Ngày X tháng O năm 2XYZ....
Thế giới bắt đầu cuộc chiến khốc liệt nhất trong năm trăm năm qua, sức mạnh giữa người và Thần? Ai là người chiến thắng?
Thái Bình Dương, Nghĩa Địa Biển Cả là một khu vực hình tròn có bán kính 5km, gọi là nghĩa địa, bởi vì nơi đây từng xuất hiện Kẻ Hủy Diệt cấp S+, nó đã tiêu diệt tất cả mọi thứ đi trên mặt nước mà nơi nó cư ngụ, nên ai ai cũng tránh xa nơi đây và Đại Mê Cung được đặt ở đây, một toà tháp cao vút mây xanh chiều cao ít nhất cũng mấy chục cây số, chiều rộng cũng ít nhất 10km², đúng là sức mạnh của Thần.
Quốc Tuấn và mọi người đến nơi, chấn kinh trước sự ghê gớm của toà tháp.
- Đây là cao đến đâu à?
Quốc Tuấn lấy tay che mắt, mắt ngước lên trời muốn nhìn rõ đỉnh tháp nhưng không được.
- Thời gian mở cổng còn chưa đến, chúng ta nên chờ đợi một chút.
Hoa Vũ nói xong, một hòn đảo nhỏ với bóng dừa rợp mát xuất hiện, bãi cát vàng óng vây xung quanh, vô cùng mỹ lệ.
- Hoa Vũ, Thần Lực của ngươi hồi phục được bao nhiêu rồi?
Ngồi dưới một gốc dừa, Quốc Tuấn quay sang hỏi Hoa Vũ.
- Khoảng bảy phần mười, nếu như lần trước không cứu ngươi, bây giờ ta đã hồi phục hoàn toàn.
Hoa Vũ nguýt Quốc Tuấn một cái, xoay người sang hướng khác.
- Ây, ta xin lỗi.....
- Hừ, không cần...
- Cho ta xin lỗi mà....
- Hứ.....
Quốc Tuấn và Hoa Vũ cãi cọ qua lại như một cặp tình nhân đang giận dỗi, khiến vẻ mặt lạnh lùng của Ý Na cũng phải cười một cái.
- Cái tên chết bầm này, ta nói là không cần...
Hoa Vũ bực tức, hai tay véo má Quốc Tuấn, kéo căng qua hai bên, vô cùng buồn cười.
- A, đau quá, đau quá đi...
- Haha......
.............................................
Đúng nửa giờ sau, từng chiếc thuyền to lớn tiến đến từ xa, từng cỗ Grim Beast đông đúc như kiến cũng từ từ đi đến.
Ping, cổng vào đã mở ra....
Âm thanh hệ thống vang lên, chung quanh Đại Mê Cung có một màng sáng xanh lam đang từ từ mờ đi, một cái cổng hình đầu quỷ mở ra, đón chào những kẻ khiêu chiến.
- Chúng ta đi thôi....
Quốc Tuấn kéo tay Ý Na và Hồng Mị, sau đó cho Ý Na lên lưng, tay bồng Hồng Mị, lao ngay vào Đại Mê Cung, Hoa Vũ mang vẻ mặt khó chịu cũng vào theo.
Họ không biết là, Cleaner đang ở sau lưng họ.....
Xa hơn nữa, là Hữu Tính đang đứng trên một miếng ván lướt sóng đang lao như bay đi, sự hiện diện của cậu ta bị linh lực che giấu, không ai phát hiện cậu ấy.
Tầng 1....
Từng xác Kẻ Hủy Diệt cấp C, B chết la liệt, có bị đóng băng, có bị thiêu cháy đen, có bị xé ra thành mảnh vụn, nơi đây Kẻ Hủy Diệt không bị biến mất, nên xác chúng chất cao như núi.
Mê cung như thế này, là một nơi cho Quốc Tuấn làm nông dân "cày cuốc".
Uỳnh......
Cánh cửa đá cuối tầng 1 nặng nề mở ra chậm rãi, bên trong là không gian tối om, bỗng nhiên hai bên phụt lên ánh sáng của đuốc, hai hàng đuốc dài đằng đẵng cháy lên, soi sáng cả căn phòng rộng lớn, giữa căn phòng là một ghế bằng xương người, một con Oma cao 10m ngồi trên đó, có hình dáng là con người nhưng đầu là sói, tay cầm quyền trượng giống như búa.
- Hả? Tại sao nó bé quá vậy?
Quốc Tuấn khó hiểu, Oma cấp S thường rất khổng lồ, riêng con cẩu này lại chỉ cao 10m.
Ping, là do Mê Cung áp chế, tuy chiều cao thấp đi, nhưng sức mạnh vẫn nguyên vẹn và còn có nhiều kĩ năng cho riêng chúng.
- Ồ, thì ra là vậy.
Quốc Tuấn gật gù, dẫu sao cứ đem mấy con quái vật cao hơn Grim Beast thì nhân loại đánh thế nào?
Rống....
Kẻ Hủy Diệt này rống lên, cơ thể bành trướng, cao đến 15m, xung quanh cơ thể là một vùng đen kịt có bán kính 2m, bên trong là tiếng gào thét u ám, linh hồn màu đen thoát ra bay lượn trên không.
Ping, Oma cấp S, Kẻ Giữ Cổng Chết, Hellasus.
(Heo la súc, đọc vậy cho dễ)
Quyền trượng hình búa trên tay Hellasus cũng biến lớn, đống xương sau lưng Hellasus đổ xuống, từng bộ xương lục tục đứng dậy.
Ký Hồn, một kĩ năng của Hellasus.
- Ý Na, Hồng Mị lo đống xương, con Boss để ta...
