Tiết thứ 4.....
Lớp A-3 xôn xao vì đàn em của Cựu Nữ Thần Minh Tinh muốn gặp Hoa Vũ trên sân thượng.
- Hoa Vũ, ngươi đừng có làm lớn chuyện lên đấy.
Quốc Tuấn lười biếng nằm ngủ trên bàn học mở miệng nói.
- Ừm, một đám phàm nhân mà thôi.
- Lát nữa ta cùng với ngươi đi.
.................................................
Sân thượng dãy số 2.....
Cạch....
Cánh cửa đóng lại, trước mặt Quốc Tuấn và Hoa Vũ là một nhóm khoảng 7, 8 nữ sinh, cầm đầu là nữ sinh tên Minh Tinh kia.
- Haha, dẫn theo bạn trai sao? Cũng chẳng tốt hơn đâu.
Đám nữ sinh phía sau cười nhạo, Quốc Tuấn ngoáy ngoáy tai, sau đó đạp chân nhảy ra ngoài rào chắn, ngồi trên phần lan can còn thừa, ngắm hoàng hôn đang rực rỡ.
- Hừ, ra vẻ.
Hoa Vũ hừ một tiếng, mắt nhìn đám nữ sinh.
- Các người tìm ta có việc gì?
- Hừ, dám giành giật danh hiệu Nữ Thần Ngôi Sao với Minh Tinh tỷ, ngươi chán sống rồi.
- Đúng, hôm nay không rạch mặt, cạo đầu nhà ngươi thì không đáng là An Ngữ ta.
Một nữ sinh tên An Ngữ hô lớn, bước ra.
- Chậc, ngu ngốc thật sự là một bản tính của con người.
Quốc Tuấn chậc lưỡi, lắc lắc đầu, hoàng hôn đã chìm đi phân nửa, để lại màn đêm yên tĩnh chết chóc.
- Ồ, có lẽ mình không phải là người duy nhất ngắm hoàng hôn.
Quốc Tuấn đưa mắt nhìn một sân thượng khác, là của dãy 3, đang có một nam sinh đang ngồi như hắn, ngắm nhìn hoàng hôn, bất chợt, bốn mắt tiếp xúc.
Ầm.....
Một tiếng nổ mạnh, toà sân thượng chấn động, mặt sân nứt toác, trung tâm chính là Hoa Vũ, còn đám nữ sinh hầu như đã ngất, chỉ còn Minh Tinh vẫn còn tỉnh táo, sợ hãi hét.
- Quái, quái vật? Cô, cô là cái thể loại gì vậy?
- Ta? Một Nữ Thần.
Uỳnh.... Phịch....
Một luồng uy áp tràn tới, đánh ngất Minh Tinh, mặt sân nứt vỡ như có linh trí, tự động hồi phục lại như ban đầu.
- Ha, ta đã nói nhẹ tay một chút kia mà.
Quốc Tuấn lắc lắc đầu, nhìn về hướng nam sinh kia, nhưng hắn đã biến mất.
- Chậc, đến giờ làm rồi. Hoa Vũ, nhớ đi siêu thị giảm giá đấy.
Quốc Tuấn nói một câu, thân hình đã biến mất khỏi không trung.
- Tên đáng ghét......
Hoa Vũ giận dữ hét lên, sóng âm càn quét cả khu trường học.
..................................
Roẹt.... Roẹt.....
Quốc Tuấn đạp Lôi Năng chạy như bay trên trời, khi đi qua khu đất quy hoạch quen thuộc, nơi đây vô cùng rộng lớn, cấm người ra vào, nên lúc trước Quốc Tuấn luôn phải đi đường khác, nhưng gần đây thì không, hắn thấy một nhóm thanh niên đang đánh đập một nam sinh và đều hắn chú ý là, một nguồn sức mạnh thần bí đang bao bọc cậu ta, nhưng nó rất chậm.
- Thằng cờ hó, dám đụng ông, mày chán sống rồi.
Một tên thanh niên tóc đó, xăm người, mũi bấm khuyên, vừa đá vừa chửi thề.
Uỳnh.....
Cuối cùng, nguồn sức mạnh đó cùng vực dậy, hất tung toàn bộ đám thanh niên này.
Nam sinh đứng dậy, bộ đồng phục bay phấp phới, đôi mắt như hai viên châu phát sáng một màu trắng, mái tóc màu đen dựng lên, bay phấp phới, từng dòng sức mạnh kỳ lạ vây quanh cậu ta.
Lúc này, Quốc Tuấn mới nhìn rõ, cậu ta chính là nam sinh lúc nãy.
- Chậc, trường học đúng là tập hợp nhiều thành phần
Quốc Tuấn lắc đầu, bỗng nhiên âm thanh hệ thống vang lên.
Ping, phát động nhiệm vụ đặc biệt....
...... Ngăn Cản esPer (Linh lực giả)......
Ban thưởng: 1000 exp và 1000 điểm tích lũy.
.......................................
- Hả? Linh lực giả? Những người này có thật sao?
(esPer, hay Enormal Spirits Power + er (người), nghĩa là những người có sức mạnh tâm linh, linh hồn bất thường, khiến cả khoa học hiện tại vẫn chưa thể lí giải được).
- Chậc, đành vậy thôi...
Răng rắc....
Nam sinh kia hướng một toà nhà cao tầng cũ kỹ bóp tay, cả toà nhà rung lắc, sau đó bị nứt làm đôi, lơ lửng giữa không trung.
- Mạnh như vậy?
