay vẫn cầm bình đan dược.

Thở dài một hơi, lắc đầu chán nản mà rời đi. Không phải cậu không muốn đổi đồ vật bên trong nữa mà là cậu không đủ điểm để đổi nữa, những thứ có tác dụng với cậu lúc này thì điểm để đổi lấy là quá cao, còn những thứ đổi được thì lại không có tác dụng gì với cậu.

Thiên Minh bỏ lấy lọ Khôi Phục Đan vào túi sau đó thân hình của cậu biến mất, khi hiện ra đã là bên cạnh hai người Bạch Chu cùng Lý Họa.

Cả hai lúc này đang vô cùng vui vẻ mà trò chuyện với nhau. Sau khi bị khí linh bỏ lại cả hai liền dùng ánh mắt câm thù mà nhìn nhau, cả hai nhưng muốn lao vào xé xác nhau ra, nhưng lúc này thanh âm của khí linh phát ra không cho cả hai tàn sát lẫn nhau. Nói gì thì cả hai cũng điều là nữ nhân của Thiên Minh, nếu đánh nhau dẫn ra án mạng thì hắn phải xữ thế nào, nên khí linh liền nghĩ giúp chủ nhân mà ngăn cả hai tổn thương lẫn nhau.

Cả hai người nhìn nhau, sau đó Lý Họa lên tiếng trước Bạch Chu trả lời, rồi đến cuối cùng cả hai tìm được điểm chung mà vui vẻ nói chuyện với nhau để giết thời gian cho đến khi Thiên Minh đến.

Sau khi hiện ra Thiên Minh liền vận dụng không gian bên trong Ma Thiên Giới mà khóa lấy Lý Họa không cho nàng hành động sau đó mới nhìn đến Bạch Chu lên tiếng.

-- Bạch Chu nàng muốn ở bên trong này hay ra bên ngoài.

Suy tư một lúc thì Bạch Chu trả lời.

-- Chủ nhân cứ để ta ở nơi đây đi, ta cảm thấy năng lượng nơi đây rất dày đặc rất thuận lợi cho việc tu luyện của ta.

-- Được, vậy nàng cứ ở lại nơi đây đi, ta đưa Lý Họa ra ngoài, có việc gì cần thì nàng có thể nói vào trong hư không, khí linh sẽ giúp nàng.

Nói rồi thân ảnh của Thiên Minh cùng Lý Họa liền biến mất, còn Bạch Chu thì ngồi xuống bốn con mắt lung linh khép lại lăm vào tu luyện.

Bên trong không gian tối tăm của đại sảnh, có hai bóng người hiện ra, sau khi hiện thân Thiên Minh vận dụng Long Bộ mà luồn người ra sau Lý Họa, nhanh chóng khóa lấy thân hình của nàng không cho cử động.

Ngửi lấy hương thơm dịu nhẹ trên người giai nhân, Thiên Minh đưa gương mặt của mình đến xác bên tai của nàng mà lên tiếng.

-- Tiểu dâm nữ, ta biết hiện tại nàng đang xem ta như kẻ thù của nàng nhưng nàng nên nhớ bên trong trái tim này của ta luôn có một chổ dành cho nàng, rồi sẽ có một ngày ta dùng tình yêu của ta dành cho nàng để phá giải cổ hận ý kia trong lòng của nàng, đến lúc ấy hãy ngon ngoãn mà làm tiểu dâm nữ trong lòng ta.

Thiên Minh hiện ra trong khi Lý họa cùng Bạch Chu đang nói chyện khiến cả hai bất ngờ, Lý Họa vô cùng vui sướng khi thấy tình lang của mình xuất hiện, nhưng từ trong lòng ngực một cổ oán khí khiến cho nàng muốn rút kiếm chém Thiên Minh hiện ra, làm cho nàng khó chịu muốn kiềm chế lại nó. Sau đó nàng cảm nhận được không gian đang áp bách lên người của nàng, cùng với đó nàng nhìn thấy gương mặt của Thiên Minh nhìn đến, trong lòng nàng một nỗi sợ hải hiện ra, nàng sợ vì những biểu hiện cùng hành động lúc trước nên Thiên Minh đã chán ghét nàng.

