Chương 127: Đánh Bại Lôi Nhân

Thiên Minh vận chuyển nguyên khí truyền vào lôi côn mà đánh đến lôi nhân.

Hai thanh loan đao của lôi nhân liền ngăn lại thế công của Thiên Minh, nhưng bên cạnh một thanh lôi kiếm đâm thẳng đến thân lôi nhân khiến hắn phải trật vật tránh đi lưỡi kiếm.

Thân ảnh lôi nhân liền nhanh chóng mà lui đi, giữ khoảng cách với Thiên Minh cùng phân thân, sau đó hai thanh loan đao trên tay có lôi quang phát ra, tiếp đó thân ảnh lôi nhân tan biến mất.

Thiên Minh vận chuyển nguyên khí, tập trung tinh thần chờ đợi đòn tấn công của lôi nhân.

Nhưng mục tiêu tấn công của lôi nhân lúc này chính là lôi phân thân đang đứng ở một bên.

Lôi nhân hiện thân sau người lôi phân thân, muốn chém đôi thân thể của nó, nhưng đường đao của lôi nhân liền bị một kiếm của lôi phân thân cản lại sau đó chính là một màn đối chiến nhưng vũ bão giữa cả hai, dưới tầm mắt của Thiên Minh thì hai cái thân ảnh đang chém loạn xạ vào nhau, tạo thành vô số hư ảnh cánh tay cùng vũ khí.

Nói thì chậm nhưng thực chất thì mọi chuyện diễn ra chỉ trong chớp mắt của người thường, hai thân ảnh kia sau khi trao đổi một số chiêu thức cho nhau thì liền tách ra, lôi nhân đang một mình cân hai người, với kinh nghiệm của hắn thì không thể nào phạm phải một sai lằm cấp thấp khi dây dưa với đối thủ.

Thiên Minh cũng không để cho lôi nhân dễ dàng mà rút lui, Thập Đoạn Trấn Linh Côn trên tay liền phân thành mười phần, được lôi nguyên khí truyền vào bên trong thân côn, hóa thành mười cái lôi cầu bay ra nhắm đến lôi nhân.

Lôi nhân nhìn thấy lôi cầu đánh đến, hai thanh loan đao trên tay liền biến thành hai cái cánh quạt đánh bay mười đoạn lôi côn ra xa.

Thiên Minh nhanh chóng ổn định mười đoạn lôi côn, còn lôi phân thân thì như một cái u linh tiến lên bám sát với lôi nhân, hai thanh lôi kiếm liền được lôi nguyên lực truyền vào phát ra lôi quang, chém lên thân lôi nhân.

Đưa lôi đao cản lại lôi kiếm thì từ hai bên thân lại có lôi cầu đánh đến, lôi nhân đôi diện với tình trạng tứ phương thọ địch, bị dồn vào đường chết.

- Người nghĩ người giết được ta sao, thứ ruồi mũi sâu bọ.

Lôi Diệt Thiên Khung

Lấy thân thể lôi nhân làm trung tâm, một cổ năng lượng lôi nguyên mạnh mẻ bùng nổ, đẩy lùi mọi thứ xung quanh.

Lôi phân thân liền bị một đòn này đánh nát chỉ còn lại một nữa cái mạng, Thập Đoạn Trấn Linh Côn biến thành mười khối sắt vụ bên trên mặt đất, Thiên Minh thì bị dư chấn đẩy lui.

- Nữ nhân, người rời đi đi, ta muốn biến những tên này thành tro bụi, cho chúng biết khinh nhờn ma tổ là như thế nào.

Lôi nhân âm trầm nói ra, một tia lôi điện đánh lui băng xà đang tấn công Mị Cơ, sau đó tạo ra một khe nứt không gian để nàng ta rời đi.

Minh Nguyệt muốn ngăn lại nhưng lại được Thiên Minh truyền âm mà bỏ qua.

Thiên Minh mở ra Ma Thiên Giới để Minh Nguyệt tiến vào, nàng hiện tại chưa thế giúp hắn đối đầu với lôi nhân.

Sau đó chính là hấp thụ lôi phân thân, nhận lại toàn bộ năng lượng cùng kinh nghiệm của nó, hiện tại nó cũng không thể giúp đỡ được Thiên Minh bao nhiêu.

Hai thân ảnh đối đầu với nhau, một bên chính là lôi nhân trong hình dạng một cái u hồn với vô số lôi điện quấn quanh, một bên chính là Thiên Minh đang ung dung đối mặt với lôi nhân.

- Người khiến ta bất ngờ đấy, dùng được Lạc Long Chiến Kỹ, sở hữu công pháp đoạt tạo hóa thiên địa, có được cả một tiểu không gian bên người, nếu ở thượng giới thì còn có thể dễ hiểu nhưng nơi này lại là một tiểu hạ giới, ngay cả thiên địa chi tử ở tiểu giới này cũng không có được những thứ như người, ngươi khiến ta thắc mắc về xuất thân của ngươi đây. Ngươi có thể cho ta biết đại danh của ngươi không, ta cũng nên biết một cái thiên tài sắp bị ta tiêu diệt có danh tính thế nào để mà tưởng nhớ chứ.

