................................................
Quốc Tuấn không hề nghe thấy tiếng gọi của Anh Đào, một mực tiến đến trung tâm thành phố.
- Ta là vị Thần của sự Sáng Tạo, là đấng sáng thế của mọi chủng loại, hãy cho ta mượn tạm sức mạnh của ngài, hỡi Minh Thần Toàn Năng.
Anh Đào nhắm mắt, niệm một câu chú ngữ kì lạ, từ hư không mở ra bốn lỗ hổng trắng xoá, bên trong bay ra một mũ giáp, một bộ giáp, một thanh kiếm màu đỏ sắc bén, cùng một chiếc khiên tròn hình rồng uốn lượn, mái tóc màu hồng nhạt biến thành màu đỏ, một đôi cánh chim màu đỏ mọc ra sau lưng, đôi mắt màu xanh biến thành màu đỏ.
Uỳnh.....
Một cây cột nhọn màu đỏ đập xuống, từng căn nhà cao tầng sụp đổ dữ dội, Quốc Tuấn hai mắt màu cam loé lên sự ác độc, miệng mở rộng, răng nanh dài ra ngoài thêm 2cm, thở ra từng hơi thở màu trắng, vô cùng đáng sợ.
Xoẹt.....
Một luồng gió mạnh chém xuống, mấy xúc tua bằng đá màu đỏ của Quốc Tuấn ở sau lưng rơi xuống đất, một vết rãnh sâu, dài ngoằn trên mặt đất.
Anh Đào bay lượn trên không trung, thu lại thanh kiếm màu đỏ đang bừng cháy, tuy Thần Lực đã khôi phục, nhưng cũng không nhiều, sau cuộc chiến này sẽ cần thời gian rất lâu để khôi phục.
- Aaaaa.....
Quốc Tuấn gào thét, sau lưng bốn cái xúc tua mọc ra, chống người hắn lên trời, cánh tay bị đứt mất bị Huyết Ngọc Thạch bao phủ, biến thành một cánh tay bằng đá màu đỏ, tùy ý biến hoá.
Xoẹt.....
Một mũi nhọn từ cánh tay trái Quốc Tuấn phóng ra, lao đến phía Anh Đào, nhưng nàng đã tránh né vô cùng nhanh chóng.
Vụt.....
Mũi nhọn như một con rắn linh hoạt, quay ngược lại tấn công, Anh Đào tiếp tục tránh né, từ thân của mũi nhọn lại túa ra một mũi nhọn khác, tấn công liên tục Anh Đào, biến cả vùng trời thành một khu rừng đầy gai nhọn khúc khủyu.
Răng.... Rắc....
Một bóng người lao ra từ rừng gai kia, thanh kiếm màu đỏ trên tay phát sáng chói loá, chính là Anh Đào, lúc nãy tránh né không phản đòn là vì tích lũy Thần Lực cho đòn đánh này.
Lạch... Cạch.....
Khu rừng đầy gai nhọn rút lại, kiến trúc lên một khung xương khổng lồ bằng Huyết Ngọc Thạch đỏ tươi, vị trí trước ngực của bộ xương đó là Quốc Tuấn, đôi mắt màu cam lấp loé từng tia sáng.
Ầm.... Ầm....
Bầu trời thành phố Linh Hải vần vũ mây đen, giống như một cơn bão lớn đang hình thành, tâm bão là nơi Anh Đào và Quốc Tuấn giao chiến.
- Quốc Tuấn, xin ngươi hãy tỉnh lại.
Anh Đào hai tay nắm chặt kiếm, thanh kiếm bốc lên luồng sáng cao 5m, ánh mắt kiên quyết, lao đến đâm kiếm vào phía ngực Quốc Tuấn.
Rống....
Cự nhân Huyết Ngọc Thạch gào rống, hai tay chộp đến Anh Đào.
Loảng xoảng.... Phập...
Hai cánh tay bằng Huyết Ngọc Thạch như thủy tinh vỡ nát, thanh kiếm xuyên qua hai bàn tay của cự nhân, đâm vào giữa ngực Quốc Tuấn.