Sau đó nàng cùng Thiên Minh được đưa ra khỏi Ma Thiên Giới, còn chưa lấy lại tinh thần thì liền cảm nhận được một thân hình cường tráng khóa lại bản thân. Trong lúc hoảng hốt Lý Họa cảm nhận được khí tức quen thuộc cùng lời nói thâm tình của Thiên Minh bên tai. Nghe được những lời kia, Lý Họa như được rót mật vào lòng, nhưng lúc này nàng lại cảm thấy trong lòng trở nên rạo rực, hạ thể lúc này trở nên nóng rát cùng ngứa ngáy, hơi thở có chút dồn dập. Đấy là tác dụng phụ thứ hai sau khi giải độc, khiến cho người trúng độc sẽ động tình với tình nhân của mình khi tiếp xúc với phạm vị ba bước xung quanh tình nhân, vì khóa lại Lý Họa nên Thiên Minh lúc này đang dựa với nàng vô tình khiến nàng ta rơi vào phạm vi động tình, hiện tại Lý Họa bắt đầu rơi vào quá trình động tình bên trong.

Khóa lấy giai nhân, nói đúng hơn là ôm lấy cô nàng không cho vận động mà đánh cậu cùng tự làm hại bản thân. Thiên Minh đang chiềm đắm trong những lời tâm tình từ tận đấy lòng thì cảm thấy giai nhân trong lòng đang uốn éo lấy thân thể, nghĩ nàng muốn giãy giụa thoát ra nên cậu càn ra sức xiết lấy. Nhưng không lâu sau Thiên Minh cảm thấy chuyện lạ diễn ra, thân thể của giai nhân trong lòng lại phát nhiệt, hơi thở lúc này lại có vẻ dồn dập, nhìn lại thì thấy làn da trắng hồng của nàng lúc này đang đỏ rực lên, không biết chuyện gì xảy ra Thiên Minh vô cùng lo lắng dự định hỏi lấy khí linh, thì Lý Họa không biết lấy đâu ra sức lực mà thoát khỏi khống chế của cậu, không nói một lời liền vòng lấy hai cánh tay trắng nõn pha chút đỏ hồng qua cổ Thiên Minh, dùng sức kéo lấy đầu của cậu xuống mà trao cho cậu một nụ hôn cháy bỏng.

Đầu lưỡi như trường xà mà luồn vào khoang miệng Thiên Minh, như một vị khách quen nơi đây mà nhanh chóng tìm đến đầu lưỡi của cậu. Sau đó đầu lưỡi của cả hai quấn lấy nhau không muốn tách ra, cả hai trao đổi hương tân ngọc dịch của nhau qua lại hai bên khoang miệng, khiến một số ít bị chảy ra bên ngoài rơi xuống chiếc cổ trắng hồng của Lý Họa bên dưới.

Theo đó hai tay của Thiên Minh như một bản năng mà một tay luồn vào bên trong Lục Thủy Minh Y, tìm đến một bên bạch nhủ mà xoa bóp, tay còn lại thì luồn đến sau lưng của nàng tiến đến bờ mông căng mịn kia mà vuốt ve bên ngoài cách một lớp vải.

Um...

Cảm nhận được hai nơi nhạy cảm bị công kích Lý Họa rên lên một tiếng, tách lấy đôi môi của tình lang ra ngoài, dùng đôi mắt mê ly ngập nước mà nhìn lấy Thiên Minh, gương mặt tỏ ra vẻ hờn dỗi. Điều này làm cho dục hỏa bên trong người Thiên Minh rực cháy, cúi đầu hôn lấy Lý Họa thêm một lần nữa hai đôi tay càn thêm ra sức mà vuốt ve xoa bóp hai nơi kia.

Lý Họa cũng không ngần ngại mà cũng kịch liệt đáp trả lấy Thiên Minh, không lâu sau khi cả hai gần nhưng cạn kiệt hơi thở thì mới tách ra. Hai đôi mắt thâm tình nhìn nhau, từ bên trong ta có thể nhìn ra tình cảm của cả hai dành cho nhau đến mức nào.

