Chương 115: Mãng Xà

Nhóm người Thiên Minh đang  chiến đấu với một con tam giai hung thú, Thu uyên cùng Lôi Vân đang ra sức chiến đấu với một con Lôi Biên Bức, trên thân hai người lúc này đang nhễ nhãi mồ hôi vì không ngừng chiến đấu.

Thiên Minh lúc này đang đứng ở bên ngoài vòng chiến mà quan sát lấy hai người chiến đấu, cậu đang rèn luyện cho Thu Uyên, cũng nhờ vào đó để cho nàng đột phá lên Đấu Tôn.

Sau khi rời khỏi hang động, nhóm người Thiên Minh tiếp tục lên đường tiến đến trung tâm bí cảnh, không bao lâu nhóm người đang tiến lên thì gặp phải một con hung thú biên bức đang cản đường, Thiên Minh liền để cho Thu Uyên tiến lên chiến đấu, cùng với đó cậu lấy ra một viên đan dược có tác dụng đột phá tu vi cho tiểu nha đầu phục dụng.

Nhanh chóng Thu Uyên rút ra trường kiếm mà tiến lên chiến đấu với con tam giai hung thú biên bức kia.

Sau đó Lôi Vân nhìn thấy Thu Uyên chiến đấu với hung thú khá trật vật liền muốn tiến đến trợ giúp.

Thiên Minh nhìn thấy thiếu nữ này hăng hái muốn tiến lên như thế thì cũng để cho nàng tiến lên phụ giúp Thu Uyên, và thế là có cảnh tượng trước mắt.

Hai cái cô nương một người cầm trường kiếm một người cầm trường tiên, cả hai không ngừng dùng những chiêu thức mạnh nhất của bản thân mà đánh đến biên bức trên không trung.

Thu Uyên vận chuyển lôi hệ đấu khí vào hai chân mà di chuyển, lợi dụng vào những cái cây xung quanh mà không ngừng lướt đến thân biên bức, kim hệ đấu khí sắc bén gia trì vào bên trong trường kiếm chém đến thân hung thú, dựa vào cấp độ cùng sự sắc bén của vũ khí cộng với kim hệ đấu khí liền gây cho hung thú từng vết chém sâu, khiến biên bức kêu lên từng cơn.

Còn Lôi Vân thì đứng bên dưới, lôi hệ đấu khí truyền vào trường tiên trên tay mà đánh đến thân biên bức, quấy nhiễu cùng hổ trợ cho Thu Uyên chiến đấu.

Hung thú biên bức ủy vào ưu thế có thể bay mà không ngừng từ trên cao phống xuống vô số lôi điện đến hướng hai nha đầu, cùng với đó biên bức còn phống ra sóng âm tầng độ cao để quấy nhiểu tinh thần của Thu Uyên cùng Lôi Vân.

Thở ra từng hơi thở nặng nhọc, Thu Uyên vận chuyển đấu khí bên trong thân thể, một cổ năng lượng từ đan điền của nàng không ngừng vận chuyển khắp cơ thể, nàng cảm nhận được bình chướng tu vi bản thân đang không ngừng nới lỏng, chỉ cần nàng chiến đấu vận chuyển đấu khí không ngừng thì liền có thể hấp thu toàn bộ dược lực của đan dược mà Thiên Minh đưa cho nàng, dựa vào đó mà đột phá Đấu Tôn cảnh.

Trường kiếm trên tay liền hiện ra hoàng sắc của kim hệ cùng với từng con lôi xà quấn quanh, lợi dụng cơ hội của Lôi Vân tạo ra, nhắm đến thân biên bức mà đánh đến.

Sát Thiên Kiếm- Trảm Nhân 

Thu Uyên chém ra trường kiếm đến hướng biên bức, theo sau chính là một đường kiếm khí sắc bén hướng đến nó.

Kiếm khí chém lên thân biên bức liền chém đi một bên cánh của biên bức rơi xuống, khiến cho nó đau đớn mà gào thét.