Quốc Tuấn hết hồn, nói.
Cạch.....
Súng Ma Năng biến thành pháo hạng nặng, cài một viên đạn Lôi Năng bạo tạc, sau đó nhắm đến nửa toà nhà đang lơ lửng kia.
Viu... Bùm....
Nửa toà nhà phát nổ tan tành, từng mảnh vụn văng ra tứ phía, Quốc Tuấn thừa cơ hội mang mấy tên thanh niên này ra nơi khác.
Uỳnh.....
Cả khu đất trống rung động dữ dội, mặt đất bị lún xuống một hố sâu, đất đá bay lơ lửng trên không, nam sinh kia thì xung quanh bao bọc bởi những luồng năng lượng kì lạ.
- Haha, thế này làm sao cản à?
Quốc Tuấn cười bất đắc dĩ, khóc không ra nước mắt, phần thưởng càng nhiều, càng khó a.
- Thử xem hệ thống có thể giúp gì mình không?
Mở ra hệ thống, Quốc Tuấn sợ hết cả người..
.... 1 vạn 8 ngàn exp và 1 vạn 2 ngàn điểm tích lũy....
- Cái gì thế này? Bug sao?
Ping, là do kí chủ lần đầu diệt sát Oma cấp S nên được thưởng x3.
- Diệt sát Oma cấp S, sao ta không nhớ? Mà thôi, tăng cấp lên, tự động quay 10 lần rút thưởng cho ta.
Ping, đẳng cấp tăng lên 20. Tăng mọi chỉ số +100.
Ping, mở ra công năng Cường Hoá, Tiến Hoá, Hợp Thể và Biến Dị Dị Năng.
Tự động quay 10 lần rút thưởng.....
Âm thanh hệ thống vang lên không dứt, Quốc Tuấn thì đang sử dụng Băng Tinh tạo ra bão tuyết, muốn đóng băng nam sinh này lại.
Vù.....
Một luồng gió mạnh thổi tan bão tuyết, nam sinh kia vẫn nguyên vẹn, không hề có chút tổn hại nào, một mảnh vải cũng không bị đóng băng.
Rắc..... Rắc....
Mặt đất bị kéo ra từng cây cột nhọn hoắt, nam sinh phất tay, ném về phía Quốc Tuấn.
Ping, tổng cộng rút trúng hai vật phẩm...
• Dị Năng - Viêm Hoả, Dị Năng điều khiển lửa, nhiệt độ cao nhất là 2500°C.
• Đặc Biệt - Lang Hào, tạo ra một con sói phong ấn kẻ địch.
...................................
- Đồ tốt....
Quốc Tuấn vừa tránh khỏi vừa nói, đem Lang Hào triệu hồi ra, nó là một tấm phù vẽ hình sói bằng mực đỏ, vô cùng hùng dũng.
- Lang Hào....
Quốc Tuấn hét lên, tấm bùa chú phát sáng dữ dội, như mặt trời giữa đêm, sau đó từ trong luồng sáng lao ra ảo ảnh của một con sói, toàn thân phát ra ánh vàng, lao đến phía nam sinh kia.
Vút....
Nam sinh dùng linh lực điều khiển đất đá tấn công con sói, nhưng không có tý tác dụng nào cả, tất cả đều xuyên qua cơ thể nó.
Hú.....
Con sói há miệng, nuốt nam sinh vào trong miệng, nam sinh này cố gắng vùng vẫy, nhưng cuối cùng vẫn không thể thoát ra mà mất đi ý thức.
Lang Hào biến mất, nam sinh này rơi xuống, khuôn mặt điển trai, nam tính, mái tóc đen nhánh, bên trong áo rơi ra một tấm thẻ nhựa.
Cầm tấm thẻ lên, Quốc Tuấn biết đây là thẻ học sinh của trường Trung Học Ngôi Sao, nam sinh này tên Hữu Tính, 18 tuổi, học sinh lớp B-1 dãy 3, là một cô nhi như hắn.
Cõng Hữu Tính lên vai, Quốc Tuấn vác hắn về nhà trọ của mình, vì cũng chả biết nhà tên này ở đâu.
Ping, hoàn thành nhiệm vụ Cản esPer.
Nhận được 1000 exp và điểm tích lũy.
=[1000/2500]=
Mở cửa phòng, đập vào mặt Quốc Tuấn là khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận của Hoa Vũ, cộng thêm ánh mắt thương cảm đáng yêu của Ý Na đang ngồi phía xa, Quốc Tuấn rùng mình một cái.
- Tên đáng ghét, dám bỏ ta một mình ở lại, còn bảo ta đi siêu thị, bộ ta là con sen của nhà ngươi sao?
Hoa Vũ giận dữ, mắng chửi Quốc Tuấn tơi bời, hắn vẫn đứng ở cửa vác lấy Hữu Tính.
- Hả? Là ai đấy?
Hoa Vũ chợt nhận ra sự có mặt của Hữu Tính, nói.
- Hắn, là một esPer, lúc nãy làm nhiệm vụ của hệ thống phải ngăn hắn lại, nên ta đánh hắn bất tỉnh rồi, đành vác về đây vậy.
Quốc Tuấn bất đắc dĩ nói, sau đó cởi bỏ giày, vác Hữu Tính để xuống sàn nhà.
Bỗng nhiên, Quốc Tuấn nhớ ra một chuyện....
- Thôi chết, ta quên đi làm rồii.....
..................................................
P/S: Cầu Thích thôi.....