Lạch.... Cạch....
Cự nhân tan thành mảnh vụn rơi xuống đất, Quốc Tuấn cũng bắt đầu trở lại bình thường, mái tóc từ cam thành trắng, đôi mắt màu cam biến thành xanh và đỏ, rơi xuống.
Anh Đào bay đến đỡ lấy Quốc Tuấn, ôm chặt hắn vào lòng.
- Khụ khụ, Anh Đào, cảm ơn ngươi...
Quốc Tuấn ho ra mấy ngụm máu, nở một nụ cười, sau đó ngất đi, vết thương giữa ngực không thể phục hồi.
- Tên ngốc, chúng ta về thôi...
Anh Đào ôm Quốc Tuấn bay đi, để lại một cơn mưa dập tắt ngọn lửa chiến đấu nơi đây.
Ping, thời gian sử dụng Khai Phá Giới Hạn tiếp theo: 1 tháng 20 ngày.
...................................................
Lúc này, từng chiếc Drone bay đến, quay lại tình cảnh nơi đây, phát về tổng bộ Đội Grim Beast.
Trong tổng bộ.....
Người đàn ông ngồi trên bàn, hai tay đập mạnh xuống bàn, vô cùng tức giận, hét.
- Tại sao, cả một đội thế kia vẫn không xử lý được kẻ đó? Đã vậy còn hư hỏng toàn bộ, giải thích cho ta nghe.
- Thưa chủ tịch, sức mạnh của kẻ đó sánh ngang với Kẻ Hủy Diệt cấp A+, nên toàn đội không thể đánh bại.
- Vệ tinh không ghi được hình ảnh của hắn sao?
- Không thưa chủ tịch, nơi đó có một vùng mây gây nhiễu, khiến vệ tinh không thể ghi hình.
- Tra hồ sơ những kẻ dị biệt, tìm lấy kẻ nào đó có sức mạnh giống hắn, sau đó truy nã cho ta.
- Hồ sơ Linh Lực Giả (nhà ngoại cảm), hiện đang ở Tổng Các Bộ ở Hà Nội, chúng tôi sẽ gọi người điều tra.
- Làm nhanh lên, không thể chậm trễ.
...................................................
Trong nhà trọ của Quốc Tuấn...
Quốc Tuấn đang thoi thóp trên giường, vết thương tuy không chảy máu nhưng không lành được, khiến Quốc Tuấn không thở nỗi.
Anh Đào ngồi cạnh lo lắng, bàn tay xinh đẹp nắm chặt tay Quốc Tuấn, như không muốn hắn rời đi.
Bỗng nhiên, một luồng sáng từ người Quốc Tuấn thoát ra, trở thành cô bé với mái tóc bạch kim, chính là bán Oma Quốc Tuấn cứu lấy.
- Oma? Người? Ngươi là ai?
Anh Đào cảnh giác hỏi cô bé.
- Ta là DOT ( Destroyer Object Test, Vật Thể Thí Nghiệm Kẻ Hủy Diệt), số 1, hoặc là Ý Na cũng được, là thí nghiệm của nữ chúa Ma Hồn Nữ.
Ý Na máy móc nói một lượt, âm thanh lạnh lùng không phù hợp với khuôn mặt trẻ con đó.
- Ngươi tại sao lại ở đây?
- Hắn đã cứu ta.... Nhưng điều đó không quan trọng, bây giờ ngươi phải cứu hắn, tuy linh hồn không bị Thần Lực tiêu diệt ngay, nhưng cũng đang từ từ tiêu tán, ngươi phải tiếp thêm Thần Lực vào để ức chế sự tiêu tán đó.
- Ta? Thần Lực đã tiêu hao không còn, làm sao cứu hắn?
- Khoan, tại sao ngươi biết những điều này?
- Ta có tri thức của một Thần Nữ, tất nhiên là ta biết rõ. Tuy ngươi hết Thần Lực trong thể nội, nhưng vẫn còn "cách đó".