Lôi Vân nhìn thấy Lôi Biên Bức rơi xuống mặt đất thì cũng vận chuyển đấu khí trên thân truyền vào trường tiên trên tay bồi thêm lên người nó.

Gào ....rét...rét.....

Nhận thêm một đòn của Lôi Vân khiến biên bức càn thêm đau đớn gào thét, bên trong tiếng gào của nó còn mang theo công kích sóng âm, khiến hai người Thu Uyên trật vật chống đở.

Sóng âm kích thích lấy ý chí chiến đấu của Thu Uyên, vận chuyển toàn bộ đấu khí cùng tinh thần bản thân chống lại, nhờ vào đó mà nàng vô tình đả thông kinh mạch bản thân, tiến vào Đấu Tôn cảnh nhất phẩm, toàn bộ thân thể như thoát thai hoán cốt, Thu Uyên liền như được thần trợ, lấy lại tinh thần minh mẫn, đấu khí như thủy triều mà bùng nổ, trường kiếm trên tay liền có đấu khí gia trì, hóa thành một thanh trường kiếm dài hơn mười mét.

Hai loại đấu khí gia trì vào bên trong trường kiếm, kim sắc cùng tử sắc hòa vào nhau, Thu Uyên chém ra một kiếm về hướng biên bức trước người, nhất kiếm phân chia thân thể nó thành hai phần.

Một kiếm chém ra liền tiêu hao hết toàn bộ đấu khí cùng năng lượng trên thân, Thu Uyên liền ngã xuống, nhưng khi thân thể tiểu nha đầu sắp chạm lên mặt đất thì một cánh tay hữu lực đã ôm lấy nha đầu này vào lòng, nhét vào miệng nàng một viên Khôi Phục Đan.

- Làm tốt lắm nha đầu, vào bên trong Ma Thiên Giới cũng cố tu vi đi.

Thiên Minh lên tiếng, sau đó lại đưa Thu Uyên vào bên trong Ma Thiên Giới để nàng chửa thương cùng cũng cố tu vi.

Khi đã đưa Thu Uyên vào bên trong Ma Thiên Giới, Thiên Minh nhìn đến Lôi Vân đang lấy hơi bên cạnh, lấy ra thêm một viên Khôi Phục Đan đưa cho nàng.

- Ăn đi, nghỉ ngơi một chút rồi lên đường, tu vi của người cũng ổn định vài phần rồi, có thể sẽ đột phá tiếp đấy.

- Đa tạ.

Nghe theo lời Thiên Minh, Lôi Vân ngồi xếp bằng trên mặt đất, nuốt vào đan dược sau đó vận chuyển đấu khí ổn định thân thể bản thân.

- Không cần tạ ơn, một trăm tinh thạch.

Thiên Minh lạnh lùng mà lên tiếng, khiến cho Lôi Vân cũng phải trợn mắt nhìn hắn, sau đó không quan tâm mà tiếp tục chửa thương.

Đến khi thương thế trên người đã ổn định thì cũng là lúc Lôi Vân tăng tiến một tiểu tu vi,chiến đấu với hung thú cùng với năng lượng bên trong Khôi Phục Đan khiến cho Lôi Vân đột phá đến Đấu Sư cữu phẩm.

- Được rồi tiếp tục lên đường thôi nào.

Thiên Minh nhìn thấy Lôi Vân đã tỉnh dậy thì cũng lên đường tiến đến trung tâm bí cảnh.

Lôi Vân liền nhanh chóng mà tiến theo sau Thiên Minh, nàng nhìn lấy bóng lưng trước mắt, một cái bóng lưng vững trải, cùng với đó bên trong đại não của thiếu nữ này lại hiện ra hình ảnh Thiên Minh chiến đấu với Tử Linh Thử, thân hình rắn chắt với những khối cơ bùng nổ năng lượng khiến nàng mê mẫn, Thiên Minh rất thích hợp với hình tượng người đàn ông của nàng, kể từ đó thiếu nữ này đã bắt đầu rung động với Thiên Minh

Lôi Vân nhanh chóng theo sau Thiên Minh, hai người cùng nhau sánh bước tiến đến truyền thừa của Diệt Lôi Thần Đế.