Lôi nhân lúc này bình thản nói ra, hắn xem như đã côi Thiên Minh là một đối thủ khi ép hắn đến đường cùng thế này.

Thiên Minh mĩm cười, ánh mắt sắc bén nhìn lôi nhân.

- Cũng rất hân hạnh được người nói thế, ta rất bình thường, chỉ là nhận được một cái cơ duyên cực lớn mà thôi, nghe cho kỹ nhé, bổn soái ca ngồi không đổi tên đi không đổi họ, Võ Thiên Minh.

-Võ gia sao, người làm cho ta nhớ đến một cái đại tộc ở thượng giới đấy!

Lôi nhân sau khi nghe thấy tên của Thiên Minh liền có một chúc trầm ngâm, nhưng liền bị đánh gảy khi Thiên Minh bổng nhiên tiến công hắn ta.

- Nói thật nhiều, nhận ta một đấm.

Thiên Minh vận chuyển Lạc Long Chiến Kỹ, nguyên khí gia trì lên quyền đầu mà đánh ra.

Lôi nhân liền đưa loan đao ra mà cản lại, tiếp theo từ bên hông mọc thêm hai cánh tay mà đánh đến người Thiên Minh.

Thiên Minh bằng vào trực giác bản thân không cần nhìn liền dùng một cước đá ra cản lại lôi đao cùng bật người lui ra.

Hai tay ấn quyết, từng khúc của Thập Đoạn Trấn Linh Côn liền được cậu triệu hoán, từng đường cong tuyệt đẹp liền bay đến hai tay Thiên Minh, hai cái đoản côn hiện ra, một bên được lôi nguyên lực gia trì, một bên được hỏa nguyên lực gia trì.

Tiếp theo sau, huyết khí trên người Thiên Minh được cậu vận chuyển đến cùng, hai mắt hóa trắng đụt khi cố sức vận chuyển Bạch Nhãn, trên thân Thiên Minh hiện ra hư ảnh từng cái vãy rồng.

Lạc Long Chiến Kỹ- Lôi Hoả Song Long Côn Pháp

Long Nộ- Bán Long Hóa

- Nhận lấy.

Thiên Minh vận Chuyển toàn bộ chiến lực mà cậu có thể vận dụng lúc này, chân vừa chạm đất liền biến thành một quả tên lửa mà tiến đến lôi nhân.

Lôi nhân cũng vận chuyễn toàn bộ chiến lực mà bản thân đang có thể vận dụng mà đối đầu với Thiên Minh.

Cả hai lao vào nhau không quan tâm đến bất cứ gì ngoài đối phương.

Ầm...ầm....ầm...đùng...đùng..đùng...

Không gian tan vỡ, lôi hỏa bay múa, đất đá như mưa rơi, Thiên Minh vận chuyền toàn bộ nguyên tố hiện có bên trong đan điền để tạo lợi thế cho bản thân.

Lôi nhân lúc này mới nhận ra bản thân đã đánh giá thấp Thiên Minh đến thế nào, khi mà hắn lúc này càn ngày càn suy yếu còn Thiên Minh lúc này như một con thú hoang đã được mỡ ra xuyền xích, chiến đấu như đang hưởng thụ, bản năng chiến đấu của cậu đã đạt đến trạng thái gần với vong ngã, khi không cần suy nghĩ để chiến đấu.

Thiên Minh không nhận ra được cậu lúc bình thường cùng lúc chiến đấu khác nhau như thế nào, nhưng đối thủ của cậu thì có thể nhận ra, hơn thế nữa lôi nhân chính là một phần ý chí của lão quái vật sống vạn vạn năm, chỉ vì giới hạn của thân thể dị lôi nên cũng không thể phát huy được chiến lực, nhưng ánh mắt của hắn thì khác, đến lúc này hắn đã nhận ra được Thiên Minh là một cái chiến thần bẩm sinh.

Những kẻ được xưng là chiến thần chính là những kẻ vì chiến mà sinh, Thiên Minh thông thường chỉ có chiến lực không khác nào thiên chi kiêu tử bình thường, nhưng ít ra còn sài một tí cái não của bản thân, nhưng khi bản năng chiến đấu của Võ Gia cùng với Lạc Long Tiên Thể chiếm hữu, thì chân chính biến thành chiến thần, vì chiến mà sinh, vì chiến mà chết, thiên địa là chiến trường vạn vật là địch nhân, chiến theo bản tâm, gặp mạnh càn mạnh, người còn thì chiến ý còn.

Đến lúc này lôi nhân chỉ còn có thể là bao cát để Thiên Minh đánh, phía sau lưng Thiên Minh một cái hư ảnh luân bàn hiện ra, trung tâm là một ngôi sao mười cánh, tiến ra ngoài là từng vòng tròn với bên trên là vô số tư thế chiến đấu khác nhau.

- Thứ này là!

