11: Ngươi là đang giải thích cho ta sao?
"Giải trừ hôn ước?" Lục lão gia kinh ngạc, nhìn bộ dáng tươi cười miễn cưỡng của Hoàng Yêu mà đau lòng đập bàn một cái tức giận nói: "Tiểu tử thúi, hắn dám cùng ngươi giải trừ hôn ước, xem ta......" Đánh chết hắn.
Lục lão gia còn chưa nói xong thì Lục Thanh Việt mang khuôn mặt âm trầm từ bên ngoài bước vào.
Thấy Lục Thanh Việt, đôi mắt Lục lão gia trừng lên muốn lên tiếng mắng người nhưng lại bị Hoàng Yêu giành trước một bước.
"Lục bá bá, hiện tại chuyện ép duyên này đã rất cổ hủ, ta cùng Lục ca ca rồi cũng sẽ có người mình thích, miễn cưỡng ở bên nhau đối với cả hai đều không tốt." Hoàng Yêu nói xong, còn đặc biệt quay sang Lục Thanh Việt cười cười: "Thanh Việt ca ca, ngươi nói đúng không?"
Hoàng Yêu nói hợp tình hợp lý, Lục Thanh Việt vốn nên vui mừng, nhưng hiện tại nghe được Hoàng Yêu nói như vậy, trong lòng lại cực kỳ không thoải mái.
Đặc biệt là khi nghe Hoàng Yêu nói câu "sẽ có người mình thích", chẳng lẽ nàng đã có người mà mình thích?
Lục Thanh Việt nhăn mày lại, người đầu tiên hắn nghĩ tới là Lâm thiếu đô đốc.
Không được, Vân Kiều là người ngoan hiền, không thể khống chế được cái loại hoa hoa thiếu gia đó, tuy rằng hắn đối Vân Kiều không có tình yêu nam nữ, nhưng cũng vẫn luôn xem Vân Kiều như muội muội.
Theo bản năng, trong lòng Lục Thanh Việt kịch liệt phản đối nàng cùng Lâm thiếu đô đốc ở bên nhau.
Hoàng Yêu thấy Lục Thanh Việt nhíu mày không nói lời nào, trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt, chạy đến trước mặt Lục lão gia lắc lắc cánh tay ông: "Lục bá bá, ta cùng Thanh Việt ca ca làm huynh muội không phải càng thân thiết hơn sao? Nếu không, ngài thu ta làm con gái nuôi cũng được!"
Advertisement
Sponsored (Được tài trợ)
"Không được!" Không chờ Lục lão gia mở miệng, Lục Thanh Việt liền nói một tiếng phủ quyết.
Hoàng Yêu cùng Lục lão gia khó hiểu nhìn hắn, Lục Thanh Việt ho khan một tiếng, chính hắn cũng không biết vì cái gì hắn lại phản đối nhanh như vậy.
"Ý ta là, việc giải trừ hôn nhân là đại sự, vẫn nên để hai nhà cùng đối mặt với nhau thương lượng cho tốt." Lục Thanh Việt nói, liền giữ chặt Hoàng Yêu: "Kiều Kiều, ta đưa ngươi trở về."
Hoàng Yêu thấy thời gian không sai biệt lắm, cùng Lục lão gia nói lời từ biệt rồi để cho Lục Thanh Việt lái xe đưa nàng trở về.
Xe Lục Thanh Việt như người của hắn, đều mang vẻ lạnh lùng nghiêm túc, Hoàng Yêu cúi đầu ngồi ở trên ghế sau không nói một lời, không khí trong xe cực kỳ an tĩnh.
Lục Thanh Việt khẽ nhìn Hoàng Yêu, ánh đèn ven đường rọi vào khuôn mặt trắng nõn của thiếu nữ càng làm cho nàng thêm vài phần điềm tĩnh, cặp mắt kia thanh triệt sáng ngời lại không hề giống như trước chỉ biết chuyên chú nhìn hắn.
Chẳng lẽ, nàng thật sự muốn cùng hắn giải trừ hôn nhân.
Cho tới nay, Lục Thanh Việt cho rằng Hoàng Yêu mở miệng nói giải trừ hôn nhân với hắn chỉ đơn thuần là vì cáu kỉnh, cũng không để ở trong lòng, nhớ đến vừa mới nãy nàng cùng Lục lão gia nói chuyện, còn có việc nàng dường như đã khác trước.
Lục Thanh Việt trong lòng sinh ra một chút kinh hoảng, còn có chút nghẹn ngào.
"Kiều Kiều." Âm thanh trầm thấp lạnh lẽo trước kia của nam nhân giờ phút này mềm đi vài phần."Ân." Hoàng Yêu nhìn phong cảnh ngoài xe, thấp giọng lên tiếng.
Lục Thanh Việt trầm mặc một lát mới mở miệng nói: "Bạch Phi Tuyết là đặc vụ."
Hoàng Yêu kinh ngạc quay đầu nhìn Lục Thanh Việt: "Đặc vụ?"
"Ân, nàng tiếp cận ta là có mục đích, ta liền tương kế tựu kế đem nàng lưu lại bên cạnh." Lục Thanh Việt nhìn đôi mắt thiếu nữ nháy mắt sáng lên, trong mắt hiện lên một tia ý cười.
Xem ra nha đầu này vẫn rất để ý hắn a!
"Thanh Việt ca ca, ngươi là đang giải thích cho ta sao?" Đôi mắt Hoàng Yêu sáng ngời nhìn hắn, làm người nhịn không được muốn hôn lên đôi mắt sạch sẽ ấy.
Xác thật, Lục Thanh Việt đã làm như vậy.
Nhẹ nhàng đặt một nụ hôn trên đôi mắt Hoàng Yêu, lông mi Hoàng Yêu run rẩy, thanh âm mềm mại kêu: "Thanh Việt ca ca."
Lục Thanh Việt nhìn khuôn mặt thiếu nữ hồng hồng, lông mi rung lên giống như cánh bướm tiến thẳng vào trong lòng hắn, đột nhiên hắn thật muốn đánh chính mình một cái.
Hắn như thế nào lại có thể làm ra hành động như vậy với nàng!