- "Cách đó"? Cách đó.... Không, không được.
Anh Đào đầu bốc lên khói trắng, mặt đỏ như gấc, quay mặt sang hướng khác.
- Ngươi không làm, vậy để ta, nhưng hắn sẽ trở thành Kẻ Hủy Diệt đấy.
Ý Na cởi bỏ chiếc áo hai dây, lộ ra cơ thể trẻ em trắng nõn, đồng bằng xây dựng sân bay, vực thẳm không một ngọn cỏ (tự tưởng tượng đi, ta không nói rõ), róc rách ra từng dòng suối trắng đục.
- Không, để ta...
Anh Đào dùng chăn mỏng quấn quanh cơ thể của Ý Na, khuôn mặt đỏ càng thêm đỏ.
.............................
E hèm, nói về cách đó, ta sẽ giải thích dễ hiểu nhất cho các ngươi hiểu.
Cách đó là khi căn nguyên (xử) của một vị Thần bị mất đi, sẽ tạo ra một dòng lũ Thần Lực vô cùng lớn, chuyển hoá qua cả đôi bên.
Cách đó là như vậy đó.
..............................
Anh Đào sau khi tắm rửa sạch sẽ, hít một hơi thật sâu, bước đến gần Quốc Tuấn.
Ý Na cởi bỏ tấm chăn ra, lộ cơ thể không một mảnh vải của Quốc Tuấn hiện ra, con lươn màu sẫm ngoằng nghèo, lấp ló phía trên là bụi cỏ um tùm.
Anh Đào đưa bàn tay ngọc ngà bắt lấy con lươn kia, tay nhè nhẹ vuốt ve nó, con lươn bắt đầu phản ứng, bắt đầu run rẩy, căng cứng.
Anh Đào mặt hồng nhuận, miệng thở ra từng làn hơi nóng, tay bắt đầu di chuyển nhanh hơn.
Ý thức của Quốc Tuấn lại lạc vào trong thế giới đó, hắn ngồi trên tảng đá băng, nhìn về phía chân trời, từng bóng người mang theo đôi cánh chim màu đen đang bay tới, mà không hề biết chuyện xảy ra bên ngoài.
- Mau nhanh lên, sắp không kịp rồi.
Ý Na thúc dục Anh Đào.
- Được, ta làm.....làm đây....
Anh Đào lắp bắp, ngồi chồm hổm, cầm con lươn trong tay, miệng sò mở ra, cho đầu lươn chui vào trong.
- Ư, to quá, ta không chịu nổi.
- Nhanh lên, hắn sắp không kịp rồi...
- Được, ta đến....
Phập.....
Đầu lươn xé rách phòng hộ của sò, lao vào bên trong sò, ma sát lên thịt trong miệng của con sò đỏ mọng này.
Từ trong tận cùng của con sò, một luồng khí màu trắng vần vũ, sau đó phân tách làm hai, một theo đầu lươn chảy vào cơ thể của Quốc Tuấn, chữa trị vết thương, một chảy vào kinh mạch của Anh Đào.
Trong ý thức của Quốc Tuấn, từng thiên sứ xinh đẹp với đôi cánh màu đen lao xuống, vây lấy Quốc Tuấn, thì bỗng nhiên khuôn mặt vặn vẹo, trở nên vô cùng xấu xí, sau đó cháy rụi thành từng mảnh nhỏ.
- Đừng dừng lại, nếu ngươi dừng thì dòng lũ sẽ bị tắc nghẽn, hắn sẽ mất mạng ngay lập tức.
Ý Na nói với Anh Đào, bảo nàng đừng ngừng lại.
Quốc Tuấn mở mắt, thấy một cô gái với mái tóc màu hồng nhạt đang ngồi trên cơ thể mình mà nhún nhảy, đó là hình ảnh cuối cùng hắn nhìn thấy, sau đó lâm vào ngủ say.
................................
P/S: Haha, Cầu Thích ♥ a....