-- Lý Họa ta yêu nàng, ta nguyện dùng tính mạng của bản thân mà thề với thiên địa này ta sẽ không bao giờ phản bội nàng dù chỉ một lấn. Ta....

Chưa nói hết lời thì đôi môi của Thiên Minh đã được một ngón tay chặn lại, Lý Họa nhìn ngắm lấy gương mặt gốc cạnh anh tuấn của tình lang mà mỉm cười một nụ cười tươi lên tiếng.

-- Ta tinh chàng, cho dù chàng có phản bội ta thì ta vẫn yêu chàng cho đến khi chết, chàng là nam nhân đầu tiên cũng là cuối cùng của ta. Nếu có một ngày chàng phản bội hay là bội bạc với ta thì ta chỉ còn lấy cái chết để dữ lấy lời hứa này.

Lời nói nhẹ nhàng nhưng đó lại là lời nói đến từ tận đáy lòng của một vị thiếu nữ dành cho người tình của mình.

Nghe xong những lời này, Thiên Minh như cảm nhận được sợi dây liên kết giữa hắn cùng giai nhân trong lòng càn thêm cứng chắc, không còn lời nói nào phát ra, Thiên Minh dùng đôi mắt của bản thân nhìn ngắm lấy gương mặt giai nhân, dùng tay vuốt lấy gương mặt kia.

Bàn tay nhẹ nhàng mà vuốt ve lấy gương mặt tuyệt hảo của Lý Họa, ngừng lại ở giữa chiếc cằm của nàng, hất nó lên trên khiến cả hai gương mặt của hắn cùng nàng đối diện với nhau.

-- Tiểu dâm nữ, hôm nay bổn thiếu gia muốn ăn người không chừa lại một khúc xương nào.

Nói rồi cánh tay của hắn trượt xuống chiếc cổ thon dài, sau đó là bờ vai mảnh khảnh, xương quai xanh nhô cao quyến rủ lấy ánh mắt người nhìn. Hắn luồn vào bên trong Lục Thủy Minh Y, cởi lấy nó ra, từng tất da thịt trắng hồng đi theo y phục được kéo ra mà phơi bày trước mắt hắn. Hai cái bạch nhủ căng tròn với hai hạt nhủ hoa đỏ thắm hồng hào bên trên, xuống dưới là một vòng eo con kiến thon thả không một chút mỡ thừa, bên dưới nữa là vùng u cốc được một nhúm lông tơ bao phủ, hiện tại bên dưới ấy có một ít tinh quang óng ánh chiếu ra vì dâm thủy khi Lý Họa động tình mà đang chảy ra ngoài.

Lục Thủy Minh Y rơi hoàn toàn xuống mặt đất lộ ra trước mắt thứ cuối cùng trên thân thể hoàn mỹ của Lý Họa, một đôi chân dài trắng nõn, nhỏ nhắn xinh xắn. Toàn bộ thân thể của Lý Họa lúc này lần nữa hiện diện trước mắt Thiên Minh, như một bức điêu khắc hoàn mỹ không một tì vết nào. Nhìn ngắm thân hình hoàn mỹ kia, dục hỏa trên người Thiên Minh càn bốc lên dữ dội, như một con sói mà lao vào Lý Họa, một tay đặt vào một bên bạch nhủ mà xoa bóp, bên còn lại thì dùng miệng mà bú liếm như một đứa trẻ thèm sữa. Cánh tay còn lại thì hướng đến một bên cái mông căn tròn của nàng mà xoa nắn.

Ư... Ư... Ư...

Dưới sự công kích của Thiên Minh, Lý Họa phải rên lên vì sung sướng, sau đó tận hưởng cảm giác đê mê mà Thiên Minh tạo ra cho nàng, còn dùng tay vuốt ve mái tóc ngắn của cậu.

Không lâu Thiên Minh di chuyển cánh tay đang vuốt ve bờ mông kia tiến về phía trước nhắm thẳng đến u cốc mà xung phong. Bàn tay của cậu đặt lên bên trên cửa vào u cốc, vuốt ve lấy nó, từng ngón tay cậu đặt lên hai mép thịt bên ngoài khiến Lý Họa phải rùng mình chịu đựng khoái cảm do âm hộ truyền đến.