Một nơi khác bên trong bí cảnh,  Tần gia thiếu chủ đang cùng đám gia đinh của hắn chiến đấu với một đám Lôi Vân Điệp, một loại hung thú nhị giai nhưng lại sống theo bầy đàn nên rất khó đối phó.

Tay cầm trường kiếm không ngừng chém đến đám hung thú trước mắt, Tần gia thiếu gia lúc này vô cùng trận vật đối phó, những tên gia đinh của hắn ta cũng quay thành một vòng tròn mà bảo vệ lấy hắn.

Mọi thứ vẫn bình thường cho đến khi số lượng Lôi Vân Điệp giảm xuống còn một nữa, từ sau bên trong khu rừng nơi nhóm người Tần gia đang đứng lại có một tiếng động như có thứ gì ma sát phát ra, thanh âm kia ngày càn tiến gần đến hướng nhóm người.

Toàn bộ người Tần gia lúc này đang tập trung xử lý những con Lôi Vân Điệp, không một người nào để ý đến tiếng động đang tiến đến từ sâu bên trong rừng.

Tiếp theo sau, khi nhóm người Tần gia đang xử lý những con Lôi Vân Điệp còn lại, cũng đã có ý định muốn rút lui thì từ sâu bên trong rừng một bóng đen to lớn phống thẳng đến nhóm người.

Ầm...

Một tên gia đinh bên trong nhóm người liền bị bóng đen kia bắt giữ, hiện thân trước mắt nhóm người Tần gia chính là một con mãng xà to lớn, thân hình như một cái cây cổ thụ năm người trưởng thành ôm mới hết, thân dài đến ba mươi mét, trên tráng con mãng xà này đính  lấy một cái sừng tử sắc, đôi mắt đỏ ngầu như máu.

Nhìn thấy mãng xà hiện thân, Tần thiếu gia hét lên thất thanh vì sợ hãi, mấy tên Đấu Tôn bên trong đám gia đinh lúc này cũng rung sợ trước uy áp của mãng xà phát ra.

Nuốt trọn cái xác của tên gia đinh xấu số, mãng xà đưa đôi mắt đỏ ngầu của mình nhìn đến những người còn lại, những tên này đều là thức ăn cho nó, thân hình mãng xà nhanh như chớp mà quấn lấy toàn bộ nhóm người vào giữa, sau đó chính là lúc mà con mãng xà này thưởng thức bửa tiệc của riêng mình.

Nhìn thấy mãng xà nhắm đến bản thân muốn cắn đến, một tên Đấu Tôn liền vận chuyển đấu khí trong người, trên tay hiện ra một thanh đại đao mà đánh ra, muốn cầu sinh trong tuyệt vọng.

Nhưng khi đấu khí vận chuyển, chém ra đại chiêu thì tên Đấu Tôn này nhìn thấy đại đao chạm vào lớp da bên ngoài của mãng xà liền bị gãy đôi, tiếp đó hắn ta liền đối diện với một cái miệng máu chứa đầy răng nanh.

Hất tung thân thể tên Đấu Tôn lên trên cao, sau đó mãng xà mở ra đại khẩu nuốt lấy thân thể Đấu tôn khi rơi xuống.

Hình ảnh này khiến cho những người bên trong nhóm Tần thiếu gia sợ hải không ngừng, ngay cả Tần thiếu gia cũng đại tiểu tiện bên trong quần.

Mãng xà nhìn xuống nhóm người tìm đến miếng mồi tiếp theo của bản thân, đôi mắt đỏ âm trầm ngắm nhìn, còn trái tim của những người bên dưới thì thấp thoảng đập liên hồi vì sợ hải, không biết mãng xà sẽ chọn ai làm thức ăn.

Soạt...

