Nha Tạm đi
Thiên Minh tiếp tục lấy ra đồ vật bên trong Vạn Bảo Khố.
- Tuy ta không thể gảy chi mộc lại cho ngươi nhưng ta lại có thứ này, xem như một cái lễ gặp mặt đi.
Thiên Minh lấy ra một đôi chân giả được làm từ một loại hợp kim sáng bóng, từng đường nét tinh xảo, huyễn khốc, nếu ai đó nhìn thấy được đôi chân này thì cứ nghĩ đây là truyện khoa huyễn chứ không phải truyện tu tiên.
- Thứ này ta không có biết tên, nhưng nó có thể thay thế cho hai chân của ngươi.
Thiên Minh nói rồi liền đặt lấy hai cái chân cơ khí đến nơi bị đoạn của nữ nhân, bởi vì lôi kiếm chém qua nên nơi đây đã bị lôi điện đốt nát, nhờ vào sinh cơ bên trong đan dược chữa trị thương thế trên thân nhưng bên dưới hai chân này xem như đã bị hủy hoại hoàn toàn, lôi kiếm của lôi nhân không chỉ chém đi phần nhục thân bên ngoài của hai chân mà còn chém tan linh hồn bên trong. Vì thế, tuy bên trong Vạn Bão Khố có vật phẩm để chữa trị hai chân của nữ nhân nhưng Thiên Minh không lấy ra để chữa thương cho nàng, bởi linh hồn là khuôn đút tạo ra nhục thể, nếu mất đi khuôn đút thì nhục thể có tái sinh cũng không có hình dáng như củ, còn không thể sử dụng. Muốn chữa trị hoàn toàn hai chân cho nữ nhân cần phải có hồn dược cấp cao cùng hồn tu cao giai mới được.
Khi hai đôi chân kia tiến đến nơi tiếp giáp giữa vết thương, liền có một số cánh tay cơ giáp từ bên trong đôi chân tiến ra bên ngoài, nhanh chóng vệ sinh vết thương cùng loại trừ những thứ nó cho là vô dụng với nó, sau đó toàn bộ phần tiếp giáp với chân nữ nhân liền phân tách bắt đầu ôm sát vào bên trong phần chân còn lại của nữ nhân.
Từng mạch điện bên trong đôi chân cơ giáp bắt đầu liên kết với kinh mạch cùng hệ thống thần kinh của nữ nhân, quá trình này như có hàn ngàn con kiến đang không ngừng cắn xé lấy vết thương của nữ nhân, khiến nàng vô cùng đau đớn, nhưng lại cắn răng chịu đựng nỗi đau ấy.
Thiên Minh đứng ở một bên mà quan sát lấy một màng này, cậu không nói một lời hay suy nghĩ sâu xa, đơn giản vì đã bước lên con đường tu luyện này thì đau đớn chỉ là một cái gia vị không thể thiếu mà thôi.
------
Thiên Minh lúc này đang nghĩ đến lời nói của U Nhi khi đưa cho cậu đôi chân cơ giáp này.
- U Nhi tại sao lại có vật phẩm của thế giới khoa huyễn xuất hiện bên trong thế giới tu tiên thế này?
Thiên Minh cầm đôi chân cơ giáp trên tay, nhanh chóng truyền âm cho U Nhi.
- Nơi thiếu gia người đang đứng chỉ là một cái tiểu tinh cầu trong một cái thế giới nhỏ, nhưng thế giới chân chính lại vô cùng lớn, hành tinh này chỉ là một hạt các bên trong thế giới kia, bên trong vạn giới thì sinh mệnh phát triển vô số, văn minh cũng theo đó mà thịnh suy, tu tiên, ma pháp, khoa huyễn,.... đều là những nền văn minh bên trong vạn giới này, Vạn Bảo Khố được Lão Ma tạo ra, vật phẩm bên trong đều là thu thập bên trong vạn giới này mà thành, nên thiếu gia người không cần phải thắc mắc tại sao lại có những thứ không hợp hoàn cảnh mà hiện thân bên trong.
Ps: ta nói các người đấy, nghe không. nhắc lại thôi.
Thiên Minh lúc này cảm thán, nhận ra bản thân nhỏ bé đến mức nào bên trong cái thế giới rộng lớn này, đường cậu đi càn lúc càn cảm thấy xa vời, nhưng đúng vào lúc ấy cậu lại nhớ đến lời nói của Phong lão nói với cậu, như một tia sáng chiếu rọi lấy màng đêm.
-------
Quay lại hiện tại , nữ nhân lúc này đã liên kết thành công với đôi chân cơ giáp, không bao lâu nàng ta cũng đứng dậy, dần thích nghi với đôi chân cơ giới của bản thân, nhưng rất nhanh nàng ta liền di chuyển thoan thoát như bản thân chưa bao giờ bị mất đi hai chân cả.
Nói là chân cơ giáp, nhưng trình độ của nền văn minh tạo ra đôi chân này cũng đã đạt đến cấp thứ tư bên trong thước đo văn minh, tương đương với tiên giới của người tu tiên, nên đôi chân cơ giáp này sau khi kết hợp với nữ nhân liền không khác nào đôi chân xác thịt của nàng.
Nữ nhân bổng nhiên đứng người, đấu khí trên thân vận chuyển, nhanh chóng chuyển xuống hai chân, sau đó từ hai chân nữ nhân liền có lôi điện phát ra, thân ảnh của nàng di chuyển đá ra từng chiêu cước pháp hoa mĩ mà hữu lực.
Không bao lâu, khi đã thích ứng được với đôi chân cơ giáp, nữ nhân liền tiến đến trước mặt Thiên Minh cúi đầu chấp tay hành lễ với cậu.