Ầm.....
Một luồng sáng khổng lồ quét qua, chọc thủng căn phòng một lỗ lớn, bắn cả ra ngoài mê cung, Hellasus và lũ xương khô đều trở thành cát bụi.
Người ra tay dĩ nhiên là.............
...............
Hoa Vũ chứ ai....
Hoa Vũ vận một ít Thần Lực đã đủ thổi bay một đất nước, huống chi một không gian bé như lỗ mũi thế này.
Bụp.....
Một cột sáng vàng hiện ra giữa căn phòng, hệ thống thông báo đây là bậc thang để lên tầng tiếp theo, Quốc Tuấn không ngần ngại bước vào.
Cleaner cũng xuất hiện, sau đó cũng tiến vào trong cột sáng, một lát sau, Hữu Tính mới tiến vào căn phòng, sau đó cũng vào trong cột sáng.
Cứ thế trong vòng 1 giờ, đội Quốc Tuấn đã đi đến tầng 60.
Không gian bắt đầu mờ nhạt, huyễn hoá ra một thành phố lớn, một bảng thông báo giống như của hệ thống xuất hiện trước mặt họ.
Bảng thông báo này gồm dòng chữ trên nhất là Gun Game (trò chơi súng đạn).
Với thông tin mỗi người chơi sẽ được cung cấp một vũ khí ngẫu nhiên và cần tìm trang bị cho riêng mình, trong một khoảng thời gian nhất định thì sẽ có một máy quét all map, để lộ vị trí của bạn và kẻ địch, cứ mỗi 5 phút, vùng an toàn sẽ thu nhỏ, người bên đội nào sống sót cuối cùng sẽ chiến thắng.
Kẻ Địch: 20.
Trò chơi bắt đầu....
Bùm....
Trên tay Quốc Tuấn xuất hiện khẩu súng M416, dùng đạn 5,56mm, ống ngắm 2x, nòng giảm thanh, Hoa Vũ thì có khẩu tiểu liên UMP90, đạn 9,53mm, típ thay đạn nhanh và ống ngắm Holographic, Ý Na lại là súng ngắm Q98J, đạn 7,73mm, ống ngắm 4x, ẩn tia lửa và cuối cùng là Hồng Mị lại là M870, dùng đạn Gauce 12 (đạn tản cho dòng Shotgun), một chốt thay đạn nhanh và giảm giật.
Hữu Tính thì có khẩu Uzi, đạn 9,53mm, cùng một kíp làm đường đạn chính xác hơn.
The Cleaner thì bóp nát khẩu súng ngắn trong tay, nơi đây giam cầm Thần Lực nhưng không có chút ảnh hưởng nào với ông ta cả.
..................................
Trong khi đó, đội Grim Beast vừa mới đến tầng 20, vẫn không khỏi chấn kinh với những dấu tích còn sót lại, họ ở lại dọn dẹp tất cả, trong đó Duo Sword của Minh Tuyết đang đi gần một vách tường thì bỗng nhiên biến mất.
- Chú ý, Minh Tuyết biến mất, mau tìm kiếm....
Cả đội trở nên nháo nhào, tìm kiếm Minh Tuyết và Dou Sword.
Còn Minh Tuyết đã bị đưa vào cầu thang ẩn chỉ sử dụng được mười tầng một lần, khiến người sử dụng đi lên số tầng gấp ba lần số tầng hiện tại - Tầng 60.
Minh Tuyết được ban cho vũ khí là nửa kiếm nửa súng, những hai cây và hai ống ngắm 8x, cầu thang ẩn sẽ có lợi hơn là cầu thang bình thường rất nhiều.
- Lũ quái vật khốn kiếp....
Minh Tuyết cắn chặt đôi môi anh đào đỏ mọng, đôi mắt lạnh lùng bật lên sự tức giận mãnh liệt, quá khứ trong đầu Minh Tuyết lại hiện về.
14 năm trước, tỉnh Huỳnh Văn.
Một ngôi làng nhỏ trong núi non, rừng rậm che chở, người dân sống chan hòa yêu thương, cô bé Minh Tuyết 4 tuổi vui đùa với bố mẹ và dân làng.
Bùm.....
Một cảnh tượng khác hẳn hiện ra, khắp nơi là những ngọn lửa cháy hừng hực, người dân bị giẫm nát dưới chân từng Kẻ Hủy Diệt cấp A+, bố mẹ Minh Tuyết ôm nàng bỏ vào hầm trú ẩn, trước đó còn để lại một nụ cười ấm áp.
Uỳnh......
Kí ức vụt tắt, Minh Tuyết thất thần trở lại vẻ lạnh lùng băng lãnh, ánh mắt sắc bén nhìn phương xa, nói.
- Cha, mẹ, ta sẽ trả thù cho hai người....
Vụt.... Pặc....
Vừa nói hết câu, Minh Tuyết đã bị một bóng đen vụt qua, ôm lấy vào người kiểu bế công chúa, Minh Tuyết sợ hãi vùng vẫy, hét.
- A, buông ta ra....
- Dở người, muốn chết sao? Nhìn cho kỹ sau lưng kìa.
Bóng đen trả lời, không ai khác chính là Quốc Tuấn, sau lưng là một đống đá vụn như sóng thần đang đổ tới, ở đây mỗi người đều chỉ có 200 sinh lực, bị đè thế kia thì không ngỏm cũng hấp hối là cái chắc.
Minh Tuyết cũng sợ hãi, vừa nãy đọc thông báo, nên nàng cũng hiểu được quy tắc, tay véo hông Quốc Tuấn, nói.
- A, nhanh nữa lên....
- Ai, đau, đau, nhẹ thôi....
......................................................
P/S: Tắt....