Mãng xà ngậm lấy một cái thân thể đầy máu, hơi thở yếu ớt mà nuốt vào, còn nhóm người Tần gia thì đứng như trời trồng không dám nhúc nhích, uy áp trên thân mãng xà đã định trụ lấy thân thể của tất cả người ở đây không có bất cứ ai có thể di chuyển dưới uy áp kia, biến thành thịt cá trên thớt cho mãng xà cắn nuốt.

Không bao lâu toàn bộ gia đinh bên cạnh Tần thiếu gia đều bị mãng xà nuốt trọn, hắn ta đối diện với mãng xà mà đã chết lặng tại chổ, đôi mắt vô hồn nhìn đến mãng xà trước mắt.

Nhưng mãng xà sau khi nhìn thấy đống phế thải mà tên này thãi ra trên mặt đất cùng mùi xú khí khiến nó chán ghét, một cái quất đuôi đánh bay Tần thiếu gia, một đòn này cũng đủ lấy mạng của hắn ta, sau đó mãng xà ung dung mà đi mất, để lại một khu vực với đầy máu cùng thịt vụ dư thừa.

Nhưng khí tức của nó, khi nó phát ra trấn áp lấy nhóm người Tần gia thì lại để cho một số thành phần bên trong bí cảnh này phát giác, liền có người tò mò mà tiến đến nơi đây.

Không bao lâu cũng có người tiến đến nơi đây, người này là một lão nhân, tóc trắng bạc phơ nhưng thân hình thì chứa đầy cơ bắp bạo liệt, từ khí tức trên thân thì cũng đã tiến vào Đấu Vương, đôi mắt sắt bén nhìn đến khung cảnh trước mắt.

- Khí tức tứ giai hung thú, mà còn rất mạnh mẻ, có thể con hung thú này sắp tiến vào ngũ giai. Nếu có thể lợi dụng được lúc nó tiến cấp mà tiêu diệt thì liền có thể thu hoạch một vố lớn.

Cũng  vào lúc này lại có người tiến đến, đối diện với lão nhân.

- Quy Kình lão nhân, lão nhân nhà người cũng có hứng thú với truyền thừa Đế Cảnh này sao?

Người vừa đến là một trung niên nhân, tay cầm một thanh lục kiếm, trên thân khí thế có chút yếu hơn Quy Kình lão nhân nhưng rất mạnh miệng mà nói chuyện với lão.

- Lão phu cũng gần đất xa trời rồi, tìm ít cơ duyên đột phá cầu sinh thôi, còn Lý hộ pháp nhà người không đi canh Lục Thiên Kiếm tông đi, lại đến đây mà bắt bẻ lão già ta.

Quy Kình lão nhân nhìn đến trung niên trước người, giọng nói trầm trầm phát ra.

- Bí cảnh này là cơ duyên tốt cho đệ tử bổn tông, ta chỉ là đưa lủ nhóc đến đây lịch luyện.

- Người không đi bảo vệ lủ nhóc ấy, lại đến nơi đây mà trêu chọc lão ô quy này làm gì.

Một giọng nói nữa phát ra, một cái lão ẩu cũng tiến đến trước mặt hai người Quy Kình lão nhân.

- Xích lão bà, người cũng rất rảnh rổi mà đến đây sao?

Quy Kình lão nhân nhìn thấy người đến thì cũng lên tiếng hỏi thăm.

- Cũng giống người thôi, tìm ít cơ duyên kéo dài tuổi thọ.

Lão ẩu cười thâm ý mà nói, gương mặt với nhiều nết nhăn cũng khiến cho bà ta càn thêm phần quỷ dị.

- Được rồi, không cần nói nhãm nữa, khí tức vừa rồi chắc hẳn mọi người ở đây cũng đã biết là thứ gì, nếu đã gặp thì xem như có phần, hợp tác bắt lấy nó, sau đó bàn bạc mà phân chia, cũng như hạn chế những kẻ khác.

Lý hộ pháp lên tiếng, nói ra ý định của mình.

- Cũng được, ta đồng ý.

Lão ẩu đồng ý mà lên tiếng.