Lôi nhân nhìn thấy luân bàn phía sau lưng Thiên Minh thì càn thêm bất ngờ, bởi thứ này tượng chưng việc ngộ đạo của Lạc Việt Thiên Tộc, tộc nhân khi đã dùng Lạc Long Chiến Kỹ đến thuần thục sẽ có cơ hội thức tỉnh luân bàn cảm ngộ chiến kỹ, Thiên Minh vì vong ngã bên trong chiến đấu mà vô tình thức tỉnh luân bàn sau lưng.

Thiên Minh đánh ra hoả côn, một cái long đầu hiện ra gào thét với lôi nhân, đánh tan phân nữa thân thể của hắn ta, theo sau là lôi côn một cái điện long há ra đại khẩu muốn nuốt toàn bộ thân thể lôi nhân vào trong.

Không bao lâu thân thể tạo nên từ dị lôi của lôi nhân đã tan biến, chỉ chừa lại một phần ý chí bị hư không thu hồi.

Tại Ma giới, bên trong một cái han núi nào đó, một đứa trẻ mở mắt, đứa trẻ này toàn thân được cữu đạo lôi điện bao quanh thân thể lúc là lôi điện lúc lại là thân thể máu thịt.

- Một kẻ thú vị, không nghĩ đến lại có một kẻ thế này tồn tại trên thế gian, được lắm nhóc con, ta chờ người ở thượng giới trả lại món nợ hôm nay.

Nói rồi thân ảnh của đứa bé kia tan biến.

Quay trở lại với Thiên Minh, cậu đang nằm như xác chết trôi sông bên trên mặt đất, hơi thở không ngừng bị khéo dài, năng lượng bên trong thân thể khô cạn như sa mạc lâu năm.

U Nhi nhanh chóng mở ra không gian Ma Thiên Giới hút lấy thân thể Thiên Minh vào bên trong để trị thương.

Thiên Minh lúc này đang đấm chìm bên trong biển ý thức.

Thân thể như mơ hồ vô định không thể phân biệt phương hướng.

- Tiểu tử, người còn muốn nhắm mắt như thế đến lúc nào?

Đang mơ mang, Thiên Minh khi nghe thấy lời này liền trở nên thanh tịnh, đôi mắt khép chặt mở ra, đập vào mắt cậu là một không gian mông lung.

Ánh mắt chuyển giời Thiên Minh nhìn thấy một nhân ảnh mơ hồ đang ngồi xếp bằng bên cạnh cậu.

Phản xạ khiến Thiên Minh bật dậy tìm lấy nơi an toàn mà quan sát.

- Không cần căn thẳng như thế nếu ta có ý xấu thì người không ở đây rồi.

Hư ảnh lên tiếng, giọng nói hiền hòa làm êm dịu lòng người lúc xáo động, khiến Thiên Minh bỏ đi đôi phần cảnh giác với nhân ảnh kia.

- Người là ai, đây là đâu, tại sao ta lại ở đây?

Thiên Minh liền đọc ra một câu thoại kinh điển để biết được bản thân đang ở đâu.

- Người có thể gọi ta là Phong Thiên Đế, hay Phong Lão cũng được, nơi đây gọi là ảo mộng giới, là thế giới của tinh thần, chỉ có tinh thần của người tiến vào vong ngã hay mơ hồ thì mới tiến đến nơi đây , tinh thần của người hiện tại đang du đãng bên trong này, trùng hợp lại ở gần nơi ta đang ngủ nên bị ta kéo đến nơi đây.

- Thế Phong lão người kêu ta đến đây làm gì?

Thiên Minh nhanh chóng định hướng lại bản thân, sau đó nhìn Phong lão mà lên tiếng hỏi thăm.

- Ta chỉ là cảm thấy nhàm cháng nên mới dẫn người đến nơi đây mà trò chuyện thôi, Không biết tiểu hữu nhà người tại sao lại tinh thần ly thể tiến vào tinh thần giới này?

- Ta cũng không biết được tại sao lại có thể tiến đến đây, ta chỉ nhớ bản thân đang chiến đấu điên cuồng, sau khi đánh bại đối thủ thì không còn biết gì nữa.

Phong lão nghe thế liền biết được lí do Thiên Minh tiến vào thế giới tinh thần này.

- Xem ra tiểu tử người vừa mới trải qua một trận chiến lớn nên mới hôn mê mà tiến vào bên trong này.

- Người không ngại cho ta xem vận mệnh người một chút chứ?

Bổng Phong lão lại lên tiếng hỏi Thiên Minh cho xem vận mệnh của cậu, giống với các thầy bói ven đường.

- Lão nhân ngài muốn xem gì cơ?

- Ta có một thần thông, có thể giúp ta nhìn được một phần thiên cơ, nếu không ngại thì người có thể cho ta xem một chút không!

Thiên Minh cũng bán tín bán nghi nhưng cũng không ngại cho lão nhân này xem xét, không biết bởi vì lý do gì nhưng Thiên Minh cảm thấy vô cùng thân thiết vị lão nhân trước mắt này.

- Được.

Còn Tiếp

MOMO:0337602562( xin tiền nạp liên quân)

I LOVE YOU 😘😘😘