Ư.... Ư..... Ư..... Ư...... Thiên Minh...... Thiếp.... Thiếp sướng.... Sướng... Tiếp... Tiếp đi.... Chàng...

Thiên Minh càn ra sức vuốt ve lấy hai bên mép thịt, dùng hai ngón tay mà tách lấy nó ra hai bên để lộ ra một hạt đậu đỏ hồng ở giữa, hiện tại nó đang cương cứng vì sự kích thích của ngón tay Thiên Minh cùng dục hỏa của Lý Họa.

Đưa hai ngón tay nắm lấy hạt đậu kia mà xe xe lấy nó, nhận thấy âm đế của bản thân đang được kích thích, Lý Họa đê mê trong cảm giác đó khiến tay vô thức bấu chặc lấy đầu của Thiên Minh mà áp sát lấy bộ ngực trắng nõn của nàng.

Không lâu sau Thiên Minh rời hạt đậu kia, luồn xuống dưới mà đưa một nón tay chọc sau vào bên trong âm đạo của Lý Họa, bất nghờ khi ngón tay của tình lang chui sau vào bên trong âm đạo của bản thân, Lý Họa lại ư lên một tiếng tiêu hồn vì khoái cảm phát ra, từng thớ cơ bên trong âm đạo của nàng co giật bóp lấy ngón tay của Thiên Minh. Dâm thủy từ bên trong âm đạo của Lý Họa chảy ra ướt át hết cả một bàn tay của Thiên Minh khi ngón tay của cậu ra vào bên trong nó.

Bên trên Thiên Minh đang ngậm lấy nụ hoa của Lý Họa, chiếc lưỡi điêu luyện mà quét lấy nụ hoa của nàng, hàm răng cắn nhẹ càn thêm kích thích lấy cơ thể của nàng lúc này.

Rời khỏi cái nụ hoa nhỏ xinh trên bầu ngực căng tròn của Lý Họa, Thiên Minh nhìn đến giai nhân sau đó đặt một nụ hôn lên cái miệng đang rên rỉ của nàng, một nụ hôn nhẹ nhưng bên trong là tình cảm của hai người tình nhân với nhau.

Nụ hôn qua đi, Thiên Minh liền trường người như một con rắn mà di chuyển đến phía bên dưới, nơi ngón tay của cậu đang ra vào bên trong u cốc của Lý Họa. Rút lấy ngón tay ra bên ngoài, sau đó lại dùng hai bàn tay mà nắm lấy hai mép thịt đưa ra hai bên, Thiên Minh như đang ngắm một tác phẩm nghệ thuật mà quan sát lấy u động của Lý Họa. Ngắm một lúc lâu, gương mặt Lý Họa đã ngượng ngùng như gấc chín, cô liền dùng một giọng nói như dịu dàng nhưng pha chút quyến rũ vì xuân ý bên trong mà nói ra.

-- Võ huynh, người có thể không nhìn vào đó được không, ta... Ta... Ta .... Ngượng lắm đó.

Thiên Minh lúc này mới dùng một ánh mắt say mê không giức mà nhìn về Lý Họa.

-- Tiểu dâm nữ, nàng ngượng ngùng gì chứ, đây có phải lần đầu ta nhìn nơi này của nàng đâu mà, với lại nơi này của nàng rất là xinh đẹp, nó khiến ta phải vô thức mà ngắm nhìn.

Nói rồi Thiên Minh lại đưa một ngón tay vào bên trong âm đạo của Lý Họa, miệng thì tiến đến trước cái hạt đậu đỏ bên trên cái u cốc kia mà ngậm lấy, hai hàm răng cắn nhẹ, đầu lưỡi quét lấy nó. Khoái cảm do âm đế bị cái miệng của Thiên Minh cùng ngón tay đang chèn vào bên trong âm đạo làm Lý Họa vui sướng rên rỉ , dâm thủy bên trong như nước lũ vỡ bờ mà chảy ra bên ngoài làm ướt hết một màng sàn nhà dưới mông nàng.

Còn tiếp...

Cảm ơn đã ủng hộ

I LOVE YOU 😘😘😘😘

Có ai nhớ ta ko????