- Ta không ý kiến, hung thú kia tu vi cao, mình ta cũng không thể đối phó, thêm các người thì càn tốt.

Quy Kình lão nhân cũng đồng ý.

Cả ba nhìn nhau cười tươi nhưng bên trong đại não nghĩ gì thì không ai biết.

- Được rồi nếu đã thế thì chúng ta lên đường đi, con hung thú kia chắc hẳn chưa đi bao xa.

Lý hộ pháp lên tiếng, muốn cả ba cùng đuổi theo mãng xà.

Thiên Minh ở một nơi khác cũng cảm nhận được uy áp của mãng xà lộ ra, nhưng cậu lại không quan tâm lắm, bởi phía trước cậu Lôi Vân đang chiến đấu với một con hung thú loại tê giác, tu vi tam giai sơ kì, Thiên Minh đang trợ trận để thiếu nữ này tập luyện chiến đấu, nhận tiền nàng ta thì cũng phải có chút thành ý.

Ở một bên khác Dục Ma đang hấp thụ lấy năng lượng trên người một con hung thú cũng cảm nhận được uy áp mà mãng xà phát ra .

- Tứ giai hung thú muốn tiến vào ngũ gia sao, với sức mạnh của ta hiện tại chắc cũng có thể giết chết nó để hấp thụ, nếu được cũng có thể tiến vào Đấu Hoàng.

Dục Ma suy tư, sau đó liền tiến đến hướng khí tức phát ra.

Một bên này ba người Lý hộ pháp đang theo dấu vết mà mãng xà  để lại để đuổi theo sau.

Không bao lâu cả ba liền nghe thấy tiếng của mãng xà phát ra, nhanh chóng tiến đến nơi kia.

Khi cả ba đến nơi liền nhìn thấy mãng xà đang chiến đấu nuốt lấy một đầu hung thú, miệng máu mở rộng không ngừng nuốt dần thân hình to lớn của con hung thú kia vào bên trong thân thể.

- Khí tức trên thân nó không hề ổn định, xem ra là nó đang ra sức thôn phệ năng lượng để chuẩn bị cho việc tiến giai.

Quy Kình lão nhân nhìn thấy hình tượng mãng xà cùng với cảm nhận khí tức mà con hung thú đang phát ra đưa ra suy đoán của mình.

- Được rồi, ra tay chém giết nó càn sớm càn tốt nếu không con súc sinh này tiến giai thì đến lúc đó chúng ta lại biến thành miếng mồi của nó nữa.

Lão ẩu cũng lên tiếng mà nói, đấu khí trên thân đã vận chuyển chờ lúc phát động, trên tay hiên ra mổt cái toả liên .

- Tiến lên.

Nói rồi thân hình cả ba người Lý hộ phát đồng loạt mà biến mất, một sợi tỏa liên hiện ra bao quanh lấy thân thể mãng xà đang chăm chú nhắm nuốt con mồi.

Bất ngờ, mãng xà đành nôn ra con mồi đang ăn dỡ, đôi mắt đỏ hồng nhìn lấy xung quanh, liền phát hiện thân ảnh của ba cái nhân loại đang nắm lấy tỏa liên muốn trói bản thân, mở miệng thét ra những thanh âm chói tai, muốn thị uy với những người trước mắt.

Nhưng cả ba người Quy Kình lão nhân đã có ý định bắt lấy con mãng xà này thì làm sao để ý đến việc nó đang thị uy cơ chứ.

Sau khi bao quanh lấy mãng xà, cả ba vận chuyển đấu khí truyền vào tỏa liên trên tay, khiến cho nó rút lại trói lấy thân thể mãng xà.

Bị tỏa liên trói chặt, mãng xà ra sức dãy dụa, nhưng càn dãy dụa thì tỏa liên trên thân nó càng xiết chặt hơn.

- Hà rét rét...hà rét rét.....

Đôi mắt đỏ ngầu nhìn đến ba cái nhân loại đang trói buột bản thân, mãng xà giận dữ kêu gào.

còn tiếp...