- Tiểu nữ Tần Mộng Ngọc ra mắt chủ nhân.
- Được, ta không thích người khác gọi ta là chủ nhân, gọi ta là công tử đi, đây là một số vật phẩm của tổ chức do ta tạo ra, người bây giờ là thủ hạ dưới chướng ta cũng là thành viên bên trong tổ chức này, hiện tại cũng không có gì nhiều chỉ cần người có thể cung cấp một số thông tin tình báo mà thôi.
Thiên Minh đưa ra kính mắt cùng với đó chỉ cho Mộng Ngọc cách sử dụng lấy nó.
Dưới sự chỉ dẫn tận tình của Thiên Minh không bao lâu Mộng Ngọc liền có thể thành thạo mà sử dụng lấy chiếc kính mà Thiên Minh đưa.
Võ Thiên Minh: ??????- Tại sao ta lại không thể nhìn thấy thông tin của thiếu gia người.
Tần Mộng Ngọc đưa kính đến Thiên Minh muốn tìm hiểu thông tin của cậu nhưng đổi lại chỉ là những dòng chấm hỏi chạy từng dòng bên trên.
- Ta đã mã hoá thông tin bản thân, cùng với đó chiếc kính này cũng không thể nhìn thấy được những người mà nó chưa cập nhật được thông tin, nên mới cần đến những người như các người dùng tình báo của bản thân mà nạp đầy kho dữ liệu của nó, cùng với đó chỉ cần là thông tin có bên trong kho dữ liệu của chiếc kính thì tất cả mọi người đều có thể xem được.
Tần Mộng Ngọc tỏ vẻ đã hiễu rõ.
- Người hiện tại sẽ quay trở về Lôi Nguyệt Quốc sao?
- Vân thưa thiếu gia, hiện tại phụ hoàng của ta đã gần tiến vào bế quan, trận tranh đấu này cũng đã gần đến hồi kết, nên tiểu nữ mới muốn tiến vào bí cảnh truyền thừa này thữ vận may, lấy được truyền thừa Đế Cảnh mà hổ trợ cho đệ đệ, nhưng theo tình hình hiện tại thì ta chỉ có thể cố gắng bảo vệ hắn sau khi tranh đoạt ngai báu thất bại mà thôi.
- Ai nói với người sẽ thất bại chứ, đừng quên tuy người không nhận được truyền thừa nhưng ta có, tu vi của người chỉ cần hấp thụ đủ năng lượng đấu khí thì có thể nhanh chóng khôi phục còn hơn thế nữa đó là kinh mạch của người cũng đã được đả thông nhiều nơi, mở rộng ra, tu vi khi khôi phục cũng có thể thăng tiến. Nếu người không ngại thì ta sẽ cùng người quay trở về Lôi Nguyệt Quốc, giúp tỷ đệ các người một tay.
Thiên Minh lúc này lại ngỏ ý muốn tiến đến Lôi Nguyệt Quốc, khiến cho Tần Mộng Ngọc có chút bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng đồng ý.
- Được nếu thế thì chúng ta ra ngoài, ta không muốn ở bên trong không gian này một chút nào nữa.
Ở một nơi nào đó bên trong bí cảnh, Mị Cơ đang ôm lấy thân thể của Tử Ngọc.
Tuy Tử Ngọc vẫn chưa chết nhưng hắn cũng cách cái chết không xa, Mị Cơ lấy ra một lọ thủy tinh, bên trong chiếc lọ kia chứa một loại vật chất hắc ám, sau đó nàng đổ toàn bộ thứ này vào bên trong miệng Tử Ngọc.
Thân thể nhanh chóng bị hắc khí xăm lấn, đến cuối cùng khi toàn bộ thân thể bị chìm bên trong hắc khí, tia sinh cơ cuối cùng biến mất thì Mị Cơ liền đưa linh hồn của Dục Ma vào bên trong thân thể Tử Ngọc, thời khắc linh hồn của Dục Ma tiến vào thay thế cho linh hồn Tử Ngọc cùng với đó cũng cắn nuốt luôn linh hồn của hắn.
Dục Ma chân chính chiếm lấy thể xác của Tử Ngọc, hơn thế nữa sẽ không ai có thể nhận ra hắn đã đoạt xá Tử Ngọc bởi quá trình vừa rồi, khi âm dương giao hoà, sinh tử luân chuyển, Dục Ma đã tráo đổi linh hồn bản thân cùng với Tử Ngọc, khiến cho thân thể này ăn khớp một trăm phần trăm với hắn, hắn chính là Tử Ngọc mà Tử Ngọc cũng chính là hắn.
Cũng vì quá trình luân chuyển giữa sinh cùng tử mà bên trong đan điền Tử Ngọc sinh ra thêm hai loại linh căn nữa, đó chính là tử vong cùng sinh mệnh.
- Hahaha, một cái cơ thể tốt, nhờ vào thân thể này ta có thể nhanh chóng khôi phục, Mị Cơ người làm rất tốt.
Dục Ma cảm nhận lấy thân thể, hắn vô cùng hài lòng với cổ thân thể này của Tử Ngọc, hai cái thân thể trước đây hắn ta sử dụng chỉ là phụ hồn lên bên trên, không thể phát huy toàn bộ chiến lực của hắn, nhưng hiện tại hắn đã có thể vận dụng toàn bộ những gì mà bản thân có thể.
Bởi cổ thân thể này đã dược hắn dùng một loại bí thuật mà thay hồn đổi xác, biến thân thể này phù hợp hoàn toàn với linh hồn của hắn, đánh lừa thiên địa, phá vỡ quy tắc, hắn ta có thể nhanh chóng khôi phục tu vi bản thân.
Còn tiếp