Về đến phòng thì đã giữa trưa, Minh Phong ăn cơm xong, bắt đầu lấy vội bộ khinh công ra bắt đầu đọc. Hắn quyết định trong nửa tháng này sẽ tu luyện xong tầng thứ nhất công pháp: Thuấn di.
Ban đêm, khi mọi người đang trong mộng đẹp thì Minh Phong đang mải tu luyện Thuấn di.
Bất chợt hắn dừng lại, nhớ kỹ lại cách tu luyện tầng thứ nhất: Thuấn di:
– “Thuấn di: Dùng ý niệm điều khiển không gian, thuấn di đến một vị trí chỉ định”.
Hắn thử lại vẫn không được, không biết làm thế nào thì Ám Ảnh lên tiếng:
– Ngươi hãy tập trung ý niệm, cảm ngộ không gian thì mới làm được!
Hắn mừng như điên, nhưng sau hắn lại vẻ mặt ủ rũ. Hắn tưởng cảm ngộ không gian nhanh chóng nhưng không, nó khó hơn hắn tưởng. Nhiều. Bất chợt, một giọng nói chán nản lại vang lên, đúng là Ám Ảnh:
– Ngươi phải tĩnh tâm cảm ngộ, hài, sao ta lại đi theo một người như ngươi chứ, bất quá, cũng sắp được tự do rồi!
Minh Phong mờ mịt, hắn không hiểu đoạn sau có nghĩ gì, nhưng sắp tới hắn là đã minh bạch…
7 Ngày sau…
– “Hahahaaaaa”
Một tiếng cười dài từ trong miệng Minh Phong phát ra. Hiển nhiên hắn đã có một chuyện vui nào đó.
– 7 Ngày, không nghĩ tới 7 ngày lại tu luyện thành thục được, ta cứ nghĩ ít nhất mười ngày nửa tháng gì đó mới xong chứ – Minh Phong lẩm bẩm.
Về phòng, hắn tắm rửa, mặc một cái áo vào rồi khoanh chân lên giường, lấy trong lồng ngực ra bộ kiếm pháp mà hắn chọn từ tàng thư các.
– Cửu trảm liên hoàn kiếm pháp: Vận dụng võ khí đưa vào thân kiếm, liên tục chém chín phát…
Đọc xong, hắn cất vào trong ngực, trong lòng một trận buồn bực.
– Cứ cất vào ngực thế này quả thực bất tiện nếu mình có một không gian giới chỉ thì tốt.
Nghĩ tới không gian giới chỉ, hắn bừng tỉnh. Nghe nói phần thưởng đợt kiểm tra gia tộc ai đứng đầu được một không gian giới chỉ sơ cấp. Nghĩ thế hắn hạ quyết tâm nhất định phải đứng đầu.
Nếu muốn đứng đầu thì nhất định phải luyện thành cửu trảm liên hoàn kiếm pháp, Minh Phong biết những người khác cũng sẽ tăng thực lực mình hơn.
Minh Phong hạ quyết tâm phải đi sơn mạch cổ vọng để rèn luyện cộng thêm kỹ năng thực chiến.
Hôm sau, Minh Phong gọi Lệ tới bảo nàng thông báo cho Lữ gia chủ nói hắn ra ngoài rèn luyện, Lệ nghe thấy vậy, không cản trở gì chỉ ôn nhu nói:
– Chàng đi cẩn thận, thiếp ở nhà đợi chàng!
Minh Phong mỉm cười, cúi xuống hôn lên môi Lệ, nàng cũng đáp trả nhiệt tình. Hai người hôn nhau thật lâu mới buông, Minh Phong lấy đồ đạc cần dùng, quay lại nói:
– Ta đi đây! – Rồi dời đi.
Lệ đợi khi hắn khuất bóng rồi mới đi vào nhà…
…
Còn tiếp…